古诗词

十年三月三十日别微之于沣上十四年三月十一日夜遇微之于峡中停舟夷陵三宿而别言不尽者以诗终之因赋七言十七韵以赠且欲记

白居易

沣水店头春尽日,送君上马谪通川。fēng shuǐ diàn tóu chūn jǐn rì,sòng jūn shàng mǎ zhé tōng chuān。
夷陵峡口明月夜,此处逢君是偶然。yí líng xiá kǒu míng yuè yè,cǐ chù féng jūn shì ǒu rán。
一别五年方见面,相携三宿未回船。yī bié wǔ nián fāng jiàn miàn,xiāng xié sān sù wèi huí chuán。
坐从日暮唯长叹,语到天明竟未眠。zuò cóng rì mù wéi zhǎng tàn,yǔ dào tiān míng jìng wèi mián。
齿发蹉跎将五十,关河迢递过三千。chǐ fā cuō tuó jiāng wǔ shí,guān hé tiáo dì guò sān qiān。
生涯共寄沧江上,乡国俱抛白日边。shēng yá gòng jì cāng jiāng shàng,xiāng guó jù pāo bái rì biān。
往事渺茫都似梦,旧游流落半归泉。wǎng shì miǎo máng dōu shì mèng,jiù yóu liú luò bàn guī quán。
醉悲洒泪春杯里,吟苦支颐晓烛前。zuì bēi sǎ lèi chūn bēi lǐ,yín kǔ zhī yí xiǎo zhú qián。
莫问龙钟恶官职,且听清脆好文篇。mò wèn lóng zhōng è guān zhí,qiě tīng qīng cuì hǎo wén piān。
别来只是成诗癖,老去何曾更酒颠。bié lái zhǐ shì chéng shī pǐ,lǎo qù hé céng gèng jiǔ diān。
各限王程须去住,重开离宴贵留连。gè xiàn wáng chéng xū qù zhù,zhòng kāi lí yàn guì liú lián。
黄牛渡北移征棹,白狗崖东卷别筵。huáng niú dù běi yí zhēng zhào,bái gǒu yá dōng juǎn bié yán。
神女台云闲缭绕,使君滩水急潺湲。shén nǚ tái yún xián liáo rào,shǐ jūn tān shuǐ jí chán yuán。
风凄暝色愁杨柳,月吊宵声哭杜鹃。fēng qī míng sè chóu yáng liǔ,yuè diào xiāo shēng kū dù juān。
万丈赤幢潭底日,一条白练峡中天。wàn zhàng chì chuáng tán dǐ rì,yī tiáo bái liàn xiá zhōng tiān。
君还秦地辞炎徼,我向忠州入瘴烟。jūn hái qín dì cí yán jiǎo,wǒ xiàng zhōng zhōu rù zhàng yān。
未死会应相见在,又知何地复何年。wèi sǐ huì yīng xiāng jiàn zài,yòu zhī hé dì fù hé nián。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

九日代罗樊二妓招舒著作

白居易

罗敷敛双袂,樊姬献一杯。luó fū liǎn shuāng mèi,fán jī xiàn yī bēi。
不见舒员外,秋菊为谁开。bù jiàn shū yuán wài,qiū jú wèi shuí kāi。

远师

白居易

东宫白庶子,南寺远禅师。dōng gōng bái shù zi,nán sì yuǎn chán shī。
何处遥相见,心无一事时。hé chù yáo xiāng jiàn,xīn wú yī shì shí。

问远师

白居易

荤膻停夜食,吟咏散秋怀。hūn shān tíng yè shí,yín yǒng sàn qiū huái。
笑问东林老,诗应不破斋。xiào wèn dōng lín lǎo,shī yīng bù pò zhāi。

池西亭

白居易

朱栏映晚树,金魄落秋池。zhū lán yìng wǎn shù,jīn pò luò qiū chí。
还似钱唐夜,西楼月出时。hái shì qián táng yè,xī lóu yuè chū shí。

访皇甫七

白居易

上马行数里,逢花倾一杯。shàng mǎ xíng shù lǐ,féng huā qīng yī bēi。
更无停泊处,还是觅君来。gèng wú tíng pō chù,hái shì mì jūn lái。

涂山寺独游

白居易

野径行无伴,僧房宿有期。yě jìng xíng wú bàn,sēng fáng sù yǒu qī。
涂山来去熟,唯是马蹄知。tú shān lái qù shú,wéi shì mǎ tí zhī。

逢旧

白居易

久别偶相逢,俱疑是梦中。jiǔ bié ǒu xiāng féng,jù yí shì mèng zhōng。
即今欢乐事,放盏又成空。jí jīn huān lè shì,fàng zhǎn yòu chéng kōng。

恨词

白居易

翠黛眉低敛,红珠泪暗销。cuì dài méi dī liǎn,hóng zhū lèi àn xiāo。
从来恨人意,不省似今朝。cóng lái hèn rén yì,bù shěng shì jīn cháo。

池窗

白居易

池晚莲芳谢,窗秋竹意深。chí wǎn lián fāng xiè,chuāng qiū zhú yì shēn。
更无人作伴,唯对一张琴。gèng wú rén zuò bàn,wéi duì yī zhāng qín。

结之

白居易

欢爱今何在,悲啼亦是空。huān ài jīn hé zài,bēi tí yì shì kōng。
同为一夜梦,共过十年中。tóng wèi yī yè mèng,gòng guò shí nián zhōng。

题周家歌者

白居易

清紧如敲玉,深圆似转簧。qīng jǐn rú qiāo yù,shēn yuán shì zhuǎn huáng。
一声肠一断,能有几多肠。yī shēng cháng yī duàn,néng yǒu jǐ duō cháng。

萧庶子相过

白居易

半日停车马,何人在白家。bàn rì tíng chē mǎ,hé rén zài bái jiā。
殷勤萧庶子,爱酒不嫌茶。yīn qín xiāo shù zi,ài jiǔ bù xián chá。

酬裴相公见寄二绝

白居易

习静心方泰,劳生事渐稀。xí jìng xīn fāng tài,láo shēng shì jiàn xī。
可怜安稳地,舍此欲何归。kě lián ān wěn dì,shě cǐ yù hé guī。

酬裴相公见寄二绝

白居易

一双垂翅鹤,数首解嘲文。yī shuāng chuí chì hè,shù shǒu jiě cháo wén。
总是迂闲物,争堪伴相君。zǒng shì yū xián wù,zhēng kān bàn xiāng jūn。

恨去年

白居易

老去唯耽酒,春来不著家。lǎo qù wéi dān jiǔ,chūn lái bù zhù jiā。
去年来校晚,不见洛阳花。qù nián lái xiào wǎn,bù jiàn luò yáng huā。