古诗词

听杜山人弹胡笳

戎昱

绿琴胡笳谁妙弹,山人杜陵名庭兰。lǜ qín hú jiā shuí miào dàn,shān rén dù líng míng tíng lán。
杜君少与山人友,山人没来今已久。dù jūn shǎo yǔ shān rén yǒu,shān rén méi lái jīn yǐ jiǔ。
当时海内求知音,嘱付胡笳入君手。dāng shí hǎi nèi qiú zhī yīn,zhǔ fù hú jiā rù jūn shǒu。
杜陵攻琴四十年,琴声在音不在弦。dù líng gōng qín sì shí nián,qín shēng zài yīn bù zài xián。
座中为我奏此曲,满堂萧飋如穷边。zuò zhōng wèi wǒ zòu cǐ qū,mǎn táng xiāo sè rú qióng biān。
第一第二拍,泪尽蛾眉没蕃客。dì yī dì èr pāi,lèi jǐn é méi méi fān kè。
更闻出塞入塞声,穹庐毡帐难为情。gèng wén chū sāi rù sāi shēng,qióng lú zhān zhàng nán wèi qíng。
胡天雨雪四时下,五月不曾芳草生。hú tiān yǔ xuě sì shí xià,wǔ yuè bù céng fāng cǎo shēng。
须臾促轸变宫徵,一声悲兮一声喜。xū yú cù zhěn biàn gōng zhēng,yī shēng bēi xī yī shēng xǐ。
南看汉月双眼明,却顾胡儿寸心死。nán kàn hàn yuè shuāng yǎn míng,què gù hú ér cùn xīn sǐ。
回鹘数年收洛阳,洛阳士女皆驱将。huí gǔ shù nián shōu luò yáng,luò yáng shì nǚ jiē qū jiāng。
岂无父母与兄弟,闻此哀情皆断肠。qǐ wú fù mǔ yǔ xiōng dì,wén cǐ āi qíng jiē duàn cháng。
杜陵先生证此道,沈家祝家皆绝倒。dù líng xiān shēng zhèng cǐ dào,shěn jiā zhù jiā jiē jué dào。
如今世上雅风衰,若个深知此声好。rú jīn shì shàng yǎ fēng shuāi,ruò gè shēn zhī cǐ shēng hǎo。
世上爱筝不爱琴,则明此调难知音。shì shàng ài zhēng bù ài qín,zé míng cǐ diào nán zhī yīn。
今朝促轸为君奏,不向俗流传此心。jīn cháo cù zhěn wèi jūn zòu,bù xiàng sú liú chuán cǐ xīn。

戎昱

戎昱,(744~800)唐代诗人。荆州(今湖北江陵)人,郡望扶风(今属陕西)。少年举进士落第,游名都山川,后中进士。宝应元年(762),从滑州、洛阳西行,经华阴,遇见王季友,同赋《苦哉行》。大历二年(767)秋回故乡,在荆南节度使卫伯玉幕府中任从事。后流寓湖南,为潭州刺史崔瓘、桂州刺史李昌巙幕僚。建中三年(782)居长安,任侍御史。翌年贬为辰州刺史。后又任虔州刺史。晚年在湖南零陵任职,流寓桂州而终。中唐前期比较注重反映现实的诗人之一。名作《苦哉行》写战争给人民带来灾难。羁旅游宦、感伤身世的作品以《桂州腊夜》较有名。 戎昱的作品>>

猜您喜欢

早春雪中

戎昱

阴云万里昼漫漫,愁坐关心事几般。yīn yún wàn lǐ zhòu màn màn,chóu zuò guān xīn shì jǐ bān。
为报春风休下雪,柳条初放不禁寒。wèi bào chūn fēng xiū xià xuě,liǔ tiáo chū fàng bù jìn hán。

云安阻雨

戎昱

日长巴峡雨蒙蒙,又说归舟路未通。rì zhǎng bā xiá yǔ méng méng,yòu shuō guī zhōu lù wèi tōng。
游人不及西江水,先得东流到渚宫。yóu rén bù jí xī jiāng shuǐ,xiān dé dōng liú dào zhǔ gōng。

湖南春日二首

戎昱

自怜春日客长沙,江上无人转忆家。zì lián chūn rì kè zhǎng shā,jiāng shàng wú rén zhuǎn yì jiā。
光景却添乡思苦,檐前数片落梅花。guāng jǐng què tiān xiāng sī kǔ,yán qián shù piàn luò méi huā。

湖南春日二首

戎昱

三湘漂寓若流萍,万里湘乡隔洞庭。sān xiāng piāo yù ruò liú píng,wàn lǐ xiāng xiāng gé dòng tíng。
羁客春来心欲碎,东风莫遣柳条青。jī kè chūn lái xīn yù suì,dōng fēng mò qiǎn liǔ tiáo qīng。

戏题秋月

戎昱

秋宵月色胜春宵,万里天涯静寂寥。qiū xiāo yuè sè shèng chūn xiāo,wàn lǐ tiān yá jìng jì liáo。
近来数夜飞霜重,只畏娑婆树叶凋。jìn lái shù yè fēi shuāng zhòng,zhǐ wèi suō pó shù yè diāo。

宿湘江

戎昱

九月湘江水漫流,沙边唯览月华秋。jiǔ yuè xiāng jiāng shuǐ màn liú,shā biān wéi lǎn yuè huá qiū。
金风浦上吹黄叶,一夜纷纷满客舟。jīn fēng pǔ shàng chuī huáng yè,yī yè fēn fēn mǎn kè zhōu。

戏赠张使君

戎昱

数载蹉跎罢搢绅,五湖乘兴转迷津。shù zài cuō tuó bà jìn shēn,wǔ hú chéng xīng zhuǎn mí jīn。
如今野客无家第,醉处寻常是主人。rú jīn yě kè wú jiā dì,zuì chù xún cháng shì zhǔ rén。

别公安贾明府

戎昱

叶县门前江水深,浅于羁客报恩心。yè xiàn mén qián jiāng shuǐ shēn,qiǎn yú jī kè bào ēn xīn。
把君诗卷西归去,一度相思一度吟。bǎ jūn shī juǎn xī guī qù,yī dù xiāng sī yī dù yín。

霁雪

戎昱

风卷寒云暮雪晴,江烟洗尽柳条轻。fēng juǎn hán yún mù xuě qíng,jiāng yān xǐ jǐn liǔ tiáo qīng。
檐前数片无人扫,又得书窗一夜明。yán qián shù piàn wú rén sǎo,yòu dé shū chuāng yī yè míng。

题宋玉亭

戎昱

宋玉亭前悲暮秋,阳台路上雨初收。sòng yù tíng qián bēi mù qiū,yáng tái lù shàng yǔ chū shōu。
应缘此处人多别,松竹萧萧也带愁。yīng yuán cǐ chù rén duō bié,sōng zhú xiāo xiāo yě dài chóu。

过东平军

戎昱

画角初鸣残照微,营营鞍马往来稀。huà jiǎo chū míng cán zhào wēi,yíng yíng ān mǎ wǎng lái xī。
相逢士卒皆垂泪,八座朝天何日归。xiāng féng shì zú jiē chuí lèi,bā zuò cháo tiān hé rì guī。

湘南曲

戎昱

虞帝南游不复还,翠蛾幽怨水云间。yú dì nán yóu bù fù hái,cuì é yōu yuàn shuǐ yún jiān。
昨夜月明湘浦宿,闺中珂佩度空山。zuó yè yuè míng xiāng pǔ sù,guī zhōng kē pèi dù kōng shān。

征人归乡

戎昱

三月江城柳絮飞,五年游客送人归。sān yuè jiāng chéng liǔ xù fēi,wǔ nián yóu kè sòng rén guī。
故将别泪和乡泪,今日阑干湿汝衣。gù jiāng bié lèi hé xiāng lèi,jīn rì lán gàn shī rǔ yī。

塞下

戎昱

汉将归来虏塞空,旌旗初下玉关东。hàn jiāng guī lái lǔ sāi kōng,jīng qí chū xià yù guān dōng。
高蹄战马三千匹,落日平原秋草中。gāo tí zhàn mǎ sān qiān pǐ,luò rì píng yuán qiū cǎo zhōng。

收襄阳城二首

戎昱

悲风惨惨雨修修,岘北山低草木愁。bēi fēng cǎn cǎn yǔ xiū xiū,xiàn běi shān dī cǎo mù chóu。
暗发前军连夜战,平明旌旆入襄州。àn fā qián jūn lián yè zhàn,píng míng jīng pèi rù xiāng zhōu。
88123456