古诗词

寄金陵幕中李郎中

齐己

龙门支派富才能,年少飞翔便大鹏。lóng mén zhī pài fù cái néng,nián shǎo fēi xiáng biàn dà péng。
久待尊罍临铁瓮,又从幢节镇金陵。jiǔ dài zūn léi lín tiě wèng,yòu cóng chuáng jié zhèn jīn líng。
精神一只秋空鹤,骚雅千寻夏井冰。jīng shén yī zhǐ qiū kōng hè,sāo yǎ qiān xún xià jǐng bīng。
长忆相招宿华馆,数宵忘寝尽寒灯。zhǎng yì xiāng zhāo sù huá guǎn,shù xiāo wàng qǐn jǐn hán dēng。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

题无余处士书斋

齐己

闲地从莎藓,谁人爱此心。xián dì cóng shā xiǎn,shuí rén ài cǐ xīn。
琴棋怀客远,风雪闭门深。qín qí huái kè yuǎn,fēng xuě bì mén shēn。
枕外江滩响,窗西树石阴。zhěn wài jiāng tān xiǎng,chuāng xī shù shí yīn。
他年衡岳寺,为我一相寻。tā nián héng yuè sì,wèi wǒ yī xiāng xún。

岁暮江寺住

齐己

山依枯槁容,何处见年终?shān yī kū gǎo róng,hé chù jiàn nián zhōng?
风雪军城外,蒹葭古寺中。fēng xuě jūn chéng wài,jiān jiā gǔ sì zhōng。
孤村谁认磬,极浦夜鸣鸿。gū cūn shuí rèn qìng,jí pǔ yè míng hóng。
坐忆匡庐隐,泉声滴半空。zuò yì kuāng lú yǐn,quán shēng dī bàn kōng。

新燕

齐己

栖托近佳人,应怜巧语新。qī tuō jìn jiā rén,yīng lián qiǎo yǔ xīn。
风光华屋暖,弦管牡丹晨。fēng guāng huá wū nuǎn,xián guǎn mǔ dān chén。
远采江泥腻,双飞麦雨匀。yuǎn cǎi jiāng ní nì,shuāng fēi mài yǔ yún。
差池自有便,敢触杏梁尘。chà chí zì yǒu biàn,gǎn chù xìng liáng chén。

喻吟

齐己

日用是何专,吟疲即坐禅。rì yòng shì hé zhuān,yín pí jí zuò chán。
此生还可喜,馀事不相便。cǐ shēng hái kě xǐ,yú shì bù xiāng biàn。
头白无邪里,魂清有象先。tóu bái wú xié lǐ,hún qīng yǒu xiàng xiān。
江花与芳草,莫染我情田。jiāng huā yǔ fāng cǎo,mò rǎn wǒ qíng tián。

过湘江唐弘书斋

齐己

四邻无俗迹,终日大开门。sì lín wú sú jì,zhōng rì dà kāi mén。
水晚来边雁,林秋下楚猿。shuǐ wǎn lái biān yàn,lín qiū xià chǔ yuán。
一家随难在,双眼向书昏。yī jiā suí nán zài,shuāng yǎn xiàng shū hūn。
沈近骚人庙,吟应见古魂。shěn jìn sāo rén miào,yín yīng jiàn gǔ hún。

读贾岛集

齐己

遗篇三百首,首首是遗冤。yí piān sān bǎi shǒu,shǒu shǒu shì yí yuān。
知到千年外,更逢何者论。zhī dào qiān nián wài,gèng féng hé zhě lùn。
离秦空得罪,入蜀但听猿。lí qín kōng dé zuì,rù shǔ dàn tīng yuán。
还似长沙祖,唯馀赋鵩言。hái shì zhǎng shā zǔ,wéi yú fù fú yán。

寄山中诸友

齐己

自归城里寺,长忆宿山门。zì guī chéng lǐ sì,zhǎng yì sù shān mén。
终夜冥心客,诸峰叫月猿。zhōng yè míng xīn kè,zhū fēng jiào yuè yuán。
岚光生眼力,泉滴爽吟魂。lán guāng shēng yǎn lì,quán dī shuǎng yín hún。
只待游方遍,还来扫树根。zhǐ dài yóu fāng biàn,hái lái sǎo shù gēn。

怀终南僧

齐己

扰扰一京尘,何门是了因。rǎo rǎo yī jīng chén,hé mén shì le yīn。
万重千叠嶂,一去不来人。wàn zhòng qiān dié zhàng,yī qù bù lái rén。
鸟道春残雪,萝龛昼定身。niǎo dào chūn cán xuě,luó kān zhòu dìng shēn。
寥寥石窗外,天籁动衣巾。liáo liáo shí chuāng wài,tiān lài dòng yī jīn。

送二友生归宜阳

齐己

二生俱我友,清苦辈流稀。èr shēng jù wǒ yǒu,qīng kǔ bèi liú xī。
旧国居相近,孤帆秋共归。jiù guó jū xiāng jìn,gū fān qiū gòng guī。
残阳沙鸟乱,疏雨岛枫飞。cán yáng shā niǎo luàn,shū yǔ dǎo fēng fēi。
几宿多山处,猿啼烛影微。jǐ sù duō shān chù,yuán tí zhú yǐng wēi。

怀从弟

齐己

孤窗烛影微,何事阻吟思。gū chuāng zhú yǐng wēi,hé shì zǔ yín sī。
兄弟断消息,山川长路岐。xiōng dì duàn xiāo xī,shān chuān zhǎng lù qí。
日沈栖鹤坞,霜著叫猿枝。rì shěn qī hè wù,shuāng zhù jiào yuán zhī。
可想为怀抱,多愁多难时。kě xiǎng wèi huái bào,duō chóu duō nán shí。

岳阳道中作

齐己

客思寻常动,未如今断魂。kè sī xún cháng dòng,wèi rú jīn duàn hún。
路岐经乱后,风雪少人村。lù qí jīng luàn hòu,fēng xuě shǎo rén cūn。
大泽鸣寒雁,千峰啼昼猿。dà zé míng hán yàn,qiān fēng tí zhòu yuán。
争教此时白,不上鬓须根。zhēng jiào cǐ shí bái,bù shàng bìn xū gēn。

书李秀才壁

齐己

干戈阻上日,南国寄贫居。gàn gē zǔ shàng rì,nán guó jì pín jū。
旧里荒应尽,新年病未除。jiù lǐ huāng yīng jǐn,xīn nián bìng wèi chú。
窗风连岛树,门径接邻蔬。chuāng fēng lián dǎo shù,mén jìng jiē lín shū。
我有闲来约,相看雪满株。wǒ yǒu xián lái yuē,xiāng kàn xuě mǎn zhū。

闻尚颜下世

齐己

岳僧传的信,闻在麓山亡。yuè sēng chuán de xìn,wén zài lù shān wáng。
郡有为诗客,谁来一影堂。jùn yǒu wèi shī kè,shuí lái yī yǐng táng。
梦休寻灞浐,迹已绝潇湘。mèng xiū xún bà chǎn,jì yǐ jué xiāo xiāng。
远忆同吟石,新秋桧柏凉。yuǎn yì tóng yín shí,xīn qiū guì bǎi liáng。

蔷薇

齐己

根本似玫瑰,繁英刺外开。gēn běn shì méi guī,fán yīng cì wài kāi。
香高丛有架,红落地多苔。xiāng gāo cóng yǒu jià,hóng luò dì duō tái。
去住闲人看,晴明远蝶来。qù zhù xián rén kàn,qíng míng yuǎn dié lái。
牡丹先几日,销歇向尘埃。mǔ dān xiān jǐ rì,xiāo xiē xiàng chén āi。

送隆公上人

齐己

独携谭柄去,千里指人寰。dú xié tán bǐng qù,qiān lǐ zhǐ rén huán。
未断生徒望,难教白日闲。wèi duàn shēng tú wàng,nán jiào bái rì xián。
空江横落照,大府向西山。kōng jiāng héng luò zhào,dà fǔ xiàng xī shān。
好骋陈那孔,谁云劫石顽。hǎo chěng chén nà kǒng,shuí yún jié shí wán。