古诗词

湘中酬张十一功曹

韩愈

休垂绝徼千行泪,共泛清湘一叶舟。xiū chuí jué jiǎo qiān xíng lèi,gòng fàn qīng xiāng yī yè zhōu。
今日岭猿兼越鸟,可怜同听不知愁。jīn rì lǐng yuán jiān yuè niǎo,kě lián tóng tīng bù zhī chóu。
韩愈

韩愈

韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。 韩愈的作品>>

猜您喜欢

朝归

韩愈

峨峨进贤冠,耿耿水苍佩。é é jìn xián guān,gěng gěng shuǐ cāng pèi。
服章岂不好,不与德相对。fú zhāng qǐ bù hǎo,bù yǔ dé xiāng duì。
顾影听其声,赪颜汗渐背。gù yǐng tīng qí shēng,chēng yán hàn jiàn bèi。
进乏犬鸡效,又不勇自退。jìn fá quǎn jī xiào,yòu bù yǒng zì tuì。
坐食取其肥,无堪等聋瞆。zuò shí qǔ qí féi,wú kān děng lóng kuì。
长风吹天墟,秋日万里晒。zhǎng fēng chuī tiān xū,qiū rì wàn lǐ shài。
抵暮但昏眠,不成歌慷慨。dǐ mù dàn hūn mián,bù chéng gē kāng kǎi。

杂诗四首

韩愈

【其一】
朝蝇不须驱,暮蚊不可拍。cháo yíng bù xū qū,mù wén bù kě pāi。
蝇蚊满八区,可尽与相格。yíng wén mǎn bā qū,kě jǐn yǔ xiāng gé。
得时能几时,与汝恣啖咋。dé shí néng jǐ shí,yǔ rǔ zì dàn zǎ。
凉风九月到,扫不见踪迹。liáng fēng jiǔ yuè dào,sǎo bù jiàn zōng jì。
【其二】
鹊鸣声楂楂,乌噪声擭擭。què míng shēng zhā zhā,wū zào shēng wò wò。
争斗庭宇间,持身博弹射。zhēng dòu tíng yǔ jiān,chí shēn bó dàn shè。
黄鹄能忍饥,两翅久不擘。huáng gǔ néng rěn jī,liǎng chì jiǔ bù bāi。
苍苍云海路,岁晚将无获。cāng cāng yún hǎi lù,suì wǎn jiāng wú huò。
【其三】
截橑为欂栌,斫楹以为椽。jié lǎo wèi bó lú,zhuó yíng yǐ wèi chuán。
束蒿以代之,小大不相权。shù hāo yǐ dài zhī,xiǎo dà bù xiāng quán。
虽无风雨灾,得不覆且颠。suī wú fēng yǔ zāi,dé bù fù qiě diān。
解辔弃骐骥,蹇驴鞭使前。jiě pèi qì qí jì,jiǎn lǘ biān shǐ qián。
昆仑高万里,岁尽道苦邅。kūn lún gāo wàn lǐ,suì jǐn dào kǔ zhān。
停车卧轮下,绝意于神仙。tíng chē wò lún xià,jué yì yú shén xiān。
【其四】
雀鸣朝营食,鸠鸣暮觅群。què míng cháo yíng shí,jiū míng mù mì qún。
独有知时鹤,虽鸣不缘身。dú yǒu zhī shí hè,suī míng bù yuán shēn。
喑蝉终不鸣,有抱不列陈。yīn chán zhōng bù míng,yǒu bào bù liè chén。
蛙黾鸣无谓,閤閤祗乱人。wā mǐn míng wú wèi,gé gé zhī luàn rén。

读东方朔杂事

韩愈

严严王母宫,下维万仙家。yán yán wáng mǔ gōng,xià wéi wàn xiān jiā。
噫欠为飘风,濯手大雨沱。yī qiàn wèi piāo fēng,zhuó shǒu dà yǔ tuó。
方朔乃竖子,骄不加禁诃。fāng shuò nǎi shù zi,jiāo bù jiā jìn hē。
偷入雷电室,輷輘掉狂车。tōu rù léi diàn shì,hōng léng diào kuáng chē。
王母闻以笑,卫官助呀呀。wáng mǔ wén yǐ xiào,wèi guān zhù ya ya。
不知万万人,生身埋泥沙。bù zhī wàn wàn rén,shēng shēn mái ní shā。
簸顿五山踣,流漂八维蹉。bǒ dùn wǔ shān bó,liú piāo bā wéi cuō。
曰吾儿可憎,奈此狡狯何。yuē wú ér kě zēng,nài cǐ jiǎo kuài hé。
方朔闻不喜,褫身络蛟蛇。fāng shuò wén bù xǐ,chǐ shēn luò jiāo shé。
瞻相北斗柄,两手自相挼。zhān xiāng běi dòu bǐng,liǎng shǒu zì xiāng ruá。
群仙急乃言,百犯庸不科。qún xiān jí nǎi yán,bǎi fàn yōng bù kē。
向观睥睨处,事在不可赦。xiàng guān pì nì chù,shì zài bù kě shè。
欲不布露言,外口实諠哗。yù bù bù lù yán,wài kǒu shí xuān huā。
王母不得已,颜颦口赍嗟。wáng mǔ bù dé yǐ,yán pín kǒu jī jiē。
颔头可其奏,送以紫玉珂。hàn tóu kě qí zòu,sòng yǐ zǐ yù kē。
方朔不惩创,挟恩更矜夸。fāng shuò bù chéng chuàng,xié ēn gèng jīn kuā。
诋欺刘天子,正昼溺殿衙。dǐ qī liú tiān zi,zhèng zhòu nì diàn yá。
一旦不辞诀,摄身凌苍霞。yī dàn bù cí jué,shè shēn líng cāng xiá。

谴疟鬼

韩愈

屑屑水帝魂,谢谢无馀辉。xiè xiè shuǐ dì hún,xiè xiè wú yú huī。
如何不肖子,尚奋疟鬼威。rú hé bù xiào zi,shàng fèn nüè guǐ wēi。
乘秋作寒热,翁妪所骂讥。chéng qiū zuò hán rè,wēng yù suǒ mà jī。
求食欧泄间,不知臭秽非。qiú shí ōu xiè jiān,bù zhī chòu huì fēi。
医师加百毒,熏灌无停机。yī shī jiā bǎi dú,xūn guàn wú tíng jī。
灸师施艾炷,酷若猎火围。jiǔ shī shī ài zhù,kù ruò liè huǒ wéi。
诅师毒口牙,舌作霹雳飞。zǔ shī dú kǒu yá,shé zuò pī lì fēi。
符师弄刀笔,丹墨交横挥。fú shī nòng dāo bǐ,dān mò jiāo héng huī。
咨汝之胄出,门户何巍巍。zī rǔ zhī zhòu chū,mén hù hé wēi wēi。
祖轩而父顼,未沫于前徽。zǔ xuān ér fù xū,wèi mò yú qián huī。
不修其操行,贱薄似汝稀。bù xiū qí cāo xíng,jiàn báo shì rǔ xī。
岂不忝厥祖,靦然不知归。qǐ bù tiǎn jué zǔ,tiǎn rán bù zhī guī。
湛湛江水情,归居安汝妃。zhàn zhàn jiāng shuǐ qíng,guī jū ān rǔ fēi。
清波为裳衣,白石为门畿。qīng bō wèi shang yī,bái shí wèi mén jī。
呼吸明月光,手掉芙蓉旗。hū xī míng yuè guāng,shǒu diào fú róng qí。
降集随九歌,饮芳而食菲。jiàng jí suí jiǔ gē,yǐn fāng ér shí fēi。
赠汝以好辞,咄汝去莫违。zèng rǔ yǐ hǎo cí,duō rǔ qù mò wéi。

示儿

韩愈

始我来京师,止携一束书。shǐ wǒ lái jīng shī,zhǐ xié yī shù shū。
辛勤三十年,以有此屋庐。xīn qín sān shí nián,yǐ yǒu cǐ wū lú。
此屋岂为华,于我自有馀。cǐ wū qǐ wèi huá,yú wǒ zì yǒu yú。
中堂高且新,四时登牢蔬。zhōng táng gāo qiě xīn,sì shí dēng láo shū。
前荣馔宾亲,冠婚之所于。qián róng zhuàn bīn qīn,guān hūn zhī suǒ yú。
庭内无所有,高树八九株。tíng nèi wú suǒ yǒu,gāo shù bā jiǔ zhū。
有藤娄络之,春华夏阴敷。yǒu téng lóu luò zhī,chūn huá xià yīn fū。
东堂坐见山,云风相吹嘘。dōng táng zuò jiàn shān,yún fēng xiāng chuī xū。
松果连南亭,外有瓜芋区。sōng guǒ lián nán tíng,wài yǒu guā yù qū。
西偏屋不多,槐榆翳空虚。xī piān wū bù duō,huái yú yì kōng xū。
山鸟旦夕鸣,有类涧谷居。shān niǎo dàn xī míng,yǒu lèi jiàn gǔ jū。
主妇治北堂,膳服适戚疏。zhǔ fù zhì běi táng,shàn fú shì qī shū。
恩封高平君,子孙从朝裾。ēn fēng gāo píng jūn,zi sūn cóng cháo jū。
开门问谁来,无非卿大夫。kāi mén wèn shuí lái,wú fēi qīng dà fū。
不知官高卑,玉带悬金鱼。bù zhī guān gāo bēi,yù dài xuán jīn yú。
问客之所为,峨冠讲唐虞。wèn kè zhī suǒ wèi,é guān jiǎng táng yú。
酒食罢无为,棋槊以相娱。jiǔ shí bà wú wèi,qí shuò yǐ xiāng yú。
凡此座中人,十九持钧枢。fán cǐ zuò zhōng rén,shí jiǔ chí jūn shū。
又问谁与频,莫与张樊如。yòu wèn shuí yǔ pín,mò yǔ zhāng fán rú。
来过亦无事,考评道精粗。lái guò yì wú shì,kǎo píng dào jīng cū。
跹跹媚学子,墙屏日有徒。xiān xiān mèi xué zi,qiáng píng rì yǒu tú。
以能问不能,其蔽岂可祛。yǐ néng wèn bù néng,qí bì qǐ kě qū。
嗟我不修饰,事与庸人俱。jiē wǒ bù xiū shì,shì yǔ yōng rén jù。
安能坐如此,比肩于朝儒。ān néng zuò rú cǐ,bǐ jiān yú cháo rú。
诗以示儿曹,其无迷厥初。shī yǐ shì ér cáo,qí wú mí jué chū。

庭楸

韩愈

庭楸止五株,共生十步间。tíng qiū zhǐ wǔ zhū,gòng shēng shí bù jiān。
各有藤绕之,上各相钩联。gè yǒu téng rào zhī,shàng gè xiāng gōu lián。
下叶各垂地,树颠各云连。xià yè gè chuí dì,shù diān gè yún lián。
朝日出其东,我常坐西偏。cháo rì chū qí dōng,wǒ cháng zuò xī piān。
夕日在其西,我常坐东边。xī rì zài qí xī,wǒ cháng zuò dōng biān。
当昼日在上,我在中央间。dāng zhòu rì zài shàng,wǒ zài zhōng yāng jiān。
仰视何青青,上不见纤穿。yǎng shì hé qīng qīng,shàng bù jiàn xiān chuān。
朝暮无日时,我且八九旋。cháo mù wú rì shí,wǒ qiě bā jiǔ xuán。
濯濯晨露香,明珠何联联。zhuó zhuó chén lù xiāng,míng zhū hé lián lián。
夜月来照之,茜茜自生烟。yè yuè lái zhào zhī,qiàn qiàn zì shēng yān。
我已自顽钝,重遭五楸牵。wǒ yǐ zì wán dùn,zhòng zāo wǔ qiū qiān。
客来尚不见,肯到权门前。kè lái shàng bù jiàn,kěn dào quán mén qián。
权门众所趋,有客动百千。quán mén zhòng suǒ qū,yǒu kè dòng bǎi qiān。
九牛亡一毛,未在多少间。jiǔ niú wáng yī máo,wèi zài duō shǎo jiān。
往既无可顾,不往自可怜。wǎng jì wú kě gù,bù wǎng zì kě lián。

玩月喜张十八员外以王六秘书至

韩愈

前夕虽十五,月长未满规。qián xī suī shí wǔ,yuè zhǎng wèi mǎn guī。
君来晤我时,风露渺无涯。jūn lái wù wǒ shí,fēng lù miǎo wú yá。
浮云散白石,天宇开青池。fú yún sàn bái shí,tiān yǔ kāi qīng chí。
孤质不自惮,中天为君施。gū zhì bù zì dàn,zhōng tiān wèi jūn shī。
玩玩夜遂久,亭亭曙将披。wán wán yè suì jiǔ,tíng tíng shǔ jiāng pī。
况当今夕圆,又以嘉客随。kuàng dāng jīn xī yuán,yòu yǐ jiā kè suí。
惜无酒食乐,但用歌嘲为。xī wú jiǔ shí lè,dàn yòng gē cháo wèi。

和李相公摄事南郊览物兴怀呈一二知旧

韩愈

灿灿辰角曙,亭亭寒露朝。càn càn chén jiǎo shǔ,tíng tíng hán lù cháo。
川原共澄映,云日还浮飘。chuān yuán gòng chéng yìng,yún rì hái fú piāo。
上宰严祀事,清途振华镳。shàng zǎi yán sì shì,qīng tú zhèn huá biāo。
圆丘峻且坦,前对南山标。yuán qiū jùn qiě tǎn,qián duì nán shān biāo。
村树黄复绿,中田稼何饶。cūn shù huáng fù lǜ,zhōng tián jià hé ráo。
顾瞻想岩谷,兴叹倦尘嚣。gù zhān xiǎng yán gǔ,xīng tàn juàn chén xiāo。
惟彼颠瞑者,去公岂不辽。wéi bǐ diān míng zhě,qù gōng qǐ bù liáo。
为仁朝自治,用静兵以销。wèi rén cháo zì zhì,yòng jìng bīng yǐ xiāo。
勿惮吐捉勤,可歌风雨调。wù dàn tǔ zhuō qín,kě gē fēng yǔ diào。
圣贤相遇少,功德今宣昭。shèng xián xiāng yù shǎo,gōng dé jīn xuān zhāo。

和裴仆射相公假山十一韵

韩愈

公乎真爱山,看山旦连夕。gōng hū zhēn ài shān,kàn shān dàn lián xī。
犹嫌山在眼,不得着脚历。yóu xián shān zài yǎn,bù dé zhe jiǎo lì。
枉语山中人,丐我涧侧石。wǎng yǔ shān zhōng rén,gài wǒ jiàn cè shí。
有来应公须,归必载金帛。yǒu lái yīng gōng xū,guī bì zài jīn bó。
当轩乍骈罗,随势忽开坼。dāng xuān zhà pián luó,suí shì hū kāi chè。
有洞若神剜,有岩类天划。yǒu dòng ruò shén wān,yǒu yán lèi tiān huà。
终朝岩洞间,歌鼓燕宾戚。zhōng cháo yán dòng jiān,gē gǔ yàn bīn qī。
孰谓衡霍期,近在王侯宅。shú wèi héng huò qī,jìn zài wáng hóu zhái。
傅氏筑已卑,磻溪钓何激。fù shì zhù yǐ bēi,pán xī diào hé jī。
逍遥功德下,不与事相摭。xiāo yáo gōng dé xià,bù yǔ shì xiāng zhí。
乐我盛明朝,于焉傲今昔。lè wǒ shèng míng cháo,yú yān ào jīn xī。

与张十八同效阮步兵一日复一夕

韩愈

一日复一日,一朝复一朝。yī rì fù yī rì,yī cháo fù yī cháo。
只见有不如,不见有所超。zhǐ jiàn yǒu bù rú,bù jiàn yǒu suǒ chāo。
食作前日味,事作前日调。shí zuò qián rì wèi,shì zuò qián rì diào。
不知久不死,悯悯尚谁要。bù zhī jiǔ bù sǐ,mǐn mǐn shàng shuí yào。
富贵自絷拘,贫贱亦煎焦。fù guì zì zhí jū,pín jiàn yì jiān jiāo。
俯仰未得所,一世已解镳。fǔ yǎng wèi dé suǒ,yī shì yǐ jiě biāo。
譬如笼中鹤,六翮无所摇。pì rú lóng zhōng hè,liù hé wú suǒ yáo。
譬如兔得蹄,安用东西跳。pì rú tù dé tí,ān yòng dōng xī tiào。
还看古人书,复举前人瓢。hái kàn gǔ rén shū,fù jǔ qián rén piáo。
未知所究竟,且作新诗谣。wèi zhī suǒ jiū jìng,qiě zuò xīn shī yáo。

送诸葛觉往随州读书

韩愈

邺侯家多书,插架三万轴。yè hóu jiā duō shū,chā jià sān wàn zhóu。
一一悬牙签,新若手未触。yī yī xuán yá qiān,xīn ruò shǒu wèi chù。
为人强记览,过眼不再读。wèi rén qiáng jì lǎn,guò yǎn bù zài dú。
伟哉群圣文,磊落载其腹。wěi zāi qún shèng wén,lěi luò zài qí fù。
行年五十馀,出守数已六。xíng nián wǔ shí yú,chū shǒu shù yǐ liù。
京邑有旧庐,不容久食宿。jīng yì yǒu jiù lú,bù róng jiǔ shí sù。
台阁多官员,无地寄一足。tái gé duō guān yuán,wú dì jì yī zú。
我虽官在朝,气势日局缩。wǒ suī guān zài cháo,qì shì rì jú suō。
屡为丞相言,虽恳不见录。lǚ wèi chéng xiāng yán,suī kěn bù jiàn lù。
送行过浐水,东望不转目。sòng xíng guò chǎn shuǐ,dōng wàng bù zhuǎn mù。
今子从之游,学问得所欲。jīn zi cóng zhī yóu,xué wèn dé suǒ yù。
入海观龙鱼,矫翮逐黄鹄。rù hǎi guān lóng yú,jiǎo hé zhú huáng gǔ。
勉为新诗章,月寄三四幅。miǎn wèi xīn shī zhāng,yuè jì sān sì fú。

南溪始泛三首

韩愈

榜舟南山下,上上不得返。bǎng zhōu nán shān xià,shàng shàng bù dé fǎn。
幽事随去多,孰能量近远。yōu shì suí qù duō,shú néng liàng jìn yuǎn。
阴沈过连树,藏昂抵横坂。yīn shěn guò lián shù,cáng áng dǐ héng bǎn。
石粗肆磨砺,波恶厌牵挽。shí cū sì mó lì,bō è yàn qiān wǎn。
或倚偏岸渔,竟就平洲饭。huò yǐ piān àn yú,jìng jiù píng zhōu fàn。
点点暮雨飘,梢梢新月偃。diǎn diǎn mù yǔ piāo,shāo shāo xīn yuè yǎn。
馀年懔无几,休日怆已晚。yú nián lǐn wú jǐ,xiū rì chuàng yǐ wǎn。
自是病使然,非由取高蹇。zì shì bìng shǐ rán,fēi yóu qǔ gāo jiǎn。

南溪始泛三首

韩愈

南溪亦清驶,而无楫与舟。nán xī yì qīng shǐ,ér wú jí yǔ zhōu。
山农惊见之,随我观不休。shān nóng jīng jiàn zhī,suí wǒ guān bù xiū。
不惟儿童辈,或有杖白头。bù wéi ér tóng bèi,huò yǒu zhàng bái tóu。
馈我笼中瓜,劝我此淹留。kuì wǒ lóng zhōng guā,quàn wǒ cǐ yān liú。
我云以病归,此已颇自由。wǒ yún yǐ bìng guī,cǐ yǐ pǒ zì yóu。
幸有用馀俸,置居在西畴。xìng yǒu yòng yú fèng,zhì jū zài xī chóu。
囷仓米谷满,未有旦夕忧。qūn cāng mǐ gǔ mǎn,wèi yǒu dàn xī yōu。
上去无得得,下来亦悠悠。shàng qù wú dé dé,xià lái yì yōu yōu。
但恐烦里闾,时有缓急投。dàn kǒng fán lǐ lǘ,shí yǒu huǎn jí tóu。
愿为同社人,鸡豚燕春秋。yuàn wèi tóng shè rén,jī tún yàn chūn qiū。

南溪始泛三首

韩愈

足弱不能步,自宜收朝迹。zú ruò bù néng bù,zì yí shōu cháo jì。
羸形可舆致,佳观安事掷。léi xíng kě yú zhì,jiā guān ān shì zhì。
即此南坂下,久闻有水石。jí cǐ nán bǎn xià,jiǔ wén yǒu shuǐ shí。
拖舟入其间,溪流正清激。tuō zhōu rù qí jiān,xī liú zhèng qīng jī。
随波吾未能,峻濑乍可刺。suí bō wú wèi néng,jùn lài zhà kě cì。
鹭起若导吾,前飞数十尺。lù qǐ ruò dǎo wú,qián fēi shù shí chǐ。
亭亭柳带沙,团团松冠壁。tíng tíng liǔ dài shā,tuán tuán sōng guān bì。
归时还尽夜,谁谓非事役。guī shí hái jǐn yè,shuí wèi fēi shì yì。

李员外寄纸笔

韩愈

题是临池后,分从起草馀。tí shì lín chí hòu,fēn cóng qǐ cǎo yú。
兔尖针莫并,茧净雪难如。tù jiān zhēn mò bìng,jiǎn jìng xuě nán rú。
莫怪殷勤谢,虞卿正著书。mò guài yīn qín xiè,yú qīng zhèng zhù shū。