古诗词

八月十五夜赠张功曹

韩愈

纤云四卷天无河,清风吹空月舒波。xiān yún sì juǎn tiān wú hé,qīng fēng chuī kōng yuè shū bō。
沙平水息声影绝,一杯相属君当歌。shā píng shuǐ xī shēng yǐng jué,yī bēi xiāng shǔ jūn dāng gē。
君歌声酸辞且苦,不能听终泪如雨。jūn gē shēng suān cí qiě kǔ,bù néng tīng zhōng lèi rú yǔ。
洞庭连天九疑高,蛟龙出没猩鼯号。dòng tíng lián tiān jiǔ yí gāo,jiāo lóng chū méi xīng wú hào。
十生九死到官所,幽居默默如藏逃。shí shēng jiǔ sǐ dào guān suǒ,yōu jū mò mò rú cáng táo。
下床畏蛇食畏药,海气湿蛰熏腥臊。xià chuáng wèi shé shí wèi yào,hǎi qì shī zhé xūn xīng sāo。
昨者州前捶大鼓,嗣皇继圣登夔皋。zuó zhě zhōu qián chuí dà gǔ,sì huáng jì shèng dēng kuí gāo。
赦书一日行万里,罪从大辟皆除死。shè shū yī rì xíng wàn lǐ,zuì cóng dà pì jiē chú sǐ。
迁者追回流者还,涤瑕荡垢清朝班。qiān zhě zhuī huí liú zhě hái,dí xiá dàng gòu qīng cháo bān。
州家申名使家抑,坎轲只得移荆蛮。zhōu jiā shēn míng shǐ jiā yì,kǎn kē zhǐ dé yí jīng mán。
判司卑官不堪说,未免捶楚尘埃间。pàn sī bēi guān bù kān shuō,wèi miǎn chuí chǔ chén āi jiān。
同时辈流多上道,天路幽险难追攀。tóng shí bèi liú duō shàng dào,tiān lù yōu xiǎn nán zhuī pān。
君歌且休听我歌,我歌今与君殊科:jūn gē qiě xiū tīng wǒ gē,
一年明月今宵多,人生由命非由他,yī nián míng yuè jīn xiāo duō,rén shēng yóu mìng fēi yóu tā,
有酒不饮奈明何?yǒu jiǔ bù yǐn nài míng hé?
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

同冠峡

韩愈

南方二月半,春物亦已少。nán fāng èr yuè bàn,chūn wù yì yǐ shǎo。
维舟山水间,晨坐听百鸟。wéi zhōu shān shuǐ jiān,chén zuò tīng bǎi niǎo。
宿云尚含姿,朝日忽升晓。sù yún shàng hán zī,cháo rì hū shēng xiǎo。
羁旅感和鸣,囚拘念轻矫。jī lǚ gǎn hé míng,qiú jū niàn qīng jiǎo。
潺湲泪久迸,诘曲思增绕。chán yuán lèi jiǔ bèng,jí qū sī zēng rào。
行矣且无然,盖棺事乃了。xíng yǐ qiě wú rán,gài guān shì nǎi le。

送惠师

韩愈

惠师浮屠者,乃是不羁人。huì shī fú tú zhě,nǎi shì bù jī rén。
十五爱山水,超然谢朋亲。shí wǔ ài shān shuǐ,chāo rán xiè péng qīn。
脱冠剪头发,飞步遗踪尘。tuō guān jiǎn tóu fā,fēi bù yí zōng chén。
发迹入四明,梯空上秋旻。fā jì rù sì míng,tī kōng shàng qiū mín。
遂登天台望,众壑皆嶙峋。suì dēng tiān tái wàng,zhòng hè jiē lín xún。
夜宿最高顶,举头看星辰。yè sù zuì gāo dǐng,jǔ tóu kàn xīng chén。
光芒相照烛,南北争罗陈。guāng máng xiāng zhào zhú,nán běi zhēng luó chén。
兹地绝翔走,自然严且神。zī dì jué xiáng zǒu,zì rán yán qiě shén。
微风吹木石,澎湃闻韶钧。wēi fēng chuī mù shí,pēng pài wén sháo jūn。
夜半起下视,溟波衔日轮。yè bàn qǐ xià shì,míng bō xián rì lún。
鱼龙惊踊跃,叫啸成悲辛。yú lóng jīng yǒng yuè,jiào xiào chéng bēi xīn。
怪气或紫赤,敲磨共轮囷。guài qì huò zǐ chì,qiāo mó gòng lún qūn。
金鸦既腾翥,六合俄清新。jīn yā jì téng zhù,liù hé é qīng xīn。
常闻禹穴奇,东去窥瓯闽。cháng wén yǔ xué qí,dōng qù kuī ōu mǐn。
越俗不好古,流传失其真。yuè sú bù hǎo gǔ,liú chuán shī qí zhēn。
幽踪邈难得,圣路嗟长堙。yōu zōng miǎo nán dé,shèng lù jiē zhǎng yīn。
回临浙江涛,屹起高峨岷。huí lín zhè jiāng tāo,yì qǐ gāo é mín。
壮志死不息,千年如隔晨。zhuàng zhì sǐ bù xī,qiān nián rú gé chén。
是非竟何有,弃去非吾伦。shì fēi jìng hé yǒu,qì qù fēi wú lún。
凌江诣庐岳,浩荡极游巡。líng jiāng yì lú yuè,hào dàng jí yóu xún。
崔崒没云表,陂陀浸湖沦。cuī zú méi yún biǎo,bēi tuó jìn hú lún。
是时雨初霁,悬瀑垂天绅。shì shí yǔ chū jì,xuán pù chuí tiān shēn。
前年往罗浮,步戛南海漘。qián nián wǎng luó fú,bù jiá nán hǎi chún。
大哉阳德盛,荣茂恒留春。dà zāi yáng dé shèng,róng mào héng liú chūn。
鹏鶱堕长翮,鲸戏侧修鳞。péng xiān duò zhǎng hé,jīng xì cè xiū lín。
自来连州寺,曾未造城闉。zì lái lián zhōu sì,céng wèi zào chéng yīn。
日携青云客,探胜穷崖滨。rì xié qīng yún kè,tàn shèng qióng yá bīn。
太守邀不去,群官请徒频。tài shǒu yāo bù qù,qún guān qǐng tú pín。
囊无一金资,翻谓富者贫。náng wú yī jīn zī,fān wèi fù zhě pín。
昨日忽不见,我令访其邻。zuó rì hū bù jiàn,wǒ lìng fǎng qí lín。
奔波自追及,把手问所因。bēn bō zì zhuī jí,bǎ shǒu wèn suǒ yīn。
顾我却兴欢,君宁异于民。gù wǒ què xīng huān,jūn níng yì yú mín。
离合自古然,辞别安足珍。lí hé zì gǔ rán,cí bié ān zú zhēn。
吾闻九疑好,夙志今欲伸。wú wén jiǔ yí hǎo,sù zhì jīn yù shēn。
斑竹啼舜妇,清湘沈楚臣。bān zhú tí shùn fù,qīng xiāng shěn chǔ chén。
衡山与洞庭,此固道所循。héng shān yǔ dòng tíng,cǐ gù dào suǒ xún。
寻嵩方抵洛,历华遂之秦。xún sōng fāng dǐ luò,lì huá suì zhī qín。
浮游靡定处,偶往即通津。fú yóu mí dìng chù,ǒu wǎng jí tōng jīn。
吾言子当去,子道非吾遵。wú yán zi dāng qù,zi dào fēi wú zūn。
江鱼不池活,野鸟难笼驯。jiāng yú bù chí huó,yě niǎo nán lóng xùn。
吾非西方教,怜子狂且醇。wú fēi xī fāng jiào,lián zi kuáng qiě chún。
吾嫉惰游者,怜子愚且谆。wú jí duò yóu zhě,lián zi yú qiě zhūn。
去矣各异趣,何为浪沾巾。qù yǐ gè yì qù,hé wèi làng zhān jīn。

送灵师

韩愈

佛法入中国,尔来六百年。fú fǎ rù zhōng guó,ěr lái liù bǎi nián。
齐民逃赋役,高士著幽禅。qí mín táo fù yì,gāo shì zhù yōu chán。
官吏不之制,纷纷听其然。guān lì bù zhī zhì,fēn fēn tīng qí rán。
耕桑日失隶,朝署时遣贤。gēng sāng rì shī lì,cháo shǔ shí qiǎn xián。
灵师皇甫姓,胤胄本蝉联。líng shī huáng fǔ xìng,yìn zhòu běn chán lián。
少小涉书史,早能缀文篇。shǎo xiǎo shè shū shǐ,zǎo néng zhuì wén piān。
中间不得意,失迹成延迁。zhōng jiān bù dé yì,shī jì chéng yán qiān。
逸志不拘教,轩腾断牵挛。yì zhì bù jū jiào,xuān téng duàn qiān luán。
围棋斗白黑,生死随机权。wéi qí dòu bái hēi,shēng sǐ suí jī quán。
六博在一掷,枭卢叱回旋。liù bó zài yī zhì,xiāo lú chì huí xuán。
战诗谁与敌,浩汗横戈鋋。zhàn shī shuí yǔ dí,hào hàn héng gē chán。
饮酒尽百?,嘲诣思逾鲜。yǐn jiǔ jǐn bǎi,cháo yì sī yú xiān。
有时醉花月,高唱清且绵。yǒu shí zuì huā yuè,gāo chàng qīng qiě mián。
四座咸寂默,杳如奏湘弦。sì zuò xián jì mò,yǎo rú zòu xiāng xián。
寻胜不惮险,黔江屡洄沿。xún shèng bù dàn xiǎn,qián jiāng lǚ huí yán。
瞿塘五六月,惊电让归船。qú táng wǔ liù yuè,jīng diàn ràng guī chuán。
怒水忽中裂,千寻堕幽泉。nù shuǐ hū zhōng liè,qiān xún duò yōu quán。
环回势益急,仰见团团天。huán huí shì yì jí,yǎng jiàn tuán tuán tiān。
投身岂得计,性命甘徒捐。tóu shēn qǐ dé jì,xìng mìng gān tú juān。
浪沫蹙翻涌,漂浮再生全。làng mò cù fān yǒng,piāo fú zài shēng quán。
同行二十人,魂骨俱坑填。tóng xíng èr shí rén,hún gǔ jù kēng tián。
灵师不挂怀,冒涉道转延。líng shī bù guà huái,mào shè dào zhuǎn yán。
开忠二州牧,诗赋时多传。kāi zhōng èr zhōu mù,shī fù shí duō chuán。
失职不把笔,珠玑为君编。shī zhí bù bǎ bǐ,zhū jī wèi jūn biān。
强留费日月,密席罗婵娟。qiáng liú fèi rì yuè,mì xí luó chán juān。
昨者至林邑,使君数开筵。zuó zhě zhì lín yì,shǐ jūn shù kāi yán。
逐客三四公,盈怀赠兰荃。zhú kè sān sì gōng,yíng huái zèng lán quán。
湖游泛漭沆,溪宴驻潺湲。hú yóu fàn mǎng hàng,xī yàn zhù chán yuán。
别语不许出,行裾动遭牵。bié yǔ bù xǔ chū,xíng jū dòng zāo qiān。
邻州竞招请,书札何翩翩。lín zhōu jìng zhāo qǐng,shū zhá hé piān piān。
十月下桂岭,乘寒恣窥缘。shí yuè xià guì lǐng,chéng hán zì kuī yuán。
落落王员外,争迎获其先。luò luò wáng yuán wài,zhēng yíng huò qí xiān。
自从入宾馆,占吝久能专。zì cóng rù bīn guǎn,zhàn lìn jiǔ néng zhuān。
吾徒颇携被,接宿穷欢妍。wú tú pǒ xié bèi,jiē sù qióng huān yán。
听说两京事,分明皆眼前。tīng shuō liǎng jīng shì,fēn míng jiē yǎn qián。
纵横杂谣俗,琐屑咸罗穿。zòng héng zá yáo sú,suǒ xiè xián luó chuān。
材调真可惜,朱丹在磨研。cái diào zhēn kě xī,zhū dān zài mó yán。
方将敛之道,且欲冠其颠。fāng jiāng liǎn zhī dào,qiě yù guān qí diān。
韶阳李太守,高步凌云烟。sháo yáng lǐ tài shǒu,gāo bù líng yún yān。
得客辄忘食,开囊乞缯钱。dé kè zhé wàng shí,kāi náng qǐ zēng qián。
手持南曹叙,字重青瑶镌。shǒu chí nán cáo xù,zì zhòng qīng yáo juān。
古气参彖系,高标摧太玄。gǔ qì cān tuàn xì,gāo biāo cuī tài xuán。
维舟事干谒,披读头风痊。wéi zhōu shì gàn yè,pī dú tóu fēng quán。
还如旧相识,倾壶畅幽悁。hái rú jiù xiāng shí,qīng hú chàng yōu yuān。
以此复留滞,归骖几时鞭。yǐ cǐ fù liú zhì,guī cān jǐ shí biān。

汴泗交流赠张仆射

韩愈

汴泗交流郡城角,筑场十步平如削。biàn sì jiāo liú jùn chéng jiǎo,zhù chǎng shí bù píng rú xuē。
短垣三面缭逶迤,击鼓腾腾树赤旗。duǎn yuán sān miàn liáo wēi yí,jī gǔ téng téng shù chì qí。
新秋朝凉未见日,公早结束来何为。xīn qiū cháo liáng wèi jiàn rì,gōng zǎo jié shù lái hé wèi。
分曹决胜约前定,百马攒蹄近相映。fēn cáo jué shèng yuē qián dìng,bǎi mǎ zǎn tí jìn xiāng yìng。
毬惊杖奋合且离,红牛缨绂黄金羁。qiú jīng zhàng fèn hé qiě lí,hóng niú yīng fú huáng jīn jī。
侧身转臂著马腹,霹雳应手神珠驰。cè shēn zhuǎn bì zhù mǎ fù,pī lì yīng shǒu shén zhū chí。
超遥散漫两闲暇,挥霍纷纭争变化。chāo yáo sàn màn liǎng xián xiá,huī huò fēn yún zhēng biàn huà。
发难得巧意气粗,欢声四合壮士呼。fā nán dé qiǎo yì qì cū,huān shēng sì hé zhuàng shì hū。
此诚习战非为剧,岂若安坐行良图。cǐ chéng xí zhàn fēi wèi jù,qǐ ruò ān zuò xíng liáng tú。
当今忠臣不可得,公马莫走须杀贼。dāng jīn zhōng chén bù kě dé,gōng mǎ mò zǒu xū shā zéi。

忽忽

韩愈

忽忽乎余未知生之为乐也,愿脱去而无因。hū hū hū yú wèi zhī shēng zhī wèi lè yě,yuàn tuō qù ér wú yīn。
安得长翮大翼如云生我身,乘风振奋出六合,绝浮尘。ān dé zhǎng hé dà yì rú yún shēng wǒ shēn,chéng fēng zhèn fèn chū liù hé,jué fú chén。
死生哀乐两相弃,是非得失付闲人。sǐ shēng āi lè liǎng xiāng qì,shì fēi dé shī fù xián rén。

龙移

韩愈

天昏地黑蛟龙移,雷惊电激雄雌随。tiān hūn dì hēi jiāo lóng yí,léi jīng diàn jī xióng cí suí。
清泉百丈化为土,鱼鳖枯死吁可悲。qīng quán bǎi zhàng huà wèi tǔ,yú biē kū sǐ xū kě bēi。

雉带箭

韩愈

原头火烧静兀兀,野雉畏鹰出复没。yuán tóu huǒ shāo jìng wù wù,yě zhì wèi yīng chū fù méi。
将军欲以巧伏人,盘马弯弓惜不发。jiāng jūn yù yǐ qiǎo fú rén,pán mǎ wān gōng xī bù fā。
地形渐窄观者多,雉惊弓满劲箭加。dì xíng jiàn zhǎi guān zhě duō,zhì jīng gōng mǎn jìn jiàn jiā。
冲人决起百馀尺,红翎白镞相倾斜。chōng rén jué qǐ bǎi yú chǐ,hóng líng bái zú xiāng qīng xié。
将军仰笑军吏贺,五色离披马前堕。jiāng jūn yǎng xiào jūn lì hè,wǔ sè lí pī mǎ qián duò。

条山苍

韩愈

条山苍,河水黄。tiáo shān cāng,hé shuǐ huáng。
浪波沄沄去,松柏在山冈。làng bō yún yún qù,sōng bǎi zài shān gāng。

赠郑兵曹

韩愈

尊酒相逢十载前,君为壮夫我少年。zūn jiǔ xiāng féng shí zài qián,jūn wèi zhuàng fū wǒ shǎo nián。
尊酒相逢十载后,我为壮夫君白首。zūn jiǔ xiāng féng shí zài hòu,wǒ wèi zhuàng fū jūn bái shǒu。
我材与世不相当,戢鳞委翅无复望。wǒ cái yǔ shì bù xiāng dāng,jí lín wěi chì wú fù wàng。
当今贤俊皆周行,君何为乎亦遑遑。dāng jīn xián jùn jiē zhōu xíng,jūn hé wèi hū yì huáng huáng。
杯行到君莫停手,破除万事无过酒。bēi xíng dào jūn mò tíng shǒu,pò chú wàn shì wú guò jiǔ。

桃源图

韩愈

神仙有无何渺茫,桃源之说诚荒唐。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,táo yuán zhī shuō chéng huāng táng。
流水盘回山百转,生绡数幅垂中堂。liú shuǐ pán huí shān bǎi zhuǎn,shēng xiāo shù fú chuí zhōng táng。
武陵太守好事者,题封远寄南宫下。wǔ líng tài shǒu hǎo shì zhě,tí fēng yuǎn jì nán gōng xià。
南宫先生忻得之,波涛入笔驱文辞。nán gōng xiān shēng xīn dé zhī,bō tāo rù bǐ qū wén cí。
文工画妙各臻极,异境恍惚移于斯。wén gōng huà miào gè zhēn jí,yì jìng huǎng hū yí yú sī。
架岩凿谷开宫室,接屋连墙千万日。jià yán záo gǔ kāi gōng shì,jiē wū lián qiáng qiān wàn rì。
嬴颠刘蹶了不闻,地坼天分非所恤。yíng diān liú jué le bù wén,dì chè tiān fēn fēi suǒ xù。
种桃处处惟开花,川原近远蒸红霞。zhǒng táo chù chù wéi kāi huā,chuān yuán jìn yuǎn zhēng hóng xiá。
初来犹自念乡邑,岁久此地还成家。chū lái yóu zì niàn xiāng yì,suì jiǔ cǐ dì hái chéng jiā。
渔舟之子来何所,物色相猜更问语。yú zhōu zhī zi lái hé suǒ,wù sè xiāng cāi gèng wèn yǔ。
大蛇中断丧前王,群马南渡开新主。dà shé zhōng duàn sàng qián wáng,qún mǎ nán dù kāi xīn zhǔ。
听终辞绝共悽然,自说经今六百年。tīng zhōng cí jué gòng qī rán,zì shuō jīng jīn liù bǎi nián。
当时万事皆眼见,不知几许犹流传。dāng shí wàn shì jiē yǎn jiàn,bù zhī jǐ xǔ yóu liú chuán。
争持酒食来相馈,礼数不同樽俎异。zhēng chí jiǔ shí lái xiāng kuì,lǐ shù bù tóng zūn zǔ yì。
月明伴宿玉堂空,骨冷魂清无梦寐。yuè míng bàn sù yù táng kōng,gǔ lěng hún qīng wú mèng mèi。
夜半金鸡啁哳鸣,火轮飞出客心惊。yè bàn jīn jī zhāo zhā míng,huǒ lún fēi chū kè xīn jīng。
人间有累不可住,依然离别难为情。rén jiān yǒu lèi bù kě zhù,yī rán lí bié nán wèi qíng。
船开棹进一回顾,万里苍苍烟水暮。chuán kāi zhào jìn yī huí gù,wàn lǐ cāng cāng yān shuǐ mù。
世俗宁知伪与真,至今传者武陵人。shì sú níng zhī wěi yǔ zhēn,zhì jīn chuán zhě wǔ líng rén。

东方半

韩愈

东方半明大星没,独有太白配残月。dōng fāng bàn míng dà xīng méi,dú yǒu tài bái pèi cán yuè。
嗟尔残月勿相疑,同光共影须臾期。jiē ěr cán yuè wù xiāng yí,tóng guāng gòng yǐng xū yú qī。
残月晖晖,太白睒睒。cán yuè huī huī,tài bái shǎn shǎn。
鸡三号,更五点。jī sān hào,gèng wǔ diǎn。

赠唐衢

韩愈

虎有爪兮牛有角,虎可搏兮牛可触。hǔ yǒu zhǎo xī niú yǒu jiǎo,hǔ kě bó xī niú kě chù。
奈何君独抱奇材,手把锄犁饿空谷。nài hé jūn dú bào qí cái,shǒu bǎ chú lí è kōng gǔ。
当今天子急贤良,匦函朝出开明光。dāng jīn tiān zi jí xián liáng,guǐ hán cháo chū kāi míng guāng。
胡不上书自荐达,坐令四海如虞唐。hú bù shàng shū zì jiàn dá,zuò lìng sì hǎi rú yú táng。

贞女峡

韩愈

江盘峡束春湍豪,风雷战斗鱼龙逃。jiāng pán xiá shù chūn tuān háo,fēng léi zhàn dòu yú lóng táo。
悬流轰轰射水府,一泻百里翻云涛。xuán liú hōng hōng shè shuǐ fǔ,yī xiè bǎi lǐ fān yún tāo。
漂船摆石万瓦裂,咫尺性命轻鸿毛。piāo chuán bǎi shí wàn wǎ liè,zhǐ chǐ xìng mìng qīng hóng máo。

赠侯喜

韩愈

吾党侯生字叔?,呼我持竿钓温水。wú dǎng hóu shēng zì shū,hū wǒ chí gān diào wēn shuǐ。
平明鞭马出都门,尽日行行荆棘里。píng míng biān mǎ chū dōu mén,jǐn rì xíng xíng jīng jí lǐ。
温水微茫绝又流,深如车辙阔容辀。wēn shuǐ wēi máng jué yòu liú,shēn rú chē zhé kuò róng zhōu。
虾蟆跳过雀儿浴,此纵有鱼何足求。xiā má tiào guò què ér yù,cǐ zòng yǒu yú hé zú qiú。
我为侯生不能已,盘针擘粒投泥滓。wǒ wèi hóu shēng bù néng yǐ,pán zhēn bāi lì tóu ní zǐ。
晡时坚坐到黄昏,手倦目劳方一起。bū shí jiān zuò dào huáng hūn,shǒu juàn mù láo fāng yī qǐ。
暂动还休未可期,虾行蛭渡似皆疑。zàn dòng hái xiū wèi kě qī,xiā xíng zhì dù shì jiē yí。
举竿引线忽有得,一寸才分鳞与鬐。jǔ gān yǐn xiàn hū yǒu dé,yī cùn cái fēn lín yǔ qí。
是日侯生与韩子,良久叹息相看悲。shì rì hóu shēng yǔ hán zi,liáng jiǔ tàn xī xiāng kàn bēi。
我今行事尽如此,此事正好为吾规。wǒ jīn xíng shì jǐn rú cǐ,cǐ shì zhèng hǎo wèi wú guī。
半世遑遑就举选,一名始得红颜衰。bàn shì huáng huáng jiù jǔ xuǎn,yī míng shǐ dé hóng yán shuāi。
人间事势岂不见,徒自辛苦终何为。rén jiān shì shì qǐ bù jiàn,tú zì xīn kǔ zhōng hé wèi。
便当提携妻与子,南入箕颍无还时。biàn dāng tí xié qī yǔ zi,nán rù jī yǐng wú hái shí。
叔?君今气方锐,我言至切君勿嗤。shū jūn jīn qì fāng ruì,wǒ yán zhì qiè jūn wù chī。
君欲钓鱼须远去,大鱼岂肯居沮洳。jūn yù diào yú xū yuǎn qù,dà yú qǐ kěn jū jǔ rù。

古意

韩愈

太华峰头玉井莲,开花十丈藕如船。tài huá fēng tóu yù jǐng lián,kāi huā shí zhàng ǒu rú chuán。
冷比雪霜甘比蜜,一片入口沈疴痊。lěng bǐ xuě shuāng gān bǐ mì,yī piàn rù kǒu shěn kē quán。
我欲求之不惮远,青壁无路难夤缘。wǒ yù qiú zhī bù dàn yuǎn,qīng bì wú lù nán yín yuán。
安得长梯上摘实,下种七泽根株连。ān dé zhǎng tī shàng zhāi shí,xià zhǒng qī zé gēn zhū lián。