古诗词

酬郑侍御多雨春空过诗三十韵

白居易

南雨来多滞,东风动即狂。nán yǔ lái duō zhì,dōng fēng dòng jí kuáng。
月行离毕急,龙走召云忙。yuè xíng lí bì jí,lóng zǒu zhào yún máng。
鬼转雷车响,蛇腾电策光。guǐ zhuǎn léi chē xiǎng,shé téng diàn cè guāng。
浸淫天似漏,沮洳地成疮。jìn yín tiān shì lòu,jǔ rù dì chéng chuāng。
惨淡阴烟白,空蒙宿雾黄。cǎn dàn yīn yān bái,kōng méng sù wù huáng。
闇遮千里目,闷结九回肠。àn zhē qiān lǐ mù,mèn jié jiǔ huí cháng。
寂寞羁臣馆,深沉思妇房。jì mò jī chén guǎn,shēn chén sī fù fáng。
镜昏鸾灭影,衣润麝消香。jìng hūn luán miè yǐng,yī rùn shè xiāo xiāng。
兰湿难纫佩,花凋易落妆。lán shī nán rèn pèi,huā diāo yì luò zhuāng。
沾黄莺翅重,滋绿草心长。zhān huáng yīng chì zhòng,zī lǜ cǎo xīn zhǎng。
紫陌皆泥泞,黄污共淼茫。zǐ mò jiē ní nìng,huáng wū gòng miǎo máng。
恐霖成怪沴,望霁剧祯祥。kǒng lín chéng guài lì,wàng jì jù zhēn xiáng。
楚柳腰肢亸,湘筠涕泪滂。chǔ liǔ yāo zhī duǒ,xiāng yún tì lèi pāng。
昼昏疑是夜,阴盛胜于阳。zhòu hūn yí shì yè,yīn shèng shèng yú yáng。
居士巾皆垫,行人盖尽张。jū shì jīn jiē diàn,xíng rén gài jǐn zhāng。
跳蛙还屡出,移蚁欲深藏。tiào wā hái lǚ chū,yí yǐ yù shēn cáng。
端坐交游废,闲行去步妨。duān zuò jiāo yóu fèi,xián xíng qù bù fáng。
愁生垂白叟,恼杀蹋青娘。chóu shēng chuí bái sǒu,nǎo shā tà qīng niáng。
变海常须虑,为鱼慎勿忘。biàn hǎi cháng xū lǜ,wèi yú shèn wù wàng。
此时方共惧,何处可相将?cǐ shí fāng gòng jù,hé chù kě xiāng jiāng?
已望东溟祷,仍封北户禳。yǐ wàng dōng míng dǎo,réng fēng běi hù ráng。
却思逢旱魃,谁喜见商羊。què sī féng hàn bá,shuí xǐ jiàn shāng yáng。
预怕为蚕病,先忧作麦伤。yù pà wèi cán bìng,xiān yōu zuò mài shāng。
惠应施浃洽,政岂假揄扬。huì yīng shī jiā qià,zhèng qǐ jiǎ yú yáng。
祀典修咸秩,农书振满床。sì diǎn xiū xián zhì,nóng shū zhèn mǎn chuáng。
丹诚期恳苦,白日会昭彰。dān chéng qī kěn kǔ,bái rì huì zhāo zhāng。
赈廪赒饥户,苫城备坏墙。zhèn lǐn zhōu jī hù,shān chéng bèi huài qiáng。
且当营岁事,宁暇惜年芳。qiě dāng yíng suì shì,níng xiá xī nián fāng。
德胜令灾弭,人安在吏良。dé shèng lìng zāi mǐ,rén ān zài lì liáng。
尚书心若此,不枉系金章。shàng shū xīn ruò cǐ,bù wǎng xì jīn zhāng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

萧员外寄新蜀茶

白居易

蜀茶寄到但惊新,渭水煎来始觉珍。shǔ chá jì dào dàn jīng xīn,wèi shuǐ jiān lái shǐ jué zhēn。
满瓯似乳堪持玩,况是春深酒渴人。mǎn ōu shì rǔ kān chí wán,kuàng shì chūn shēn jiǔ kě rén。

寄上大兄

白居易

秋鸿过尽无书信,病戴纱巾强出门。qiū hóng guò jǐn wú shū xìn,bìng dài shā jīn qiáng chū mén。
独上荒台东北望,日西愁立到黄昏。dú shàng huāng tái dōng běi wàng,rì xī chóu lì dào huáng hūn。

寄内

白居易

条桑初绿即为别,柿叶半红犹未归。tiáo sāng chū lǜ jí wèi bié,shì yè bàn hóng yóu wèi guī。
不如村妇知时节,解为田夫秋捣衣。bù rú cūn fù zhī shí jié,jiě wèi tián fū qiū dǎo yī。

病气

白居易

自知气发每因情,情在何由气得平。zì zhī qì fā měi yīn qíng,qíng zài hé yóu qì dé píng。
若问病根深与浅,此身应与病齐生。ruò wèn bìng gēn shēn yǔ qiǎn,cǐ shēn yīng yǔ bìng qí shēng。

叹元九

白居易

不入城门来五载,同时班列尽官高。bù rù chéng mén lái wǔ zài,tóng shí bān liè jǐn guān gāo。
何人牢落犹依旧,唯有江陵元士曹。hé rén láo luò yóu yī jiù,wéi yǒu jiāng líng yuán shì cáo。

得袁相书

白居易

谷苗深处一农夫,面黑头斑手把锄。gǔ miáo shēn chù yī nóng fū,miàn hēi tóu bān shǒu bǎ chú。
何意使人犹识我,就田来送相公书。hé yì shǐ rén yóu shí wǒ,jiù tián lái sòng xiāng gōng shū。

病中作

白居易

病来城里诸亲故,厚薄亲疏心总知。bìng lái chéng lǐ zhū qīn gù,hòu báo qīn shū xīn zǒng zhī。
唯有蔚章于我分,深于同在翰林时。wéi yǒu wèi zhāng yú wǒ fēn,shēn yú tóng zài hàn lín shí。

感化寺见元九刘三十二题名处

白居易

微之谪去千馀里,太白无来十一年。wēi zhī zhé qù qiān yú lǐ,tài bái wú lái shí yī nián。
今日见名如见面,尘埃壁上破窗前。jīn rì jiàn míng rú jiàn miàn,chén āi bì shàng pò chuāng qián。

游悟贞寺回山下别张殷衡

白居易

世缘未了治不得,孤负青山心共知。shì yuán wèi le zhì bù dé,gū fù qīng shān xīn gòng zhī。
愁君又入都门去,即是红尘满眼时。chóu jūn yòu rù dōu mén qù,jí shì hóng chén mǎn yǎn shí。

病中得樊大书

白居易

荒村破屋经年卧,寂绝无人问病身。huāng cūn pò wū jīng nián wò,jì jué wú rén wèn bìng shēn。
唯有东都樊著作,至今书信尚殷勤。wéi yǒu dōng dōu fán zhù zuò,zhì jīn shū xìn shàng yīn qín。

开元九诗书卷

白居易

红笺白纸两三束,半是君诗半是书。hóng jiān bái zhǐ liǎng sān shù,bàn shì jūn shī bàn shì shū。
经年不展缘身病,今日开看生蠹鱼。jīng nián bù zhǎn yuán shēn bìng,jīn rì kāi kàn shēng dù yú。

夜坐

白居易

庭前尽日立到夜,灯下有时坐彻明。tíng qián jǐn rì lì dào yè,dēng xià yǒu shí zuò chè míng。
此情不语何人会,时复长吁一两声。cǐ qíng bù yǔ hé rén huì,shí fù zhǎng xū yī liǎng shēng。

暮立

白居易

黄昏独立佛堂前,满地槐花满树蝉。huáng hūn dú lì fú táng qián,mǎn dì huái huā mǎn shù chán。
大抵四时心总苦,就中肠断是秋天。dà dǐ sì shí xīn zǒng kǔ,jiù zhōng cháng duàn shì qiū tiān。

村夜

白居易

霜草苍苍虫切切,村南村北行人绝。shuāng cǎo cāng cāng chóng qiè qiè,cūn nán cūn běi xíng rén jué。
独出前门望野田,月明荞麦花如雪。dú chū qián mén wàng yě tián,yuè míng qiáo mài huā rú xuě。

闻虫

白居易

暗虫唧唧夜绵绵,况是秋阴欲雨天。àn chóng jī jī yè mián mián,kuàng shì qiū yīn yù yǔ tiān。
犹恐愁人暂得睡,声声移近卧床前。yóu kǒng chóu rén zàn dé shuì,shēng shēng yí jìn wò chuáng qián。