古诗词

送令狐绹

贾岛

梁园趋戟节,海草几枯春。liáng yuán qū jǐ jié,hǎi cǎo jǐ kū chūn。
风水难遭便,差池未振鳞。fēng shuǐ nán zāo biàn,chà chí wèi zhèn lín。
姓名犹语及,门馆阻何因。xìng míng yóu yǔ jí,mén guǎn zǔ hé yīn。
苦拟修文卷,重擎献匠人。kǔ nǐ xiū wén juǎn,zhòng qíng xiàn jiàng rén。
吟看青岛处,朝退赤墀晨。yín kàn qīng dǎo chù,cháo tuì chì chí chén。
根爱杉栽活,枝怜雪霰新。gēn ài shān zāi huó,zhī lián xuě xiàn xīn。
缀篇嗟调逸,不知揣才贫。zhuì piān jiē diào yì,bù zhī chuāi cái pín。
早晚还霖雨,滂沱洗月轮。zǎo wǎn hái lín yǔ,pāng tuó xǐ yuè lún。
揠苗方灭裂,成器待陶钧。yà miáo fāng miè liè,chéng qì dài táo jūn。
困坂思回顾,迷邦辄问津。kùn bǎn sī huí gù,mí bāng zhé wèn jīn。
数行望外札,绝句握中珍。shù xíng wàng wài zhá,jué jù wò zhōng zhēn。
是日荣游汴,当时怯往陈。shì rì róng yóu biàn,dāng shí qiè wǎng chén。
鸿舂乖汉爵,桢病卧漳滨。hóng chōng guāi hàn jué,zhēn bìng wò zhāng bīn。
岳整五千仞,云惟一片身。yuè zhěng wǔ qiān rèn,yún wéi yī piàn shēn。
故山离未死,秋水宿经旬。gù shān lí wèi sǐ,qiū shuǐ sù jīng xún。
下第能无恧,高科恐有神。xià dì néng wú nǜ,gāo kē kǒng yǒu shén。
罢耕田料废,省钓岸应榛。bà gēng tián liào fèi,shěng diào àn yīng zhēn。
慷慨知音在,谁能泪堕巾。kāng kǎi zhī yīn zài,shuí néng lèi duò jīn。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

寄山中王参

贾岛

我看岳西云,君看岳北月。wǒ kàn yuè xī yún,jūn kàn yuè běi yuè。
长怀燕城南,相送十里别。zhǎng huái yàn chéng nán,xiāng sòng shí lǐ bié。
别来千馀日,日日忆不歇。bié lái qiān yú rì,rì rì yì bù xiē。
远寄一纸书,数字论白发。yuǎn jì yī zhǐ shū,shù zì lùn bái fā。

送汲鹏

贾岛

淮南卧理后,复逢君姓汲。huái nán wò lǐ hòu,fù féng jūn xìng jí。
文采非寻常,志愿期卓立。wén cǎi fēi xún cháng,zhì yuàn qī zhuó lì。
深江东泛舟,夕阳眺原隰。shēn jiāng dōng fàn zhōu,xī yáng tiào yuán xí。
夏夜言诗会,往往追不及。xià yè yán shī huì,wǎng wǎng zhuī bù jí。

寄胡遇

贾岛

一自残春别,经炎复到凉。yī zì cán chūn bié,jīng yán fù dào liáng。
萤从枯树出,蛩入破阶藏。yíng cóng kū shù chū,qióng rù pò jiē cáng。
落叶书胜纸,闲砧坐当林。luò yè shū shèng zhǐ,xián zhēn zuò dāng lín。
东门因送客,相访也何妨。dōng mén yīn sòng kè,xiāng fǎng yě hé fáng。

黄鹤楼

贾岛

高槛危檐势若飞,孤云野水共依依。gāo kǎn wēi yán shì ruò fēi,gū yún yě shuǐ gòng yī yī。
青山万古长如旧,黄鹤何年去不归。qīng shān wàn gǔ zhǎng rú jiù,huáng hè hé nián qù bù guī。
岸映西山城半出,烟生南浦树将微。àn yìng xī shān chéng bàn chū,yān shēng nán pǔ shù jiāng wēi。
定知羽客无因见,空使含情对落晖。dìng zhī yǔ kè wú yīn jiàn,kōng shǐ hán qíng duì luò huī。

送沈秀才下第东归

贾岛

曲言恶者谁,悦耳如弹丝。qū yán è zhě shuí,yuè ěr rú dàn sī。
直言好者谁,刺耳如长锥。zhí yán hǎo zhě shuí,cì ěr rú zhǎng zhuī。
沈生才俊秀,心肠无邪欺。shěn shēng cái jùn xiù,xīn cháng wú xié qī。
君子忌苟合,择交如求师。jūn zi jì gǒu hé,zé jiāo rú qiú shī。
毁出疾夫口,腾入礼部闱。huǐ chū jí fū kǒu,téng rù lǐ bù wéi。
下第子不耻,遗才人耻之。xià dì zi bù chǐ,yí cái rén chǐ zhī。
东归家室远,掉辔时参差。dōng guī jiā shì yuǎn,diào pèi shí cān chà。
浙云近吴见,汴柳接楚垂。zhè yún jìn wú jiàn,biàn liǔ jiē chǔ chuí。
明年春光别,回首不复疑。míng nián chūn guāng bié,huí shǒu bù fù yí。

送人适越

贾岛

高城满夕阳,何事欲沾裳。gāo chéng mǎn xī yáng,hé shì yù zhān shang。
迁客蓬蒿暮,游人道路长。qiān kè péng hāo mù,yóu rén dào lù zhǎng。
晴湖胜镜碧,寒柳似金黄。qíng hú shèng jìng bì,hán liǔ shì jīn huáng。
若有相思梦,殷勤载八行。ruò yǒu xiāng sī mèng,yīn qín zài bā xíng。

投孟郊

贾岛

月中有孤芳,天下聆薰风。yuè zhōng yǒu gū fāng,tiān xià líng xūn fēng。
江南有高唱,海北初来通。jiāng nán yǒu gāo chàng,hǎi běi chū lái tōng。
容飘清冷馀,自蕴襟抱中。róng piāo qīng lěng yú,zì yùn jīn bào zhōng。
止息乃流溢,推寻却冥濛。zhǐ xī nǎi liú yì,tuī xún què míng méng。
我知雪山子,谒彼偈句空。wǒ zhī xuě shān zi,yè bǐ jì jù kōng。
必竟获所实,尔焉遂深衷。bì jìng huò suǒ shí,ěr yān suì shēn zhōng。
录之孤灯前,犹恨百首终。lù zhī gū dēng qián,yóu hèn bǎi shǒu zhōng。
一吟动狂机,万疾辞顽躬。yī yín dòng kuáng jī,wàn jí cí wán gōng。
生平面未交,永夕梦辄同。shēng píng miàn wèi jiāo,yǒng xī mèng zhé tóng。
叙诘谁君师,讵言无吾宗。xù jí shuí jūn shī,jù yán wú wú zōng。
余求履其迹,君曰可但攻。yú qiú lǚ qí jì,jūn yuē kě dàn gōng。
啜波肠易饱,揖险神难从。chuài bō cháng yì bǎo,yī xiǎn shén nán cóng。
前岁曾入洛,差池阻从龙。qián suì céng rù luò,chà chí zǔ cóng lóng。
萍家复从赵,云思长萦萦。píng jiā fù cóng zhào,yún sī zhǎng yíng yíng。
嵩海每可诣,长途追再穷。sōng hǎi měi kě yì,zhǎng tú zhuī zài qióng。
原倾肺肠事,尽入焦梧桐。yuán qīng fèi cháng shì,jǐn rù jiāo wú tóng。