古诗词

送灵师

韩愈

佛法入中国,尔来六百年。fú fǎ rù zhōng guó,ěr lái liù bǎi nián。
齐民逃赋役,高士著幽禅。qí mín táo fù yì,gāo shì zhù yōu chán。
官吏不之制,纷纷听其然。guān lì bù zhī zhì,fēn fēn tīng qí rán。
耕桑日失隶,朝署时遣贤。gēng sāng rì shī lì,cháo shǔ shí qiǎn xián。
灵师皇甫姓,胤胄本蝉联。líng shī huáng fǔ xìng,yìn zhòu běn chán lián。
少小涉书史,早能缀文篇。shǎo xiǎo shè shū shǐ,zǎo néng zhuì wén piān。
中间不得意,失迹成延迁。zhōng jiān bù dé yì,shī jì chéng yán qiān。
逸志不拘教,轩腾断牵挛。yì zhì bù jū jiào,xuān téng duàn qiān luán。
围棋斗白黑,生死随机权。wéi qí dòu bái hēi,shēng sǐ suí jī quán。
六博在一掷,枭卢叱回旋。liù bó zài yī zhì,xiāo lú chì huí xuán。
战诗谁与敌,浩汗横戈鋋。zhàn shī shuí yǔ dí,hào hàn héng gē chán。
饮酒尽百?,嘲诣思逾鲜。yǐn jiǔ jǐn bǎi,cháo yì sī yú xiān。
有时醉花月,高唱清且绵。yǒu shí zuì huā yuè,gāo chàng qīng qiě mián。
四座咸寂默,杳如奏湘弦。sì zuò xián jì mò,yǎo rú zòu xiāng xián。
寻胜不惮险,黔江屡洄沿。xún shèng bù dàn xiǎn,qián jiāng lǚ huí yán。
瞿塘五六月,惊电让归船。qú táng wǔ liù yuè,jīng diàn ràng guī chuán。
怒水忽中裂,千寻堕幽泉。nù shuǐ hū zhōng liè,qiān xún duò yōu quán。
环回势益急,仰见团团天。huán huí shì yì jí,yǎng jiàn tuán tuán tiān。
投身岂得计,性命甘徒捐。tóu shēn qǐ dé jì,xìng mìng gān tú juān。
浪沫蹙翻涌,漂浮再生全。làng mò cù fān yǒng,piāo fú zài shēng quán。
同行二十人,魂骨俱坑填。tóng xíng èr shí rén,hún gǔ jù kēng tián。
灵师不挂怀,冒涉道转延。líng shī bù guà huái,mào shè dào zhuǎn yán。
开忠二州牧,诗赋时多传。kāi zhōng èr zhōu mù,shī fù shí duō chuán。
失职不把笔,珠玑为君编。shī zhí bù bǎ bǐ,zhū jī wèi jūn biān。
强留费日月,密席罗婵娟。qiáng liú fèi rì yuè,mì xí luó chán juān。
昨者至林邑,使君数开筵。zuó zhě zhì lín yì,shǐ jūn shù kāi yán。
逐客三四公,盈怀赠兰荃。zhú kè sān sì gōng,yíng huái zèng lán quán。
湖游泛漭沆,溪宴驻潺湲。hú yóu fàn mǎng hàng,xī yàn zhù chán yuán。
别语不许出,行裾动遭牵。bié yǔ bù xǔ chū,xíng jū dòng zāo qiān。
邻州竞招请,书札何翩翩。lín zhōu jìng zhāo qǐng,shū zhá hé piān piān。
十月下桂岭,乘寒恣窥缘。shí yuè xià guì lǐng,chéng hán zì kuī yuán。
落落王员外,争迎获其先。luò luò wáng yuán wài,zhēng yíng huò qí xiān。
自从入宾馆,占吝久能专。zì cóng rù bīn guǎn,zhàn lìn jiǔ néng zhuān。
吾徒颇携被,接宿穷欢妍。wú tú pǒ xié bèi,jiē sù qióng huān yán。
听说两京事,分明皆眼前。tīng shuō liǎng jīng shì,fēn míng jiē yǎn qián。
纵横杂谣俗,琐屑咸罗穿。zòng héng zá yáo sú,suǒ xiè xián luó chuān。
材调真可惜,朱丹在磨研。cái diào zhēn kě xī,zhū dān zài mó yán。
方将敛之道,且欲冠其颠。fāng jiāng liǎn zhī dào,qiě yù guān qí diān。
韶阳李太守,高步凌云烟。sháo yáng lǐ tài shǒu,gāo bù líng yún yān。
得客辄忘食,开囊乞缯钱。dé kè zhé wàng shí,kāi náng qǐ zēng qián。
手持南曹叙,字重青瑶镌。shǒu chí nán cáo xù,zì zhòng qīng yáo juān。
古气参彖系,高标摧太玄。gǔ qì cān tuàn xì,gāo biāo cuī tài xuán。
维舟事干谒,披读头风痊。wéi zhōu shì gàn yè,pī dú tóu fēng quán。
还如旧相识,倾壶畅幽悁。hái rú jiù xiāng shí,qīng hú chàng yōu yuān。
以此复留滞,归骖几时鞭。yǐ cǐ fù liú zhì,guī cān jǐ shí biān。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

晚次宣溪辱韵州张端公使君惠书叙别酬以绝句二章

韩愈

兼金那足比清文,百首相随愧使君。jiān jīn nà zú bǐ qīng wén,bǎi shǒu xiāng suí kuì shǐ jūn。
俱是岭南巡管内,莫欺荒僻断知闻。jù shì lǐng nán xún guǎn nèi,mò qī huāng pì duàn zhī wén。

题秀禅师房

韩愈

桥夹水松行百步,竹床莞席到僧家。qiáo jiā shuǐ sōng xíng bǎi bù,zhú chuáng guǎn xí dào sēng jiā。
暂拳一手支头卧,还把鱼竿下钓沙。zàn quán yī shǒu zhī tóu wò,hái bǎ yú gān xià diào shā。

将至

韩愈

曲江山水闻来久,恐不知名访倍难。qū jiāng shān shuǐ wén lái jiǔ,kǒng bù zhī míng fǎng bèi nán。
愿借图经将入界,每逢佳处便开看。yuàn jiè tú jīng jiāng rù jiè,měi féng jiā chù biàn kāi kàn。

过始兴江口感怀

韩愈

忆作儿童随伯氏,南来今只一身存。yì zuò ér tóng suí bó shì,nán lái jīn zhǐ yī shēn cún。
目前百口还相逐,旧事无人可共论。mù qián bǎi kǒu hái xiāng zhú,jiù shì wú rén kě gòng lùn。

韩愈

中郎有女能传业,伯道无儿可保家。zhōng láng yǒu nǚ néng chuán yè,bó dào wú ér kě bǎo jiā。
偶到匡山曾住处,几行衰泪落烟霞。ǒu dào kuāng shān céng zhù chù,jǐ xíng shuāi lèi luò yān xiá。

题广昌馆

韩愈

白水龙飞已几春,偶逢遗迹问耕人。bái shuǐ lóng fēi yǐ jǐ chūn,ǒu féng yí jì wèn gēng rén。
丘坟发掘当官路,何处南阳有近亲。qiū fén fā jué dāng guān lù,hé chù nán yáng yǒu jìn qīn。

寄随州周员外

韩愈

陆孟丘杨久作尘,同时存者更谁人。lù mèng qiū yáng jiǔ zuò chén,tóng shí cún zhě gèng shuí rén。
金丹别后知传得,乞取刀圭救病身。jīn dān bié hòu zhī chuán dé,qǐ qǔ dāo guī jiù bìng shēn。

早春与张十八博士籍游杨尚书林亭寄第三阁老兼呈白冯二阁老

韩愈

墙下春渠入禁沟,渠冰初破满渠浮。qiáng xià chūn qú rù jìn gōu,qú bīng chū pò mǎn qú fú。
凤池近日长先暖,流到池时更不流。fèng chí jìn rì zhǎng xiān nuǎn,liú dào chí shí gèng bù liú。

夕次寿阳驿题吴郎中诗后

韩愈

风光欲动别长安,春半城边特地寒。fēng guāng yù dòng bié zhǎng ān,chūn bàn chéng biān tè dì hán。
不见园花兼巷柳,马头惟有月团团。bù jiàn yuán huā jiān xiàng liǔ,mǎ tóu wéi yǒu yuè tuán tuán。

镇州初归

韩愈

别来杨柳街头树,摆弄春风只欲飞。bié lái yáng liǔ jiē tóu shù,bǎi nòng chūn fēng zhǐ yù fēi。
还有小园桃李在,留花不发待郎归。hái yǒu xiǎo yuán táo lǐ zài,liú huā bù fā dài láng guī。

同水部张员外籍曲江春游寄白二十二舍人

韩愈

漠漠轻阴晚自开,青天白日映楼台。mò mò qīng yīn wǎn zì kāi,qīng tiān bái rì yìng lóu tái。
曲江水满花千树,有底忙时不肯来。qū jiāng shuǐ mǎn huā qiān shù,yǒu dǐ máng shí bù kěn lái。

早春呈水部张十八员外二首(其二)

韩愈

莫道官忙身老大,即无年少逐春心。mò dào guān máng shēn lǎo dà,jí wú nián shǎo zhú chūn xīn。
凭君先到江头看,柳色如今深未深。píng jūn xiān dào jiāng tóu kàn,liǔ sè rú jīn shēn wèi shēn。

奉使镇州行次承天行营奉酬裴司空

韩愈

窜逐三年海上归,逢公复此著征衣。cuàn zhú sān nián hǎi shàng guī,féng gōng fù cǐ zhù zhēng yī。
旋吟佳句还鞭马,恨不身先去鸟飞。xuán yín jiā jù hái biān mǎ,hèn bù shēn xiān qù niǎo fēi。

镇州路上谨酬裴司空相公重见寄

韩愈

衔命山东抚乱师,日驰三百自嫌迟。xián mìng shān dōng fǔ luàn shī,rì chí sān bǎi zì xián chí。
风霜满面无人识,何处如今更有诗。fēng shuāng mǎn miàn wú rén shí,hé chù rú jīn gèng yǒu shī。

奉和李相公题萧家林亭

韩愈

山公自是林园主,叹惜前贤造作时。shān gōng zì shì lín yuán zhǔ,tàn xī qián xián zào zuò shí。
岩洞幽深门尽锁,不因丞相几人知。yán dòng yōu shēn mén jǐn suǒ,bù yīn chéng xiāng jǐ rén zhī。