古诗词

春雪间

韩愈

梅将雪共春,彩艳不相因。méi jiāng xuě gòng chūn,cǎi yàn bù xiāng yīn。
逐吹能争密,排枝巧妒新。zhú chuī néng zhēng mì,pái zhī qiǎo dù xīn。
谁令香满座,独使净无尘。shuí lìng xiāng mǎn zuò,dú shǐ jìng wú chén。
芳意饶呈瑞,寒光助照人。fāng yì ráo chéng ruì,hán guāng zhù zhào rén。
?珑开已遍,点缀坐来频。líng lóng kāi yǐ biàn,diǎn zhuì zuò lái pín。
那是俱疑似,须知两逼真。nà shì jù yí shì,xū zhī liǎng bī zhēn。
荧煌初乱眼,浩荡忽迷神。yíng huáng chū luàn yǎn,hào dàng hū mí shén。
未许琼华比,从将玉树亲。wèi xǔ qióng huá bǐ,cóng jiāng yù shù qīn。
先期迎献岁,更伴占兹晨。xiān qī yíng xiàn suì,gèng bàn zhàn zī chén。
愿得长辉映,轻微敢自珍。yuàn dé zhǎng huī yìng,qīng wēi gǎn zì zhēn。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

赴江陵途中寄赠王二十补阙李十一拾遗李二十六员外翰林三学士

韩愈

孤臣昔放逐,血泣追愆尤。gū chén xī fàng zhú,xuè qì zhuī qiān yóu。
汗漫不省识,恍如乘桴浮。hàn màn bù shěng shí,huǎng rú chéng fú fú。
或自疑上疏,上疏岂其由。huò zì yí shàng shū,shàng shū qǐ qí yóu。
是年京师旱,田亩少所收。shì nián jīng shī hàn,tián mǔ shǎo suǒ shōu。
上怜民无食,征赋半已休。shàng lián mín wú shí,zhēng fù bàn yǐ xiū。
有司恤经费,未免烦徵求。yǒu sī xù jīng fèi,wèi miǎn fán zhēng qiú。
富者既云急,贫者固已流。fù zhě jì yún jí,pín zhě gù yǐ liú。
传闻闾里间,赤子弃渠沟。chuán wén lǘ lǐ jiān,chì zi qì qú gōu。
持男易斗粟,掉臂莫肯酬。chí nán yì dòu sù,diào bì mò kěn chóu。
我时出衢路,饿者何其稠。wǒ shí chū qú lù,è zhě hé qí chóu。
亲逢道边死,伫立久咿嚘。qīn féng dào biān sǐ,zhù lì jiǔ yī yōu。
归舍不能食,有如鱼中钩。guī shě bù néng shí,yǒu rú yú zhōng gōu。
适会除御史,诚当得言秋。shì huì chú yù shǐ,chéng dāng dé yán qiū。
拜疏移閤门,为忠宁自谋。bài shū yí gé mén,wèi zhōng níng zì móu。
上陈人疾苦,无令绝其喉。shàng chén rén jí kǔ,wú lìng jué qí hóu。
下陈畿甸内,根本理宜优。xià chén jī diān nèi,gēn běn lǐ yí yōu。
积雪验丰熟,幸宽待蚕麰。jī xuě yàn fēng shú,xìng kuān dài cán móu。
天子恻然感,司空叹绸缪。tiān zi cè rán gǎn,sī kōng tàn chóu móu。
谓言即施设,乃反迁炎州。wèi yán jí shī shè,nǎi fǎn qiān yán zhōu。
同官尽才俊,偏善柳与刘。tóng guān jǐn cái jùn,piān shàn liǔ yǔ liú。
或虑语言泄,传之落冤雠。huò lǜ yǔ yán xiè,chuán zhī luò yuān chóu。
二子不宜尔,将疑断还不。èr zi bù yí ěr,jiāng yí duàn hái bù。
中使临门遣,顷刻不得留。zhōng shǐ lín mén qiǎn,qǐng kè bù dé liú。
病妹卧床褥,分知隔明幽。bìng mèi wò chuáng rù,fēn zhī gé míng yōu。
悲啼乞就别,百请不颔头。bēi tí qǐ jiù bié,bǎi qǐng bù hàn tóu。
弱妻抱稚子,出拜忘惭羞。ruò qī bào zhì zi,chū bài wàng cán xiū。
黾勉不回顾,行行诣连州。mǐn miǎn bù huí gù,xíng xíng yì lián zhōu。
朝为青云士,暮作白头囚。cháo wèi qīng yún shì,mù zuò bái tóu qiú。
商山季冬月,冰冻绝行辀。shāng shān jì dōng yuè,bīng dòng jué xíng zhōu。
春风洞庭浪,出没惊孤舟。chūn fēng dòng tíng làng,chū méi jīng gū zhōu。
逾岭到所任,低颜奉君侯。yú lǐng dào suǒ rèn,dī yán fèng jūn hóu。
酸寒何足道,随事生疮疣。suān hán hé zú dào,suí shì shēng chuāng yóu。
远地触途异,吏民似猿猴。yuǎn dì chù tú yì,lì mín shì yuán hóu。
生狞多忿很,辞舌纷嘲啁。shēng níng duō fèn hěn,cí shé fēn cháo zhāo。
白日屋檐下,双鸣斗鸺鹠。bái rì wū yán xià,shuāng míng dòu xiū liú。
有蛇类两首,有蛊群飞游。yǒu shé lèi liǎng shǒu,yǒu gǔ qún fēi yóu。
穷冬或摇扇,盛夏或重裘。qióng dōng huò yáo shàn,shèng xià huò zhòng qiú。
飓起最可畏,訇哮簸陵丘。jù qǐ zuì kě wèi,hōng xiāo bǒ líng qiū。
雷霆助光怪,气象难比侔。léi tíng zhù guāng guài,qì xiàng nán bǐ móu。
疠疫忽潜遘,十家无一瘳。lì yì hū qián gòu,shí jiā wú yī chōu。
猜嫌动置毒,对案辄怀愁。cāi xián dòng zhì dú,duì àn zhé huái chóu。
前日遇恩赦,私心喜还忧。qián rì yù ēn shè,sī xīn xǐ hái yōu。
果然又羁絷,不得归锄耰。guǒ rán yòu jī zhí,bù dé guī chú yōu。
此府雄且大,腾凌尽戈矛。cǐ fǔ xióng qiě dà,téng líng jǐn gē máo。
栖栖法曹掾,何处事卑陬。qī qī fǎ cáo yuàn,hé chù shì bēi zōu。
生平企仁义,所学皆孔周。shēng píng qǐ rén yì,suǒ xué jiē kǒng zhōu。
早知大理官,不列三后俦。zǎo zhī dà lǐ guān,bù liè sān hòu chóu。
何况亲犴狱,敲搒发奸偷。hé kuàng qīn àn yù,qiāo bàng fā jiān tōu。
悬知失事势,恐自罹罝罘。xuán zhī shī shì shì,kǒng zì lí jū fú。
湘水清且急,凉风日修修。xiāng shuǐ qīng qiě jí,liáng fēng rì xiū xiū。
胡为首归路,旅泊尚夷犹。hú wèi shǒu guī lù,lǚ pō shàng yí yóu。
昨者京使至,嗣皇传冕旒。zuó zhě jīng shǐ zhì,sì huáng chuán miǎn liú。
赫然下明诏,首罪诛共吺。hè rán xià míng zhào,shǒu zuì zhū gòng dōu。
复闻颠夭辈,峨冠进鸿畴。fù wén diān yāo bèi,é guān jìn hóng chóu。
班行再肃穆,璜佩鸣琅璆。bān xíng zài sù mù,huáng pèi míng láng qiú。
伫继贞观烈,边封脱兜鍪。zhù jì zhēn guān liè,biān fēng tuō dōu móu。
三贤推侍从,卓荦倾枚邹。sān xián tuī shì cóng,zhuó luò qīng méi zōu。
高议参造化,清文焕皇猷。gāo yì cān zào huà,qīng wén huàn huáng yóu。
协心辅齐圣,致理同毛輶。xié xīn fǔ qí shèng,zhì lǐ tóng máo yóu。
小雅咏鹿鸣,食苹贵呦呦。xiǎo yǎ yǒng lù míng,shí píng guì yōu yōu。
遗风邈不嗣,岂忆尝同裯。yí fēng miǎo bù sì,qǐ yì cháng tóng chóu。
失志早衰换,前期拟蜉蝣。shī zhì zǎo shuāi huàn,qián qī nǐ fú yóu。
自从齿牙缺,始慕舌为柔。zì cóng chǐ yá quē,shǐ mù shé wèi róu。
因疾鼻又塞,渐能等薰莸。yīn jí bí yòu sāi,jiàn néng děng xūn yóu。
深思罢官去,毕命依松楸。shēn sī bà guān qù,bì mìng yī sōng qiū。
空怀焉能果,但见岁已遒。kōng huái yān néng guǒ,dàn jiàn suì yǐ qiú。
殷汤闵禽兽,解网祝蛛蝥。yīn tāng mǐn qín shòu,jiě wǎng zhù zhū máo。
雷焕掘宝剑,冤氛消斗牛。léi huàn jué bǎo jiàn,yuān fēn xiāo dòu niú。
兹道诚可尚,谁能借前筹。zī dào chéng kě shàng,shuí néng jiè qián chóu。
殷勤答吾友,明月非暗投。yīn qín dá wú yǒu,míng yuè fēi àn tóu。

暮行河堤上

韩愈

暮行河堤上,四顾不见人。mù xíng hé dī shàng,sì gù bù jiàn rén。
衰草际黄云,感叹愁我神。shuāi cǎo jì huáng yún,gǎn tàn chóu wǒ shén。
夜归孤舟卧,展转空及晨。yè guī gū zhōu wò,zhǎn zhuǎn kōng jí chén。
谋计竟何就,嗟嗟世与身。móu jì jìng hé jiù,jiē jiē shì yǔ shēn。

夜歌

韩愈

静夜有清光,闲堂仍独息。jìng yè yǒu qīng guāng,xián táng réng dú xī。
念身幸无恨,志气方自得。niàn shēn xìng wú hèn,zhì qì fāng zì dé。
乐哉何所忧,所忧非我力。lè zāi hé suǒ yōu,suǒ yōu fēi wǒ lì。

重云李观疾赠之

韩愈

天行失其度,阴气来干阳。tiān xíng shī qí dù,yīn qì lái gàn yáng。
重云闭白日,炎燠成寒凉。zhòng yún bì bái rì,yán yù chéng hán liáng。
小人但咨怨,君子惟忧伤。xiǎo rén dàn zī yuàn,jūn zi wéi yōu shāng。
饮食为减少,身体岂宁康。yǐn shí wèi jiǎn shǎo,shēn tǐ qǐ níng kāng。
此志诚足贵,惧非职所当。cǐ zhì chéng zú guì,jù fēi zhí suǒ dāng。
藜羹尚如此,肉食安可尝。lí gēng shàng rú cǐ,ròu shí ān kě cháng。
穷冬百草死,幽桂乃芬芳。qióng dōng bǎi cǎo sǐ,yōu guì nǎi fēn fāng。
且况天地间,大运自有常。qiě kuàng tiān dì jiān,dà yùn zì yǒu cháng。
劝君善饮食,鸾凤本高翔。quàn jūn shàn yǐn shí,luán fèng běn gāo xiáng。

江汉答孟郊

韩愈

江汉虽云广,乘舟渡无艰。jiāng hàn suī yún guǎng,chéng zhōu dù wú jiān。
流沙信难行,马足常往还。liú shā xìn nán xíng,mǎ zú cháng wǎng hái。
凄风结冲波,狐裘能御寒。qī fēng jié chōng bō,hú qiú néng yù hán。
终宵处幽室,华烛光烂烂。zhōng xiāo chù yōu shì,huá zhú guāng làn làn。
苟能行忠信,可以居夷蛮。gǒu néng xíng zhōng xìn,kě yǐ jū yí mán。
嗟余与夫子,此义每所敦。jiē yú yǔ fū zi,cǐ yì měi suǒ dūn。
何为复见赠,缱绻在不谖。hé wèi fù jiàn zèng,qiǎn quǎn zài bù xuān。

长安交游者赠孟郊

韩愈

长安交游者,贫富各有徒。zhǎng ān jiāo yóu zhě,pín fù gè yǒu tú。
亲朋相过时,亦各有以娱。qīn péng xiāng guò shí,yì gè yǒu yǐ yú。
陋室有文史,高门有笙竽。lòu shì yǒu wén shǐ,gāo mén yǒu shēng yú。
何能辨荣悴,且欲分贤愚。hé néng biàn róng cuì,qiě yù fēn xián yú。

岐山下二首

韩愈

谁谓我有耳,不闻凤皇鸣。shuí wèi wǒ yǒu ěr,bù wén fèng huáng míng。
朅来岐山下,日暮边鸿惊。qiè lái qí shān xià,rì mù biān hóng jīng。

岐山下二首

韩愈

丹穴五色羽,其名为凤皇。dān xué wǔ sè yǔ,qí míng wèi fèng huáng。
昔周有盛德,此鸟鸣高冈。xī zhōu yǒu shèng dé,cǐ niǎo míng gāo gāng。
和声随祥风,窅窕相飘扬。hé shēng suí xiáng fēng,yǎo tiǎo xiāng piāo yáng。
闻者亦何事,但知时俗康。wén zhě yì hé shì,dàn zhī shí sú kāng。
自从公旦死,千载閟其光。zì cóng gōng dàn sǐ,qiān zài bì qí guāng。
吾君亦勤理,迟尔一来翔。wú jūn yì qín lǐ,chí ěr yī lái xiáng。

北极赠李观

韩愈

北极有羁羽,南溟有沈鳞。běi jí yǒu jī yǔ,nán míng yǒu shěn lín。
川源浩浩隔,影响两无因。chuān yuán hào hào gé,yǐng xiǎng liǎng wú yīn。
风云一朝会,变化成一身。fēng yún yī cháo huì,biàn huà chéng yī shēn。
谁言道里远,感激疾如神。shuí yán dào lǐ yuǎn,gǎn jī jí rú shén。
我年二十五,求友昧其人。wǒ nián èr shí wǔ,qiú yǒu mèi qí rén。
哀歌西京市,乃与夫子亲。āi gē xī jīng shì,nǎi yǔ fū zi qīn。
所尚苟同趋,贤愚岂异伦。suǒ shàng gǒu tóng qū,xián yú qǐ yì lún。
方为金石姿,万世无缁磷。fāng wèi jīn shí zī,wàn shì wú zī lín。
无为儿女态,憔悴悲贱贫。wú wèi ér nǚ tài,qiáo cuì bēi jiàn pín。

此日足可惜赠张籍

韩愈

此日足可惜,此酒不足尝。cǐ rì zú kě xī,cǐ jiǔ bù zú cháng。
舍酒去相语,共分一日光。shě jiǔ qù xiāng yǔ,gòng fēn yī rì guāng。
念昔未知子,孟君自南方。niàn xī wèi zhī zi,mèng jūn zì nán fāng。
自矜有所得,言子有文章。zì jīn yǒu suǒ dé,yán zi yǒu wén zhāng。
我名属相府,欲往不得行。wǒ míng shǔ xiāng fǔ,yù wǎng bù dé xíng。
思之不可见,百端在中肠。sī zhī bù kě jiàn,bǎi duān zài zhōng cháng。
维时月魄死,冬日朝在房。wéi shí yuè pò sǐ,dōng rì cháo zài fáng。
驱驰公事退,闻子适及城。qū chí gōng shì tuì,wén zi shì jí chéng。
命车载之至,引坐于中堂。mìng chē zài zhī zhì,yǐn zuò yú zhōng táng。
开怀听其说,往往副所望。kāi huái tīng qí shuō,wǎng wǎng fù suǒ wàng。
孔丘殁已远,仁义路久荒。kǒng qiū mò yǐ yuǎn,rén yì lù jiǔ huāng。
纷纷百家起,诡怪相披猖。fēn fēn bǎi jiā qǐ,guǐ guài xiāng pī chāng。
长老守所闻,后生习为常。zhǎng lǎo shǒu suǒ wén,hòu shēng xí wèi cháng。
少知诚难得,纯粹古已亡。shǎo zhī chéng nán dé,chún cuì gǔ yǐ wáng。
譬彼植园木,有根易为长。pì bǐ zhí yuán mù,yǒu gēn yì wèi zhǎng。
留之不遣去,馆置城西旁。liú zhī bù qiǎn qù,guǎn zhì chéng xī páng。
岁时未云几,浩浩观湖江。suì shí wèi yún jǐ,hào hào guān hú jiāng。
众夫指之笑,谓我知不明。zhòng fū zhǐ zhī xiào,wèi wǒ zhī bù míng。
儿童畏雷电,鱼鳖惊夜光。ér tóng wèi léi diàn,yú biē jīng yè guāng。
州家举进士,选试缪所当。zhōu jiā jǔ jìn shì,xuǎn shì móu suǒ dāng。
驰辞对我策,章句何炜煌。chí cí duì wǒ cè,zhāng jù hé wěi huáng。
相公朝服立,工席歌鹿鸣。xiāng gōng cháo fú lì,gōng xí gē lù míng。
礼终乐亦阕,相拜送于庭。lǐ zhōng lè yì què,xiāng bài sòng yú tíng。
之子去须臾,赫赫流盛名。zhī zi qù xū yú,hè hè liú shèng míng。
窃喜复窃叹,谅知有所成。qiè xǐ fù qiè tàn,liàng zhī yǒu suǒ chéng。
人事安可恒,奄忽令我伤。rén shì ān kě héng,yǎn hū lìng wǒ shāng。
闻子高第日,正从相公丧。wén zi gāo dì rì,zhèng cóng xiāng gōng sàng。
哀情逢吉语,惝恍难为双。āi qíng féng jí yǔ,chǎng huǎng nán wèi shuāng。
暮宿偃师西,徒展转在床。mù sù yǎn shī xī,tú zhǎn zhuǎn zài chuáng。
夜闻汴州乱,绕壁行彷徨。yè wén biàn zhōu luàn,rào bì xíng páng huáng。
我时留妻子,仓卒不及将。wǒ shí liú qī zi,cāng zú bù jí jiāng。
相见不复期,零落甘所丁。xiāng jiàn bù fù qī,líng luò gān suǒ dīng。
骄儿未绝乳,念之不能忘。jiāo ér wèi jué rǔ,niàn zhī bù néng wàng。
忽如在我所,耳若闻啼声。hū rú zài wǒ suǒ,ěr ruò wén tí shēng。
中途安得返,一日不可更。zhōng tú ān dé fǎn,yī rì bù kě gèng。
俄有东来说,我家免罹殃。é yǒu dōng lái shuō,wǒ jiā miǎn lí yāng。
乘船下汴水,东去趋彭城。chéng chuán xià biàn shuǐ,dōng qù qū péng chéng。
从丧朝至洛,还走不及停。cóng sàng cháo zhì luò,hái zǒu bù jí tíng。
假道经盟津,出入行涧冈。jiǎ dào jīng méng jīn,chū rù xíng jiàn gāng。
日西入军门,羸马颠且僵。rì xī rù jūn mén,léi mǎ diān qiě jiāng。
主人愿少留,延入陈壶觞。zhǔ rén yuàn shǎo liú,yán rù chén hú shāng。
卑贱不敢辞,忽忽心如狂。bēi jiàn bù gǎn cí,hū hū xīn rú kuáng。
饮食岂知味,丝竹徒轰轰。yǐn shí qǐ zhī wèi,sī zhú tú hōng hōng。
平明脱身去,决若惊凫翔。píng míng tuō shēn qù,jué ruò jīng fú xiáng。
黄昏次汜水,欲过无舟航。huáng hūn cì sì shuǐ,yù guò wú zhōu háng。
号呼久乃至,夜济十里黄。hào hū jiǔ nǎi zhì,yè jì shí lǐ huáng。
中流上滩潬,沙水不可详。zhōng liú shàng tān shàn,shā shuǐ bù kě xiáng。
惊波暗合沓,星宿争翻芒。jīng bō àn hé dá,xīng sù zhēng fān máng。
辕马蹢躅鸣,左右泣仆童。yuán mǎ dí zhú míng,zuǒ yòu qì pū tóng。
甲午憩时门,临泉窥斗龙。jiǎ wǔ qì shí mén,lín quán kuī dòu lóng。
东南出陈许,陂泽平茫茫。dōng nán chū chén xǔ,bēi zé píng máng máng。
道边草木花,红紫相低昂。dào biān cǎo mù huā,hóng zǐ xiāng dī áng。
百里不逢人,角角雄雉鸣。bǎi lǐ bù féng rén,jiǎo jiǎo xióng zhì míng。
行行二月暮,乃及徐南疆。xíng xíng èr yuè mù,nǎi jí xú nán jiāng。
下马步堤岸,上船拜吾兄。xià mǎ bù dī àn,shàng chuán bài wú xiōng。
谁云经艰难,百口无夭殇。shuí yún jīng jiān nán,bǎi kǒu wú yāo shāng。
仆射南阳公,宅我雎水阳。pū shè nán yáng gōng,zhái wǒ jū shuǐ yáng。
箧中有馀衣,盎中有馀粮。qiè zhōng yǒu yú yī,àng zhōng yǒu yú liáng。
闭门读书史,窗户忽已凉。bì mén dú shū shǐ,chuāng hù hū yǐ liáng。
日念子来游,子岂知我情。rì niàn zi lái yóu,zi qǐ zhī wǒ qíng。
别离未为久,辛苦多所经。bié lí wèi wèi jiǔ,xīn kǔ duō suǒ jīng。
对食每不饱,共言无倦听。duì shí měi bù bǎo,gòng yán wú juàn tīng。
连延三十日,晨坐达五更。lián yán sān shí rì,chén zuò dá wǔ gèng。
我友二三子,宦游在西京。wǒ yǒu èr sān zi,huàn yóu zài xī jīng。
东野窥禹穴,李翱观涛江。dōng yě kuī yǔ xué,lǐ áo guān tāo jiāng。
萧条千万里,会合安可逢。xiāo tiáo qiān wàn lǐ,huì hé ān kě féng。
淮之水舒舒,楚山直丛丛。huái zhī shuǐ shū shū,chǔ shān zhí cóng cóng。
子又舍我去,我怀焉所穷。zi yòu shě wǒ qù,wǒ huái yān suǒ qióng。
男儿不再壮,百岁如风狂。nán ér bù zài zhuàng,bǎi suì rú fēng kuáng。
高爵尚可求,无为守一乡。gāo jué shàng kě qiú,wú wèi shǒu yī xiāng。

幽怀

韩愈

幽怀不能写,行此春江浔。yōu huái bù néng xiě,xíng cǐ chūn jiāng xún。
适与佳节会,士女竞光阴。shì yǔ jiā jié huì,shì nǚ jìng guāng yīn。
凝妆耀洲渚,繁吹荡人心。níng zhuāng yào zhōu zhǔ,fán chuī dàng rén xīn。
间关林中鸟,亦知和为音。jiān guān lín zhōng niǎo,yì zhī hé wèi yīn。
岂无一尊酒,自酌还自吟。qǐ wú yī zūn jiǔ,zì zhuó hái zì yín。
但悲时易失,四序迭相侵。dàn bēi shí yì shī,sì xù dié xiāng qīn。
我歌君子行,视古犹视今。wǒ gē jūn zi xíng,shì gǔ yóu shì jīn。

君子法天运

韩愈

君子法天运,四时可前知。jūn zi fǎ tiān yùn,sì shí kě qián zhī。
小人惟所遇,寒暑不可期。xiǎo rén wéi suǒ yù,hán shǔ bù kě qī。
利害有常势,取舍无定姿。lì hài yǒu cháng shì,qǔ shě wú dìng zī。
焉能使我心,皎皎远忧疑。yān néng shǐ wǒ xīn,jiǎo jiǎo yuǎn yōu yí。

归彭城

韩愈

天下兵又动,太平竟何时。tiān xià bīng yòu dòng,tài píng jìng hé shí。
吁谟者谁子,无乃失所宜。xū mó zhě shuí zi,wú nǎi shī suǒ yí。
前年关中旱,闾井多死饥。qián nián guān zhōng hàn,lǘ jǐng duō sǐ jī。
去岁东郡水,生民为流尸。qù suì dōng jùn shuǐ,shēng mín wèi liú shī。
上天不虚应,祸福各有随。shàng tiān bù xū yīng,huò fú gè yǒu suí。
我欲进短策,无由至彤墀。wǒ yù jìn duǎn cè,wú yóu zhì tóng chí。
刳肝以为纸,沥血以书辞。kū gān yǐ wèi zhǐ,lì xuè yǐ shū cí。
上言陈尧舜,下言引龙夔。shàng yán chén yáo shùn,xià yán yǐn lóng kuí。
言词多感激,文字少葳蕤。yán cí duō gǎn jī,wén zì shǎo wēi ruí。
一读已自怪,再寻良自疑。yī dú yǐ zì guài,zài xún liáng zì yí。
食芹虽云美,献御固已痴。shí qín suī yún měi,xiàn yù gù yǐ chī。
缄封在骨髓,耿耿空自奇。jiān fēng zài gǔ suǐ,gěng gěng kōng zì qí。
昨者到京城,屡陪高车驰。zuó zhě dào jīng chéng,lǚ péi gāo chē chí。
周行多俊异,议论无瑕疵。zhōu xíng duō jùn yì,yì lùn wú xiá cī。
见待颇异礼,未能去毛皮。jiàn dài pǒ yì lǐ,wèi néng qù máo pí。
到口不敢吐,徐徐俟其巘。dào kǒu bù gǎn tǔ,xú xú qí qí yǎn。
归来戎马间,惊顾似羁雌。guī lái róng mǎ jiān,jīng gù shì jī cí。
连日或不语,终朝见相欺。lián rì huò bù yǔ,zhōng cháo jiàn xiāng qī。
乘闲辄骑马,茫茫诣空陂。chéng xián zhé qí mǎ,máng máng yì kōng bēi。
遇酒即酩酊,君知我为谁。yù jiǔ jí mǐng dīng,jūn zhī wǒ wèi shuí。

醉后

韩愈

煌煌东方星,奈此众客醉。huáng huáng dōng fāng xīng,nài cǐ zhòng kè zuì。
初喧或忿争,中静杂嘲戏。chū xuān huò fèn zhēng,zhōng jìng zá cháo xì。
淋漓身上衣,颠倒笔下字。lín lí shēn shàng yī,diān dào bǐ xià zì。
人生如此少,酒贱且勤置。rén shēng rú cǐ shǎo,jiǔ jiàn qiě qín zhì。

醉赠张秘书

韩愈

人皆劝我酒,我若耳不闻。rén jiē quàn wǒ jiǔ,wǒ ruò ěr bù wén。
今日到君家,呼酒持劝君。jīn rì dào jūn jiā,hū jiǔ chí quàn jūn。
为此座上客,及余各能文。wèi cǐ zuò shàng kè,jí yú gè néng wén。
君诗多态度,蔼蔼春空云。jūn shī duō tài dù,ǎi ǎi chūn kōng yún。
东野动惊俗,天葩吐奇芬。dōng yě dòng jīng sú,tiān pā tǔ qí fēn。
张籍学古淡,轩鹤避鸡群。zhāng jí xué gǔ dàn,xuān hè bì jī qún。
阿买不识字,颇知书八分。ā mǎi bù shí zì,pǒ zhī shū bā fēn。
诗成使之写,亦足张吾军。shī chéng shǐ zhī xiě,yì zú zhāng wú jūn。
所以欲得酒,为文俟其醺。suǒ yǐ yù dé jiǔ,wèi wén qí qí xūn。
酒味既冷冽,酒气又氛氲。jiǔ wèi jì lěng liè,jiǔ qì yòu fēn yūn。
性情渐浩浩,谐笑方云云。xìng qíng jiàn hào hào,xié xiào fāng yún yún。
此诚得酒意,馀外徒缤纷。cǐ chéng dé jiǔ yì,yú wài tú bīn fēn。
长安众富儿,盘馔罗膻荤。zhǎng ān zhòng fù ér,pán zhuàn luó shān hūn。
不解文字饮,惟能醉红裙。bù jiě wén zì yǐn,wéi néng zuì hóng qún。
虽得一饷乐,有如聚飞蚊。suī dé yī xiǎng lè,yǒu rú jù fēi wén。
今我及数子,固无莸与薰。jīn wǒ jí shù zi,gù wú yóu yǔ xūn。
险语破鬼胆,高词媲皇坟。xiǎn yǔ pò guǐ dǎn,gāo cí pì huáng fén。
至宝不雕琢,神功谢锄耘。zhì bǎo bù diāo zuó,shén gōng xiè chú yún。
方今向太平,元凯承华勋。fāng jīn xiàng tài píng,yuán kǎi chéng huá xūn。
吾徒幸无事,庶以穷朝曛。wú tú xìng wú shì,shù yǐ qióng cháo xūn。