古诗词

宿湘江

戎昱

九月湘江水漫流,沙边唯览月华秋。jiǔ yuè xiāng jiāng shuǐ màn liú,shā biān wéi lǎn yuè huá qiū。
金风浦上吹黄叶,一夜纷纷满客舟。jīn fēng pǔ shàng chuī huáng yè,yī yè fēn fēn mǎn kè zhōu。

戎昱

戎昱,(744~800)唐代诗人。荆州(今湖北江陵)人,郡望扶风(今属陕西)。少年举进士落第,游名都山川,后中进士。宝应元年(762),从滑州、洛阳西行,经华阴,遇见王季友,同赋《苦哉行》。大历二年(767)秋回故乡,在荆南节度使卫伯玉幕府中任从事。后流寓湖南,为潭州刺史崔瓘、桂州刺史李昌巙幕僚。建中三年(782)居长安,任侍御史。翌年贬为辰州刺史。后又任虔州刺史。晚年在湖南零陵任职,流寓桂州而终。中唐前期比较注重反映现实的诗人之一。名作《苦哉行》写战争给人民带来灾难。羁旅游宦、感伤身世的作品以《桂州腊夜》较有名。 戎昱的作品>>

猜您喜欢

出军

戎昱

龙绕旌竿兽满旗,翻营乍似雪中移。lóng rào jīng gān shòu mǎn qí,fān yíng zhà shì xuě zhōng yí。
中军一队三千骑,尽是并州游侠儿。zhōng jūn yī duì sān qiān qí,jǐn shì bìng zhōu yóu xiá ér。

泾州观元戎出师

戎昱

寒日征西将,萧萧万马丛。hán rì zhēng xī jiāng,xiāo xiāo wàn mǎ cóng。
吹笳覆楼雪,祝纛满旗风。chuī jiā fù lóu xuě,zhù dào mǎn qí fēng。
遮虏黄云断,烧羌白草空。zhē lǔ huáng yún duàn,shāo qiāng bái cǎo kōng。
金铙肃天外,玉帐静霜中。jīn náo sù tiān wài,yù zhàng jìng shuāng zhōng。
朔野长城闭,河源旧路通。shuò yě zhǎng chéng bì,hé yuán jiù lù tōng。
卫青师自老,魏绛赏何功。wèi qīng shī zì lǎo,wèi jiàng shǎng hé gōng。
枪垒依沙迥,辕门压塞雄。qiāng lěi yī shā jiǒng,yuán mén yā sāi xióng。
燕然如可勒,万里愿从公。yàn rán rú kě lēi,wàn lǐ yuàn cóng gōng。

送吉州阎使君入道二首其二

戎昱

闻道桃源去,尘心忽自悲。wén dào táo yuán qù,chén xīn hū zì bēi。
余当从宦日,君是弃官时。yú dāng cóng huàn rì,jūn shì qì guān shí。
金汞封仙骨,灵津咽玉池。jīn gǒng fēng xiān gǔ,líng jīn yàn yù chí。
受传三箓备,起坐五云随。shòu chuán sān lù bèi,qǐ zuò wǔ yún suí。
洞里花常发,人间鬓易衰。dòng lǐ huā cháng fā,rén jiān bìn yì shuāi。
他年会相访,莫作烂柯棋。tā nián huì xiāng fǎng,mò zuò làn kē qí。

观卫尚书九日对中使射破的

戎昱

盛宴倾黄菊,殊私降紫泥。shèng yàn qīng huáng jú,shū sī jiàng zǐ ní。
月营开射圃,霜旆拂晴霓。yuè yíng kāi shè pǔ,shuāng pèi fú qíng ní。
出将三朝贵,弯弓五善齐。chū jiāng sān cháo guì,wān gōng wǔ shàn qí。
腕回金镞满,的破绿弦低。wàn huí jīn zú mǎn,de pò lǜ xián dī。
勇气干牛斗,欢声震鼓鼙。yǒng qì gàn niú dòu,huān shēng zhèn gǔ pí。
忠臣思报国,更欲取关西。zhōng chén sī bào guó,gèng yù qǔ guān xī。

辰州建中四年多怀

戎昱

荒徼辰阳远,穷秋瘴雨深。huāng jiǎo chén yáng yuǎn,qióng qiū zhàng yǔ shēn。
主恩堪洒血,边宦更何心。zhǔ ēn kān sǎ xuè,biān huàn gèng hé xīn。
海上红旗满,生前白发侵。hǎi shàng hóng qí mǎn,shēng qián bái fā qīn。
竹寒宁改节,隼静早因禽。zhú hán níng gǎi jié,sǔn jìng zǎo yīn qín。
务退门多掩,愁来酒独斟。wù tuì mén duō yǎn,chóu lái jiǔ dú zhēn。
天涯忧国泪,无日不沾襟。tiān yá yōu guó lèi,wú rì bù zhān jīn。

上桂州李大夫

戎昱

今日辞门馆,情将众别殊。jīn rì cí mén guǎn,qíng jiāng zhòng bié shū。
感深翻有泪,仁过曲怜愚。gǎn shēn fān yǒu lèi,rén guò qū lián yú。
晚镜伤秋鬓,晴寒切病驱。wǎn jìng shāng qiū bìn,qíng hán qiè bìng qū。
烟霞万里阔,宇宙一身孤。yān xiá wàn lǐ kuò,yǔ zhòu yī shēn gū。
倚马才宁有,登龙意岂无。yǐ mǎ cái níng yǒu,dēng lóng yì qǐ wú。
唯于方寸内,暗贮报恩珠。wéi yú fāng cùn nèi,àn zhù bào ēn zhū。

晓次荆江

戎昱

孤舟大江水,水涉无昏曙。gū zhōu dà jiāng shuǐ,shuǐ shè wú hūn shǔ。
雨暗迷津时,云生望乡处。yǔ àn mí jīn shí,yún shēng wàng xiāng chù。
渔翁闲自乐,樵客纷多虑。yú wēng xián zì lè,qiáo kè fēn duō lǜ。
秋色湖上山,归心日边树。qiū sè hú shàng shān,guī xīn rì biān shù。
徒称竹箭美,未得枫林趣。tú chēng zhú jiàn měi,wèi dé fēng lín qù。
向夕垂钓还,吾从落潮去。xiàng xī chuí diào hái,wú cóng luò cháo qù。

塞下

戎昱

惨惨寒日没,北风卷蓬根。cǎn cǎn hán rì méi,běi fēng juǎn péng gēn。
将军领疲兵,却入古塞门。jiāng jūn lǐng pí bīng,què rù gǔ sāi mén。
回头指阴山,杀气成黄云。huí tóu zhǐ yīn shān,shā qì chéng huáng yún。

塞下

戎昱

上山望胡兵,胡马驰骤速。shàng shān wàng hú bīng,hú mǎ chí zhòu sù。
黄河冰已合,意又向南牧。huáng hé bīng yǐ hé,yì yòu xiàng nán mù。
嫖姚夜出军,霜雪割人肉。piáo yáo yè chū jūn,shuāng xuě gē rén ròu。

塞下

戎昱

塞北无草木,乌鸢巢僵尸。sāi běi wú cǎo mù,wū yuān cháo jiāng shī。
泱渀沙漠空,终日胡风吹。yāng bèn shā mò kōng,zhōng rì hú fēng chuī。
战卒多苦辛,苦辛无四时。zhàn zú duō kǔ xīn,kǔ xīn wú sì shí。

塞下

戎昱

晚渡西海西,向东看日没。wǎn dù xī hǎi xī,xiàng dōng kàn rì méi。
傍岸砂砾堆,半和战兵骨。bàng àn shā lì duī,bàn hé zhàn bīng gǔ。
单于竟未灭,阴气常勃勃。dān yú jìng wèi miè,yīn qì cháng bó bó。

塞下

戎昱

城上画角哀,即知兵心苦。chéng shàng huà jiǎo āi,jí zhī bīng xīn kǔ。
试问左右人,无言泪如雨。shì wèn zuǒ yòu rén,wú yán lèi rú yǔ。
何意休明时,终年事鼙鼓。hé yì xiū míng shí,zhōng nián shì pí gǔ。

苦辛行

戎昱

且莫奏短歌,听余苦辛词。qiě mò zòu duǎn gē,tīng yú kǔ xīn cí。
如今刀笔士,不及屠沽儿。rú jīn dāo bǐ shì,bù jí tú gū ér。
少年无事学诗赋,岂意文章复相误。shǎo nián wú shì xué shī fù,qǐ yì wén zhāng fù xiāng wù。
东西南北少知音,终年竟岁悲行路。dōng xī nán běi shǎo zhī yīn,zhōng nián jìng suì bēi xíng lù。
仰面诉天天不闻,低头告地地不言。yǎng miàn sù tiān tiān bù wén,dī tóu gào dì dì bù yán。
天地生我尚如此,陌上他人何足论。tiān dì shēng wǒ shàng rú cǐ,mò shàng tā rén hé zú lùn。
谁谓西江深,涉之固无忧。shuí wèi xī jiāng shēn,shè zhī gù wú yōu。
谁谓南山高,可以登之游。shuí wèi nán shān gāo,kě yǐ dēng zhī yóu。
险巇唯有世间路,一晌令人堪白头。xiǎn xī wéi yǒu shì jiān lù,yī shǎng lìng rén kān bái tóu。
贵人立意不可测,等闲桃李成荆棘。guì rén lì yì bù kě cè,děng xián táo lǐ chéng jīng jí。
风尘之士深可亲,心如鸡犬能依人。fēng chén zhī shì shēn kě qīn,xīn rú jī quǎn néng yī rén。
悲来却忆汉天子,不弃相如家旧贫。bēi lái què yì hàn tiān zi,bù qì xiāng rú jiā jiù pín。
劝君且饮酒,酒能散羁愁。quàn jūn qiě yǐn jiǔ,jiǔ néng sàn jī chóu。
谁家有酒判一醉,万事从他江水流。shuí jiā yǒu jiǔ pàn yī zuì,wàn shì cóng tā jiāng shuǐ liú。

长安秋夕

戎昱

八月更漏长,愁人起常早。bā yuè gèng lòu zhǎng,chóu rén qǐ cháng zǎo。
闭门寂无事,满院生秋草。bì mén jì wú shì,mǎn yuàn shēng qiū cǎo。
昨宵西窗梦,梦入荆南道。zuó xiāo xī chuāng mèng,mèng rù jīng nán dào。
远客归去来,在家贫亦好。yuǎn kè guī qù lái,zài jiā pín yì hǎo。

客堂秋夕

戎昱

隔窗萤影灭复流,北风微雨虚堂秋。gé chuāng yíng yǐng miè fù liú,běi fēng wēi yǔ xū táng qiū。
虫声竟夜引乡泪,蟋蟀何自知人愁。chóng shēng jìng yè yǐn xiāng lèi,xī shuài hé zì zhī rén chóu。
四时不得一日乐,以此方悲客游恶。sì shí bù dé yī rì lè,yǐ cǐ fāng bēi kè yóu è。
寂寂江城无所闻,梧桐叶上偏萧索。jì jì jiāng chéng wú suǒ wén,wú tóng yè shàng piān xiāo suǒ。
88123456