古诗词

新昌新居书事四十韵因寄元郎中张博士

白居易

冒宠已三迁,归期始二年。mào chǒng yǐ sān qiān,guī qī shǐ èr nián。
囊中贮馀俸,园外买闲田。náng zhōng zhù yú fèng,yuán wài mǎi xián tián。
狐兔同三径,蒿莱共一廛。hú tù tóng sān jìng,hāo lái gòng yī chán。
新园聊刬秽,旧屋且扶颠。xīn yuán liáo chǎn huì,jiù wū qiě fú diān。
檐漏移倾瓦,梁欹换蠹椽。yán lòu yí qīng wǎ,liáng yī huàn dù chuán。
平治绕台路,整顿近阶砖。píng zhì rào tái lù,zhěng dùn jìn jiē zhuān。
巷狭开容驾,墙低垒过肩。xiàng xiá kāi róng jià,qiáng dī lěi guò jiān。
门闾堪驻盖,堂室可铺筵。mén lǘ kān zhù gài,táng shì kě pù yán。
丹凤楼当后,青龙寺在前。dān fèng lóu dāng hòu,qīng lóng sì zài qián。
市街尘不到,宫树影相连。shì jiē chén bù dào,gōng shù yǐng xiāng lián。
省史嫌坊远,豪家笑地偏。shěng shǐ xián fāng yuǎn,háo jiā xiào dì piān。
敢劳宾客访,或望子孙传。gǎn láo bīn kè fǎng,huò wàng zi sūn chuán。
不觅他人爱,唯将自性便。bù mì tā rén ài,wéi jiāng zì xìng biàn。
等闲栽树木,随分占风烟。děng xián zāi shù mù,suí fēn zhàn fēng yān。
逸致因心得,幽期遇境牵。yì zhì yīn xīn dé,yōu qī yù jìng qiān。
松声疑涧底,草色胜河边。sōng shēng yí jiàn dǐ,cǎo sè shèng hé biān。
虚润冰销地,晴和日出天。xū rùn bīng xiāo dì,qíng hé rì chū tiān。
苔行滑如簟,莎坐软于绵。tái xíng huá rú diàn,shā zuò ruǎn yú mián。
帘每当山卷,帷多带月褰。lián měi dāng shān juǎn,wéi duō dài yuè qiān。
篱东花掩映,窗北竹婵娟。lí dōng huā yǎn yìng,chuāng běi zhú chán juān。
迹慕青门隐,名惭紫禁仙。jì mù qīng mén yǐn,míng cán zǐ jìn xiān。
假归思晚沐,朝去恋春眠。jiǎ guī sī wǎn mù,cháo qù liàn chūn mián。
拙薄才无取,疏慵职不专。zhuō báo cái wú qǔ,shū yōng zhí bù zhuān。
题墙书命笔,沽酒率分钱。tí qiáng shū mìng bǐ,gū jiǔ lǜ fēn qián。
柏杵舂灵药,铜瓶漱暖泉。bǎi chǔ chōng líng yào,tóng píng shù nuǎn quán。
炉香穿盖散,笼烛隔纱然。lú xiāng chuān gài sàn,lóng zhú gé shā rán。
陈室何曾扫,陶琴不要弦。chén shì hé céng sǎo,táo qín bù yào xián。
屏除俗事尽,养活道情全。píng chú sú shì jǐn,yǎng huó dào qíng quán。
尚有妻孥累,犹为组绶缠。shàng yǒu qī nú lèi,yóu wèi zǔ shòu chán。
终须抛爵禄,渐拟断腥膻。zhōng xū pāo jué lù,jiàn nǐ duàn xīng shān。
大抵宗庄叟,私心事竺乾。dà dǐ zōng zhuāng sǒu,sī xīn shì zhú qián。
浮荣水划字,真谛火生莲。fú róng shuǐ huà zì,zhēn dì huǒ shēng lián。
梵部经十二,玄书字五千。fàn bù jīng shí èr,xuán shū zì wǔ qiān。
是非都付梦,语默不妨禅。shì fēi dōu fù mèng,yǔ mò bù fáng chán。
博士官犹冷,郎中病已痊。bó shì guān yóu lěng,láng zhōng bìng yǐ quán。
多同僻处住,久结静中缘。duō tóng pì chù zhù,jiǔ jié jìng zhōng yuán。
缓步携筇杖,徐吟展蜀笺。huǎn bù xié qióng zhàng,xú yín zhǎn shǔ jiān。
老宜闲语话,闷忆好诗篇。lǎo yí xián yǔ huà,mèn yì hǎo shī piān。
蛮榼来方泻,蒙茶到始煎。mán kē lái fāng xiè,méng chá dào shǐ jiān。
无辞数相见,鬓发各苍然。wú cí shù xiāng jiàn,bìn fā gè cāng rán。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

有木诗八首

白居易

有木名杜梨,阴森覆丘壑。yǒu mù míng dù lí,yīn sēn fù qiū hè。
心蠹已空朽,根深尚盘薄。xīn dù yǐ kōng xiǔ,gēn shēn shàng pán báo。
狐媚言语巧,鸟妖声音恶。hú mèi yán yǔ qiǎo,niǎo yāo shēng yīn è。
凭此为巢穴,往来互栖托。píng cǐ wèi cháo xué,wǎng lái hù qī tuō。
四傍五六本,叶枝相交错。sì bàng wǔ liù běn,yè zhī xiāng jiāo cuò。
借问因何生,秋风吹子落。jiè wèn yīn hé shēng,qiū fēng chuī zi luò。
为长社坛下,无人敢芟斫。wèi zhǎng shè tán xià,wú rén gǎn shān zhuó。
几度野火来,风回烧不著。jǐ dù yě huǒ lái,fēng huí shāo bù zhù。

有木诗八首

白居易

有木香苒苒,山头生一蕟。yǒu mù xiāng rǎn rǎn,shān tóu shēng yī fà。
主人不知名,移种近轩闼。zhǔ rén bù zhī míng,yí zhǒng jìn xuān tà。
爱其有芳味,因以调曲糵。ài qí yǒu fāng wèi,yīn yǐ diào qū niè。
前后曾饮者,十人无一活。qián hòu céng yǐn zhě,shí rén wú yī huó。
岂徒悔封植,兼亦误采掇。qǐ tú huǐ fēng zhí,jiān yì wù cǎi duō。
试问识药人,始知名野葛。shì wèn shí yào rén,shǐ zhī míng yě gé。
年深已滋蔓,刀斧不可伐。nián shēn yǐ zī màn,dāo fǔ bù kě fá。
何时猛风来,为我连根拔。hé shí měng fēng lái,wèi wǒ lián gēn bá。

有木诗八首

白居易

有木名水柽,远望青童童。yǒu mù míng shuǐ chēng,yuǎn wàng qīng tóng tóng。
根株非劲挺,柯叶多蒙笼。gēn zhū fēi jìn tǐng,kē yè duō méng lóng。
彩翠色如柏,鳞皴皮似松。cǎi cuì sè rú bǎi,lín cūn pí shì sōng。
为同松柏类,得列嘉树中。wèi tóng sōng bǎi lèi,dé liè jiā shù zhōng。
枝弱不胜雪,势高常惧风。zhī ruò bù shèng xuě,shì gāo cháng jù fēng。
雪压低还举,风吹西复东。xuě yā dī hái jǔ,fēng chuī xī fù dōng。
柔芳甚杨柳,早落先梧桐。róu fāng shén yáng liǔ,zǎo luò xiān wú tóng。
惟有一堪赏,中心无蠹虫。wéi yǒu yī kān shǎng,zhōng xīn wú dù chóng。

有木诗八首

白居易

有木名凌霄,擢秀非孤标。yǒu mù míng líng xiāo,zhuó xiù fēi gū biāo。
偶依一株树,遂抽百尺条。ǒu yī yī zhū shù,suì chōu bǎi chǐ tiáo。
托根附树身,开花寄树梢。tuō gēn fù shù shēn,kāi huā jì shù shāo。
自谓得其势,无因有动摇。zì wèi dé qí shì,wú yīn yǒu dòng yáo。
一旦树摧倒,独立暂飘飖。yī dàn shù cuī dào,dú lì zàn piāo yáo。
疾风从东起,吹折不终朝。jí fēng cóng dōng qǐ,chuī zhé bù zhōng cháo。
朝为拂云花,暮为委地樵。cháo wèi fú yún huā,mù wèi wěi dì qiáo。
寄言立身者,勿学柔弱苗。jì yán lì shēn zhě,wù xué róu ruò miáo。

有木诗八首

白居易

有木名丹桂,四时香馥馥。yǒu mù míng dān guì,sì shí xiāng fù fù。
花团夜雪明,叶剪春云绿。huā tuán yè xuě míng,yè jiǎn chūn yún lǜ。
风影清似水,霜枝冷如玉。fēng yǐng qīng shì shuǐ,shuāng zhī lěng rú yù。
独占小山幽,不容凡鸟宿。dú zhàn xiǎo shān yōu,bù róng fán niǎo sù。
匠人爱芳直,裁截为厦屋。jiàng rén ài fāng zhí,cái jié wèi shà wū。
干细力未成,用之君自速。gàn xì lì wèi chéng,yòng zhī jūn zì sù。
重任虽大过,直心终不曲。zhòng rèn suī dà guò,zhí xīn zhōng bù qū。
纵非梁栋材,犹胜寻常木。zòng fēi liáng dòng cái,yóu shèng xún cháng mù。

叹鲁二首

白居易

季桓心岂忠,其富过周公。jì huán xīn qǐ zhōng,qí fù guò zhōu gōng。
阳货道岂正,其权执国命。yáng huò dào qǐ zhèng,qí quán zhí guó mìng。
由来富与权,不系才与贤。yóu lái fù yǔ quán,bù xì cái yǔ xián。
所托得其地,虽愚亦获安。suǒ tuō dé qí dì,suī yú yì huò ān。
彘肥因粪壤,鼠稳依社坛。zhì féi yīn fèn rǎng,shǔ wěn yī shè tán。
虫兽尚如是,岂谓无因缘。chóng shòu shàng rú shì,qǐ wèi wú yīn yuán。

叹鲁二首

白居易

展禽胡为者,直道竟三黜。zhǎn qín hú wèi zhě,zhí dào jìng sān chù。
颜子何如人,屡空聊过日。yán zi hé rú rén,lǚ kōng liáo guò rì。
皆怀王佐道,不践陪臣秩。jiē huái wáng zuǒ dào,bù jiàn péi chén zhì。
自古无奈何,命为时所屈。zì gǔ wú nài hé,mìng wèi shí suǒ qū。
有如草木分,天各与其一。yǒu rú cǎo mù fēn,tiān gè yǔ qí yī。
荔枝非名花,牡丹无甘实。lì zhī fēi míng huā,mǔ dān wú gān shí。

青冢

白居易

上有饥鹰号,下有枯蓬走。shàng yǒu jī yīng hào,xià yǒu kū péng zǒu。
茫茫边雪里,一掬沙培塿。máng máng biān xuě lǐ,yī jū shā péi lǒu。
传是昭君墓,埋闭蛾眉久。chuán shì zhāo jūn mù,mái bì é méi jiǔ。
凝脂化为泥,铅黛复何有。níng zhī huà wèi ní,qiān dài fù hé yǒu。
唯有阴怨气,时生坟左右。wéi yǒu yīn yuàn qì,shí shēng fén zuǒ yòu。
郁郁如苦雾,不随骨销朽。yù yù rú kǔ wù,bù suí gǔ xiāo xiǔ。
妇人无他才,荣枯系妍否。fù rén wú tā cái,róng kū xì yán fǒu。
何乃明妃命,独悬画工手。hé nǎi míng fēi mìng,dú xuán huà gōng shǒu。
丹青一诖误,白黑相纷纠。dān qīng yī guà wù,bái hēi xiāng fēn jiū。
遂使君眼中,西施作嫫母。suì shǐ jūn yǎn zhōng,xī shī zuò mó mǔ。
同侪倾宠幸,异类为配偶。tóng chái qīng chǒng xìng,yì lèi wèi pèi ǒu。
祸福安可知,美颜不如丑。huò fú ān kě zhī,měi yán bù rú chǒu。
何言一时事,可戒千年后。hé yán yī shí shì,kě jiè qiān nián hòu。
特报后来姝,不须倚眉首。tè bào hòu lái shū,bù xū yǐ méi shǒu。
无辞插荆钗,嫁作贫家妇。wú cí chā jīng chāi,jià zuò pín jiā fù。
不见青冢上,行人为浇酒。bù jiàn qīng zhǒng shàng,xíng rén wèi jiāo jiǔ。

杂感

白居易

君子防悔尤,贤人戒行藏。jūn zi fáng huǐ yóu,xián rén jiè xíng cáng。
嫌疑远瓜李,言动慎毫芒。xián yí yuǎn guā lǐ,yán dòng shèn háo máng。
立教固如此,抚事有非常。lì jiào gù rú cǐ,fǔ shì yǒu fēi cháng。
为君持所感,仰面问苍苍。wèi jūn chí suǒ gǎn,yǎng miàn wèn cāng cāng。
犬啮桃树根,李树反见伤。quǎn niè táo shù gēn,lǐ shù fǎn jiàn shāng。
老龟烹不烂,延祸及枯桑。lǎo guī pēng bù làn,yán huò jí kū sāng。
城门自焚爇,池鱼罹其殃。chéng mén zì fén ruò,chí yú lí qí yāng。
阳货肆凶暴,仲尼畏于匡。yáng huò sì xiōng bào,zhòng ní wèi yú kuāng。
鲁酒薄如水,邯郸开战场。lǔ jiǔ báo rú shuǐ,hán dān kāi zhàn chǎng。
伯禽鞭见血,过失由成王。bó qín biān jiàn xuè,guò shī yóu chéng wáng。
都尉身降虏,宫刑加子长。dōu wèi shēn jiàng lǔ,gōng xíng jiā zi zhǎng。
吕安兄不道,都市杀嵇康。lǚ ān xiōng bù dào,dōu shì shā jī kāng。
斯人死已久,其事甚昭彰。sī rén sǐ yǐ jiǔ,qí shì shén zhāo zhāng。
是非不由己,祸患安可防。shì fēi bù yóu jǐ,huò huàn ān kě fáng。
使我千载后,涕泗满衣裳。shǐ wǒ qiān zài hòu,tì sì mǎn yī shang。

答元八宗简同游曲江后明日见赠

白居易

长安千万人,出门各有营。zhǎng ān qiān wàn rén,chū mén gè yǒu yíng。
唯我与夫子,信马悠悠行。wéi wǒ yǔ fū zi,xìn mǎ yōu yōu xíng。
行到曲江头,反照草树明。xíng dào qū jiāng tóu,fǎn zhào cǎo shù míng。
南山好颜色,病客有心情。nán shān hǎo yán sè,bìng kè yǒu xīn qíng。
水禽翻白羽,风荷袅翠茎。shuǐ qín fān bái yǔ,fēng hé niǎo cuì jīng。
何必沧浪去,即此可濯缨。hé bì cāng làng qù,jí cǐ kě zhuó yīng。
时景不重来,赏心难再并。shí jǐng bù zhòng lái,shǎng xīn nán zài bìng。
坐愁红尘里,夕鼓鼕鼕声。zuò chóu hóng chén lǐ,xī gǔ dōng dōng shēng。
归来经一宿,世虑稍复生。guī lái jīng yī sù,shì lǜ shāo fù shēng。
赖闻瑶华唱,再得尘襟清。lài wén yáo huá chàng,zài dé chén jīn qīng。

感时

白居易

朝见日上天,暮见日入地。cháo jiàn rì shàng tiān,mù jiàn rì rù dì。
不觉明镜中,忽年三十四。bù jué míng jìng zhōng,hū nián sān shí sì。
勿言身未老,冉冉行将至。wù yán shēn wèi lǎo,rǎn rǎn xíng jiāng zhì。
白发虽未生,朱颜已先悴。bái fā suī wèi shēng,zhū yán yǐ xiān cuì。
人生讵几何,在世犹如寄。rén shēng jù jǐ hé,zài shì yóu rú jì。
虽有七十期,十人无一二。suī yǒu qī shí qī,shí rén wú yī èr。
今我犹未悟,往往不适意。jīn wǒ yóu wèi wù,wǎng wǎng bù shì yì。
胡为方寸间,不贮浩然气。hú wèi fāng cùn jiān,bù zhù hào rán qì。
贫贱非不恶,道在何足避。pín jiàn fēi bù è,dào zài hé zú bì。
富贵非不爱,时来当自致。fù guì fēi bù ài,shí lái dāng zì zhì。
所以达人心,外物不能累。suǒ yǐ dá rén xīn,wài wù bù néng lèi。
唯当饮美酒,终日陶陶醉。wéi dāng yǐn měi jiǔ,zhōng rì táo táo zuì。
斯言胜金玉,佩服无失坠。sī yán shèng jīn yù,pèi fú wú shī zhuì。

首夏同诸校正游开元观因宿玩月

白居易

我与二三子,策名在京师。wǒ yǔ èr sān zi,cè míng zài jīng shī。
官小无职事,闲于为客时。guān xiǎo wú zhí shì,xián yú wèi kè shí。
沈沈道观中,心赏期在兹。shěn shěn dào guān zhōng,xīn shǎng qī zài zī。
到门车马回,入院巾杖随。dào mén chē mǎ huí,rù yuàn jīn zhàng suí。
清和四月初,树木正华滋。qīng hé sì yuè chū,shù mù zhèng huá zī。
风清新叶影,鸟恋残花枝。fēng qīng xīn yè yǐng,niǎo liàn cán huā zhī。
向夕天又晴,东南馀霞披。xiàng xī tiān yòu qíng,dōng nán yú xiá pī。
置酒西廊下,待月杯行迟。zhì jiǔ xī láng xià,dài yuè bēi xíng chí。
须臾金魄生,若与吾徒期。xū yú jīn pò shēng,ruò yǔ wú tú qī。
光华一照耀,殿角相参差。guāng huá yī zhào yào,diàn jiǎo xiāng cān chà。
终夜清景前,笑歌不知疲。zhōng yè qīng jǐng qián,xiào gē bù zhī pí。
长安名利地,此兴几人知。zhǎng ān míng lì dì,cǐ xīng jǐ rén zhī。

永崇里观居

白居易

季夏中气侯,烦暑自此收。jì xià zhōng qì hóu,fán shǔ zì cǐ shōu。
萧飒风雨天,蝉声暮啾啾。xiāo sà fēng yǔ tiān,chán shēng mù jiū jiū。
永崇里巷静,华阳观院幽。yǒng chóng lǐ xiàng jìng,huá yáng guān yuàn yōu。
轩车不到处,满地槐花秋。xuān chē bù dào chù,mǎn dì huái huā qiū。
年光忽冉冉,世事本悠悠。nián guāng hū rǎn rǎn,shì shì běn yōu yōu。
何必待衰老,然后悟浮休。hé bì dài shuāi lǎo,rán hòu wù fú xiū。
真隐岂长远,至道在冥搜。zhēn yǐn qǐ zhǎng yuǎn,zhì dào zài míng sōu。
身虽世界住,心与虚无游。shēn suī shì jiè zhù,xīn yǔ xū wú yóu。
朝饥有蔬食,夜寒有布裘。cháo jī yǒu shū shí,yè hán yǒu bù qiú。
幸免冻与馁,此外复何求。xìng miǎn dòng yǔ něi,cǐ wài fù hé qiú。
寡欲虽少病,乐天心不忧。guǎ yù suī shǎo bìng,lè tiān xīn bù yōu。
何以明吾志,周易在床头。hé yǐ míng wú zhì,zhōu yì zài chuáng tóu。

早送举人入试

白居易

夙驾送举人,东方犹未明。sù jià sòng jǔ rén,dōng fāng yóu wèi míng。
自谓出太早,已有车马行。zì wèi chū tài zǎo,yǐ yǒu chē mǎ xíng。
骑火高低影,街鼓参差声。qí huǒ gāo dī yǐng,jiē gǔ cān chà shēng。
可怜早朝者,相看意气生。kě lián zǎo cháo zhě,xiāng kàn yì qì shēng。
日出尘埃飞,群动互营营。rì chū chén āi fēi,qún dòng hù yíng yíng。
营营各何求,无非利与名。yíng yíng gè hé qiú,wú fēi lì yǔ míng。
而我常晏起,虚住长安城。ér wǒ cháng yàn qǐ,xū zhù zhǎng ān chéng。
春深官又满,日有归山情。chūn shēn guān yòu mǎn,rì yǒu guī shān qíng。

祗役骆口因与王质夫同游秋山偶题三韵

白居易

石拥百泉合,云破千峰开。shí yōng bǎi quán hé,yún pò qiān fēng kāi。
平生烟霞侣,此地重裴回。píng shēng yān xiá lǚ,cǐ dì zhòng péi huí。
今日勤王意,一半为山来。jīn rì qín wáng yì,yī bàn wèi shān lái。