古诗词

菩萨蛮·其二诸客往赴东邻之集

张孝祥

庭叶翻翻秋向晚。tíng yè fān fān qiū xiàng wǎn。
凉砧敲月催金剪。liáng zhēn qiāo yuè cuī jīn jiǎn。
楼上已清寒。lóu shàng yǐ qīng hán。
不堪频倚栏。bù kān pín yǐ lán。
邻翁开社瓮。lín wēng kāi shè wèng。
唤客情意重。huàn kè qíng yì zhòng。
不醉且无归。bù zuì qiě wú guī。
醉时归路迷。zuì shí guī lù mí。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

送子云倅荆州

张孝祥

荆吴相望各天涯,惜别尊前菊未华。jīng wú xiāng wàng gè tiān yá,xī bié zūn qián jú wèi huá。
便放扁舟冲骇浪,要看秋日冠轻霞。biàn fàng biǎn zhōu chōng hài làng,yào kàn qiū rì guān qīng xiá。
新诗满路分吾子,盛业康时是故家。xīn shī mǎn lù fēn wú zi,shèng yè kāng shí shì gù jiā。
好去依刘静边琐,策勋行即赐褒嘉。hǎo qù yī liú jìng biān suǒ,cè xūn xíng jí cì bāo jiā。

枕上闻雪呈赵郭二丈

张孝祥

上瑞来宁玉座忧,夜声先到竹窗幽。shàng ruì lái níng yù zuò yōu,yè shēng xiān dào zhú chuāng yōu。
饥肠已作来年饱,病眼聊须腊月收。jī cháng yǐ zuò lái nián bǎo,bìng yǎn liáo xū là yuè shōu。
高士清贫无弊履,故人狂兴阻扁舟。gāo shì qīng pín wú bì lǚ,gù rén kuáng xīng zǔ biǎn zhōu。
却思清旷江边路,鹑兔成车酒自篘。què sī qīng kuàng jiāng biān lù,chún tù chéng chē jiǔ zì chōu。

湖上晚归遇雨

张孝祥

阴云霭霭草萋萋,晚过东湖雨湿衣。yīn yún ǎi ǎi cǎo qī qī,wǎn guò dōng hú yǔ shī yī。
细柳含烟凝翠色,浮鸥戏水弄晴晖。xì liǔ hán yān níng cuì sè,fú ōu xì shuǐ nòng qíng huī。
轻舟系缆斜依岸,钓子收纶欲下矶。qīng zhōu xì lǎn xié yī àn,diào zi shōu lún yù xià jī。
湖上人家未扃户,儿童蓑笠负薪归。hú shàng rén jiā wèi jiōng hù,ér tóng suō lì fù xīn guī。

雨入庐山

张孝祥

梦想羌庐一段奇,经行那得雨追随。mèng xiǎng qiāng lú yī duàn qí,jīng xíng nà dé yǔ zhuī suí。
晴来见说山逾好,胜处如今我自知。qíng lái jiàn shuō shān yú hǎo,shèng chù rú jīn wǒ zì zhī。
虚室真人珠咳唾,卐庵老子白须眉。xū shì zhēn rén zhū ké tuò,wàn ān lǎo zi bái xū méi。
并游三士风流甚,袖手傍观定有诗。bìng yóu sān shì fēng liú shén,xiù shǒu bàng guān dìng yǒu shī。

再和

张孝祥

借雨寻山故自奇,幕中佳客肯相随。jiè yǔ xún shān gù zì qí,mù zhōng jiā kè kěn xiāng suí。
清游端拜史君赐,此乐讵容儿辈知。qīng yóu duān bài shǐ jūn cì,cǐ lè jù róng ér bèi zhī。
暗谷水来鸣杂佩,远峰烟断出修眉。àn gǔ shuǐ lái míng zá pèi,yuǎn fēng yān duàn chū xiū méi。
庾楼百尺江千里,遥忆凭高政索诗。yǔ lóu bǎi chǐ jiāng qiān lǐ,yáo yì píng gāo zhèng suǒ shī。

郡侯遣骑至山中馈名酝辄呈长句用黄宰韵

张孝祥

山南山北雨生寒,竹树风烟苍莽间。shān nán shān běi yǔ shēng hán,zhú shù fēng yān cāng mǎng jiān。
青壁倚天元未见,白衣送酒故相关。qīng bì yǐ tiān yuán wèi jiàn,bái yī sòng jiǔ gù xiāng guān。
共追莲社公应许,稳上篮舆我欲还。gòng zhuī lián shè gōng yīng xǔ,wěn shàng lán yú wǒ yù hái。
后日重来拚一月,细扶藜杖觅孱颜。hòu rì zhòng lái pàn yī yuè,xì fú lí zhàng mì càn yán。

去年正月三日雪霁入昭亭访应庵如庵二老今年在临川追怀昔游用寄卐庵韵

张孝祥

蹇驴冲雪度松林,啮石溪流有令音。jiǎn lǘ chōng xuě dù sōng lín,niè shí xī liú yǒu lìng yīn。
旋摘白云濡燥吻,更参黄檗印初心。xuán zhāi bái yún rú zào wěn,gèng cān huáng bò yìn chū xīn。
岚开复岭云千叠,冻合浮图玉数寻。lán kāi fù lǐng yún qiān dié,dòng hé fú tú yù shù xún。
一梦经年归去好,宦情全薄此情深。yī mèng jīng nián guī qù hǎo,huàn qíng quán báo cǐ qíng shēn。

卐庵自东林欲还蜀某以报恩招之大人赋诗劝请再次韵

张孝祥

忆携拄杖过东林,掣电奔雷听法音。yì xié zhǔ zhàng guò dōng lín,chè diàn bēn léi tīng fǎ yīn。
青壁倚天元满眼,白云出岫本无心。qīng bì yǐ tiān yuán mǎn yǎn,bái yún chū xiù běn wú xīn。
峨眉江崄公无度,法眼泉清我欲寻。é méi jiāng xiǎn gōng wú dù,fǎ yǎn quán qīng wǒ yù xún。
手种庭前柏树子,孤根应比乡来深。shǒu zhǒng tíng qián bǎi shù zi,gū gēn yīng bǐ xiāng lái shēn。

用韵简天童应庵

张孝祥

敬亭松竹古丛林,二老风流旧赏音。jìng tíng sōng zhú gǔ cóng lín,èr lǎo fēng liú jiù shǎng yīn。
楼阁长开太平象,钟鱼能洗祖师心。lóu gé zhǎng kāi tài píng xiàng,zhōng yú néng xǐ zǔ shī xīn。
别来黄鹄还千里,盟在白鸥当再寻。bié lái huáng gǔ hái qiān lǐ,méng zài bái ōu dāng zài xún。
却忆西堂大言客,只今高坐海云深。què yì xī táng dà yán kè,zhǐ jīn gāo zuò hǎi yún shēn。

奉陪宣守任史君谒昭亭神祠

张孝祥

缓驱千骑出朝京,唤得春回眼界青。huǎn qū qiān qí chū cháo jīng,huàn dé chūn huí yǎn jiè qīng。
旗脚灵风来庙步,马蹄山雪过昭亭。qí jiǎo líng fēng lái miào bù,mǎ tí shān xuě guò zhāo tíng。
极知太守怀忠款,端为君王荐德馨。jí zhī tài shǒu huái zhōng kuǎn,duān wèi jūn wáng jiàn dé xīn。
惭愧去年冬十月,军书彻夜听鸣铃。cán kuì qù nián dōng shí yuè,jūn shū chè yè tīng míng líng。

奉陪宣守任史君谒昭亭神祠

张孝祥

丰年已卜稻如京,雪尽春从草际青。fēng nián yǐ bo dào rú jīng,xuě jǐn chūn cóng cǎo jì qīng。
竹里红旗行点点,松间白塔见亭亭。zhú lǐ hóng qí xíng diǎn diǎn,sōng jiān bái tǎ jiàn tíng tíng。
暖回宿麦开寒色,风约疏梅度晚馨。nuǎn huí sù mài kāi hán sè,fēng yuē shū méi dù wǎn xīn。
却忆宣城李太白,也将诗句掣斋铃。què yì xuān chéng lǐ tài bái,yě jiāng shī jù chè zhāi líng。

任守作醮为民祈福先期而雪是日开霁

张孝祥

紫府仙人自列真,绿章封事更通神。zǐ fǔ xiān rén zì liè zhēn,lǜ zhāng fēng shì gèng tōng shén。
清尘已作连宵雪,不夜潜回万屋春。qīng chén yǐ zuò lián xiāo xuě,bù yè qián huí wàn wū chūn。
玉节朱幡来浩荡,云车风马正纷纶。yù jié zhū fān lái hào dàng,yún chē fēng mǎ zhèng fēn lún。
步虚声彻朝元路,便挈荷囊款帝闉。bù xū shēng chè cháo yuán lù,biàn qiè hé náng kuǎn dì yīn。

应庵退席蒋山来寄昭亭万寿三请不得已而去辄赠长句兼简苏州

张孝祥

逍遥丘壑欲忘年,忽作风蝉蜕骨仙。xiāo yáo qiū hè yù wàng nián,hū zuò fēng chán tuì gǔ xiān。
钟阜恰从三昧起,灵岩重要一灯传。zhōng fù qià cóng sān mèi qǐ,líng yán zhòng yào yī dēng chuán。
极知扫迹终无策,且与临岐快著鞭。jí zhī sǎo jì zhōng wú cè,qiě yǔ lín qí kuài zhù biān。
莫作山林城市想,从来大隐故居廛。mò zuò shān lín chéng shì xiǎng,cóng lái dà yǐn gù jū chán。

应庵退席蒋山来寄昭亭万寿三请不得已而去辄赠长句兼简苏州

张孝祥

不寄音书又隔年,因师问讯玉堂仙。bù jì yīn shū yòu gé nián,yīn shī wèn xùn yù táng xiān。
碧油早觉儒为贵,青海应无箭可传。bì yóu zǎo jué rú wèi guì,qīng hǎi yīng wú jiàn kě chuán。
忆昔丝纶催唤仗,何时沙路听鸣鞭。yì xī sī lún cuī huàn zhàng,hé shí shā lù tīng míng biān。
生涯落寞公知否,准拟松江受一廛。shēng yá luò mò gōng zhī fǒu,zhǔn nǐ sōng jiāng shòu yī chán。

辛巳冬闻德音

张孝祥

帐殿称觞送喜频,德音借与万方春。zhàng diàn chēng shāng sòng xǐ pín,dé yīn jiè yǔ wàn fāng chūn。
指挥夷夏无遗策,开阖乾坤有至神。zhǐ huī yí xià wú yí cè,kāi hé qián kūn yǒu zhì shén。
南斗夜缠龙虎气,北风朝荡犬羊尘。nán dòu yè chán lóng hǔ qì,běi fēng cháo dàng quǎn yáng chén。
明年玉烛王正月,拟上梁园奉贡珍。míng nián yù zhú wáng zhèng yuè,nǐ shàng liáng yuán fèng gòng zhēn。