古诗词

菩萨蛮·其三

张孝祥

胭脂浅染双珠树。yān zhī qiǎn rǎn shuāng zhū shù。
东风到处娇无数。dōng fēng dào chù jiāo wú shù。
不语恨厌厌。bù yǔ hèn yàn yàn。
何人思故园。hé rén sī gù yuán。
故园花烂熳。gù yuán huā làn màn。
笑我归来晚。xiào wǒ guī lái wǎn。
我老只思归。wǒ lǎo zhǐ sī guī。
故园花雨时。gù yuán huā yǔ shí。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·其二送谢倅之临安

张孝祥

客里送行客,常苦不胜情。kè lǐ sòng xíng kè,cháng kǔ bù shèng qíng。
见公秣马东去,底事却欣欣。jiàn gōng mò mǎ dōng qù,dǐ shì què xīn xīn。
不为青毡俯拾,自是公家旧物,何必更关心。bù wèi qīng zhān fǔ shí,zì shì gōng jiā jiù wù,hé bì gèng guān xīn。
且喜谢安石,重起为苍生。qiě xǐ xiè ān shí,zhòng qǐ wèi cāng shēng。
圣天子,方侧席,选豪英。shèng tiān zi,fāng cè xí,xuǎn háo yīng。
日边仍有知己,应剡荐章间。rì biān réng yǒu zhī jǐ,yīng shàn jiàn zhāng jiān。
好把文经武略,换取碧幢红旆,谈笑扫胡尘。hǎo bǎ wén jīng wǔ lüè,huàn qǔ bì chuáng hóng pèi,tán xiào sǎo hú chén。
勋业在此举,莫厌短长亭。xūn yè zài cǐ jǔ,mò yàn duǎn zhǎng tíng。

鹧鸪天

张孝祥

可意黄花人不知。kě yì huáng huā rén bù zhī。
黄花标格世间稀。huáng huā biāo gé shì jiān xī。
园葵裛露迎朝日,槛菊迎霜媚夕霏。yuán kuí yì lù yíng cháo rì,kǎn jú yíng shuāng mèi xī fēi。
芍药好,是金丝。sháo yào hǎo,shì jīn sī。
绿藤红刺引蔷薇。lǜ téng hóng cì yǐn qiáng wēi。
姚家别有神仙品,似着天香染御衣。yáo jiā bié yǒu shén xiān pǐn,shì zhe tiān xiāng rǎn yù yī。

眼儿媚

张孝祥

晓来江上荻花秋。xiǎo lái jiāng shàng dí huā qiū。
做弄个离愁。zuò nòng gè lí chóu。
半竿残日,两行珠泪,一叶扁舟。bàn gān cán rì,liǎng xíng zhū lèi,yī yè biǎn zhōu。
须知此去应难遇,直待醉方休。xū zhī cǐ qù yīng nán yù,zhí dài zuì fāng xiū。
如今眼底,明朝心上,后日眉头。rú jīn yǎn dǐ,míng cháo xīn shàng,hòu rì méi tóu。

虞美人

张孝祥

清宫初入韶华管。qīng gōng chū rù sháo huá guǎn。
宫叶秋声满。gōng yè qiū shēng mǎn。
满庭芳草月婵娟。mǎn tíng fāng cǎo yuè chán juān。
想见明朝喜色、动天颜。xiǎng jiàn míng cháo xǐ sè dòng tiān yán。
持杯满劝龙头客。chí bēi mǎn quàn lóng tóu kè。
荣遇时难得。róng yù shí nán dé。
词源三峡泻瞿塘。cí yuán sān xiá xiè qú táng。
便是醉中空去、也无妨。biàn shì zuì zhōng kōng qù yě wú fáng。

菩萨蛮·林柳州生朝

张孝祥

史君家枕吴波碧。shǐ jūn jiā zhěn wú bō bì。
朱门铺手摇双戟。zhū mén pù shǒu yáo shuāng jǐ。
也到岭边州。yě dào lǐng biān zhōu。
真成汗漫游。zhēn chéng hàn màn yóu。
归期应不远。guī qī yīng bù yuǎn。
趁得东江暖。chèn dé dōng jiāng nuǎn。
翁媪雪垂肩。wēng ǎo xuě chuí jiān。
双双平地仙。shuāng shuāng píng dì xiān。

临江仙

张孝祥

罨画楼前初立马,隔帘笑语相亲。yǎn huà lóu qián chū lì mǎ,gé lián xiào yǔ xiāng qīn。
铅华洗尽见天真。qiān huá xǐ jǐn jiàn tiān zhēn。
衫儿轻罩雾,髻子直梳云。shān ér qīng zhào wù,jì zi zhí shū yún。
翠叶银丝簪末利,樱桃澹注香唇。cuì yè yín sī zān mò lì,yīng táo dàn zhù xiāng chún。
见人不语解留人。jiàn rén bù yǔ jiě liú rén。
数杯愁里酒,两眼醉时春。shù bēi chóu lǐ jiǔ,liǎng yǎn zuì shí chūn。

西江月

张孝祥

十里轻红自笑,两山浓翠相呼。shí lǐ qīng hóng zì xiào,liǎng shān nóng cuì xiāng hū。
意行着脚到精庐。yì xíng zhe jiǎo dào jīng lú。
借我绳床小住。jiè wǒ shéng chuáng xiǎo zhù。
解饮不妨文字,无心更狎鸥鱼。jiě yǐn bù fáng wén zì,wú xīn gèng xiá ōu yú。
一声长啸暮烟孤。yī shēng zhǎng xiào mù yān gū。
袖手西湖归去。xiù shǒu xī hú guī qù。

浣溪沙·其一过临川席上赋此词

张孝祥

我是临川旧史君。wǒ shì lín chuān jiù shǐ jūn。
而今欲作岭南人。ér jīn yù zuò lǐng nán rén。
重来辽鹤事犹新。zhòng lái liáo hè shì yóu xīn。
去路政长仍酷暑,主公交契更情亲。qù lù zhèng zhǎng réng kù shǔ,zhǔ gōng jiāo qì gèng qíng qīn。
横秋阁上晚风匀。héng qiū gé shàng wǎn fēng yún。

忆秦娥

张孝祥

天一角。tiān yī jiǎo。
南枝向我情如昨。nán zhī xiàng wǒ qíng rú zuó。
情如昨。qíng rú zuó。
水寒烟淡,雾轻云薄。shuǐ hán yān dàn,wù qīng yún báo。
吹花嚼蕊愁无托。chuī huā jué ruǐ chóu wú tuō。
年华冉冉惊离索。nián huá rǎn rǎn jīng lí suǒ。
惊离索。jīng lí suǒ。
倩春留住,莫教摇落。qiàn chūn liú zhù,mò jiào yáo luò。

浣溪沙·其二过临川席上赋此词

张孝祥

康乐亭前种此君。kāng lè tíng qián zhǒng cǐ jūn。
重来风月苦留人。zhòng lái fēng yuè kǔ liú rén。
儿童竹马笑谈新。ér tóng zhú mǎ xiào tán xīn。
今代孟士仍好客,政成归去眷方新。jīn dài mèng shì réng hǎo kè,zhèng chéng guī qù juàn fāng xīn。
十眉环坐晚妆匀。shí méi huán zuò wǎn zhuāng yún。

浣溪沙

张孝祥

湓浦从君已十年。pén pǔ cóng jūn yǐ shí nián。
京江仍许借归船。jīng jiāng réng xǔ jiè guī chuán。
相逢此地有因缘。xiāng féng cǐ dì yǒu yīn yuán。
十万貔貅环武帐,三千珠翠入歌筵。shí wàn pí xiū huán wǔ zhàng,sān qiān zhū cuì rù gē yán。
功成去作地行仙。gōng chéng qù zuò dì xíng xiān。

柳梢青

张孝祥

碧云风月无多。bì yún fēng yuè wú duō。
莫被名缰利锁。mò bèi míng jiāng lì suǒ。
白玉为车,黄金作印,不恋休呵。bái yù wèi chē,huáng jīn zuò yìn,bù liàn xiū hē。
争如对酒当歌。zhēng rú duì jiǔ dāng gē。
人是人非恁么。rén shì rén fēi nèn me。
年少甘罗,老成吕望,必竟如何。nián shǎo gān luó,lǎo chéng lǚ wàng,bì jìng rú hé。

卜算子

张孝祥

万里去担簦,谁识新丰旅。wàn lǐ qù dān dēng,shuí shí xīn fēng lǚ。
好事些儿说与郎,奴是姮娥侣。hǎo shì xiē ér shuō yǔ láng,nú shì héng é lǚ。
若到广寒宫,但道奴传语。ruò dào guǎng hán gōng,dàn dào nú chuán yǔ。
待我仙郎折桂枝,拣个高枝与。dài wǒ xiān láng zhé guì zhī,jiǎn gè gāo zhī yǔ。

瑞鹧鸪

张孝祥

香佩潜分紫绣囊。xiāng pèi qián fēn zǐ xiù náng。
野塘波急折鸳鸯。yě táng bō jí zhé yuān yāng。
春风灞岸空回首,落日西陵更断肠。chūn fēng bà àn kōng huí shǒu,luò rì xī líng gèng duàn cháng。
雪下哦诗怜谢女,花间为令胜潘郎。xuě xià ó shī lián xiè nǚ,huā jiān wèi lìng shèng pān láng。
从今千里同明月,再约圜时拜夜香。cóng jīn qiān lǐ tóng míng yuè,zài yuē huán shí bài yè xiāng。

青玉案·送频统辖行

张孝祥

相春堂上闻莺语。xiāng chūn táng shàng wén yīng yǔ。
正花柳、芳菲处。zhèng huā liǔ fāng fēi chù。
有底尊前欢且舞。yǒu dǐ zūn qián huān qiě wǔ。
满堂宾客,紫泥丹诏,衮衮烟霄路。mǎn táng bīn kè,zǐ ní dān zhào,gǔn gǔn yān xiāo lù。
君王天纵资仁武。jūn wáng tiān zòng zī rén wǔ。
要尺棰、平骄虏。yào chǐ chuí píng jiāo lǔ。
思得英雄亲驾驭。sī dé yīng xióng qīn jià yù。
将军行矣,九重虚宁,谈笑清寰宇。jiāng jūn xíng yǐ,jiǔ zhòng xū níng,tán xiào qīng huán yǔ。