古诗词

和答诗十首·其二·和阳城驿

白居易

商山阳城驿,中有叹者谁。shāng shān yáng chéng yì,zhōng yǒu tàn zhě shuí。
云是元监察,江陵谪去时。yún shì yuán jiān chá,jiāng líng zhé qù shí。
忽见此驿名,良久涕欲垂。hū jiàn cǐ yì míng,liáng jiǔ tì yù chuí。
何故阳道州,名姓同于斯。hé gù yáng dào zhōu,míng xìng tóng yú sī。
怜君一寸心,宠辱誓不移。lián jūn yī cùn xīn,chǒng rǔ shì bù yí。
疾恶若巷伯,好贤如缁衣。jí è ruò xiàng bó,hǎo xián rú zī yī。
沉吟不能去,意者欲改为。chén yín bù néng qù,yì zhě yù gǎi wèi。
改为避贤驿,大署于门楣。gǎi wèi bì xián yì,dà shǔ yú mén méi。
荆人爱羊祜,户曹改为辞。jīng rén ài yáng hù,hù cáo gǎi wèi cí。
一字不忍道,况兼姓呼之。yī zì bù rěn dào,kuàng jiān xìng hū zhī。
因题八百言,言直文甚奇。yīn tí bā bǎi yán,yán zhí wén shén qí。
诗成寄与我,锵若金和丝。shī chéng jì yǔ wǒ,qiāng ruò jīn hé sī。
上言阳公行,友悌无等夷。shàng yán yáng gōng xíng,yǒu tì wú děng yí。
骨肉同衾裯,至死不相离。gǔ ròu tóng qīn chóu,zhì sǐ bù xiāng lí。
次言阳公迹,夏邑始栖迟。cì yán yáng gōng jì,xià yì shǐ qī chí。
乡人化其风,少长皆孝慈。xiāng rén huà qí fēng,shǎo zhǎng jiē xiào cí。
次言阳公道,终日对酒卮。cì yán yáng gōng dào,zhōng rì duì jiǔ zhī。
兄弟笑相顾,醉貌红怡怡。xiōng dì xiào xiāng gù,zuì mào hóng yí yí。
次言阳公节,謇謇居谏司。cì yán yáng gōng jié,jiǎn jiǎn jū jiàn sī。
誓心除国蠹,决死犯天威。shì xīn chú guó dù,jué sǐ fàn tiān wēi。
终言阳公命,左迁天一涯。zhōng yán yáng gōng mìng,zuǒ qiān tiān yī yá。
道州炎瘴地,身不得生归。dào zhōu yán zhàng dì,shēn bù dé shēng guī。
一一皆实录,事事无孑遗。yī yī jiē shí lù,shì shì wú jié yí。
凡是为善者,闻之恻然悲。fán shì wèi shàn zhě,wén zhī cè rán bēi。
道州既已矣,往者不可追。dào zhōu jì yǐ yǐ,wǎng zhě bù kě zhuī。
何世无其人,来者亦可思。hé shì wú qí rén,lái zhě yì kě sī。
愿以君子文,告彼大乐师。yuàn yǐ jūn zi wén,gào bǐ dà lè shī。
附于雅歌末,奏之白玉墀。fù yú yǎ gē mò,zòu zhī bái yù chí。
天子闻此章,教化如法施。tiān zi wén cǐ zhāng,jiào huà rú fǎ shī。
直谏从如流,佞臣恶如疵。zhí jiàn cóng rú liú,nìng chén è rú cī。
宰相闻此章,政柄端正持。zǎi xiāng wén cǐ zhāng,zhèng bǐng duān zhèng chí。
进贤不知倦,去邪勿复疑。jìn xián bù zhī juàn,qù xié wù fù yí。
宪臣闻此章,不敢怀依违。xiàn chén wén cǐ zhāng,bù gǎn huái yī wéi。
谏官闻此章,不忍纵诡随。jiàn guān wén cǐ zhāng,bù rěn zòng guǐ suí。
然后告史氏,旧史有前规。rán hòu gào shǐ shì,jiù shǐ yǒu qián guī。
若作阳公传,欲令后世知。ruò zuò yáng gōng chuán,yù lìng hòu shì zhī。
不劳叙世家,不用费文辞。bù láo xù shì jiā,bù yòng fèi wén cí。
但于国史上,全录元稹诗。dàn yú guó shǐ shàng,quán lù yuán zhěn shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

感故张仆射诸妓

白居易

黄金不惜买蛾眉,拣得如花三四枝。huáng jīn bù xī mǎi é méi,jiǎn dé rú huā sān sì zhī。
歌舞教成心力尽,一朝身去不相随。gē wǔ jiào chéng xīn lì jǐn,yī cháo shēn qù bù xiāng suí。

游仙游山

白居易

闇将心地出人间,五六年来人怪闲。àn jiāng xīn dì chū rén jiān,wǔ liù nián lái rén guài xián。
自嫌恋著未全尽,犹爱云泉多在山。zì xián liàn zhù wèi quán jǐn,yóu ài yún quán duō zài shān。

见尹公亮新诗偶赠绝句

白居易

袖里新诗十首馀,吟看句句是琼琚。xiù lǐ xīn shī shí shǒu yú,yín kàn jù jù shì qióng jū。
如何持此将干谒,不及公卿一字书。rú hé chí cǐ jiāng gàn yè,bù jí gōng qīng yī zì shū。

长安闲居

白居易

风竹松烟昼掩关,意中长似在深山。fēng zhú sōng yān zhòu yǎn guān,yì zhōng zhǎng shì zài shēn shān。
无人不怪长安住,何独朝朝暮暮间。wú rén bù guài zhǎng ān zhù,hé dú cháo cháo mù mù jiān。

秘书省中忆旧山

白居易

厌从薄宦校青简,悔别故山思白云。yàn cóng báo huàn xiào qīng jiǎn,huǐ bié gù shān sī bái yún。
犹喜兰台非傲吏,归时应免动移文。yóu xǐ lán tái fēi ào lì,guī shí yīng miǎn dòng yí wén。

江南送北客因凭寄徐州兄弟书

白居易

故园望断欲何如,楚水吴山万里馀。gù yuán wàng duàn yù hé rú,chǔ shuǐ wú shān wàn lǐ yú。
今日因君访兄弟,数行乡泪一封书。jīn rì yīn jūn fǎng xiōng dì,shù xíng xiāng lèi yī fēng shū。

长安正月十五日

白居易

諠諠车骑帝王州,羁病无心逐胜游。xuān xuān chē qí dì wáng zhōu,jī bìng wú xīn zhú shèng yóu。
明月春风三五夜,万人行乐一人愁。míng yuè chūn fēng sān wǔ yè,wàn rén xíng lè yī rén chóu。

宿桐庐馆同崔存度醉后作

白居易

江海漂漂共旅游,一尊相劝散穷愁。jiāng hǎi piāo piāo gòng lǚ yóu,yī zūn xiāng quàn sàn qióng chóu。
夜深醒后愁还在,雨滴梧桐山馆秋。yè shēn xǐng hòu chóu hái zài,yǔ dī wú tóng shān guǎn qiū。

寒食月夜

白居易

风香露重梨花湿,草舍无灯愁未入。fēng xiāng lù zhòng lí huā shī,cǎo shě wú dēng chóu wèi rù。
南邻北里歌吹时,独倚柴门月中立。nán lín běi lǐ gē chuī shí,dú yǐ chái mén yuè zhōng lì。

晚秋闲居

白居易

地僻门深少送迎,披衣闲坐养幽情。dì pì mén shēn shǎo sòng yíng,pī yī xián zuò yǎng yōu qíng。
秋庭不扫携藤杖,闲蹋梧桐黄叶行。qiū tíng bù sǎo xié téng zhàng,xián tà wú tóng huáng yè xíng。

为薛台悼亡

白居易

半死梧桐老病身,重泉一念一伤神。bàn sǐ wú tóng lǎo bìng shēn,zhòng quán yī niàn yī shāng shén。
手携稚子夜归院,月冷空房不见人。shǒu xié zhì zi yè guī yuàn,yuè lěng kōng fáng bù jiàn rén。

途中寒食

白居易

路傍寒食行人尽,独占春愁在路旁。lù bàng hán shí xíng rén jǐn,dú zhàn chūn chóu zài lù páng。
马上垂鞭愁不语,风吹百草野田香。mǎ shàng chuí biān chóu bù yǔ,fēng chuī bǎi cǎo yě tián xiāng。

题流沟寺古松

白居易

烟叶葱茏苍麈尾,霜皮剥落紫龙鳞。yān yè cōng lóng cāng zhǔ wěi,shuāng pí bō luò zǐ lóng lín。
欲知松老看尘壁,死却题诗几许人。yù zhī sōng lǎo kàn chén bì,sǐ què tí shī jǐ xǔ rén。

感月悲逝者

白居易

存亡感月一潸然,月色今宵似往年。cún wáng gǎn yuè yī shān rán,yuè sè jīn xiāo shì wǎng nián。
何处曾经同望月?hé chù céng jīng tóng wàng yuè?
樱桃树下后堂前。yīng táo shù xià hòu táng qián。

代邻叟言怀

白居易

人生何事心无定,宿昔如今意不同。rén shēng hé shì xīn wú dìng,sù xī rú jīn yì bù tóng。
宿昔愁身不得老,如今恨作白头翁。sù xī chóu shēn bù dé lǎo,rú jīn hèn zuò bái tóu wēng。