古诗词

答文胜大师清柱书

齐己

才把文章干圣主,便承恩泽换禅衣。cái bǎ wén zhāng gàn shèng zhǔ,biàn chéng ēn zé huàn chán yī。
应嫌六祖传空衲,只向曹溪求息机。yīng xián liù zǔ chuán kōng nà,zhǐ xiàng cáo xī qiú xī jī。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

夏日作

齐己

燕雀语相和,风池满芰荷。yàn què yǔ xiāng hé,fēng chí mǎn jì hé。
可惊成事晚,殊喜得闲多。kě jīng chéng shì wǎn,shū xǐ dé xián duō。
竹众凉欺水,苔繁绿胜莎。zhú zhòng liáng qī shuǐ,tái fán lǜ shèng shā。
无惭孤圣代,赋咏有诗歌。wú cán gū shèng dài,fù yǒng yǒu shī gē。

送玉泉道者回山寺

齐己

却忆西峰顶,经行绝爱憎。què yì xī fēng dǐng,jīng xíng jué ài zēng。
别来心念念,归去雪层层。bié lái xīn niàn niàn,guī qù xuě céng céng。
石坞寻春笋,苔龛续夜灯。shí wù xún chūn sǔn,tái kān xù yè dēng。
应悲尘土里,追逐利名僧。yīng bēi chén tǔ lǐ,zhuī zhú lì míng sēng。

谢王拾遗见访兼寄篇什

齐己

竹里安禅处,生涯一印灰。zhú lǐ ān chán chù,shēng yá yī yìn huī。
经年乞食过,昨日谏臣来。jīng nián qǐ shí guò,zuó rì jiàn chén lái。
愧把黄梅偈,曾酬白雪才。kuì bǎ huáng méi jì,céng chóu bái xuě cái。
因令识鸟迹,重叠在苍苔。yīn lìng shí niǎo jì,zhòng dié zài cāng tái。

题张氏池亭

齐己

树石丛丛别,诗家趣向幽。shù shí cóng cóng bié,shī jiā qù xiàng yōu。
有时闲客散,始觉细泉流。yǒu shí xián kè sàn,shǐ jué xì quán liú。
蝶到琴棋畔,花过岛屿头。dié dào qín qí pàn,huā guò dǎo yǔ tóu。
月明红藕上,应见白龟游。yuè míng hóng ǒu shàng,yīng jiàn bái guī yóu。

送人南游

齐己

且听吟赠远,君此去蒙州。qiě tīng yín zèng yuǎn,jūn cǐ qù méng zhōu。
瘴国频闻说,边鸿亦不游。zhàng guó pín wén shuō,biān hóng yì bù yóu。
蛮花藏孔雀,野石乱犀牛。mán huā cáng kǒng què,yě shí luàn xī niú。
到彼谁相慰,知音有郡侯。dào bǐ shuí xiāng wèi,zhī yīn yǒu jùn hóu。

题明公房

齐己

寺北闻湘浪,窗南见岳云。sì běi wén xiāng làng,chuāng nán jiàn yuè yún。
自然高日用,何要出人群。zì rán gāo rì yòng,hé yào chū rén qún。
瓦滴残松雨,香炉匝印文。wǎ dī cán sōng yǔ,xiāng lú zā yìn wén。
近年精易道,疑者晓纷纷。jìn nián jīng yì dào,yí zhě xiǎo fēn fēn。

寄顾处士

齐己

半年离别梦,来往即湖边。bàn nián lí bié mèng,lái wǎng jí hú biān。
两幅关山雪,寻常在眼前。liǎng fú guān shān xuě,xún cháng zài yǎn qián。
项容藏古翠,张藻卷寒烟。xiàng róng cáng gǔ cuì,zhāng zǎo juǎn hán yān。
蓝淀图花鸟,时人不惜钱。lán diàn tú huā niǎo,shí rén bù xī qián。

齐己

可能东海子,清苦在贫居。kě néng dōng hǎi zi,qīng kǔ zài pín jū。
扫地无闲客,堆窗有古书。sǎo dì wú xián kè,duī chuāng yǒu gǔ shū。
少年犹若此,向老合何如。shǎo nián yóu ruò cǐ,xiàng lǎo hé hé rú。
去岁频相访,今来见亦疏。qù suì pín xiāng fǎng,jīn lái jiàn yì shū。

谢虚中上人晚秋见寄

齐己

楚外同文在,荆门得信时。chǔ wài tóng wén zài,jīng mén dé xìn shí。
几重相别意,一首晚秋诗。jǐ zhòng xiāng bié yì,yī shǒu wǎn qiū shī。
日暮山沈雨,莲残水满池。rì mù shān shěn yǔ,lián cán shuǐ mǎn chí。
登楼试南望,为子动归思。dēng lóu shì nán wàng,wèi zi dòng guī sī。

寄东林言之禅子

齐己

闻思相送后,幽院闭苔钱。wén sī xiāng sòng hòu,yōu yuàn bì tái qián。
使我吟还废,闻君病未痊。shǐ wǒ yín hái fèi,wén jūn bìng wèi quán。
听秋唯困坐,怕客但佯眠。tīng qiū wéi kùn zuò,pà kè dàn yáng mián。
可惜东窗月,无寥过一年。kě xī dōng chuāng yuè,wú liáo guò yī nián。

寒节日寄乡友

齐己

岁岁逢寒食,寥寥古寺家。suì suì féng hán shí,liáo liáo gǔ sì jiā。
踏青思故里,垂白看杨花。tà qīng sī gù lǐ,chuí bái kàn yáng huā。
原野稀疏雨,江天冷澹霞。yuán yě xī shū yǔ,jiāng tiān lěng dàn xiá。
沧浪与湘水,归恨共无涯。cāng làng yǔ xiāng shuǐ,guī hèn gòng wú yá。

闻西蟾从弟卜岩居岳西有寄

齐己

瀑布见高低,岩开岩壁西。pù bù jiàn gāo dī,yán kāi yán bì xī。
碧云多旧作,红叶几新题。bì yún duō jiù zuò,hóng yè jǐ xīn tí。
滴沥中疏磬,嵌空半倚梯。dī lì zhōng shū qìng,qiàn kōng bàn yǐ tī。
仍闻樵子径,□不到前溪。réng wén qiáo zi jìng,bù dào qián xī。

寄怀西蟾师弟

齐己

万里八九月,一身西北风。wàn lǐ bā jiǔ yuè,yī shēn xī běi fēng。
自从相示后,长记在吟中。zì cóng xiāng shì hòu,zhǎng jì zài yín zhōng。
见说南游远,堪怀我姓同。jiàn shuō nán yóu yuǎn,kān huái wǒ xìng tóng。
江边忽得信,回到岳门东。jiāng biān hū dé xìn,huí dào yuè mén dōng。

寄西川惠光大师昙域

齐己

禅月有名子,相知面未曾。chán yuè yǒu míng zi,xiāng zhī miàn wèi céng。
笔精垂壁溜,诗涩滴杉冰。bǐ jīng chuí bì liū,shī sè dī shān bīng。
蜀国从栖泊,芜城几废兴。shǔ guó cóng qī pō,wú chéng jǐ fèi xīng。
忆归应寄梦,东北过金陵。yì guī yīng jì mèng,dōng běi guò jīn líng。

忆别匡山寄彭泽乾昼上人

齐己

忆别匡山日,无端是远游。yì bié kuāng shān rì,wú duān shì yuǎn yóu。
却回看五老,翻悔上孤舟。què huí kàn wǔ lǎo,fān huǐ shàng gū zhōu。
蹭蹬三千里,蹉跎二十秋。cèng dēng sān qiān lǐ,cuō tuó èr shí qiū。
近来空寄梦,时到虎溪头。jìn lái kōng jì mèng,shí dào hǔ xī tóu。