古诗词

寄金陵幕中李郎中

齐己

龙门支派富才能,年少飞翔便大鹏。lóng mén zhī pài fù cái néng,nián shǎo fēi xiáng biàn dà péng。
久待尊罍临铁瓮,又从幢节镇金陵。jiǔ dài zūn léi lín tiě wèng,yòu cóng chuáng jié zhèn jīn líng。
精神一只秋空鹤,骚雅千寻夏井冰。jīng shén yī zhǐ qiū kōng hè,sāo yǎ qiān xún xià jǐng bīng。
长忆相招宿华馆,数宵忘寝尽寒灯。zhǎng yì xiāng zhāo sù huá guǎn,shù xiāo wàng qǐn jǐn hán dēng。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

贻惠暹上人

齐己

经论功馀更业诗,又于难里纵天机。jīng lùn gōng yú gèng yè shī,yòu yú nán lǐ zòng tiān jī。
吴朝客见投文去,楚国僧迎著紫归。wú cháo kè jiàn tóu wén qù,chǔ guó sēng yíng zhù zǐ guī。
已得声名先振俗,不妨风雪更探微。yǐ dé shēng míng xiān zhèn sú,bù fáng fēng xuě gèng tàn wēi。
金陵高忆恩门在,终挂云帆重一飞。jīn líng gāo yì ēn mén zài,zhōng guà yún fān zhòng yī fēi。

酬西蜀广济大师见寄

齐己

犹得吾师继颂声,百篇相爱寄南荆。yóu dé wú shī jì sòng shēng,bǎi piān xiāng ài jì nán jīng。
卷开锦水霞光烂,吟入峨嵋雪气清。juǎn kāi jǐn shuǐ xiá guāng làn,yín rù é méi xuě qì qīng。
楚外已甘推绝唱,蜀中谁敢共悬衡。chǔ wài yǐ gān tuī jué chàng,shǔ zhōng shuí gǎn gòng xuán héng。
应怜无可同无本,终向风骚作弟兄。yīng lián wú kě tóng wú běn,zhōng xiàng fēng sāo zuò dì xiōng。

江寺春残寄幕中知己二首

齐己

谁遣西来负岳云,自由归去竟何因。shuí qiǎn xī lái fù yuè yún,zì yóu guī qù jìng hé yīn。
山龛薜荔应残雪,江寺玫瑰又度春。shān kān bì lì yīng cán xuě,jiāng sì méi guī yòu dù chūn。
早岁便师无学士,临年却作有为人。zǎo suì biàn shī wú xué shì,lín nián què zuò yǒu wèi rén。
何妨夜醮时相忆,伴醉佯狂笑老身。hé fáng yè jiào shí xiāng yì,bàn zuì yáng kuáng xiào lǎo shēn。

江寺春残寄幕中知己二首

齐己

社莲惭与幕莲同,岳寺萧条俭府雄。shè lián cán yǔ mù lián tóng,yuè sì xiāo tiáo jiǎn fǔ xióng。
冷淡独开香火里,殷妍行列绮罗中。lěng dàn dú kāi xiāng huǒ lǐ,yīn yán xíng liè qǐ luó zhōng。
秋加玉露何伤白,夜醉金缸不那红。qiū jiā yù lù hé shāng bái,yè zuì jīn gāng bù nà hóng。
闲忆遗民此心地,一般无染喻真空。xián yì yí mín cǐ xīn dì,yī bān wú rǎn yù zhēn kōng。

寄玉泉实仁上人

齐己

往岁曾寻圣迹时,树边三绕礼吾师。wǎng suì céng xún shèng jì shí,shù biān sān rào lǐ wú shī。
敢望护法将军记,且喜焚香弟子知。gǎn wàng hù fǎ jiāng jūn jì,qiě xǐ fén xiāng dì zi zhī。
后会未期心的的,前峰欲下步迟迟。hòu huì wèi qī xīn de de,qián fēng yù xià bù chí chí。
今来老劣难行甚,空寂无缘但寄诗。jīn lái lǎo liè nán xíng shén,kōng jì wú yuán dàn jì shī。

荆渚感怀寄僧达禅弟三首

齐己

电击流年七十三,齿衰气沮竟何堪。diàn jī liú nián qī shí sān,chǐ shuāi qì jǔ jìng hé kān。
谁云有句传天下,自愧无心寄岭南。shuí yún yǒu jù chuán tiān xià,zì kuì wú xīn jì lǐng nán。
晓漱气嫌通市井,晚烹香忆落云潭。xiǎo shù qì xián tōng shì jǐng,wǎn pēng xiāng yì luò yún tán。
邻峰道者应弹指,藓剥藤缠旧石龛。lín fēng dào zhě yīng dàn zhǐ,xiǎn bō téng chán jiù shí kān。

荆渚感怀寄僧达禅弟三首

齐己

十五年前会虎溪,白莲斋后便来西。shí wǔ nián qián huì hǔ xī,bái lián zhāi hòu biàn lái xī。
干戈时变信虽绝,吴楚路长魂不迷。gàn gē shí biàn xìn suī jué,wú chǔ lù zhǎng hún bù mí。
黄叶喻曾同我悟,碧云情近与谁携。huáng yè yù céng tóng wǒ wù,bì yún qíng jìn yǔ shuí xié。
春残相忆荆江岸,一只杜鹃头上啼。chūn cán xiāng yì jīng jiāng àn,yī zhǐ dù juān tóu shàng tí。

荆渚感怀寄僧达禅弟三首

齐己

鹤岭僧来细话君,依前高尚迹难群。hè lǐng sēng lái xì huà jūn,yī qián gāo shàng jì nán qún。
自抛南岳三生石,长傍西山数片云。zì pāo nán yuè sān shēng shí,zhǎng bàng xī shān shù piàn yún。
丹访葛洪无旧灶,诗寻灵观有遗文。dān fǎng gé hóng wú jiù zào,shī xún líng guān yǒu yí wén。
莫将离别为相隔,心似虚空几处分。mò jiāng lí bié wèi xiāng gé,xīn shì xū kōng jǐ chù fēn。

寄孙鲂秀才

齐己

郡楼东面寺墙西,颜子生涯竹屋低。jùn lóu dōng miàn sì qiáng xī,yán zi shēng yá zhú wū dī。
书案飞扬风落絮,地苔狼藉燕衔泥。shū àn fēi yáng fēng luò xù,dì tái láng jí yàn xián ní。
吟窗晚凭春篁密,行径斜穿夏菜齐。yín chuāng wǎn píng chūn huáng mì,xíng jìng xié chuān xià cài qí。
别后相思频梦到,二年同此赋闲题。bié hòu xiāng sī pín mèng dào,èr nián tóng cǐ fù xián tí。

送李评事往宜春

齐己

兰舟西去是通津,名郡贤侯下礼频。lán zhōu xī qù shì tōng jīn,míng jùn xián hóu xià lǐ pín。
山遍寺楼看仰岫,台连城阁上宜春。shān biàn sì lóu kàn yǎng xiù,tái lián chéng gé shàng yí chūn。
鸿心夜过乡心乱,雪韵朝飞句韵新。hóng xīn yè guò xiāng xīn luàn,xuě yùn cháo fēi jù yùn xīn。
别有官荣身外趣,月江松径访禅人。bié yǒu guān róng shēn wài qù,yuè jiāng sōng jìng fǎng chán rén。

中春感兴

齐己

春风日日雨时时,寒力潜从暖势衰。chūn fēng rì rì yǔ shí shí,hán lì qián cóng nuǎn shì shuāi。
一气不言含有象,万灵何处谢无私。yī qì bù yán hán yǒu xiàng,wàn líng hé chù xiè wú sī。
诗通物理行堪掇,道合天机坐可窥。shī tōng wù lǐ xíng kān duō,dào hé tiān jī zuò kě kuī。
应是正人持造化,尽驱幽细入垆锤。yīng shì zhèng rén chí zào huà,jǐn qū yōu xì rù lú chuí。

早莺

齐己

何处经年閟好音,暖风催出啭乔林。hé chù jīng nián bì hǎo yīn,nuǎn fēng cuī chū zhuàn qiáo lín。
羽毛新刷陶潜菊,喉舌初调叔夜琴。yǔ máo xīn shuā táo qián jú,hóu shé chū diào shū yè qín。
藏雨并栖红杏密,避人双入绿杨深。cáng yǔ bìng qī hóng xìng mì,bì rén shuāng rù lǜ yáng shēn。
晓来枝上千般语,应共桃花说旧心。xiǎo lái zhī shàng qiān bān yǔ,yīng gòng táo huā shuō jiù xīn。

酬尚颜上人

齐己

紫绶苍髭百岁侵,绿苔芳草绕阶深。zǐ shòu cāng zī bǎi suì qīn,lǜ tái fāng cǎo rào jiē shēn。
不妨好鸟喧高卧,切忌闲人聒正吟。bù fáng hǎo niǎo xuān gāo wò,qiè jì xián rén guā zhèng yín。
鲁鼎寂寥休辨口,劫灰销变莫宣心。lǔ dǐng jì liáo xiū biàn kǒu,jié huī xiāo biàn mò xuān xīn。
还怜我有冥搜癖,时把新诗过竹寻。hái lián wǒ yǒu míng sōu pǐ,shí bǎ xīn shī guò zhú xún。

寄倪署郎中

齐己

风雨冥冥春暗移,红残绿满海棠枝。fēng yǔ míng míng chūn àn yí,hóng cán lǜ mǎn hǎi táng zhī。
帝乡久别江乡住,椿笋何如樱笋时。dì xiāng jiǔ bié jiāng xiāng zhù,chūn sǔn hé rú yīng sǔn shí。
海内擅名君作赋,林间外学我为诗。hǎi nèi shàn míng jūn zuò fù,lín jiān wài xué wǒ wèi shī。
近闻南国升南省,应笑无机老病师。jìn wén nán guó shēng nán shěng,yīng xiào wú jī lǎo bìng shī。

湘中寓居春日感怀

齐己

江禽野兽两堪伤,避射惊弹各自忙。jiāng qín yě shòu liǎng kān shāng,bì shè jīng dàn gè zì máng。
头角任多无獬豸,羽毛虽众让鸳鸯。tóu jiǎo rèn duō wú xiè zhì,yǔ máo suī zhòng ràng yuān yāng。
落苔红小樱桃熟,侵井青纤燕麦长。luò tái hóng xiǎo yīng táo shú,qīn jǐng qīng xiān yàn mài zhǎng。
吟把离骚忆前事,汨罗春浪撼残阳。yín bǎ lí sāo yì qián shì,mì luó chūn làng hàn cán yáng。