古诗词

偶成

钱起

含毫意不浅,微月上帘栊。hán háo yì bù qiǎn,wēi yuè shàng lián lóng。
门静吏人息,心闲囹圄空。mén jìng lì rén xī,xīn xián líng yǔ kōng。
繁星入疏树,惊鹊倦秋风。fán xīng rù shū shù,jīng què juàn qiū fēng。
始觉牵卑剧,宵眠亦在公。shǐ jué qiān bēi jù,xiāo mián yì zài gōng。
钱起

钱起

钱起(722?—780年),字仲文,汉族,吴兴(今浙江湖州市)人,唐代诗人。早年数次赴试落第,唐天宝十年(751年)进士,大书法家怀素和尚之叔。初为秘书省校书郎、蓝田县尉,后任司勋员外郎、考功郎中、翰林学士等。曾任考功郎中,故世称“钱考功”。代宗大历中为翰林学士。他是大历十才子之一,也是其中杰出者,被誉为“大历十才子之冠”。又与郎士元齐名,称“钱郎”,当时称为“前有沈宋,后有钱郎。” 钱起的作品>>

猜您喜欢

寄永嘉王十二

钱起

永嘉风景入新年,才子诗成定可怜。yǒng jiā fēng jǐng rù xīn nián,cái zi shī chéng dìng kě lián。
梦里还乡不相见,天涯忆戴复谁传。mèng lǐ hái xiāng bù xiāng jiàn,tiān yá yì dài fù shuí chuán。
花倾晓露垂如泪,莺拂游丝断若弦。huā qīng xiǎo lù chuí rú lèi,yīng fú yóu sī duàn ruò xián。
愿得回风吹海雁,飞书一宿到君边。yuàn dé huí fēng chuī hǎi yàn,fēi shū yī sù dào jūn biān。

七盘岭阻寇闻李端公先到南楚

钱起

日暮穷途泪满襟,云天南望羡飞禽。rì mù qióng tú lèi mǎn jīn,yún tiān nán wàng xiàn fēi qín。
阮肠暗与孤鸿断,江水遥连别恨深。ruǎn cháng àn yǔ gū hóng duàn,jiāng shuǐ yáo lián bié hèn shēn。
明月既能通忆梦,青山何用隔同心。míng yuè jì néng tōng yì mèng,qīng shān hé yòng gé tóng xīn。
秦楚眼看成绝国,相思一寄白头吟。qín chǔ yǎn kàn chéng jué guó,xiāng sī yī jì bái tóu yín。

酬赵给事相寻不遇留赠

钱起

谁忆颜生穷巷里,能劳马迹破春苔。shuí yì yán shēng qióng xiàng lǐ,néng láo mǎ jì pò chūn tái。
忽看童子扫花处,始愧夕郎题凤来。hū kàn tóng zi sǎo huā chù,shǐ kuì xī láng tí fèng lái。
斜景适随诗兴尽,好风才送佩声回。xié jǐng shì suí shī xīng jǐn,hǎo fēng cái sòng pèi shēng huí。
岂无鸡黍期他日,惜此残春阻绿杯。qǐ wú jī shǔ qī tā rì,xī cǐ cán chūn zǔ lǜ bēi。

山中酬杨补阙见过

钱起

日暖风恬种药时,红泉翠壁薜萝垂。rì nuǎn fēng tián zhǒng yào shí,hóng quán cuì bì bì luó chuí。
幽溪鹿过苔还静,深树云来鸟不知。yōu xī lù guò tái hái jìng,shēn shù yún lái niǎo bù zhī。
青琐同心多逸兴,春山载酒远相随。qīng suǒ tóng xīn duō yì xīng,chūn shān zài jiǔ yuǎn xiāng suí。
却惭身外牵缨冕,未胜杯前倒接䍦。què cán shēn wài qiān yīng miǎn,wèi shèng bēi qián dào jiē lí。

同王錥起居程浩郎中韩翃舍人题安国寺用上人院

钱起

慧眼沙门真远公,经行宴坐有儒风。huì yǎn shā mén zhēn yuǎn gōng,jīng xíng yàn zuò yǒu rú fēng。
香缘不绝簪裾会,禅想宁妨藻思通。xiāng yuán bù jué zān jū huì,chán xiǎng níng fáng zǎo sī tōng。
曙后炉烟生不灭,晴来阶色并归空。shǔ hòu lú yān shēng bù miè,qíng lái jiē sè bìng guī kōng。
狂夫入室无馀事,唯与天花一笑同。kuáng fū rù shì wú yú shì,wéi yǔ tiān huā yī xiào tóng。

寻司勋李郎中不遇

钱起

知己知音同舍郎,如何咫尺阻清扬。zhī jǐ zhī yīn tóng shě láng,rú hé zhǐ chǐ zǔ qīng yáng。
每恨蒹葭傍芳树,多惭新燕入华堂。měi hèn jiān jiā bàng fāng shù,duō cán xīn yàn rù huá táng。
重花不隔陈蕃榻,修竹能深夫子墙。zhòng huā bù gé chén fān tà,xiū zhú néng shēn fū zi qiáng。
唯有早朝趋凤閤,朝时怜羽接鸳行。wéi yǒu zǎo cháo qū fèng gé,cháo shí lián yǔ jiē yuān xíng。

赠张南史

钱起

紫泥何日到沧州,笑向东阳沈隐侯。zǐ ní hé rì dào cāng zhōu,xiào xiàng dōng yáng shěn yǐn hóu。
黛色晴峰云外出,縠文江水县前流。dài sè qíng fēng yún wài chū,hú wén jiāng shuǐ xiàn qián liú。
使臣自欲论公道,才子非关厌薄游。shǐ chén zì yù lùn gōng dào,cái zi fēi guān yàn báo yóu。
溪畔秋兰虽可佩,知君不得少停舟。xī pàn qiū lán suī kě pèi,zhī jūn bù dé shǎo tíng zhōu。

暇日览旧诗因以题咏

钱起

逍遥心地得关关,偶被功名涴我闲。xiāo yáo xīn dì dé guān guān,ǒu bèi gōng míng wò wǒ xián。
有寿亦将归象外,无诗兼不恋人间。yǒu shòu yì jiāng guī xiàng wài,wú shī jiān bù liàn rén jiān。
何穷默识轻洪范,未丧斯文胜大还。hé qióng mò shí qīng hóng fàn,wèi sàng sī wén shèng dà hái。
筐箧静开难似此,蕊珠春色海中山。kuāng qiè jìng kāi nán shì cǐ,ruǐ zhū chūn sè hǎi zhōng shān。

汉武出猎

钱起

汉家无事乐时雍,羽猎年年出九重。hàn jiā wú shì lè shí yōng,yǔ liè nián nián chū jiǔ zhòng。
玉帛不朝金阙路,旌旗长绕彩霞峰。yù bó bù cháo jīn quē lù,jīng qí zhǎng rào cǎi xiá fēng。
且贪原兽轻黄屋,宁畏渔人犯白龙。qiě tān yuán shòu qīng huáng wū,níng wèi yú rén fàn bái lóng。
薄暮方归长乐观,垂杨几处绿烟浓。báo mù fāng guī zhǎng lè guān,chuí yáng jǐ chù lǜ yān nóng。

宴曹王宅

钱起

贤王驷马退朝初,小苑三春带雨馀。xián wáng sì mǎ tuì cháo chū,xiǎo yuàn sān chūn dài yǔ yú。
林沼葱茏多贵气,楼台隐映接天居。lín zhǎo cōng lóng duō guì qì,lóu tái yǐn yìng jiē tiān jū。
仙鸡引敌穿红药,宫燕衔泥落绮疏。xiān jī yǐn dí chuān hóng yào,gōng yàn xián ní luò qǐ shū。
自叹平生相识愿,何如今日厕应徐。zì tàn píng shēng xiāng shí yuàn,hé rú jīn rì cè yīng xú。

重赠赵给事

钱起

久飞鸳掖出时髦,耻负平生稽古劳。jiǔ fēi yuān yē chū shí máo,chǐ fù píng shēng jī gǔ láo。
玉树满庭家转贵,云衢独步位初高。yù shù mǎn tíng jiā zhuǎn guì,yún qú dú bù wèi chū gāo。
能迂驺驭寻蜗舍,不惜瑶华报木桃。néng yū zōu yù xún wō shě,bù xī yáo huá bào mù táo。
应念潜郎守贫病,常悲休沐对蓬蒿。yīng niàn qián láng shǒu pín bìng,cháng bēi xiū mù duì péng hāo。

登刘宾客高斋

钱起

能以功成疏宠位,不将心赏负云霞。néng yǐ gōng chéng shū chǒng wèi,bù jiāng xīn shǎng fù yún xiá。
林间客散孙弘阁,城上山宜绮季家。lín jiān kè sàn sūn hóng gé,chéng shàng shān yí qǐ jì jiā。
蝴蝶晴连池岸草,黄鹂晚出柳园花。hú dié qíng lián chí àn cǎo,huáng lí wǎn chū liǔ yuán huā。
日陪鲤也趋文苑,谁道门生隔绛纱。rì péi lǐ yě qū wén yuàn,shuí dào mén shēng gé jiàng shā。

哭辛霁

钱起

流水辞山花别枝,随风一去绝还期。liú shuǐ cí shān huā bié zhī,suí fēng yī qù jué hái qī。
昨夜故人泉下宿,今朝白发镜中垂。zuó yè gù rén quán xià sù,jīn cháo bái fā jìng zhōng chuí。
音徽寂寂空成梦,容范朝朝无见时。yīn huī jì jì kōng chéng mèng,róng fàn cháo cháo wú jiàn shí。
旦暮馀生几息在,不应存没未尝悲。dàn mù yú shēng jǐ xī zài,bù yīng cún méi wèi cháng bēi。

和慕容法曹寻渔者寄城中故人

钱起

孤烟一点绿溪湄,渔父幽居即旧基。gū yān yī diǎn lǜ xī méi,yú fù yōu jū jí jiù jī。
饥鹭不惊收钓处,闲麛应乳负暄时。jī lù bù jīng shōu diào chù,xián mí yīng rǔ fù xuān shí。
茅斋对雪开尊好,稚子焚枯饭客迟。máo zhāi duì xuě kāi zūn hǎo,zhì zi fén kū fàn kè chí。
胜事宛然怀抱里,顷来新得谢公诗。shèng shì wǎn rán huái bào lǐ,qǐng lái xīn dé xiè gōng shī。

山花

钱起

山花照坞复烧溪,树树枝枝尽可迷。shān huā zhào wù fù shāo xī,shù shù zhī zhī jǐn kě mí。
野客未来枝畔立,流莺已向树边啼。yě kè wèi lái zhī pàn lì,liú yīng yǐ xiàng shù biān tí。
从容只是愁风起,眷恋常须向日西。cóng róng zhǐ shì chóu fēng qǐ,juàn liàn cháng xū xiàng rì xī。
别有妖妍胜桃李,攀来折去亦成蹊。bié yǒu yāo yán shèng táo lǐ,pān lái zhé qù yì chéng qī。