古诗词

玩月

贾岛

寒月破东北,贾生立西南。hán yuè pò dōng běi,jiǎ shēng lì xī nán。
西南立倚何,立倚青青杉。xī nán lì yǐ hé,lì yǐ qīng qīng shān。
近月有数星,星名未详谙。jìn yuè yǒu shù xīng,xīng míng wèi xiáng ān。
但爱杉倚月,我倚杉为三。dàn ài shān yǐ yuè,wǒ yǐ shān wèi sān。
月乃不上杉,上杉难相参。yuè nǎi bù shàng shān,shàng shān nán xiāng cān。
眙?子细视,睛瞳桂枝劖。yí zi xì shì,jīng tóng guì zhī chán。
目常有热疾,久视无烦炎。mù cháng yǒu rè jí,jiǔ shì wú fán yán。
以手扪衣裳,零露已濡沾。yǐ shǒu mén yī shang,líng lù yǐ rú zhān。
久立双足冻,时向股䏶淹。jiǔ lì shuāng zú dòng,shí xiàng gǔ bì yān。
立久病足折,兀然黐胶黏。lì jiǔ bìng zú zhé,wù rán chī jiāo nián。
他人应已睡,转喜此景恬。tā rén yīng yǐ shuì,zhuǎn xǐ cǐ jǐng tián。
此景亦胡及,而我苦淫耽。cǐ jǐng yì hú jí,ér wǒ kǔ yín dān。
无异市井人,见金不知廉。wú yì shì jǐng rén,jiàn jīn bù zhī lián。
不知此夜中,几人同无厌。bù zhī cǐ yè zhōng,jǐ rén tóng wú yàn。
待得上顶看,未拟归枕函。dài dé shàng dǐng kàn,wèi nǐ guī zhěn hán。
强步望寝斋,步步情不堪。qiáng bù wàng qǐn zhāi,bù bù qíng bù kān。
步到竹丛西,东望如隔帘。bù dào zhú cóng xī,dōng wàng rú gé lián。
却坐竹丛外,清思刮幽潜。què zuò zhú cóng wài,qīng sī guā yōu qián。
量知爱月人,身愿化为蟾。liàng zhī ài yuè rén,shēn yuàn huà wèi chán。
贾岛

贾岛

贾岛(779~843年),字浪(阆)仙,唐代诗人。汉族,唐朝河北道幽州范阳县(今河北省涿州市)人。早年出家为僧,号无本。自号“碣石山人”。据说在洛阳的时候后因当时有命令禁止和尚午后外出,贾岛做诗发牢骚,被韩愈发现其才华。后受教于韩愈,并还俗参加科举,但累举不中第。唐文宗的时候被排挤,贬做长江主簿。唐武宗会昌年初由普州司仓参军改任司户,未任病逝。 贾岛的作品>>

猜您喜欢

投庞少尹

贾岛

闭户息机搔白首,中庭一树有清阴。bì hù xī jī sāo bái shǒu,zhōng tíng yī shù yǒu qīng yīn。
年年不改风尘趣,日日转多泉石心。nián nián bù gǎi fēng chén qù,rì rì zhuǎn duō quán shí xīn。
病起望山台上立,觉来听雨烛前吟。bìng qǐ wàng shān tái shàng lì,jué lái tīng yǔ zhú qián yín。
庞公相识元和岁,眷分依依直至今。páng gōng xiāng shí yuán hé suì,juàn fēn yī yī zhí zhì jīn。

题虢州三堂赠吴郎中

贾岛

无穷草树昔谁栽,新起临湖白石台。wú qióng cǎo shù xī shuí zāi,xīn qǐ lín hú bái shí tái。
半岸泥沙孤鹤立,三堂风雨四门开。bàn àn ní shā gū hè lì,sān táng fēng yǔ sì mén kāi。
荷翻团露惊秋近,柳转斜阳过水来。hé fān tuán lù jīng qiū jìn,liǔ zhuǎn xié yáng guò shuǐ lái。
昨夜北楼堪朗咏,虢城初锁月裴回。zuó yè běi lóu kān lǎng yǒng,guó chéng chū suǒ yuè péi huí。

上杜驸马

贾岛

玉山突兀压乾坤,出得朱门入戟门。yù shān tū wù yā qián kūn,chū dé zhū mén rù jǐ mén。
妻是九重天子女,身为一品令公孙。qī shì jiǔ zhòng tiān zi nǚ,shēn wèi yī pǐn lìng gōng sūn。
鸳鸯殿里参皇后,龙凤堂前贺至尊。yuān yāng diàn lǐ cān huáng hòu,lóng fèng táng qián hè zhì zūn。
今日澧阳非久驻,伫为霖雨拜新恩。jīn rì lǐ yáng fēi jiǔ zhù,zhù wèi lín yǔ bài xīn ēn。

送友人之南陵

贾岛

莫叹徒劳向宦途,不群气岸有谁如。mò tàn tú láo xiàng huàn tú,bù qún qì àn yǒu shuí rú。
南陵暂掌仇香印,北阙终行贾谊书。nán líng zàn zhǎng chóu xiāng yìn,běi quē zhōng xíng jiǎ yì shū。
好趁江山寻胜境,莫辞韦杜别幽居。hǎo chèn jiāng shān xún shèng jìng,mò cí wéi dù bié yōu jū。
少年跃马同心使,免得诗中道跨驴。shǎo nián yuè mǎ tóng xīn shǐ,miǎn dé shī zhōng dào kuà lǘ。

宿悬泉驿

贾岛

晓行沥水楼,暮到悬泉驿。xiǎo xíng lì shuǐ lóu,mù dào xuán quán yì。
林月值云遮,山灯照愁寂。lín yuè zhí yún zhē,shān dēng zhào chóu jì。

绝句

贾岛

海底有明月,圆于天上轮。hǎi dǐ yǒu míng yuè,yuán yú tiān shàng lún。
得之一寸光,可买千里春。dé zhī yī cùn guāng,kě mǎi qiān lǐ chūn。

送别

贾岛

丈夫未得意,行行且低眉。zhàng fū wèi dé yì,xíng xíng qiě dī méi。
素琴弹复弹,会有知音知。sù qín dàn fù dàn,huì yǒu zhī yīn zhī。

上谷送客游江湖

贾岛

莫叹迢遰分,何殊咫尺别。mò tàn tiáo dì fēn,hé shū zhǐ chǐ bié。
江楼到夜登,还见南台月。jiāng lóu dào yè dēng,hái jiàn nán tái yuè。

送郑山人游江湖

贾岛

南游衡岳上,东往天台里。nán yóu héng yuè shàng,dōng wǎng tiān tái lǐ。
足蹑华顶峰,目观沧海水。zú niè huá dǐng fēng,mù guān cāng hǎi shuǐ。

寄令狐相公

贾岛

策杖驰山驿,逢人问梓州。cè zhàng chí shān yì,féng rén wèn zǐ zhōu。
长江那可到,行客替生愁。zhǎng jiāng nà kě dào,xíng kè tì shēng chóu。

投李益

贾岛

四十归燕字,千年外始吟。sì shí guī yàn zì,qiān nián wài shǐ yín。
已将书北岳,不用比南金。yǐ jiāng shū běi yuè,bù yòng bǐ nán jīn。

雨中怀友人

贾岛

对雨思君子,尝茶近竹幽。duì yǔ sī jūn zi,cháng chá jìn zhú yōu。
儒家邻古寺,不到又逢秋。rú jiā lín gǔ sì,bù dào yòu féng qiū。

寄远

贾岛

家住锦水上,身征辽海边。jiā zhù jǐn shuǐ shàng,shēn zhēng liáo hǎi biān。
十书九不到,一到忽经年。shí shū jiǔ bù dào,yī dào hū jīng nián。

昆明池泛舟

贾岛

一枝青竹榜,泛泛绿萍里。yī zhī qīng zhú bǎng,fàn fàn lǜ píng lǐ。
不见钓鱼人,渐入秋塘水。bù jiàn diào yú rén,jiàn rù qiū táng shuǐ。

题诗后

贾岛

二句三年得,一吟双泪流。èr jù sān nián dé,yī yín shuāng lèi liú。
知音如不赏,归卧故山秋。zhī yīn rú bù shǎng,guī wò gù shān qiū。