古诗词

和答诗十首·其二·和阳城驿

白居易

商山阳城驿,中有叹者谁。shāng shān yáng chéng yì,zhōng yǒu tàn zhě shuí。
云是元监察,江陵谪去时。yún shì yuán jiān chá,jiāng líng zhé qù shí。
忽见此驿名,良久涕欲垂。hū jiàn cǐ yì míng,liáng jiǔ tì yù chuí。
何故阳道州,名姓同于斯。hé gù yáng dào zhōu,míng xìng tóng yú sī。
怜君一寸心,宠辱誓不移。lián jūn yī cùn xīn,chǒng rǔ shì bù yí。
疾恶若巷伯,好贤如缁衣。jí è ruò xiàng bó,hǎo xián rú zī yī。
沉吟不能去,意者欲改为。chén yín bù néng qù,yì zhě yù gǎi wèi。
改为避贤驿,大署于门楣。gǎi wèi bì xián yì,dà shǔ yú mén méi。
荆人爱羊祜,户曹改为辞。jīng rén ài yáng hù,hù cáo gǎi wèi cí。
一字不忍道,况兼姓呼之。yī zì bù rěn dào,kuàng jiān xìng hū zhī。
因题八百言,言直文甚奇。yīn tí bā bǎi yán,yán zhí wén shén qí。
诗成寄与我,锵若金和丝。shī chéng jì yǔ wǒ,qiāng ruò jīn hé sī。
上言阳公行,友悌无等夷。shàng yán yáng gōng xíng,yǒu tì wú děng yí。
骨肉同衾裯,至死不相离。gǔ ròu tóng qīn chóu,zhì sǐ bù xiāng lí。
次言阳公迹,夏邑始栖迟。cì yán yáng gōng jì,xià yì shǐ qī chí。
乡人化其风,少长皆孝慈。xiāng rén huà qí fēng,shǎo zhǎng jiē xiào cí。
次言阳公道,终日对酒卮。cì yán yáng gōng dào,zhōng rì duì jiǔ zhī。
兄弟笑相顾,醉貌红怡怡。xiōng dì xiào xiāng gù,zuì mào hóng yí yí。
次言阳公节,謇謇居谏司。cì yán yáng gōng jié,jiǎn jiǎn jū jiàn sī。
誓心除国蠹,决死犯天威。shì xīn chú guó dù,jué sǐ fàn tiān wēi。
终言阳公命,左迁天一涯。zhōng yán yáng gōng mìng,zuǒ qiān tiān yī yá。
道州炎瘴地,身不得生归。dào zhōu yán zhàng dì,shēn bù dé shēng guī。
一一皆实录,事事无孑遗。yī yī jiē shí lù,shì shì wú jié yí。
凡是为善者,闻之恻然悲。fán shì wèi shàn zhě,wén zhī cè rán bēi。
道州既已矣,往者不可追。dào zhōu jì yǐ yǐ,wǎng zhě bù kě zhuī。
何世无其人,来者亦可思。hé shì wú qí rén,lái zhě yì kě sī。
愿以君子文,告彼大乐师。yuàn yǐ jūn zi wén,gào bǐ dà lè shī。
附于雅歌末,奏之白玉墀。fù yú yǎ gē mò,zòu zhī bái yù chí。
天子闻此章,教化如法施。tiān zi wén cǐ zhāng,jiào huà rú fǎ shī。
直谏从如流,佞臣恶如疵。zhí jiàn cóng rú liú,nìng chén è rú cī。
宰相闻此章,政柄端正持。zǎi xiāng wén cǐ zhāng,zhèng bǐng duān zhèng chí。
进贤不知倦,去邪勿复疑。jìn xián bù zhī juàn,qù xié wù fù yí。
宪臣闻此章,不敢怀依违。xiàn chén wén cǐ zhāng,bù gǎn huái yī wéi。
谏官闻此章,不忍纵诡随。jiàn guān wén cǐ zhāng,bù rěn zòng guǐ suí。
然后告史氏,旧史有前规。rán hòu gào shǐ shì,jiù shǐ yǒu qián guī。
若作阳公传,欲令后世知。ruò zuò yáng gōng chuán,yù lìng hòu shì zhī。
不劳叙世家,不用费文辞。bù láo xù shì jiā,bù yòng fèi wén cí。
但于国史上,全录元稹诗。dàn yú guó shǐ shàng,quán lù yuán zhěn shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

与梦得同登栖灵塔

白居易

半月悠悠在广陵,何楼何塔不同登。bàn yuè yōu yōu zài guǎng líng,hé lóu hé tǎ bù tóng dēng。
共怜筋力犹堪在,上到栖灵第九层。gòng lián jīn lì yóu kān zài,shàng dào qī líng dì jiǔ céng。

梦苏州水阁寄冯侍御

白居易

扬州驿里梦苏州,梦到花桥水阁头。yáng zhōu yì lǐ mèng sū zhōu,mèng dào huā qiáo shuǐ gé tóu。
觉后不知冯侍御,此中昨夜共谁游。jué hòu bù zhī féng shì yù,cǐ zhōng zuó yè gòng shuí yóu。

答次休上人

白居易

姓白使君无丽句,名休座主有新文。xìng bái shǐ jūn wú lì jù,míng xiū zuò zhǔ yǒu xīn wén。
禅心不合生分别,莫爱馀霞嫌碧云。chán xīn bù hé shēng fēn bié,mò ài yú xiá xián bì yún。

思子台有感二首

白居易

曾家机上闻投杼,尹氏园中见掇蜂。céng jiā jī shàng wén tóu zhù,yǐn shì yuán zhōng jiàn duō fēng。
但以恩情生隙罅,何人不解作江充。dàn yǐ ēn qíng shēng xì xià,hé rén bù jiě zuò jiāng chōng。

思子台有感二首

白居易

闇生魑魅蠹生虫,何异谗生疑阻中。àn shēng chī mèi dù shēng chóng,hé yì chán shēng yí zǔ zhōng。
但使武皇心似烛,江充不敢作江充。dàn shǐ wǔ huáng xīn shì zhú,jiāng chōng bù gǎn zuò jiāng chōng。

和郭使君题枸杞

白居易

山阳太守政严明,吏静人安无犬惊。shān yáng tài shǒu zhèng yán míng,lì jìng rén ān wú quǎn jīng。
不知灵药根成狗,怪得时闻吠夜声。bù zhī líng yào gēn chéng gǒu,guài dé shí wén fèi yè shēng。

秘省后厅

白居易

槐花雨润新秋地,桐叶风翻欲夜天。huái huā yǔ rùn xīn qiū dì,tóng yè fēng fān yù yè tiān。
尽日后厅无一事,白头老监枕书眠。jǐn rì hòu tīng wú yī shì,bái tóu lǎo jiān zhěn shū mián。

登观音台望

白居易

百千家似围棋局,十二街如种菜畦。bǎi qiān jiā shì wéi qí jú,shí èr jiē rú zhǒng cài qí。
遥认微微入朝火,一条星宿五门西。yáo rèn wēi wēi rù cháo huǒ,yī tiáo xīng sù wǔ mén xī。

登灵

白居易

临高始见人寰小,对远方知色界空。lín gāo shǐ jiàn rén huán xiǎo,duì yuǎn fāng zhī sè jiè kōng。
回首却归朝市去,一稊米落太仓中。huí shǒu què guī cháo shì qù,yī tí mǐ luò tài cāng zhōng。

闲出

白居易

兀兀出门何处去,新昌街晚树阴斜。wù wù chū mén hé chù qù,xīn chāng jiē wǎn shù yīn xié。
马蹄知意缘行熟,不向杨家即庾家。mǎ tí zhī yì yuán xíng shú,bù xiàng yáng jiā jí yǔ jiā。

奉使途中戏赠张常侍

白居易

早风吹土满长衢,驿骑星轺尽疾驱。zǎo fēng chuī tǔ mǎn zhǎng qú,yì qí xīng yáo jǐn jí qū。
共笑篮舁亦称使,日驰一驿向东都。gòng xiào lán yú yì chēng shǐ,rì chí yī yì xiàng dōng dōu。

种白莲

白居易

吴中白藕洛中栽,莫恋江南花懒开。wú zhōng bái ǒu luò zhōng zāi,mò liàn jiāng nán huā lǎn kāi。
万里携归尔知否,红蕉朱槿不将来。wàn lǐ xié guī ěr zhī fǒu,hóng jiāo zhū jǐn bù jiāng lái。

和刘郎中伤鄂姬

白居易

不独君嗟我亦嗟,西风北雪杀南花。bù dú jūn jiē wǒ yì jiē,xī fēng běi xuě shā nán huā。
不知月夜魂归处,鹦鹉洲头第几家。bù zhī yuè yè hún guī chù,yīng wǔ zhōu tóu dì jǐ jiā。

雪中寄令狐相公兼呈梦得

白居易

兔园春雪梁王会,想对金罍咏玉尘。tù yuán chūn xuě liáng wáng huì,xiǎng duì jīn léi yǒng yù chén。
今日相如身在此,不知客右坐何人。jīn rì xiāng rú shēn zài cǐ,bù zhī kè yòu zuò hé rén。

有双鹤留在洛中忽见刘郎中依然鸣顾刘因为鹤叹二篇寄予予以二绝句答之

白居易

辞乡远隔华亭水,逐我来栖缑岭云。cí xiāng yuǎn gé huá tíng shuǐ,zhú wǒ lái qī gōu lǐng yún。
惭愧稻粱长不饱,未曾回眼向鸡群。cán kuì dào liáng zhǎng bù bǎo,wèi céng huí yǎn xiàng jī qún。