古诗词

和答诗十首·其一·和思归乐

白居易

山中不栖鸟,夜半声嘤嘤。shān zhōng bù qī niǎo,yè bàn shēng yīng yīng。
似道思归乐,行人掩泣听。shì dào sī guī lè,xíng rén yǎn qì tīng。
皆疑此山路,迁客多南征。jiē yí cǐ shān lù,qiān kè duō nán zhēng。
忧愤气不散,结化为精灵。yōu fèn qì bù sàn,jié huà wèi jīng líng。
我谓此山鸟,本不因人生。wǒ wèi cǐ shān niǎo,běn bù yīn rén shēng。
人心自怀土,想作思归鸣。rén xīn zì huái tǔ,xiǎng zuò sī guī míng。
孟尝平居时,娱耳琴泠泠。mèng cháng píng jū shí,yú ěr qín líng líng。
雍门一言感,未奏泪沾缨。yōng mén yī yán gǎn,wèi zòu lèi zhān yīng。
魏武铜雀妓,日与欢乐并。wèi wǔ tóng què jì,rì yǔ huān lè bìng。
一旦西陵望,欲歌先涕零。yī dàn xī líng wàng,yù gē xiān tì líng。
峡猿亦何意,陇水复何情。xiá yuán yì hé yì,lǒng shuǐ fù hé qíng。
为入愁人耳,皆为肠断声。wèi rù chóu rén ěr,jiē wèi cháng duàn shēng。
请看元侍御,亦宿此邮亭。qǐng kàn yuán shì yù,yì sù cǐ yóu tíng。
因听思归鸟,神气独安宁。yīn tīng sī guī niǎo,shén qì dú ān níng。
问君何以然,道胜心自平。wèn jūn hé yǐ rán,dào shèng xīn zì píng。
虽为南迁客,如在长安城。suī wèi nán qiān kè,rú zài zhǎng ān chéng。
云得此道来,何虑复何营。yún dé cǐ dào lái,hé lǜ fù hé yíng。
穷达有前定,忧喜无交争。qióng dá yǒu qián dìng,yōu xǐ wú jiāo zhēng。
所以事君日,持宪立大庭。suǒ yǐ shì jūn rì,chí xiàn lì dà tíng。
虽有回天力,挠之终不倾。suī yǒu huí tiān lì,náo zhī zhōng bù qīng。
况始三十馀,年少有直名。kuàng shǐ sān shí yú,nián shǎo yǒu zhí míng。
心中志气大,眼前爵禄轻。xīn zhōng zhì qì dà,yǎn qián jué lù qīng。
君恩若雨露,君威若雷霆。jūn ēn ruò yǔ lù,jūn wēi ruò léi tíng。
退不苟免难,进不曲求荣。tuì bù gǒu miǎn nán,jìn bù qū qiú róng。
在火辨玉性,经霜识松贞。zài huǒ biàn yù xìng,jīng shuāng shí sōng zhēn。
展禽任三黜,灵均长独醒。zhǎn qín rèn sān chù,líng jūn zhǎng dú xǐng。
获戾自东洛,贬官向南荆。huò lì zì dōng luò,biǎn guān xiàng nán jīng。
再拜辞阙下,长揖别公卿。zài bài cí quē xià,zhǎng yī bié gōng qīng。
荆州又非远,驿路半月程。jīng zhōu yòu fēi yuǎn,yì lù bàn yuè chéng。
汉水照天碧,楚山插云青。hàn shuǐ zhào tiān bì,chǔ shān chā yún qīng。
江陵橘似珠,宜城酒如饧。jiāng líng jú shì zhū,yí chéng jiǔ rú táng。
谁谓谴谪去,未妨游赏行。shuí wèi qiǎn zhé qù,wèi fáng yóu shǎng xíng。
人生百岁内,天地暂寓形。rén shēng bǎi suì nèi,tiān dì zàn yù xíng。
太仓一稊米,大海一浮萍。tài cāng yī tí mǐ,dà hǎi yī fú píng。
身委逍遥篇,心付头陀经。shēn wěi xiāo yáo piān,xīn fù tóu tuó jīng。
尚达死生观,宁为宠辱惊。shàng dá sǐ shēng guān,níng wèi chǒng rǔ jīng。
中怀苟有主,外物安能萦。zhōng huái gǒu yǒu zhǔ,wài wù ān néng yíng。
任意思归乐,声声啼到明。rèn yì sī guī lè,shēng shēng tí dào míng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

酬王十八李大见招游山

白居易

自怜幽会心期阻,复愧嘉招书信频。zì lián yōu huì xīn qī zǔ,fù kuì jiā zhāo shū xìn pín。
王事牵身去不得,满山松雪属他人。wáng shì qiān shēn qù bù dé,mǎn shān sōng xuě shǔ tā rén。

县南花下醉中留刘五

白居易

百岁几回同酩酊,一年今日最芳菲。bǎi suì jǐ huí tóng mǐng dīng,yī nián jīn rì zuì fāng fēi。
愿将花赠天台女,留取刘郎到夜归。yuàn jiāng huā zèng tiān tái nǚ,liú qǔ liú láng dào yè guī。

宿杨家

白居易

杨氏弟兄俱醉卧,披衣独起下高斋。yáng shì dì xiōng jù zuì wò,pī yī dú qǐ xià gāo zhāi。
夜深不语中庭立,月照藤花影上阶。yè shēn bù yǔ zhōng tíng lì,yuè zhào téng huā yǐng shàng jiē。

醉中留别杨六兄弟

白居易

春初携手春深散,无日花间不醉狂。chūn chū xié shǒu chūn shēn sàn,wú rì huā jiān bù zuì kuáng。
别后何人堪共醉,犹残十日好风光。bié hòu hé rén kān gòng zuì,yóu cán shí rì hǎo fēng guāng。

醉中归周至

白居易

金光门外昆明路,半醉腾腾信马回。jīn guāng mén wài kūn míng lù,bàn zuì téng téng xìn mǎ huí。
数日非关王事系,牡丹花尽始归来。shù rì fēi guān wáng shì xì,mǔ dān huā jǐn shǐ guī lái。

游云居寺赠穆三十六地主

白居易

乱峰深处云居路,共蹋花行独惜春。luàn fēng shēn chù yún jū lù,gòng tà huā xíng dú xī chūn。
胜地本来无定主,大都山属爱山人。shèng dì běn lái wú dìng zhǔ,dà dōu shān shǔ ài shān rén。

和王十八蔷薇涧花时有怀萧侍御兼见赠

白居易

霄汉风尘俱是系,蔷薇花委故山深。xiāo hàn fēng chén jù shì xì,qiáng wēi huā wěi gù shān shēn。
怜君独向涧中立,一把红芳三处心。lián jūn dú xiàng jiàn zhōng lì,yī bǎ hóng fāng sān chù xīn。

期李二十文略王十八质夫不至独宿仙游寺

白居易

文略也从牵吏役,质夫何故恋嚣尘。wén lüè yě cóng qiān lì yì,zhì fū hé gù liàn xiāo chén。
始知解爱山中宿,千万人中无一人。shǐ zhī jiě ài shān zhōng sù,qiān wàn rén zhōng wú yī rén。

酬赵秀才赠新登科诸先辈

白居易

莫羡蓬莱鸾鹤侣,道成羽翼自生身。mò xiàn péng lái luán hè lǚ,dào chéng yǔ yì zì shēng shēn。
君看名在丹台者,尽是人间修道人。jūn kàn míng zài dān tái zhě,jǐn shì rén jiān xiū dào rén。

过天门街

白居易

雪尽终南又欲春,遥怜翠色对红尘。xuě jǐn zhōng nán yòu yù chūn,yáo lián cuì sè duì hóng chén。
千车万马九衢上,回首看山无一人。qiān chē wàn mǎ jiǔ qú shàng,huí shǒu kàn shān wú yī rén。

惜玉蕊花有怀集贤王校书起

白居易

芳意将阑风又吹,白云离叶雪辞枝。fāng yì jiāng lán fēng yòu chuī,bái yún lí yè xuě cí zhī。
集贤雠校无闲日,落尽瑶花君不知。jí xián chóu xiào wú xián rì,luò jǐn yáo huā jūn bù zhī。

重到毓村

白居易

欲入中门泪满巾,庭花无主两回春。yù rù zhōng mén lèi mǎn jīn,tíng huā wú zhǔ liǎng huí chūn。
轩窗帘幕皆依旧,只是堂前欠一人。xuān chuāng lián mù jiē yī jiù,zhǐ shì táng qián qiàn yī rén。

乱后过流沟寺

白居易

九月徐州新战后,悲风杀气满山河。jiǔ yuè xú zhōu xīn zhàn hòu,bēi fēng shā qì mǎn shān hé。
唯有流沟山下寺,门前依旧白云多。wéi yǒu liú gōu shān xià sì,mén qián yī jiù bái yún duō。

叹发落

白居易

多病多愁心自知,行年未老发先衰。duō bìng duō chóu xīn zì zhī,xíng nián wèi lǎo fā xiān shuāi。
随梳落去何须惜,不落终须变作丝。suí shū luò qù hé xū xī,bù luò zhōng xū biàn zuò sī。

留别吴七正字

白居易

成名共记甲科上,署吏同登芸阁间。chéng míng gòng jì jiǎ kē shàng,shǔ lì tóng dēng yún gé jiān。
唯是尘心殊道性,秋蓬常转水长闲。wéi shì chén xīn shū dào xìng,qiū péng cháng zhuǎn shuǐ zhǎng xián。