古诗词

新昌新居书事四十韵因寄元郎中张博士

白居易

冒宠已三迁,归期始二年。mào chǒng yǐ sān qiān,guī qī shǐ èr nián。
囊中贮馀俸,园外买闲田。náng zhōng zhù yú fèng,yuán wài mǎi xián tián。
狐兔同三径,蒿莱共一廛。hú tù tóng sān jìng,hāo lái gòng yī chán。
新园聊刬秽,旧屋且扶颠。xīn yuán liáo chǎn huì,jiù wū qiě fú diān。
檐漏移倾瓦,梁欹换蠹椽。yán lòu yí qīng wǎ,liáng yī huàn dù chuán。
平治绕台路,整顿近阶砖。píng zhì rào tái lù,zhěng dùn jìn jiē zhuān。
巷狭开容驾,墙低垒过肩。xiàng xiá kāi róng jià,qiáng dī lěi guò jiān。
门闾堪驻盖,堂室可铺筵。mén lǘ kān zhù gài,táng shì kě pù yán。
丹凤楼当后,青龙寺在前。dān fèng lóu dāng hòu,qīng lóng sì zài qián。
市街尘不到,宫树影相连。shì jiē chén bù dào,gōng shù yǐng xiāng lián。
省史嫌坊远,豪家笑地偏。shěng shǐ xián fāng yuǎn,háo jiā xiào dì piān。
敢劳宾客访,或望子孙传。gǎn láo bīn kè fǎng,huò wàng zi sūn chuán。
不觅他人爱,唯将自性便。bù mì tā rén ài,wéi jiāng zì xìng biàn。
等闲栽树木,随分占风烟。děng xián zāi shù mù,suí fēn zhàn fēng yān。
逸致因心得,幽期遇境牵。yì zhì yīn xīn dé,yōu qī yù jìng qiān。
松声疑涧底,草色胜河边。sōng shēng yí jiàn dǐ,cǎo sè shèng hé biān。
虚润冰销地,晴和日出天。xū rùn bīng xiāo dì,qíng hé rì chū tiān。
苔行滑如簟,莎坐软于绵。tái xíng huá rú diàn,shā zuò ruǎn yú mián。
帘每当山卷,帷多带月褰。lián měi dāng shān juǎn,wéi duō dài yuè qiān。
篱东花掩映,窗北竹婵娟。lí dōng huā yǎn yìng,chuāng běi zhú chán juān。
迹慕青门隐,名惭紫禁仙。jì mù qīng mén yǐn,míng cán zǐ jìn xiān。
假归思晚沐,朝去恋春眠。jiǎ guī sī wǎn mù,cháo qù liàn chūn mián。
拙薄才无取,疏慵职不专。zhuō báo cái wú qǔ,shū yōng zhí bù zhuān。
题墙书命笔,沽酒率分钱。tí qiáng shū mìng bǐ,gū jiǔ lǜ fēn qián。
柏杵舂灵药,铜瓶漱暖泉。bǎi chǔ chōng líng yào,tóng píng shù nuǎn quán。
炉香穿盖散,笼烛隔纱然。lú xiāng chuān gài sàn,lóng zhú gé shā rán。
陈室何曾扫,陶琴不要弦。chén shì hé céng sǎo,táo qín bù yào xián。
屏除俗事尽,养活道情全。píng chú sú shì jǐn,yǎng huó dào qíng quán。
尚有妻孥累,犹为组绶缠。shàng yǒu qī nú lèi,yóu wèi zǔ shòu chán。
终须抛爵禄,渐拟断腥膻。zhōng xū pāo jué lù,jiàn nǐ duàn xīng shān。
大抵宗庄叟,私心事竺乾。dà dǐ zōng zhuāng sǒu,sī xīn shì zhú qián。
浮荣水划字,真谛火生莲。fú róng shuǐ huà zì,zhēn dì huǒ shēng lián。
梵部经十二,玄书字五千。fàn bù jīng shí èr,xuán shū zì wǔ qiān。
是非都付梦,语默不妨禅。shì fēi dōu fù mèng,yǔ mò bù fáng chán。
博士官犹冷,郎中病已痊。bó shì guān yóu lěng,láng zhōng bìng yǐ quán。
多同僻处住,久结静中缘。duō tóng pì chù zhù,jiǔ jié jìng zhōng yuán。
缓步携筇杖,徐吟展蜀笺。huǎn bù xié qióng zhàng,xú yín zhǎn shǔ jiān。
老宜闲语话,闷忆好诗篇。lǎo yí xián yǔ huà,mèn yì hǎo shī piān。
蛮榼来方泻,蒙茶到始煎。mán kē lái fāng xiè,méng chá dào shǐ jiān。
无辞数相见,鬓发各苍然。wú cí shù xiāng jiàn,bìn fā gè cāng rán。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

白鹭

白居易

人生四十未全衰,我为愁多白发垂。rén shēng sì shí wèi quán shuāi,wǒ wèi chóu duō bái fā chuí。
何故水边双白鹭,无愁头上亦垂丝。hé gù shuǐ biān shuāng bái lù,wú chóu tóu shàng yì chuí sī。

江上吟元八绝句

白居易

大江深处月明时,一夜吟君小律诗。dà jiāng shēn chù yuè míng shí,yī yè yín jūn xiǎo lǜ shī。
应有水仙潜出听,翻将唱作步虚词。yīng yǒu shuǐ xiān qián chū tīng,fān jiāng chàng zuò bù xū cí。

登郢州白雪楼

白居易

白雪楼中一望乡,青山蔟蔟水茫茫。bái xuě lóu zhōng yī wàng xiāng,qīng shān cù cù shuǐ máng máng。
朝来渡口逢京使,说道烟尘近洛阳。cháo lái dù kǒu féng jīng shǐ,shuō dào yān chén jìn luò yáng。

舟夜赠内

白居易

三声猿后垂乡泪,一叶舟中载病身。sān shēng yuán hòu chuí xiāng lèi,yī yè zhōu zhōng zài bìng shēn。
莫凭水窗南北望,月明月闇总愁人。mò píng shuǐ chuāng nán běi wàng,yuè míng yuè àn zǒng chóu rén。

逢旧

白居易

我梳白发添新恨,君扫青蛾减旧容。wǒ shū bái fā tiān xīn hèn,jūn sǎo qīng é jiǎn jiù róng。
应被傍人怪惆怅,少年离别老相逢。yīng bèi bàng rén guài chóu chàng,shǎo nián lí bié lǎo xiāng féng。

浦中夜泊

白居易

暗上江堤还独立,水风霜气夜棱棱。àn shàng jiāng dī hái dú lì,shuǐ fēng shuāng qì yè léng léng。
回看深浦停舟处,芦荻花中一点灯。huí kàn shēn pǔ tíng zhōu chù,lú dí huā zhōng yī diǎn dēng。

舟中读元九诗

白居易

把君诗卷灯前读,诗尽灯残天未明。bǎ jūn shī juǎn dēng qián dú,shī jǐn dēng cán tiān wèi míng。
眼痛灭灯犹闇坐,逆风吹浪打船声。yǎn tòng miè dēng yóu àn zuò,nì fēng chuī làng dǎ chuán shēng。

题李山人

白居易

厨无烟火室无妻,篱落萧条屋舍低。chú wú yān huǒ shì wú qī,lí luò xiāo tiáo wū shě dī。
每日将何疗饥渴,井华云粉一刀圭。měi rì jiāng hé liáo jī kě,jǐng huá yún fěn yī dāo guī。

读庄子

白居易

去国辞家谪异方,中心自怪少忧伤。qù guó cí jiā zhé yì fāng,zhōng xīn zì guài shǎo yōu shāng。
为寻庄子知归处,认得无何是本乡。wèi xún zhuāng zi zhī guī chù,rèn dé wú hé shì běn xiāng。

岁暮道情二首

白居易

壮日苦曾惊岁月,长年都不惜光阴。zhuàng rì kǔ céng jīng suì yuè,zhǎng nián dōu bù xī guāng yīn。
为学空门平等法,先齐老少死生心。wèi xué kōng mén píng děng fǎ,xiān qí lǎo shǎo sǐ shēng xīn。

岁暮道情二首

白居易

半故青衫半白头,雪风吹面上江楼。bàn gù qīng shān bàn bái tóu,xuě fēng chuī miàn shàng jiāng lóu。
禅功自见无人觉,合是愁时亦不愁。chán gōng zì jiàn wú rén jué,hé shì chóu shí yì bù chóu。

强酒

白居易

若不坐禅销妄想,即须行醉放狂歌。ruò bù zuò chán xiāo wàng xiǎng,jí xū xíng zuì fàng kuáng gē。
不然秋月春风夜,争那闲思往事何。bù rán qiū yuè chūn fēng yè,zhēng nà xián sī wǎng shì hé。

听崔七妓人筝

白居易

花脸云鬟坐玉楼,十三弦里一时愁。huā liǎn yún huán zuò yù lóu,shí sān xián lǐ yī shí chóu。
凭君向道休弹去,白尽江州司马头。píng jūn xiàng dào xiū dàn qù,bái jǐn jiāng zhōu sī mǎ tóu。

望江州

白居易

江回望见双华表,知是浔阳西郭门。jiāng huí wàng jiàn shuāng huá biǎo,zhī shì xún yáng xī guō mén。
犹去孤舟三四里,水烟沙雨欲黄昏。yóu qù gū zhōu sān sì lǐ,shuǐ yān shā yǔ yù huáng hūn。

宿西林寺

白居易

木落天晴山翠开,爱山骑马入山来。mù luò tiān qíng shān cuì kāi,ài shān qí mǎ rù shān lái。
心知不及柴桑令,一宿西林便却回。xīn zhī bù jí chái sāng lìng,yī sù xī lín biàn què huí。