古诗词

送胡道士

贾岛

短褐身披满渍苔,灵溪深处观门开。duǎn hè shēn pī mǎn zì tái,líng xī shēn chù guān mén kāi。
却从城里移琴去,许到山中寄药来。què cóng chéng lǐ yí qín qù,xǔ dào shān zhōng jì yào lái。
临水古坛秋醮罢,宿杉幽鸟夜飞回。lín shuǐ gǔ tán qiū jiào bà,sù shān yōu niǎo yè fēi huí。
丹梯愿逐真人上,日夕归心白发催。dān tī yuàn zhú zhēn rén shàng,rì xī guī xīn bái fā cuī。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

咏怀

贾岛

纵把书看未省勤,一生生计只长贫。zòng bǎ shū kàn wèi shěng qín,yī shēng shēng jì zhǐ zhǎng pín。
可能在世无成事,不觉离家作老人。kě néng zài shì wú chéng shì,bù jué lí jiā zuò lǎo rén。
中岳深林秋独往,南原多草夜无邻。zhōng yuè shēn lín qiū dú wǎng,nán yuán duō cǎo yè wú lín。
经年抱疾谁来问,野鸟相过啄木频。jīng nián bào jí shuí lái wèn,yě niǎo xiāng guò zhuó mù pín。

夏日寄高洗马

贾岛

三十年来长在客,两三行泪忽然垂。sān shí nián lái zhǎng zài kè,liǎng sān xíng lèi hū rán chuí。
白衣苍鬓经过懒,赤日朱门偃息迟。bái yī cāng bìn jīng guò lǎn,chì rì zhū mén yǎn xī chí。
花发应耽新熟酒,草颠还写早朝诗。huā fā yīng dān xīn shú jiǔ,cǎo diān hái xiě zǎo cháo shī。
不缘马死西州去,画角堪听是晓吹。bù yuán mǎ sǐ xī zhōu qù,huà jiǎo kān tīng shì xiǎo chuī。

送周判官元范赴越

贾岛

原下相逢便别离,蝉鸣关路使回时。yuán xià xiāng féng biàn bié lí,chán míng guān lù shǐ huí shí。
过淮渐有悬帆兴,到越应将坠叶期。guò huái jiàn yǒu xuán fān xīng,dào yuè yīng jiāng zhuì yè qī。
城上秋山生菊早,驿西寒渡落潮迟。chéng shàng qiū shān shēng jú zǎo,yì xī hán dù luò cháo chí。
已曾几遍随旌旆,去谒荒郊大禹祠。yǐ céng jǐ biàn suí jīng pèi,qù yè huāng jiāo dà yǔ cí。

送罗少府归牛渚

贾岛

作尉长安始三日,忽思牛渚梦天台。zuò wèi zhǎng ān shǐ sān rì,hū sī niú zhǔ mèng tiān tái。
楚山远色独归去,灞水空流相送回。chǔ shān yuǎn sè dú guī qù,bà shuǐ kōng liú xiāng sòng huí。
霜覆鹤身松子落,月分萤影石房开。shuāng fù hè shēn sōng zi luò,yuè fēn yíng yǐng shí fáng kāi。
白云多处应频到,寒涧泠泠漱古苔。bái yún duō chù yīng pín dào,hán jiàn líng líng shù gǔ tái。

题童真上人

贾岛

江上修持积岁年,滩声未拟住潺湲。jiāng shàng xiū chí jī suì nián,tān shēng wèi nǐ zhù chán yuán。
誓从五十身披衲,便向三千界坐禅。shì cóng wǔ shí shēn pī nà,biàn xiàng sān qiān jiè zuò chán。
月峡青城那有滞,天台庐岳岂无缘。yuè xiá qīng chéng nà yǒu zhì,tiān tái lú yuè qǐ wú yuán。
昨宵忽梦游沧海,万里波涛在目前。zuó xiāo hū mèng yóu cāng hǎi,wàn lǐ bō tāo zài mù qián。

赠温观主

贾岛

一别罗浮竟未还,观深廊古院多关。yī bié luó fú jìng wèi hái,guān shēn láng gǔ yuàn duō guān。
君来几日行虚洞,仙去空坛在远山。jūn lái jǐ rì xíng xū dòng,xiān qù kōng tán zài yuǎn shān。
胎息存思当黑处,井华悬绠取朝间。tāi xī cún sī dāng hēi chù,jǐng huá xuán gěng qǔ cháo jiān。
弊庐道室虽邻近,自乐冬阳炙背闲。bì lú dào shì suī lín jìn,zì lè dōng yáng zhì bèi xián。

贺庞少尹除太常少卿

贾岛

太白山前终日见,十旬假满拟秋寻。tài bái shān qián zhōng rì jiàn,shí xún jiǎ mǎn nǐ qiū xún。
中峰绝顶非无路,北阙除书阻入林。zhōng fēng jué dǐng fēi wú lù,běi quē chú shū zǔ rù lín。
朝谒此时闲野屐,宿斋何处止鸣砧?cháo yè cǐ shí xián yě jī,sù zhāi hé chù zhǐ míng zhēn?
省中石镫陪随步,唯赏烟霞不厌深。shěng zhōng shí dèng péi suí bù,wéi shǎng yān xiá bù yàn shēn。

上邠宁邢司徒

贾岛

箭头破帖浑无敌,杖底敲毬远有声。jiàn tóu pò tiē hún wú dí,zhàng dǐ qiāo qiú yuǎn yǒu shēng。
马走千蹄朝万乘,地分三郡拥双旌。mǎ zǒu qiān tí cháo wàn chéng,dì fēn sān jùn yōng shuāng jīng。
春风欲尽山花发,晓角初吹客梦惊。chūn fēng yù jǐn shān huā fā,xiǎo jiǎo chū chuī kè mèng jīng。
不是邢公来镇此,长安西北未能行。bù shì xíng gōng lái zhèn cǐ,zhǎng ān xī běi wèi néng xíng。

欲游嵩岳留别李少尹益

贾岛

孤策迟回洛水湄,孤禽嘹唳幸人知。gū cè chí huí luò shuǐ méi,gū qín liáo lì xìng rén zhī。
嵩岳望中常待我,河梁欲上未题诗。sōng yuè wàng zhōng cháng dài wǒ,hé liáng yù shàng wèi tí shī。
新秋爱月愁多雨,古观逢仙看尽棋。xīn qiū ài yuè chóu duō yǔ,gǔ guān féng xiān kàn jǐn qí。
微眇此来将敢问,凤凰何日定归池。wēi miǎo cǐ lái jiāng gǎn wèn,fèng huáng hé rì dìng guī chí。

病鹘吟

贾岛

俊鸟还投高处栖,腾身戛戛下云梯。jùn niǎo hái tóu gāo chù qī,téng shēn jiá jiá xià yún tī。
有时透雾凌空去,无事随风入草迷。yǒu shí tòu wù líng kōng qù,wú shì suí fēng rù cǎo mí。
迅疾月边捎玉兔,迟回日里拂金鸡。xùn jí yuè biān shāo yù tù,chí huí rì lǐ fú jīn jī。
不缘毛羽遭零落,焉肯雄心向尔低。bù yuán máo yǔ zāo líng luò,yān kěn xióng xīn xiàng ěr dī。

赠僧

贾岛

从来多是游山水,省泊禅舟月下涛。cóng lái duō shì yóu shān shuǐ,shěng pō chán zhōu yuè xià tāo。
初过石桥年尚少,久辞天柱腊应高。chū guò shí qiáo nián shàng shǎo,jiǔ cí tiān zhù là yīng gāo。
青松带雪悬铜锡,白发如霜落铁刀。qīng sōng dài xuě xuán tóng xī,bái fā rú shuāng luò tiě dāo。
常恐画工援笔写,身长七尺有眉毫。cháng kǒng huà gōng yuán bǐ xiě,shēn zhǎng qī chǐ yǒu méi háo。

贾岛

清重无过知内制,从前礼绝外庭人。qīng zhòng wú guò zhī nèi zhì,cóng qián lǐ jué wài tíng rén。
看花在处多随驾,召宴无时不及身。kàn huā zài chù duō suí jià,zhào yàn wú shí bù jí shēn。
马自赐来骑觉稳,诗缘见彻语长新。mǎ zì cì lái qí jué wěn,shī yuán jiàn chè yǔ zhǎng xīn。
应怜独向名场苦,曾十馀年浪过春。yīng lián dú xiàng míng chǎng kǔ,céng shí yú nián làng guò chūn。

颂德上贾常侍

贾岛

边臣说使朝天子,发语轰然激夏雷。biān chén shuō shǐ cháo tiān zi,fā yǔ hōng rán jī xià léi。
高节羽书期独传,分符绛郡滞长材。gāo jié yǔ shū qī dú chuán,fēn fú jiàng jùn zhì zhǎng cái。
啁啾鸟恐鹰鹯起,流散人归父母来。zhāo jiū niǎo kǒng yīng zhān qǐ,liú sàn rén guī fù mǔ lái。
自顾此身无所立,恭谈祖德朵颐开。zì gù cǐ shēn wú suǒ lì,gōng tán zǔ dé duǒ yí kāi。

田将军书院

贾岛

满庭花木半新栽,石自平湖远岸来。mǎn tíng huā mù bàn xīn zāi,shí zì píng hú yuǎn àn lái。
笋迸邻家还长竹,地经山雨几层苔。sǔn bèng lín jiā hái zhǎng zhú,dì jīng shān yǔ jǐ céng tái。
井当深夜泉微上,阁入高秋户尽开。jǐng dāng shēn yè quán wēi shàng,gé rù gāo qiū hù jǐn kāi。
行背曲江谁到此,琴书锁著未朝回。xíng bèi qū jiāng shuí dào cǐ,qín shū suǒ zhù wèi cháo huí。

投庞少尹

贾岛

闭户息机搔白首,中庭一树有清阴。bì hù xī jī sāo bái shǒu,zhōng tíng yī shù yǒu qīng yīn。
年年不改风尘趣,日日转多泉石心。nián nián bù gǎi fēng chén qù,rì rì zhuǎn duō quán shí xīn。
病起望山台上立,觉来听雨烛前吟。bìng qǐ wàng shān tái shàng lì,jué lái tīng yǔ zhú qián yín。
庞公相识元和岁,眷分依依直至今。páng gōng xiāng shí yuán hé suì,juàn fēn yī yī zhí zhì jīn。