古诗词

江南喜逢萧九彻因话长安旧游戏赠五十韵

白居易

忆昔嬉游伴,多陪欢宴场。yì xī xī yóu bàn,duō péi huān yàn chǎng。
寓居同永乐,幽会共平康。yù jū tóng yǒng lè,yōu huì gòng píng kāng。
师子寻前曲,声儿出内坊。shī zi xún qián qū,shēng ér chū nèi fāng。
花深态奴宅,竹错得怜堂。huā shēn tài nú zhái,zhú cuò dé lián táng。
庭晚开红药,门闲荫绿杨。tíng wǎn kāi hóng yào,mén xián yīn lǜ yáng。
经过悉同巷,居处尽连墙。jīng guò xī tóng xiàng,jū chù jǐn lián qiáng。
时世高梳髻,风流澹作妆。shí shì gāo shū jì,fēng liú dàn zuò zhuāng。
戴花红石竹,帔晕紫槟榔。dài huā hóng shí zhú,pèi yūn zǐ bīn láng。
鬓动悬蝉翼,钗垂小凤行。bìn dòng xuán chán yì,chāi chuí xiǎo fèng xíng。
拂胸轻粉絮,暖手小香囊。fú xiōng qīng fěn xù,nuǎn shǒu xiǎo xiāng náng。
选胜移银烛,邀欢举玉觞。xuǎn shèng yí yín zhú,yāo huān jǔ yù shāng。
炉烟凝麝气,酒色注鹅黄。lú yān níng shè qì,jiǔ sè zhù é huáng。
急管停还奏,繁弦慢更张。jí guǎn tíng hái zòu,fán xián màn gèng zhāng。
雪飞回舞袖,尘起绕歌梁。xuě fēi huí wǔ xiù,chén qǐ rào gē liáng。
旧曲翻调笑,新声打义扬。jiù qū fān diào xiào,xīn shēng dǎ yì yáng。
名情推阿轨,巧语许秋娘。míng qíng tuī ā guǐ,qiǎo yǔ xǔ qiū niáng。
风暖春将暮,星回夜未央。fēng nuǎn chūn jiāng mù,xīng huí yè wèi yāng。
宴馀添粉黛,坐久换衣裳。yàn yú tiān fěn dài,zuò jiǔ huàn yī shang。
结伴归深院,分头入洞房。jié bàn guī shēn yuàn,fēn tóu rù dòng fáng。
彩帷开翡翠,罗荐拂鸳鸯。cǎi wéi kāi fěi cuì,luó jiàn fú yuān yāng。
留宿争牵袖,贪眠各占床。liú sù zhēng qiān xiù,tān mián gè zhàn chuáng。
绿窗笼水影,红壁背灯光。lǜ chuāng lóng shuǐ yǐng,hóng bì bèi dēng guāng。
索镜收花钿,邀人解袷裆。suǒ jìng shōu huā diàn,yāo rén jiě jiá dāng。
暗娇妆靥笑,私语口脂香。àn jiāo zhuāng yè xiào,sī yǔ kǒu zhī xiāng。
怕听钟声坐,羞明映缦藏。pà tīng zhōng shēng zuò,xiū míng yìng màn cáng。
眉残蛾翠浅,鬟解绿云长。méi cán é cuì qiǎn,huán jiě lǜ yún zhǎng。
聚散知无定,忧欢事不常。jù sàn zhī wú dìng,yōu huān shì bù cháng。
离筵开夕宴,别骑促晨装。lí yán kāi xī yàn,bié qí cù chén zhuāng。
去住青门外,留连浐水傍。qù zhù qīng mén wài,liú lián chǎn shuǐ bàng。
车行遥寄语,马驻共相望。chē xíng yáo jì yǔ,mǎ zhù gòng xiāng wàng。
云雨分何处,山川共异方。yún yǔ fēn hé chù,shān chuān gòng yì fāng。
野行初寂莫,店宿乍恓惶。yě xíng chū jì mò,diàn sù zhà xī huáng。
别后嫌宵永,愁来厌岁芳。bié hòu xián xiāo yǒng,chóu lái yàn suì fāng。
几看花结子,频见露为霜。jǐ kàn huā jié zi,pín jiàn lù wèi shuāng。
岁月何超忽,音容坐渺茫。suì yuè hé chāo hū,yīn róng zuò miǎo máng。
往还书断绝,来去梦游扬。wǎng hái shū duàn jué,lái qù mèng yóu yáng。
自我辞秦地,逢君客楚乡。zì wǒ cí qín dì,féng jūn kè chǔ xiāng。
常嗟异岐路,忽喜共舟航。cháng jiē yì qí lù,hū xǐ gòng zhōu háng。
话旧堪垂泪,思乡数断肠。huà jiù kān chuí lèi,sī xiāng shù duàn cháng。
愁云接巫峡,泪竹近潇湘。chóu yún jiē wū xiá,lèi zhú jìn xiāo xiāng。
月落江湖阔,天高节候凉。yuè luò jiāng hú kuò,tiān gāo jié hòu liáng。
浦深烟渺渺,沙冷月苍苍。pǔ shēn yān miǎo miǎo,shā lěng yuè cāng cāng。
红叶江枫老,青芜驿路荒。hóng yè jiāng fēng lǎo,qīng wú yì lù huāng。
野风吹蟋蟀,湖水浸菰蒋。yě fēng chuī xī shuài,hú shuǐ jìn gū jiǎng。
帝路何由见,心期不可忘。dì lù hé yóu jiàn,xīn qī bù kě wàng。
旧游千里外,往事十年强。jiù yóu qiān lǐ wài,wǎng shì shí nián qiáng。
春昼提壶饮,秋林摘橘尝。chūn zhòu tí hú yǐn,qiū lín zhāi jú cháng。
强歌还自感,纵饮不成狂。qiáng gē hái zì gǎn,zòng yǐn bù chéng kuáng。
永夜长相忆,逢君各共伤。yǒng yè zhǎng xiāng yì,féng jūn gè gòng shāng。
殷勤万里意,并写赠萧郎。yīn qín wàn lǐ yì,bìng xiě zèng xiāo láng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

别柳枝

白居易

柳老春深日又斜,任他飞向别人家。liǔ lǎo chūn shēn rì yòu xié,rèn tā fēi xiàng bié rén jiā。
谁能更学孩童戏,寻逐春风捉柳花。shuí néng gèng xué hái tóng xì,xún zhú chūn fēng zhuō liǔ huā。

夜凉

白居易

露白风清庭户凉,老人先著夹衣裳。lù bái fēng qīng tíng hù liáng,lǎo rén xiān zhù jiā yī shang。
舞腰歌袖抛何处,唯对无弦琴一张。wǔ yāo gē xiù pāo hé chù,wéi duì wú xián qín yī zhāng。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

经年不到龙门寺,今夜何人知我情。jīng nián bù dào lóng mén sì,jīn yè hé rén zhī wǒ qíng。
还向畅师房里宿,新秋月色旧滩声。hái xiàng chàng shī fáng lǐ sù,xīn qiū yuè sè jiù tān shēng。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

饮徒歌伴今何在,雨散云飞尽不回。yǐn tú gē bàn jīn hé zài,yǔ sàn yún fēi jǐn bù huí。
从此香山风月夜,只应长是一身来。cóng cǐ xiāng shān fēng yuè yè,zhǐ yīng zhǎng shì yī shēn lái。

五年秋病后独宿香山寺三绝句

白居易

石盆泉畔石楼头,十二年来昼夜游。shí pén quán pàn shí lóu tóu,shí èr nián lái zhòu yè yóu。
更过今年年七十,假如无病亦宜休。gèng guò jīn nián nián qī shí,jiǎ rú wú bìng yì yí xiū。

题香山新经堂招僧

白居易

烟满秋堂月满庭,香花漠漠磬泠泠。yān mǎn qiū táng yuè mǎn tíng,xiāng huā mò mò qìng líng líng。
谁能来此寻真谛,白老新开一藏经。shuí néng lái cǐ xún zhēn dì,bái lǎo xīn kāi yī cáng jīng。

早入皇城赠王留守仆射

白居易

津桥残月晓沈沈,风露凄清禁署深。jīn qiáo cán yuè xiǎo shěn shěn,fēng lù qī qīng jìn shǔ shēn。
城柳宫槐谩摇落,悲愁不到贵人心。chéng liǔ gōng huái mán yáo luò,bēi chóu bù dào guì rén xīn。

山下留别佛光和尚

白居易

劳师送我下山行,此别何人识此情。láo shī sòng wǒ xià shān xíng,cǐ bié hé rén shí cǐ qíng。
我已七旬师九十,当知后会在他生。wǒ yǐ qī xún shī jiǔ shí,dāng zhī hòu huì zài tā shēng。

山中五绝句岭上云

白居易

岭上白云朝未散,田中青麦旱将枯。lǐng shàng bái yún cháo wèi sàn,tián zhōng qīng mài hàn jiāng kū。
自生自灭成何事,能逐东风作雨无。zì shēng zì miè chéng hé shì,néng zhú dōng fēng zuò yǔ wú。

山中五绝句石上苔

白居易

漠漠斑斑石上苔,幽芳静绿绝纤埃。mò mò bān bān shí shàng tái,yōu fāng jìng lǜ jué xiān āi。
路傍凡草荣遭遇,曾得七香车辗来。lù bàng fán cǎo róng zāo yù,céng dé qī xiāng chē niǎn lái。

山中五绝句林下樗

白居易

香檀文桂苦雕镌,生理何曾得自全。xiāng tán wén guì kǔ diāo juān,shēng lǐ hé céng dé zì quán。
知我无材老樗否,一枝不损尽天年。zhī wǒ wú cái lǎo chū fǒu,yī zhī bù sǔn jǐn tiān nián。

山中五绝句涧中鱼

白居易

海水桑田欲变时,风涛翻覆沸天池。hǎi shuǐ sāng tián yù biàn shí,fēng tāo fān fù fèi tiān chí。
鲸吞蛟斗波成血,深涧游鱼乐不知。jīng tūn jiāo dòu bō chéng xuè,shēn jiàn yóu yú lè bù zhī。

山中五绝句洞中蝙蝠

白居易

千年鼠化白蝙蝠,黑洞深藏避网罗。qiān nián shǔ huà bái biān fú,hēi dòng shēn cáng bì wǎng luó。
远害全身诚得计,一生幽暗又如何。yuǎn hài quán shēn chéng dé jì,yī shēng yōu àn yòu rú hé。

自戏三绝句心问身

白居易

心问身云何泰然,严冬暖被日高眠。xīn wèn shēn yún hé tài rán,yán dōng nuǎn bèi rì gāo mián。
放君快活知恩否,不早朝来十一年。fàng jūn kuài huó zhī ēn fǒu,bù zǎo cháo lái shí yī nián。

自戏三绝句身报心

白居易

心是身王身是宫,君今居在我宫中。xīn shì shēn wáng shēn shì gōng,jūn jīn jū zài wǒ gōng zhōng。
是君家舍君须爱,何事论恩自说功。shì jūn jiā shě jūn xū ài,hé shì lùn ēn zì shuō gōng。