古诗词

李夫人

白居易

汉武帝,初丧李夫人。hàn wǔ dì,chū sàng lǐ fū rén。
夫人病时不肯别,死后留得生前恩。fū rén bìng shí bù kěn bié,sǐ hòu liú dé shēng qián ēn。
君恩不尽念未已,甘泉殿里令写真。jūn ēn bù jǐn niàn wèi yǐ,gān quán diàn lǐ lìng xiě zhēn。
丹青画出竟何益,不言不笑愁杀人。dān qīng huà chū jìng hé yì,bù yán bù xiào chóu shā rén。
又令方士合灵药,玉釜煎炼金炉焚。yòu lìng fāng shì hé líng yào,yù fǔ jiān liàn jīn lú fén。
九华帐中夜悄悄,反魂香降夫人魂。jiǔ huá zhàng zhōng yè qiāo qiāo,fǎn hún xiāng jiàng fū rén hún。
夫人之魂在何许?香烟引到焚香处。fū rén zhī hún zài hé xǔ?xiāng yān yǐn dào fén xiāng chù。
既来何苦不须臾,缥缈悠扬还灭去。jì lái hé kǔ bù xū yú,piāo miǎo yōu yáng hái miè qù。
去何速兮来何迟,是耶非耶两不知。qù hé sù xī lái hé chí,shì yé fēi yé liǎng bù zhī。
翠蛾仿佛平生貌,不似昭阳寝疾时。cuì é fǎng fú píng shēng mào,bù shì zhāo yáng qǐn jí shí。
魂之不来君心苦,魂之来兮君亦悲。hún zhī bù lái jūn xīn kǔ,hún zhī lái xī jūn yì bēi。
背灯隔帐不得语,安用暂来还见违。bèi dēng gé zhàng bù dé yǔ,ān yòng zàn lái hái jiàn wéi。
伤心不独汉武帝,自古及今皆若斯。shāng xīn bù dú hàn wǔ dì,zì gǔ jí jīn jiē ruò sī。
君不见穆王三日哭,重璧台前伤盛姬。jūn bù jiàn mù wáng sān rì kū,zhòng bì tái qián shāng shèng jī。
又不见泰陵一掬泪,马嵬坡下念杨妃。yòu bù jiàn tài líng yī jū lèi,mǎ wéi pō xià niàn yáng fēi。
纵令妍姿艳质化为土,此恨长在无销期。zòng lìng yán zī yàn zhì huà wèi tǔ,cǐ hèn zhǎng zài wú xiāo qī。
生亦惑,死亦惑,尤物惑人忘不得。shēng yì huò,sǐ yì huò,yóu wù huò rén wàng bù dé。
人非木石皆有情,不如不遇倾城色。rén fēi mù shí jiē yǒu qíng,bù rú bù yù qīng chéng sè。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

歙州山行怀故山

白居易

悔别故山远,愁行归路迟。huǐ bié gù shān yuǎn,chóu xíng guī lù chí。
云峰杂满眼,不当隐沦时。yún fēng zá mǎn yǎn,bù dāng yǐn lún shí。

春题华阳观

白居易

帝子吹箫逐凤皇,空留仙洞号华阳。dì zi chuī xiāo zhú fèng huáng,kōng liú xiān dòng hào huá yáng。
落花何处堪惆怅,头白宫人扫影堂。luò huā hé chù kān chóu chàng,tóu bái gōng rén sǎo yǐng táng。

秋雨中赠元九

白居易

不堪红叶青苔地,又是凉风暮雨天。bù kān hóng yè qīng tái dì,yòu shì liáng fēng mù yǔ tiān。
莫怪独吟秋思苦,比君校近二毛年。mò guài dú yín qiū sī kǔ,bǐ jūn xiào jìn èr máo nián。

城东闲游

白居易

宠辱忧欢不到情,任他朝市自营营。chǒng rǔ yōu huān bù dào qíng,rèn tā cháo shì zì yíng yíng。
独寻秋景城东去,白鹿原头信马行。dú xún qiū jǐng chéng dōng qù,bái lù yuán tóu xìn mǎ xíng。

华阳观桃花时招李六拾遗饮

白居易

华阳观里仙桃发,把酒看花心自知。huá yáng guān lǐ xiān táo fā,bǎ jiǔ kàn huā xīn zì zhī。
争忍开时不同醉,明朝后日即空枝。zhēng rěn kāi shí bù tóng zuì,míng cháo hòu rì jí kōng zhī。

和友人洛中春感

白居易

莫悲金谷园中月,莫叹天津桥上春。mò bēi jīn gǔ yuán zhōng yuè,mò tàn tiān jīn qiáo shàng chūn。
若学多情寻往事,人间何处不伤神?ruò xué duō qíng xún wǎng shì,rén jiān hé chù bù shāng shén?

寄陆补阙

白居易

忽忆前年科第后,此时鸡鹤暂同群。hū yì qián nián kē dì hòu,cǐ shí jī hè zàn tóng qún。
秋风惆怅须吹散,鸡在中庭鹤在云。qiū fēng chóu chàng xū chuī sàn,jī zài zhōng tíng hè zài yún。

华阳观中八月十五日夜招友玩月

白居易

人道秋中明月好,欲邀同赏意如何。rén dào qiū zhōng míng yuè hǎo,yù yāo tóng shǎng yì rú hé。
华阳洞里秋坛上,今夜清光此处多。huá yáng dòng lǐ qiū tán shàng,jīn yè qīng guāng cǐ chù duō。

曲江忆元九

白居易

春来无伴闲游少,行乐三分减二分。chūn lái wú bàn xián yóu shǎo,xíng lè sān fēn jiǎn èr fēn。
何况今朝杏园里,闲人逢尽不逢君。hé kuàng jīn cháo xìng yuán lǐ,xián rén féng jǐn bù féng jūn。

过刘三十二故宅

白居易

不见刘君来近远,门前两度满枝花。bù jiàn liú jūn lái jìn yuǎn,mén qián liǎng dù mǎn zhī huā。
朝来惆怅宣平过,柳巷当头第一家。cháo lái chóu chàng xuān píng guò,liǔ xiàng dāng tóu dì yī jiā。

下邽庄南桃花

白居易

村南无限桃花发,唯我多情独自来。cūn nán wú xiàn táo huā fā,wéi wǒ duō qíng dú zì lái。
日暮风吹红满地,无人解惜为谁开。rì mù fēng chuī hóng mǎn dì,wú rén jiě xī wèi shuí kāi。

三月三十日题慈恩寺

白居易

慈恩春色今朝尽,尽日裴回倚寺门。cí ēn chūn sè jīn cháo jǐn,jǐn rì péi huí yǐ sì mén。
惆怅春归留不得,紫藤花下渐黄昏。chóu chàng chūn guī liú bù dé,zǐ téng huā xià jiàn huáng hūn。

看恽

白居易

香胜烧兰红胜霞,城中最数令公家。xiāng shèng shāo lán hóng shèng xiá,chéng zhōng zuì shù lìng gōng jiā。
人人散后君须看,归到江南无此花。rén rén sàn hòu jūn xū kàn,guī dào jiāng nán wú cǐ huā。

戏题新栽蔷薇

白居易

移根易地莫憔悴,野外庭前一种春。yí gēn yì dì mò qiáo cuì,yě wài tíng qián yī zhǒng chūn。
少府无妻春寂寞,花开将尔当夫人。shǎo fǔ wú qī chūn jì mò,huā kāi jiāng ěr dāng fū rén。

酬王十八李大见招游山

白居易

自怜幽会心期阻,复愧嘉招书信频。zì lián yōu huì xīn qī zǔ,fù kuì jiā zhāo shū xìn pín。
王事牵身去不得,满山松雪属他人。wáng shì qiān shēn qù bù dé,mǎn shān sōng xuě shǔ tā rén。