古诗词

鹧鸪天·春情

张孝祥

日日青楼醉梦中。rì rì qīng lóu zuì mèng zhōng。
不知楼外已春浓。bù zhī lóu wài yǐ chūn nóng。
杏花未遇疏疏雨,杨柳初摇短短风。xìng huā wèi yù shū shū yǔ,yáng liǔ chū yáo duǎn duǎn fēng。
扶画鹢,跃花骢。fú huà yì,yuè huā cōng。
涌金门外小桥东。yǒng jīn mén wài xiǎo qiáo dōng。
行行又入笙歌里,人在珠帘第几重。xíng xíng yòu rù shēng gē lǐ,rén zài zhū lián dì jǐ zhòng。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

送邵怀英分鲁直诗韵人间风日不到处天上玉堂森宝书得书字

张孝祥

将酒浇君车,问君行何如。jiāng jiǔ jiāo jūn chē,wèn jūn xíng hé rú。
初无十万钱,但有一束书。chū wú shí wàn qián,dàn yǒu yī shù shū。
往昔千官班,渠曾缀簪裾。wǎng xī qiān guān bān,qú céng zhuì zān jū。
日月九门隔,江湖十年馀。rì yuè jiǔ mén gé,jiāng hú shí nián yú。
老干久凌剥,寒灰费吹嘘。lǎo gàn jiǔ líng bō,hán huī fèi chuī xū。
今者尺一追,问津承明庐。jīn zhě chǐ yī zhuī,wèn jīn chéng míng lú。
蓬莱道家山,紫极帝所居。péng lái dào jiā shān,zǐ jí dì suǒ jū。
功名傥来尔,步武当徐徐。gōng míng tǎng lái ěr,bù wǔ dāng xú xú。
遥岑出疏林,浅水行游鱼。yáo cén chū shū lín,qiǎn shuǐ xíng yóu yú。
临分再三嘱,音信莫我疏。lín fēn zài sān zhǔ,yīn xìn mò wǒ shū。

送张定叟

张孝祥

戊子岁二月,定叟如南山。wù zi suì èr yuè,dìng sǒu rú nán shān。
行李太匆草,问君何当还。xíng lǐ tài cōng cǎo,wèn jūn hé dāng hái。
敬展南阳阡,永慕涕已潸。jìng zhǎn nán yáng qiān,yǒng mù tì yǐ shān。
毕事却登揽,纾子悲悴颜。bì shì què dēng lǎn,shū zi bēi cuì yán。
群峰最高处,眼界穷尘寰。qún fēng zuì gāo chù,yǎn jiè qióng chén huán。
紫盖款佛刹,黄庭扣玄关。zǐ gài kuǎn fú shā,huáng tíng kòu xuán guān。
夜榻藉云衲,晓窗闯烟鬟。yè tà jí yún nà,xiǎo chuāng chuǎng yān huán。
野饭荐笋蕨,幽寻剪榛菅。yě fàn jiàn sǔn jué,yōu xún jiǎn zhēn jiān。
酒贱可痛饮,诗成要重删。jiǔ jiàn kě tòng yǐn,shī chéng yào zhòng shān。
勿作贾胡留,闺人赋刀环。wù zuò jiǎ hú liú,guī rén fù dāo huán。
归时买竹䶉,小破行囊悭。guī shí mǎi zhú liú,xiǎo pò xíng náng qiān。

朱陵洞

张孝祥

黑云起我趾,白雨过山脚。hēi yún qǐ wǒ zhǐ,bái yǔ guò shān jiǎo。
却立朱陵洞,一望紫虚阁。què lì zhū líng dòng,yī wàng zǐ xū gé。
神丹吾已必,仙臂真可握。shén dān wú yǐ bì,xiān bì zhēn kě wò。
试向静处听,空蒙有笙鹤。shì xiàng jìng chù tīng,kōng méng yǒu shēng hè。

题屏风送裘甫归临川

张孝祥

不见已四年,既见还作别。bù jiàn yǐ sì nián,jì jiàn hái zuò bié。
赠以墨竹屏,况此君子节。zèng yǐ mò zhú píng,kuàng cǐ jūn zi jié。
岁月不我留,玉立空山阴。suì yuè bù wǒ liú,yù lì kōng shān yīn。
愿言无相忘,因风时寄音。yuàn yán wú xiāng wàng,yīn fēng shí jì yīn。

送道州酒与吴伯承

张孝祥

阳城所临州,酒味犹清醇。yáng chéng suǒ lín zhōu,jiǔ wèi yóu qīng chún。
我病不能饮,负此盎盎春。wǒ bìng bù néng yǐn,fù cǐ àng àng chūn。
髯吴烧苦笋,唤客车连轸。rán wú shāo kǔ sǔn,huàn kè chē lián zhěn。
名酒随恶诗,掀髯一笑冁。míng jiǔ suí è shī,xiān rán yī xiào chǎn。

葵轩观笋

张孝祥

葵轩新笋生,戢戢水苍玉。kuí xuān xīn sǔn shēng,jí jí shuǐ cāng yù。
脱箨便林立,尔辈殊窘束。tuō tuò biàn lín lì,ěr bèi shū jiǒng shù。
黄梅四月雨,念子亦良苦。huáng méi sì yuè yǔ,niàn zi yì liáng kǔ。
十二凤凰鸣,秋风何处声。shí èr fèng huáng míng,qiū fēng hé chù shēng。

赠尹童子梦龙

张孝祥

长沙尹氏子,四岁诵万言。zhǎng shā yǐn shì zi,sì suì sòng wàn yán。
青松一寸长,岁晚当摩天。qīng sōng yī cùn zhǎng,suì wǎn dāng mó tiān。
终为栋梁用,莫作桷与椽。zhōng wèi dòng liáng yòng,mò zuò jué yǔ chuán。
斫根刳其明,本瘁末亦颠。zhuó gēn kū qí míng,běn cuì mò yì diān。
持此劝乃翁,闭门养真源。chí cǐ quàn nǎi wēng,bì mén yǎng zhēn yuán。

一览亭

张孝祥

城中十万户,亭脚五千丈。chéng zhōng shí wàn hù,tíng jiǎo wǔ qiān zhàng。
小退雁鹜行,却立云雨上。xiǎo tuì yàn wù xíng,què lì yún yǔ shàng。
主人心如此,坐了镜中像。zhǔ rén xīn rú cǐ,zuò le jìng zhōng xiàng。
沙尾是我船,烟波更空旷。shā wěi shì wǒ chuán,yān bō gèng kōng kuàng。

睡起

张孝祥

睡起有佳声,萧萧竹间雨。shuì qǐ yǒu jiā shēng,xiāo xiāo zhú jiān yǔ。
蒿庐澹无营,一榻不受暑。hāo lú dàn wú yíng,yī tà bù shòu shǔ。
微飔入牖来,唤起香中缕。wēi sī rù yǒu lái,huàn qǐ xiāng zhōng lǚ。
抚卷忽超然,空梁走饥鼠。fǔ juǎn hū chāo rán,kōng liáng zǒu jī shǔ。

戏书赠苏待问

张孝祥

从公觅此纸,欲与苏待问。cóng gōng mì cǐ zhǐ,yù yǔ sū dài wèn。
醉中墨鸦黑,北风起云阵。zuì zhōng mò yā hēi,běi fēng qǐ yún zhèn。
明朝酒醒看,为子传心印。míng cháo jiǔ xǐng kàn,wèi zi chuán xīn yìn。
子若不领略,取火烧作烬。zi ruò bù lǐng lüè,qǔ huǒ shāo zuò jìn。

赠震山主

张孝祥

震公住山年,与我共壬子。zhèn gōng zhù shān nián,yǔ wǒ gòng rén zi。
瓦砾化金碧,愿力一弹指。wǎ lì huà jīn bì,yuàn lì yī dàn zhǐ。
乡来祖师禅,风定月满天。xiāng lái zǔ shī chán,fēng dìng yuè mǎn tiān。
语子义第一,饥餐困当眠。yǔ zi yì dì yī,jī cān kùn dāng mián。

春尽日送闻人伯卿次家君韵

张孝祥

早年翰墨场,未见心已亲。zǎo nián hàn mò chǎng,wèi jiàn xīn yǐ qīn。
笔底三峡流,胸次万卷春。bǐ dǐ sān xiá liú,xiōng cì wàn juǎn chūn。
相从未淹时,欲别故恼人。xiāng cóng wèi yān shí,yù bié gù nǎo rén。
敢赓老仙诗,索去不用频。gǎn gēng lǎo xiān shī,suǒ qù bù yòng pín。

洗尘赠张立之判官

张孝祥

立之居糟丘,胸有万斛尘。lì zhī jū zāo qiū,xiōng yǒu wàn hú chén。
归来卧西窗,泾渭自此分。guī lái wò xī chuāng,jīng wèi zì cǐ fēn。
污泥生芙蕖,榛墟有白云。wū ní shēng fú qú,zhēn xū yǒu bái yún。
莫厌吏事烦,愿子清天君。mò yàn lì shì fán,yuàn zi qīng tiān jūn。

王龟龄赋喜雨诸贤毕和某客行半月未尝晴也故于末章云

张孝祥

久旱一雨足,高低水平分。jiǔ hàn yī yǔ zú,gāo dī shuǐ píng fēn。
老农尔何知,史君甚艰勤。lǎo nóng ěr hé zhī,shǐ jūn shén jiān qín。
史君家雁山,出作无心云。shǐ jūn jiā yàn shān,chū zuò wú xīn yún。
四海方立槁,须君来救焚。sì hǎi fāng lì gǎo,xū jūn lái jiù fén。

王龟龄赋喜雨诸贤毕和某客行半月未尝晴也故于末章云

张孝祥

客行苦淫潦,道路渺不分。kè xíng kǔ yín lǎo,dào lù miǎo bù fēn。
十步九掀淖,眷言仆夫勤。shí bù jiǔ xiān nào,juàn yán pū fū qín。
昔旱欲讼风,今雨当诛云。xī hàn yù sòng fēng,jīn yǔ dāng zhū yún。
我已写绿章,拟向清夜焚。wǒ yǐ xiě lǜ zhāng,nǐ xiàng qīng yè fén。