古诗词

和微之春日投简阳明洞天五十韵

白居易

青阳行已半,白日坐将徂。qīng yáng xíng yǐ bàn,bái rì zuò jiāng cú。
越国强仍大,稽城高且孤。yuè guó qiáng réng dà,jī chéng gāo qiě gū。
利饶盐煮海,名胜水澄湖。lì ráo yán zhǔ hǎi,míng shèng shuǐ chéng hú。
牛斗天垂象,台明地展图。niú dòu tiān chuí xiàng,tái míng dì zhǎn tú。
瑰奇填市井,佳丽溢闉阇。guī qí tián shì jǐng,jiā lì yì yīn dū。
句践遗风霸,西施旧俗姝。jù jiàn yí fēng bà,xī shī jiù sú shū。
船头龙夭矫,桥脚兽睢盱。chuán tóu lóng yāo jiǎo,qiáo jiǎo shòu suī xū。
乡味珍蟛蚏,时鲜贵鹧鸪。xiāng wèi zhēn péng yuè,shí xiān guì zhè gū。
语言诸夏异,衣服一方殊。yǔ yán zhū xià yì,yī fú yī fāng shū。
捣练蛾眉婢,鸣榔蛙角奴。dǎo liàn é méi bì,míng láng wā jiǎo nú。
江清敌伊洛,山翠胜荆巫。jiāng qīng dí yī luò,shān cuì shèng jīng wū。
华表双栖鹤,联樯几点乌。huá biǎo shuāng qī hè,lián qiáng jǐ diǎn wū。
烟波分渡口,云树接城隅。yān bō fēn dù kǒu,yún shù jiē chéng yú。
涧远松如画,洲平水似铺。jiàn yuǎn sōng rú huà,zhōu píng shuǐ shì pù。
绿科秧早稻,紫笋折新芦。lǜ kē yāng zǎo dào,zǐ sǔn zhé xīn lú。
暖蹋泥中藕,香寻石上蒲。nuǎn tà ní zhōng ǒu,xiāng xún shí shàng pú。
雨来萌尽达,雷后蛰全苏。yǔ lái méng jǐn dá,léi hòu zhé quán sū。
柳眼黄丝颣,花房绛蜡珠。liǔ yǎn huáng sī lèi,huā fáng jiàng là zhū。
林风新竹折,野烧老桑枯。lín fēng xīn zhú zhé,yě shāo lǎo sāng kū。
带亸长枝蕙,钱穿短贯榆。dài duǒ zhǎng zhī huì,qián chuān duǎn guàn yú。
暄和生野菜,卑湿长街芜。xuān hé shēng yě cài,bēi shī zhǎng jiē wú。
女浣纱相伴,儿烹鲤一呼。nǚ huàn shā xiāng bàn,ér pēng lǐ yī hū。
山魈啼稚子,林狖挂山都。shān xiāo tí zhì zi,lín yòu guà shān dōu。
产业论蚕蚁,孳生计鸭雏。chǎn yè lùn cán yǐ,zī shēng jì yā chú。
泉岩雪飘洒,苔壁锦漫糊。quán yán xuě piāo sǎ,tái bì jǐn màn hú。
堰限舟航路,堤通车马途。yàn xiàn zhōu háng lù,dī tōng chē mǎ tú。
耶溪岸回合,禹庙径盘纡。yé xī àn huí hé,yǔ miào jìng pán yū。
洞穴何因凿,星槎谁与刳。dòng xué hé yīn záo,xīng chá shuí yǔ kū。
石凹仙药臼,峰峭佛香炉。shí āo xiān yào jiù,fēng qiào fú xiāng lú。
去为投金简,来因挈玉壶。qù wèi tóu jīn jiǎn,lái yīn qiè yù hú。
贵仍招客宿,健未要人扶。guì réng zhāo kè sù,jiàn wèi yào rén fú。
闻望贤丞相,仪形美丈夫。wén wàng xián chéng xiāng,yí xíng měi zhàng fū。
前驱驻旌旆,偏坐列笙竽。qián qū zhù jīng pèi,piān zuò liè shēng yú。
刺史旟翻隼,尚书履曳凫。cì shǐ yú fān sǔn,shàng shū lǚ yè fú。
学禅超后有,观妙造虚无。xué chán chāo hòu yǒu,guān miào zào xū wú。
髻里传僧宝,环中得道枢。jì lǐ chuán sēng bǎo,huán zhōng dé dào shū。
登楼诗八咏,置砚赋三都。dēng lóu shī bā yǒng,zhì yàn fù sān dōu。
捧拥罗将绮,趋跄紫与朱。pěng yōng luó jiāng qǐ,qū qiāng zǐ yǔ zhū。
庙谟藏稷卨,兵略贮孙吴。miào mó cáng jì xiè,bīng lüè zhù sūn wú。
令下三军整,风高四海趋。lìng xià sān jūn zhěng,fēng gāo sì hǎi qū。
千家得慈母,六郡事严姑。qiān jiā dé cí mǔ,liù jùn shì yán gū。
重士过三哺,轻财抵一铢。zhòng shì guò sān bǔ,qīng cái dǐ yī zhū。
送觥歌宛转,嘲妓笑卢胡。sòng gōng gē wǎn zhuǎn,cháo jì xiào lú hú。
佐饮时炮鳖,蠲酲数鲙鲈。zuǒ yǐn shí pào biē,juān chéng shù kuài lú。
醉乡虽咫尺,乐事亦须臾。zuì xiāng suī zhǐ chǐ,lè shì yì xū yú。
若不中贤圣,何由外智愚。ruò bù zhōng xián shèng,hé yóu wài zhì yú。
伊予一生志,我尔百年躯。yī yǔ yī shēng zhì,wǒ ěr bǎi nián qū。
江上三千里,城中十二衢。jiāng shàng sān qiān lǐ,chéng zhōng shí èr qú。
出多无伴侣,归只对妻孥。chū duō wú bàn lǚ,guī zhǐ duì qī nú。
白首青山约,抽身去得无。bái shǒu qīng shān yuē,chōu shēn qù dé wú。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

自觉二首

白居易

朝哭心所爱,暮哭心所亲。cháo kū xīn suǒ ài,mù kū xīn suǒ qīn。
亲爱零落尽,安用身独存。qīn ài líng luò jǐn,ān yòng shēn dú cún。
几许平生欢,无限骨肉恩。jǐ xǔ píng shēng huān,wú xiàn gǔ ròu ēn。
结为肠间痛,聚作鼻头辛。jié wèi cháng jiān tòng,jù zuò bí tóu xīn。
悲来四支缓,泣尽双眸昏。bēi lái sì zhī huǎn,qì jǐn shuāng móu hūn。
所以年四十,心如七十人。suǒ yǐ nián sì shí,xīn rú qī shí rén。
我闻浮屠教,中有解脱门。wǒ wén fú tú jiào,zhōng yǒu jiě tuō mén。
置心为止水,视身如浮云。zhì xīn wèi zhǐ shuǐ,shì shēn rú fú yún。
斗擞垢秽衣,度脱生死轮。dòu sǒu gòu huì yī,dù tuō shēng sǐ lún。
胡为恋此苦,不去犹逡巡。hú wèi liàn cǐ kǔ,bù qù yóu qūn xún。
回念发弘愿,愿此见在身。huí niàn fā hóng yuàn,yuàn cǐ jiàn zài shēn。
但受过去报,不结将来因。dàn shòu guò qù bào,bù jié jiāng lái yīn。
誓以智慧水,永洗烦恼尘。shì yǐ zhì huì shuǐ,yǒng xǐ fán nǎo chén。
不将恩爱子,更种悲忧根。bù jiāng ēn ài zi,gèng zhǒng bēi yōu gēn。

夜雨有念

白居易

以道治心气,终岁得晏然。yǐ dào zhì xīn qì,zhōng suì dé yàn rán。
何乃戚戚意,忽来风雨天。hé nǎi qī qī yì,hū lái fēng yǔ tiān。
既非慕荣显,又不恤饥寒。jì fēi mù róng xiǎn,yòu bù xù jī hán。
胡为悄不乐,抱膝残灯前。hú wèi qiāo bù lè,bào xī cán dēng qián。
形影暗相问,心默对以言。xíng yǐng àn xiāng wèn,xīn mò duì yǐ yán。
骨肉能几人,各在天一端。gǔ ròu néng jǐ rén,gè zài tiān yī duān。
吾兄寄宿州,吾弟客东川。wú xiōng jì sù zhōu,wú dì kè dōng chuān。
南北五千里,吾身在中间。nán běi wǔ qiān lǐ,wú shēn zài zhōng jiān。
欲去病未能,欲住心不安。yù qù bìng wèi néng,yù zhù xīn bù ān。
有如波上舟,此缚而彼牵。yǒu rú bō shàng zhōu,cǐ fù ér bǐ qiān。
自我向道来,于今六七年。zì wǒ xiàng dào lái,yú jīn liù qī nián。
炼成不二性,消尽千万缘。liàn chéng bù èr xìng,xiāo jǐn qiān wàn yuán。
唯有恩爱火,往往犹熬煎。wéi yǒu ēn ài huǒ,wǎng wǎng yóu áo jiān。
岂是药无效,病多难尽蠲。qǐ shì yào wú xiào,bìng duō nán jǐn juān。

寄杨六

白居易

青宫官冷静,赤县事繁剧。qīng gōng guān lěng jìng,chì xiàn shì fán jù。
一闲复一忙,动作经时隔。yī xián fù yī máng,dòng zuò jīng shí gé。
清觞久废酌,白日顿虚掷。qīng shāng jiǔ fèi zhuó,bái rì dùn xū zhì。
念此忽踟蹰,悄然心不适。niàn cǐ hū chí chú,qiāo rán xīn bù shì。
岂无旧交结,久别或迁易。qǐ wú jiù jiāo jié,jiǔ bié huò qiān yì。
亦有新往还,相见多形迹。yì yǒu xīn wǎng hái,xiāng jiàn duō xíng jì。
唯君于我分,坚久如金石。wéi jūn yú wǒ fēn,jiān jiǔ rú jīn shí。
何况老大来,人情重姻戚。hé kuàng lǎo dà lái,rén qíng zhòng yīn qī。
会稀岁月急,此事真可惜。huì xī suì yuè jí,cǐ shì zhēn kě xī。
几回开口笑,便到髭须白。jǐ huí kāi kǒu xiào,biàn dào zī xū bái。
公门苦鞅掌,尽日无闲隙。gōng mén kǔ yāng zhǎng,jǐn rì wú xián xì。
犹冀乘暝来,静言同一夕。yóu jì chéng míng lái,jìng yán tóng yī xī。

送春

白居易

三月三十日,春归日复暮。sān yuè sān shí rì,chūn guī rì fù mù。
惆怅问春风,明朝应不住。chóu chàng wèn chūn fēng,míng cháo yīng bù zhù。
送春曲江上,眷眷东西顾。sòng chūn qū jiāng shàng,juàn juàn dōng xī gù。
但见扑水花,纷纷不知数。dàn jiàn pū shuǐ huā,fēn fēn bù zhī shù。
人生似行客,两足无停步。rén shēng shì xíng kè,liǎng zú wú tíng bù。
日日进前程,前程几多路。rì rì jìn qián chéng,qián chéng jǐ duō lù。
兵刀与水火,尽可违之去。bīng dāo yǔ shuǐ huǒ,jǐn kě wéi zhī qù。
唯有老到来,人间无避处。wéi yǒu lǎo dào lái,rén jiān wú bì chù。
感时良为已,独倚池南树。gǎn shí liáng wèi yǐ,dú yǐ chí nán shù。
今日送春心,心如别亲故。jīn rì sòng chūn xīn,xīn rú bié qīn gù。

哭李三

白居易

去年渭水曲,秋时访我来。qù nián wèi shuǐ qū,qiū shí fǎng wǒ lái。
今年常乐里,春日哭君回。jīn nián cháng lè lǐ,chūn rì kū jūn huí。
哭君仰问天,天意安在哉。kū jūn yǎng wèn tiān,tiān yì ān zài zāi。
若必夺其寿,何如不与才。ruò bì duó qí shòu,hé rú bù yǔ cái。
落然身后事,妻病女婴孩。luò rán shēn hòu shì,qī bìng nǚ yīng hái。

别李十一后重寄

白居易

秋日正萧条,驱车出蓬荜。qiū rì zhèng xiāo tiáo,qū chē chū péng bì。
回望青门道,目极心郁郁。huí wàng qīng mén dào,mù jí xīn yù yù。
岂独恋乡土,非关慕簪绂。qǐ dú liàn xiāng tǔ,fēi guān mù zān fú。
所怆别李君,平生同道术。suǒ chuàng bié lǐ jūn,píng shēng tóng dào shù。
俱承金马诏,联秉谏臣笔。jù chéng jīn mǎ zhào,lián bǐng jiàn chén bǐ。
共上青云梯,中途一相失。gòng shàng qīng yún tī,zhōng tú yī xiāng shī。
江湖我方往,朝廷君不出。jiāng hú wǒ fāng wǎng,cháo tíng jūn bù chū。
蕙带与华簪,相逢是何日。huì dài yǔ huá zān,xiāng féng shì hé rì。

初出蓝田路作

白居易

停骖问前路,路在秋云里。tíng cān wèn qián lù,lù zài qiū yún lǐ。
苍苍县南道,去途从此始。cāng cāng xiàn nán dào,qù tú cóng cǐ shǐ。
绝顶忽上盘,众山皆下视。jué dǐng hū shàng pán,zhòng shān jiē xià shì。
下视千万峰,峰头如浪起。xià shì qiān wàn fēng,fēng tóu rú làng qǐ。
朝经韩公坡,夕次蓝桥水。cháo jīng hán gōng pō,xī cì lán qiáo shuǐ。
浔阳近四千,始行七十里。xún yáng jìn sì qiān,shǐ xíng qī shí lǐ。
人烦马蹄跙,劳苦已如此。rén fán mǎ tí jù,láo kǔ yǐ rú cǐ。

仙娥峰下作

白居易

我为东南行,始登商山道。wǒ wèi dōng nán xíng,shǐ dēng shāng shān dào。
商山无数峰,最爱仙娥好。shāng shān wú shù fēng,zuì ài xiān é hǎo。
参差树若插,匼匝云如抱。cān chà shù ruò chā,kē zā yún rú bào。
渴望寒玉泉,香闻紫芝草。kě wàng hán yù quán,xiāng wén zǐ zhī cǎo。
青崖屏削碧,白石床铺缟。qīng yá píng xuē bì,bái shí chuáng pù gǎo。
向无如此物,安足留四皓。xiàng wú rú cǐ wù,ān zú liú sì hào。
感彼私自问,归山何不早?gǎn bǐ sī zì wèn,guī shān hé bù zǎo?
可能尘土中,还随众人老。kě néng chén tǔ zhōng,hái suí zhòng rén lǎo。

再到襄阳访问旧居

白居易

昔到襄阳日,髯髯初有髭。xī dào xiāng yáng rì,rán rán chū yǒu zī。
今过襄阳日,髭鬓半成丝。jīn guò xiāng yáng rì,zī bìn bàn chéng sī。
旧游都是梦,乍到忽如归。jiù yóu dōu shì mèng,zhà dào hū rú guī。
东郭蓬蒿宅,荒凉今属谁。dōng guō péng hāo zhái,huāng liáng jīn shǔ shuí。
故知多零落,闾井亦迁移。gù zhī duō líng luò,lǘ jǐng yì qiān yí。
独有秋江水,烟波似旧时。dú yǒu qiū jiāng shuǐ,yān bō shì jiù shí。

寄微之三首

白居易

江州望通州,天涯与地末。jiāng zhōu wàng tōng zhōu,tiān yá yǔ dì mò。
有山万丈高,有江千里阔。yǒu shān wàn zhàng gāo,yǒu jiāng qiān lǐ kuò。
间之以云雾,飞鸟不可越。jiān zhī yǐ yún wù,fēi niǎo bù kě yuè。
谁知千古险,为我二人设。shuí zhī qiān gǔ xiǎn,wèi wǒ èr rén shè。
通州君初到,郁郁愁如结。tōng zhōu jūn chū dào,yù yù chóu rú jié。
江州我方去,迢迢行未歇。jiāng zhōu wǒ fāng qù,tiáo tiáo xíng wèi xiē。
道路日乖隔,音信日断绝。dào lù rì guāi gé,yīn xìn rì duàn jué。
因风欲寄语,地远声不彻。yīn fēng yù jì yǔ,dì yuǎn shēng bù chè。
生当复相逢,死当从此别。shēng dāng fù xiāng féng,sǐ dāng cóng cǐ bié。

寄微之三首

白居易

君游襄阳日,我在长安住。jūn yóu xiāng yáng rì,wǒ zài zhǎng ān zhù。
今君在通州,我过襄阳去。jīn jūn zài tōng zhōu,wǒ guò xiāng yáng qù。
襄阳九里郭,楼堞连云树。xiāng yáng jiǔ lǐ guō,lóu dié lián yún shù。
顾此稍依依,是君旧游处。gù cǐ shāo yī yī,shì jūn jiù yóu chù。
苍茫蒹葭水,中有浔阳路。cāng máng jiān jiā shuǐ,zhōng yǒu xún yáng lù。
此去更相思,江西少亲故。cǐ qù gèng xiāng sī,jiāng xī shǎo qīn gù。

寄微之三首

白居易

去国日已远,喜逢物似人。qù guó rì yǐ yuǎn,xǐ féng wù shì rén。
如何含此意,江上坐思君。rú hé hán cǐ yì,jiāng shàng zuò sī jūn。
有如河岳气,相合方氛氲。yǒu rú hé yuè qì,xiāng hé fāng fēn yūn。
狂风吹中绝,两处成孤云。kuáng fēng chuī zhōng jué,liǎng chù chéng gū yún。
风回终有时,云合岂无因。fēng huí zhōng yǒu shí,yún hé qǐ wú yīn。
努力各自爱,穷通我尔身。nǔ lì gè zì ài,qióng tōng wǒ ěr shēn。

舟中雨夜

白居易

江云闇悠悠,江风冷修修。jiāng yún àn yōu yōu,jiāng fēng lěng xiū xiū。
夜雨滴船背,风浪打船头。yè yǔ dī chuán bèi,fēng làng dǎ chuán tóu。
船中有病客,左降向江州。chuán zhōng yǒu bìng kè,zuǒ jiàng xiàng jiāng zhōu。

夜闻歌者

白居易

夜泊鹦鹉洲,江月秋澄澈。yè pō yīng wǔ zhōu,jiāng yuè qiū chéng chè。
邻船有歌者,发词堪愁绝。lín chuán yǒu gē zhě,fā cí kān chóu jué。
歌罢继以泣,泣声通复咽。gē bà jì yǐ qì,qì shēng tōng fù yàn。
寻声见其人,有妇颜如雪。xún shēng jiàn qí rén,yǒu fù yán rú xuě。
独倚帆樯立,娉婷十七八。dú yǐ fān qiáng lì,pīng tíng shí qī bā。
夜泪如真珠,双双堕明月。yè lèi rú zhēn zhū,shuāng shuāng duò míng yuè。
借问谁家妇,歌泣何凄切。jiè wèn shuí jiā fù,gē qì hé qī qiè。
一问一沾襟,低眉终不说。yī wèn yī zhān jīn,dī méi zhōng bù shuō。

忆洛下故园

白居易

浔阳迁谪地,洛阳离乱年。xún yáng qiān zhé dì,luò yáng lí luàn nián。
烟尘三川上,炎瘴九江边。yān chén sān chuān shàng,yán zhàng jiǔ jiāng biān。
乡心坐如此,秋风仍飒然。xiāng xīn zuò rú cǐ,qiū fēng réng sà rán。