古诗词

白马

贾至

白马紫连钱,嘶鸣丹阙前。bái mǎ zǐ lián qián,sī míng dān quē qián。
闻珂自蹀躞,不要下金鞭。wén kē zì dié xiè,bù yào xià jīn biān。
贾至

贾至

贾至(718—772)字幼隣,唐代洛阳人,贾曾之子。生于唐玄宗开元六年,卒于唐代宗大历七年,年五十五岁。擢明经第,为军父尉。安禄山乱,从唐玄宗幸蜀,知制诰,历中书舍人。时肃宗即位于灵武,玄宗令至作传位册文。至德中,将军王去荣坐事当诛,肃宗惜去荣材,诏贷死。至切谏,谓坏法当诛。广德初,为礼部侍郎,封信都县伯。后封京兆尹,兼御史大夫。卒,谥文。至著有文集三十卷, 《唐才子传》有其传。 贾至的作品>>

猜您喜欢

巴陵早秋寄荆州崔司马吏部阎功曹舍人

贾至

谪居潇湘渚,再见洞庭秋。zhé jū xiāo xiāng zhǔ,zài jiàn dòng tíng qiū。
极目连江汉,西南浸斗牛。jí mù lián jiāng hàn,xī nán jìn dòu niú。
滔滔荡云梦,澹澹摇巴丘。tāo tāo dàng yún mèng,dàn dàn yáo bā qiū。
旷如临渤澥,窅疑造瀛洲。kuàng rú lín bó xiè,yǎo yí zào yíng zhōu。
君山丽中波,苍翠长夜浮。jūn shān lì zhōng bō,cāng cuì zhǎng yè fú。
帝子去永久,楚词尚悲秋。dì zi qù yǒng jiǔ,chǔ cí shàng bēi qiū。
我同长沙行,时事加百忧。wǒ tóng zhǎng shā xíng,shí shì jiā bǎi yōu。
登高望旧国,胡马满东周。dēng gāo wàng jiù guó,hú mǎ mǎn dōng zhōu。
宛叶遍蓬蒿,樊邓无良畴。wǎn yè biàn péng hāo,fán dèng wú liáng chóu。
独攀青枫树,泪洒沧江流。dú pān qīng fēng shù,lèi sǎ cāng jiāng liú。
故人西掖寮,同扈岐阳蒐。gù rén xī yē liáo,tóng hù qí yáng sōu。
差池尽三黜,蹭蹬各南州。chà chí jǐn sān chù,cèng dēng gè nán zhōu。
相去虽地接,不得从之游。xiāng qù suī dì jiē,bù dé cóng zhī yóu。
耿耿云阳台,迢迢王粲楼。gěng gěng yún yáng tái,tiáo tiáo wáng càn lóu。
跂予暮霞里,谁谓无轻舟。qí yǔ mù xiá lǐ,shuí wèi wú qīng zhōu。

闲居秋怀寄阳翟陆赞府封丘高少府

贾至

今日霖雨霁,飒然高馆凉。jīn rì lín yǔ jì,sà rán gāo guǎn liáng。
秋风吹二毛,烈士加慨慷。qiū fēng chuī èr máo,liè shì jiā kǎi kāng。
忆昔皇运初,众宾俱龙骧。yì xī huáng yùn chū,zhòng bīn jù lóng xiāng。
解巾佐幕府,脱剑升明堂。jiě jīn zuǒ mù fǔ,tuō jiàn shēng míng táng。
郁郁被庆云,昭昭翼太阳。yù yù bèi qìng yún,zhāo zhāo yì tài yáng。
鲸鱼纵大壑,鸑鷟鸣高冈。jīng yú zòng dà hè,yuè zhuó míng gāo gāng。
信矣草创时,泰阶速贤良。xìn yǐ cǎo chuàng shí,tài jiē sù xián liáng。
一言顿遭逢,片善蒙恩光。yī yán dùn zāo féng,piàn shàn méng ēn guāng。
我生属圣明,感激窃自彊。wǒ shēng shǔ shèng míng,gǎn jī qiè zì jiàng。
崎岖郡邑权,连骞翰墨场。qí qū jùn yì quán,lián qiān hàn mò chǎng。
天朝富英髦,多士如圭璋。tiān cháo fù yīng máo,duō shì rú guī zhāng。
盛才溢下位,蹇步徒猖狂。shèng cái yì xià wèi,jiǎn bù tú chāng kuáng。
闭门对群书,几案在我旁。bì mén duì qún shū,jǐ àn zài wǒ páng。
枕席相远游,聊欲浮沧浪。zhěn xí xiāng yuǎn yóu,liáo yù fú cāng làng。
八月白露降,玄蝉号枯桑。bā yuè bái lù jiàng,xuán chán hào kū sāng。
舣舟临清川,迢递愁思长。yǐ zhōu lín qīng chuān,tiáo dì chóu sī zhǎng。
我有同怀友,各在天一方。wǒ yǒu tóng huái yǒu,gè zài tiān yī fāng。
离披不相见,浩荡隔两乡。lí pī bù xiāng jiàn,hào dàng gé liǎng xiāng。
平生霞外期,宿昔共行藏。píng shēng xiá wài qī,sù xī gòng xíng cáng。
岂无蓬莱树,岁晏空苍苍。qǐ wú péng lái shù,suì yàn kōng cāng cāng。

送友人使河源

贾至

送君鲁郊外,下车上高丘。sòng jūn lǔ jiāo wài,xià chē shàng gāo qiū。
萧条千里暮,日落黄云秋。xiāo tiáo qiān lǐ mù,rì luò huáng yún qiū。
举酒有馀恨,论边无远谋。jǔ jiǔ yǒu yú hèn,lùn biān wú yuǎn móu。
河源望不见,旌旆去悠悠。hé yuán wàng bù jiàn,jīng pèi qù yōu yōu。

送李侍御

贾至

我年四十馀,已叹前路短。wǒ nián sì shí yú,yǐ tàn qián lù duǎn。
羁离洞庭上,安得不引满。jī lí dòng tíng shàng,ān dé bù yǐn mǎn。
李侯忘情者,与我同疏懒。lǐ hóu wàng qíng zhě,yǔ wǒ tóng shū lǎn。
孤帆泣潇湘,望远心欲断。gū fān qì xiāo xiāng,wàng yuǎn xīn yù duàn。

送耿副使归长沙

贾至

画舸欲南归,江亭且留宴。huà gě yù nán guī,jiāng tíng qiě liú yàn。
日暮湖上云,萧萧若流霰。rì mù hú shàng yún,xiāo xiāo ruò liú xiàn。
昨夜相知者,明发不可见。zuó yè xiāng zhī zhě,míng fā bù kě jiàn。
惆怅西北风,高帆为谁扇。chóu chàng xī běi fēng,gāo fān wèi shuí shàn。

寓言二首

贾至

春草纷碧色,佳人旷无期。chūn cǎo fēn bì sè,jiā rén kuàng wú qī。
悠哉千里心,欲采商山芝。yōu zāi qiān lǐ xīn,yù cǎi shāng shān zhī。
叹息良会晚,如何桃李时。tàn xī liáng huì wǎn,rú hé táo lǐ shí。
怀君晴川上,伫立夏云滋。huái jūn qíng chuān shàng,zhù lì xià yún zī。

寓言二首

贾至

凛凛秋闺夕,绮罗早知寒。lǐn lǐn qiū guī xī,qǐ luó zǎo zhī hán。
玉砧调鸣杵,始捣机中纨。yù zhēn diào míng chǔ,shǐ dǎo jī zhōng wán。
忆昨别离日,桐花覆井栏。yì zuó bié lí rì,tóng huā fù jǐng lán。
今来思君时,白露盈阶漙。jīn lái sī jūn shí,bái lù yíng jiē tuán。
闻有关河信,欲寄双玉盘。wén yǒu guān hé xìn,yù jì shuāng yù pán。
玉以委贞心,盘以荐嘉餐。yù yǐ wěi zhēn xīn,pán yǐ jiàn jiā cān。
嗟君在万里,使妾衣带宽。jiē jūn zài wàn lǐ,shǐ qiè yī dài kuān。

巴陵寄李二户部张十四礼部

贾至

江南春草初幂幂,愁杀江南独愁客。jiāng nán chūn cǎo chū mì mì,chóu shā jiāng nán dú chóu kè。
秦中杨柳也应新,转忆秦中相忆人。qín zhōng yáng liǔ yě yīng xīn,zhuǎn yì qín zhōng xiāng yì rén。
万里莺花不相见,登高一望泪沾巾。wàn lǐ yīng huā bù xiāng jiàn,dēng gāo yī wàng lèi zhān jīn。

初至巴陵与李十二白裴九同泛洞庭湖三首

贾至

江上相逢皆旧游,湘山永望不堪愁。jiāng shàng xiāng féng jiē jiù yóu,xiāng shān yǒng wàng bù kān chóu。
明月秋风洞庭水,孤鸿落叶一扁舟。míng yuè qiū fēng dòng tíng shuǐ,gū hóng luò yè yī biǎn zhōu。

初至巴陵与李十二白裴九同泛洞庭湖三首

贾至

枫岸纷纷落叶多,洞庭秋水晚来波。fēng àn fēn fēn luò yè duō,dòng tíng qiū shuǐ wǎn lái bō。
乘兴轻舟无近远,白云明月吊湘娥。chéng xīng qīng zhōu wú jìn yuǎn,bái yún míng yuè diào xiāng é。

初至巴陵与李十二白裴九同泛洞庭湖三首

贾至

江畔枫叶初带霜,渚边菊花亦已黄。jiāng pàn fēng yè chū dài shuāng,zhǔ biān jú huā yì yǐ huáng。
轻舟落日兴不尽,三湘五湖意何长。qīng zhōu luò rì xīng bù jǐn,sān xiāng wǔ hú yì hé zhǎng。

君山

贾至

湘中老人读黄老,手援紫藟坐碧草。xiāng zhōng lǎo rén dú huáng lǎo,shǒu yuán zǐ lěi zuò bì cǎo。
春至不知湖水深,日暮忘却巴陵道。chūn zhì bù zhī hú shuǐ shēn,rì mù wàng què bā líng dào。

长门怨

贾至

独坐思千里,春庭晓景长。dú zuò sī qiān lǐ,chūn tíng xiǎo jǐng zhǎng。
莺喧翡翠幕,柳覆郁金堂。yīng xuān fěi cuì mù,liǔ fù yù jīn táng。
舞蝶萦愁绪,繁花对靓妆。wǔ dié yíng chóu xù,fán huā duì jìng zhuāng。
深情托瑶瑟,弦断不成章。shēn qíng tuō yáo sè,xián duàn bù chéng zhāng。

相和歌辞铜雀台

贾至

日暮铜雀静,西陵鸟雀归。rì mù tóng què jìng,xī líng niǎo què guī。
抚弦心断绝,听管泪霏霏。fǔ xián xīn duàn jué,tīng guǎn lèi fēi fēi。
灵几临朝奠,空床卷夜衣。líng jǐ lín cháo diàn,kōng chuáng juǎn yè yī。
苍苍川上月,应照妾魂飞。cāng cāng chuān shàng yuè,yīng zhào qiè hún fēi。

相和歌辞燕歌行

贾至

国之重镇惟幽都,东威九夷制北胡。guó zhī zhòng zhèn wéi yōu dōu,dōng wēi jiǔ yí zhì běi hú。
五军精卒三十万,百战百胜擒单于。wǔ jūn jīng zú sān shí wàn,bǎi zhàn bǎi shèng qín dān yú。
前临滹沲后沮水,崇山沃野亘千里。qián lín hū tuó hòu jǔ shuǐ,chóng shān wò yě gèn qiān lǐ。
昔时燕王重贤士,黄金筑台从隗始。xī shí yàn wáng zhòng xián shì,huáng jīn zhù tái cóng kuí shǐ。
倏忽兴王定蓟丘,汉家又以封王侯。shū hū xīng wáng dìng jì qiū,hàn jiā yòu yǐ fēng wáng hóu。
萧条魏晋为横流,鲜卑窃据朝五州。xiāo tiáo wèi jìn wèi héng liú,xiān bēi qiè jù cháo wǔ zhōu。
我唐区夏馀十纪,军容武备赫万祀。wǒ táng qū xià yú shí jì,jūn róng wǔ bèi hè wàn sì。
彤弓黄钺授元帅,垦耕大漠为内地。tóng gōng huáng yuè shòu yuán shuài,kěn gēng dà mò wèi nèi dì。
季秋胶折边草腓,治兵羽猎因出师。jì qiū jiāo zhé biān cǎo féi,zhì bīng yǔ liè yīn chū shī。
千营万队连旌旗,望之如火忽雷驰。qiān yíng wàn duì lián jīng qí,wàng zhī rú huǒ hū léi chí。
匈奴慑窜穷发北,大荒万里无尘飞。xiōng nú shè cuàn qióng fā běi,dà huāng wàn lǐ wú chén fēi。
隋家昔为天下宰,穷兵黩武征辽海。suí jiā xī wèi tiān xià zǎi,qióng bīng dú wǔ zhēng liáo hǎi。
南风不竞多死声,鼓卧旗折黄云横。nán fēng bù jìng duō sǐ shēng,gǔ wò qí zhé huáng yún héng。
六军将士皆死尽,战马空鞍归故营。liù jūn jiāng shì jiē sǐ jǐn,zhàn mǎ kōng ān guī gù yíng。
时迁道革天下平,白环入贡沧海清。shí qiān dào gé tiān xià píng,bái huán rù gòng cāng hǎi qīng。
自有农夫已高枕,无劳校尉重横行。zì yǒu nóng fū yǐ gāo zhěn,wú láo xiào wèi zhòng héng xíng。
45123