古诗词

凶宅

白居易

长安多大宅,列在街西东。zhǎng ān duō dà zhái,liè zài jiē xī dōng。
往往朱门内,房廊相对空。wǎng wǎng zhū mén nèi,fáng láng xiāng duì kōng。
枭鸣松桂树,狐藏兰菊丛。xiāo míng sōng guì shù,hú cáng lán jú cóng。
苍苔黄叶地,日暮多旋风。cāng tái huáng yè dì,rì mù duō xuán fēng。
前主为将相,得罪窜巴庸。qián zhǔ wèi jiāng xiāng,dé zuì cuàn bā yōng。
后主为公卿,寝疾殁其中。hòu zhǔ wèi gōng qīng,qǐn jí mò qí zhōng。
连延四五主,殃祸继相钟。lián yán sì wǔ zhǔ,yāng huò jì xiāng zhōng。
自从十年来,不利主人翁。zì cóng shí nián lái,bù lì zhǔ rén wēng。
风雨坏檐隙,蛇鼠穿墙墉。fēng yǔ huài yán xì,shé shǔ chuān qiáng yōng。
人凝不敢买,日毁土木功。rén níng bù gǎn mǎi,rì huǐ tǔ mù gōng。
嗟嗟俗人心,甚矣其愚蒙。jiē jiē sú rén xīn,shén yǐ qí yú méng。
旦恐灾将至,不思祸所从。dàn kǒng zāi jiāng zhì,bù sī huò suǒ cóng。
我今题此诗,欲悟迷者胸。wǒ jīn tí cǐ shī,yù wù mí zhě xiōng。
凡为大官人,年禄多高崇。fán wèi dà guān rén,nián lù duō gāo chóng。
权重持难久,位高势易穷。quán zhòng chí nán jiǔ,wèi gāo shì yì qióng。
骄者物之盈,老者数之终。jiāo zhě wù zhī yíng,lǎo zhě shù zhī zhōng。
四者如寇盗,日夜来相攻。sì zhě rú kòu dào,rì yè lái xiāng gōng。
假使居吉土,孰能保其躬。jiǎ shǐ jū jí tǔ,shú néng bǎo qí gōng。
因小以明大,借家可喻邦。yīn xiǎo yǐ míng dà,jiè jiā kě yù bāng。
周秦宅殽函,其宅非不同。zhōu qín zhái xiáo hán,qí zhái fēi bù tóng。
一兴八百年,一死望夷宫。yī xīng bā bǎi nián,yī sǐ wàng yí gōng。
寄语家与国,人凶非宅凶。jì yǔ jiā yǔ guó,rén xiōng fēi zhái xiōng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

代春赠

白居易

山吐晴岚水放光,辛夷花白柳梢黄。shān tǔ qíng lán shuǐ fàng guāng,xīn yí huā bái liǔ shāo huáng。
但知莫作江西意,风景何曾异帝乡。dàn zhī mò zuò jiāng xī yì,fēng jǐng hé céng yì dì xiāng。

答春

白居易

草烟低重水花明,从道风光似帝京。cǎo yān dī zhòng shuǐ huā míng,cóng dào fēng guāng shì dì jīng。
其奈山猿江上叫,故乡无此断肠声。qí nài shān yuán jiāng shàng jiào,gù xiāng wú cǐ duàn cháng shēng。

惜落花赠崔二十四

白居易

漠漠纷纷不奈何,狂风急雨两相和。mò mò fēn fēn bù nài hé,kuáng fēng jí yǔ liǎng xiāng hé。
晚来怅望君知否,枝上稀疏地上多。wǎn lái chàng wàng jūn zhī fǒu,zhī shàng xī shū dì shàng duō。

移山樱桃

白居易

亦知官舍非吾宅,且斸山樱满院栽。yì zhī guān shě fēi wú zhái,qiě zhǔ shān yīng mǎn yuàn zāi。
上佐近来多五考,少应四度见花开。shàng zuǒ jìn lái duō wǔ kǎo,shǎo yīng sì dù jiàn huā kāi。

见紫薇花忆微之

白居易

一丛暗澹将何比,浅碧笼裙衬紫巾。yī cóng àn dàn jiāng hé bǐ,qiǎn bì lóng qún chèn zǐ jīn。
除却微之见应爱,人间少有别花人。chú què wēi zhī jiàn yīng ài,rén jiān shǎo yǒu bié huā rén。

过郑处士

白居易

闻道移居村坞间,竹林多处独开关。wén dào yí jū cūn wù jiān,zhú lín duō chù dú kāi guān。
故来不是求他事,暂借南亭一望山。gù lái bù shì qiú tā shì,zàn jiè nán tíng yī wàng shān。

题庐山山下汤泉

白居易

一眼汤泉流向东,浸泥浇草暖无功。yī yǎn tāng quán liú xiàng dōng,jìn ní jiāo cǎo nuǎn wú gōng。
骊山温水因何事,流入金铺玉甃中。lí shān wēn shuǐ yīn hé shì,liú rù jīn pù yù zhòu zhōng。

秋热

白居易

西江风候接南威,暑气常多秋气微。xī jiāng fēng hòu jiē nán wēi,shǔ qì cháng duō qiū qì wēi。
犹道江州最凉冷,至今九月著生衣。yóu dào jiāng zhōu zuì liáng lěng,zhì jīn jiǔ yuè zhù shēng yī。

阶下莲

白居易

叶展影翻当砌月,花开香散入帘风。yè zhǎn yǐng fān dāng qì yuè,huā kāi xiāng sàn rù lián fēng。
不如种在天池上,犹胜生于野水中。bù rú zhǒng zài tiān chí shàng,yóu shèng shēng yú yě shuǐ zhōng。

厅前桂

白居易

天台岭上凌霜树,司马厅前委地丛。tiān tái lǐng shàng líng shuāng shù,sī mǎ tīng qián wěi dì cóng。
一种不生明月里,山中犹校胜尘中。yī zhǒng bù shēng míng yuè lǐ,shān zhōng yóu xiào shèng chén zhōng。

闻李十一出牧澧州崔二十二出牧果州因寄绝句

白居易

平生相见即眉开,静念无如李与崔。píng shēng xiāng jiàn jí méi kāi,jìng niàn wú rú lǐ yǔ cuī。
各是天涯为刺史,缘何不觅九江来。gè shì tiān yá wèi cì shǐ,yuán hé bù mì jiǔ jiāng lái。

上香炉峰

白居易

倚石攀箩歇病身,青筇竹仗白纱巾。yǐ shí pān luó xiē bìng shēn,qīng qióng zhú zhàng bái shā jīn。
他时画出庐山障,便是香炉峰上人。tā shí huà chū lú shān zhàng,biàn shì xiāng lú fēng shàng rén。

三月三日登庾楼寄庾三十二

白居易

三日欢游辞曲水,二年愁卧在长沙。sān rì huān yóu cí qū shuǐ,èr nián chóu wò zài zhǎng shā。
每登高处长相忆,何况兹楼属庾家。měi dēng gāo chù zhǎng xiāng yì,hé kuàng zī lóu shǔ yǔ jiā。

箬岘东池

白居易

箬岘亭东有小池,早荷新荇绿参差。ruò xiàn tíng dōng yǒu xiǎo chí,zǎo hé xīn xìng lǜ cān chà。
中宵把火行人发,惊起双栖白鹭鸶。zhōng xiāo bǎ huǒ xíng rén fā,jīng qǐ shuāng qī bái lù sī。

建昌江

白居易

建昌江水县门前,立马教人唤渡船。jiàn chāng jiāng shuǐ xiàn mén qián,lì mǎ jiào rén huàn dù chuán。
忽似往年归蔡渡,草风沙雨渭河边。hū shì wǎng nián guī cài dù,cǎo fēng shā yǔ wèi hé biān。