古诗词

和答诗十首·其三·答桐花

白居易

山木多蓊郁,兹桐独亭亭。shān mù duō wěng yù,zī tóng dú tíng tíng。
叶重碧云片,花簇紫霞英。yè zhòng bì yún piàn,huā cù zǐ xiá yīng。
是时三月天,春暖山雨晴。shì shí sān yuè tiān,chūn nuǎn shān yǔ qíng。
夜色向月浅,闇香随风轻。yè sè xiàng yuè qiǎn,àn xiāng suí fēng qīng。
行者多商贾,居者悉黎氓。xíng zhě duō shāng jiǎ,jū zhě xī lí máng。
无人解赏爱,有客独屏营。wú rén jiě shǎng ài,yǒu kè dú píng yíng。
手攀花枝立,足蹋花影行。shǒu pān huā zhī lì,zú tà huā yǐng xíng。
生怜不得所,死欲扬其声。shēng lián bù dé suǒ,sǐ yù yáng qí shēng。
截为天子琴,刻作古人形。jié wèi tiān zi qín,kè zuò gǔ rén xíng。
云待我成器,荐之于穆清。yún dài wǒ chéng qì,jiàn zhī yú mù qīng。
诚是君子心,恐非草木情。chéng shì jūn zi xīn,kǒng fēi cǎo mù qíng。
胡为爱其华,而反伤其生。hú wèi ài qí huá,ér fǎn shāng qí shēng。
老龟被刳肠,不如无神灵。lǎo guī bèi kū cháng,bù rú wú shén líng。
雄鸡自断尾,不愿为牺牲。xióng jī zì duàn wěi,bù yuàn wèi xī shēng。
况此好颜色,花紫叶青青。kuàng cǐ hǎo yán sè,huā zǐ yè qīng qīng。
宜遂天地性,忍加刀斧刑。yí suì tiān dì xìng,rěn jiā dāo fǔ xíng。
我思五丁力,拔入九重城。wǒ sī wǔ dīng lì,bá rù jiǔ zhòng chéng。
当君正殿栽,花叶生光晶。dāng jūn zhèng diàn zāi,huā yè shēng guāng jīng。
上对月中桂,下覆阶前蓂。shàng duì yuè zhōng guì,xià fù jiē qián míng。
泛拂香炉烟,隐映斧藻屏。fàn fú xiāng lú yān,yǐn yìng fǔ zǎo píng。
为君布绿阴,当暑荫轩楹。wèi jūn bù lǜ yīn,dāng shǔ yīn xuān yíng。
沈沈绿满地,桃李不敢争。shěn shěn lǜ mǎn dì,táo lǐ bù gǎn zhēng。
为君发清韵,风来如叩琼。wèi jūn fā qīng yùn,fēng lái rú kòu qióng。
泠泠声满耳,郑卫不足听。líng líng shēng mǎn ěr,zhèng wèi bù zú tīng。
受君封植力,不独吐芬馨。shòu jūn fēng zhí lì,bù dú tǔ fēn xīn。
助君行春令,开花应晴明。zhù jūn xíng chūn lìng,kāi huā yīng qíng míng。
受君雨露恩,不独含芳荣。shòu jūn yǔ lù ēn,bù dú hán fāng róng。
戒君无戏言,剪叶封弟兄。jiè jūn wú xì yán,jiǎn yè fēng dì xiōng。
受君岁月功,不独资生成。shòu jūn suì yuè gōng,bù dú zī shēng chéng。
为君长高枝,凤皇上头鸣。wèi jūn zhǎng gāo zhī,fèng huáng shàng tóu míng。
一鸣君万岁,寿如山不倾。yī míng jūn wàn suì,shòu rú shān bù qīng。
再鸣万人泰,泰阶为之平。zài míng wàn rén tài,tài jiē wèi zhī píng。
如何有此用,幽滞在岩坰。rú hé yǒu cǐ yòng,yōu zhì zài yán jiōng。
岁月不尔驻,孤芳坐凋零。suì yuè bù ěr zhù,gū fāng zuò diāo líng。
请向桐枝上,为余题姓名。qǐng xiàng tóng zhī shàng,wèi yú tí xìng míng。
待余有势力,移尔献丹庭。dài yú yǒu shì lì,yí ěr xiàn dān tíng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

答林泉

白居易

好住旧林泉,回头一怅然。hǎo zhù jiù lín quán,huí tóu yī chàng rán。
渐知吾潦倒,深愧尔留连。jiàn zhī wú lǎo dào,shēn kuì ěr liú lián。
欲作栖云计,须营种黍钱。yù zuò qī yún jì,xū yíng zhǒng shǔ qián。
更容求一郡,不得亦归田。gèng róng qiú yī jùn,bù dé yì guī tián。

喜钱左丞再除华州以诗伸贺

白居易

左辖辍中台,门东委上才。zuǒ xiá chuò zhōng tái,mén dōng wěi shàng cái。
彤襜经宿到,绛帐及春开。tóng chān jīng sù dào,jiàng zhàng jí chūn kāi。
民望恳难夺,天心慈易回。mín wàng kěn nán duó,tiān xīn cí yì huí。
那知不隔岁,重借寇恂来。nà zhī bù gé suì,zhòng jiè kòu xún lái。

闲出

白居易

身外无羁束,心中少是非。shēn wài wú jī shù,xīn zhōng shǎo shì fēi。
被花留便住,逢酒醉方归。bèi huā liú biàn zhù,féng jiǔ zuì fāng guī。
人事行时少,官曹入日稀。rén shì xíng shí shǎo,guān cáo rù rì xī。
春寒游正好,稳马薄绵衣。chūn hán yóu zhèng hǎo,wěn mǎ báo mián yī。

答裴相公乞鹤

白居易

警露声音好,冲天相貌殊。jǐng lù shēng yīn hǎo,chōng tiān xiāng mào shū。
终宜向辽廓,不称在泥涂。zhōng yí xiàng liáo kuò,bù chēng zài ní tú。
白首劳为伴,朱门幸见呼。bái shǒu láo wèi bàn,zhū mén xìng jiàn hū。
不知疏野性,解爱凤池无。bù zhī shū yě xìng,jiě ài fèng chí wú。

北窗闲坐

白居易

虚窗两丛竹,静室一炉香。xū chuāng liǎng cóng zhú,jìng shì yī lú xiāng。
门外红尘合,城中白日忙。mén wài hóng chén hé,chéng zhōng bái rì máng。
无烦寻道士,不要学仙方。wú fán xún dào shì,bù yào xué xiān fāng。
自有延年术,心闲岁月长。zì yǒu yán nián shù,xīn xián suì yuè zhǎng。

从陕至东京

白居易

从陕至东京,山低路渐平。cóng shǎn zhì dōng jīng,shān dī lù jiàn píng。
风光四百里,车马十三程。fēng guāng sì bǎi lǐ,chē mǎ shí sān chéng。
花共垂鞭看,杯多并辔倾。huā gòng chuí biān kàn,bēi duō bìng pèi qīng。
笙歌与谈笑,随分自将行。shēng gē yǔ tán xiào,suí fēn zì jiāng xíng。

宴散

白居易

小宴追凉散,平桥步月回。xiǎo yàn zhuī liáng sàn,píng qiáo bù yuè huí。
笙歌归院落,灯火下楼台。shēng gē guī yuàn luò,dēng huǒ xià lóu tái。
残暑蝉催尽,新秋雁带来。cán shǔ chán cuī jǐn,xīn qiū yàn dài lái。
将何迎睡兴,临卧举残杯。jiāng hé yíng shuì xīng,lín wò jǔ cán bēi。

人定

白居易

人定月胧明,香消枕簟清。rén dìng yuè lóng míng,xiāng xiāo zhěn diàn qīng。
翠屏遮烛影,红袖下帘声。cuì píng zhē zhú yǐng,hóng xiù xià lián shēng。
坐久吟方罢,眠初梦未成。zuò jiǔ yín fāng bà,mián chū mèng wèi chéng。
谁家教鹦鹉,故故语相惊。shuí jiā jiào yīng wǔ,gù gù yǔ xiāng jīng。

池上

白居易

袅袅凉风动,凄凄寒露零。niǎo niǎo liáng fēng dòng,qī qī hán lù líng。
兰衰花始白,荷破叶犹青。lán shuāi huā shǐ bái,hé pò yè yóu qīng。
独立栖沙鹤,双飞照水萤。dú lì qī shā hè,shuāng fēi zhào shuǐ yíng。
若为寥落境,仍值酒初醒。ruò wèi liáo luò jìng,réng zhí jiǔ chū xǐng。

题崔常侍济源庄

白居易

谷口谁家住,云扃锁竹泉。gǔ kǒu shuí jiā zhù,yún jiōng suǒ zhú quán。
主人何处去,萝薜换貂蝉。zhǔ rén hé chù qù,luó bì huàn diāo chán。
籍在金闺内,班排玉扆前。jí zài jīn guī nèi,bān pái yù yǐ qián。
诚知忆山水,归得是何年。chéng zhī yì shān shuǐ,guī dé shì hé nián。

魏堤有怀

白居易

魏王堤下水,声似使君滩。wèi wáng dī xià shuǐ,shēng shì shǐ jūn tān。
惆怅回头听,踌蹰立马看。chóu chàng huí tóu tīng,chóu chú lì mǎ kàn。
荡风波眼急,翻雪浪心寒。dàng fēng bō yǎn jí,fān xuě làng xīn hán。
忆得瞿唐事,重吟行路难。yì dé qú táng shì,zhòng yín xíng lù nán。

柘枝词

白居易

柳闇长廊合,花深小院开。liǔ àn zhǎng láng hé,huā shēn xiǎo yuàn kāi。
苍头铺锦褥,皓腕捧银杯。cāng tóu pù jǐn rù,hào wàn pěng yín bēi。
绣帽珠稠缀,香衫袖窄裁。xiù mào zhū chóu zhuì,xiāng shān xiù zhǎi cái。
将军拄毬杖,看按柘枝来。jiāng jūn zhǔ qiú zhàng,kàn àn zhè zhī lái。

赠悼怀太子挽歌辞二首

白居易

竹马书薨岁,铜龙表葬时。zhú mǎ shū hōng suì,tóng lóng biǎo zàng shí。
永言窀穸事,全用少阳仪。yǒng yán zhūn xī shì,quán yòng shǎo yáng yí。
寿夭由天命,哀荣出圣慈。shòu yāo yóu tiān mìng,āi róng chū shèng cí。
恭闻褒赠诏,轸念在与夷。gōng wén bāo zèng zhào,zhěn niàn zài yǔ yí。

赠悼怀太子挽歌辞二首

白居易

剪叶藩封早,承华册命尊。jiǎn yè fān fēng zǎo,chéng huá cè mìng zūn。
笙歌辞洛苑,风雪蔽梁园。shēng gē cí luò yuàn,fēng xuě bì liáng yuán。
卤簿凌霜宿,铭旌向月翻。lǔ bù líng shuāng sù,míng jīng xiàng yuè fān。
宫寮不逮事,哭送出都门。gōng liáo bù dǎi shì,kū sòng chū dōu mén。

雨中招张司业宿

白居易

过夏衣香润,迎秋簟色鲜。guò xià yī xiāng rùn,yíng qiū diàn sè xiān。
斜支花石枕,卧咏蕊珠篇。xié zhī huā shí zhěn,wò yǒng ruǐ zhū piān。
泥泞非游日,阴沈好睡天。ní nìng fēi yóu rì,yīn shěn hǎo shuì tiān。
能来同宿否,听雨对床眠。néng lái tóng sù fǒu,tīng yǔ duì chuáng mián。