古诗词

和答诗十首·其三·答桐花

白居易

山木多蓊郁,兹桐独亭亭。shān mù duō wěng yù,zī tóng dú tíng tíng。
叶重碧云片,花簇紫霞英。yè zhòng bì yún piàn,huā cù zǐ xiá yīng。
是时三月天,春暖山雨晴。shì shí sān yuè tiān,chūn nuǎn shān yǔ qíng。
夜色向月浅,闇香随风轻。yè sè xiàng yuè qiǎn,àn xiāng suí fēng qīng。
行者多商贾,居者悉黎氓。xíng zhě duō shāng jiǎ,jū zhě xī lí máng。
无人解赏爱,有客独屏营。wú rén jiě shǎng ài,yǒu kè dú píng yíng。
手攀花枝立,足蹋花影行。shǒu pān huā zhī lì,zú tà huā yǐng xíng。
生怜不得所,死欲扬其声。shēng lián bù dé suǒ,sǐ yù yáng qí shēng。
截为天子琴,刻作古人形。jié wèi tiān zi qín,kè zuò gǔ rén xíng。
云待我成器,荐之于穆清。yún dài wǒ chéng qì,jiàn zhī yú mù qīng。
诚是君子心,恐非草木情。chéng shì jūn zi xīn,kǒng fēi cǎo mù qíng。
胡为爱其华,而反伤其生。hú wèi ài qí huá,ér fǎn shāng qí shēng。
老龟被刳肠,不如无神灵。lǎo guī bèi kū cháng,bù rú wú shén líng。
雄鸡自断尾,不愿为牺牲。xióng jī zì duàn wěi,bù yuàn wèi xī shēng。
况此好颜色,花紫叶青青。kuàng cǐ hǎo yán sè,huā zǐ yè qīng qīng。
宜遂天地性,忍加刀斧刑。yí suì tiān dì xìng,rěn jiā dāo fǔ xíng。
我思五丁力,拔入九重城。wǒ sī wǔ dīng lì,bá rù jiǔ zhòng chéng。
当君正殿栽,花叶生光晶。dāng jūn zhèng diàn zāi,huā yè shēng guāng jīng。
上对月中桂,下覆阶前蓂。shàng duì yuè zhōng guì,xià fù jiē qián míng。
泛拂香炉烟,隐映斧藻屏。fàn fú xiāng lú yān,yǐn yìng fǔ zǎo píng。
为君布绿阴,当暑荫轩楹。wèi jūn bù lǜ yīn,dāng shǔ yīn xuān yíng。
沈沈绿满地,桃李不敢争。shěn shěn lǜ mǎn dì,táo lǐ bù gǎn zhēng。
为君发清韵,风来如叩琼。wèi jūn fā qīng yùn,fēng lái rú kòu qióng。
泠泠声满耳,郑卫不足听。líng líng shēng mǎn ěr,zhèng wèi bù zú tīng。
受君封植力,不独吐芬馨。shòu jūn fēng zhí lì,bù dú tǔ fēn xīn。
助君行春令,开花应晴明。zhù jūn xíng chūn lìng,kāi huā yīng qíng míng。
受君雨露恩,不独含芳荣。shòu jūn yǔ lù ēn,bù dú hán fāng róng。
戒君无戏言,剪叶封弟兄。jiè jūn wú xì yán,jiǎn yè fēng dì xiōng。
受君岁月功,不独资生成。shòu jūn suì yuè gōng,bù dú zī shēng chéng。
为君长高枝,凤皇上头鸣。wèi jūn zhǎng gāo zhī,fèng huáng shàng tóu míng。
一鸣君万岁,寿如山不倾。yī míng jūn wàn suì,shòu rú shān bù qīng。
再鸣万人泰,泰阶为之平。zài míng wàn rén tài,tài jiē wèi zhī píng。
如何有此用,幽滞在岩坰。rú hé yǒu cǐ yòng,yōu zhì zài yán jiōng。
岁月不尔驻,孤芳坐凋零。suì yuè bù ěr zhù,gū fāng zuò diāo líng。
请向桐枝上,为余题姓名。qǐng xiàng tóng zhī shàng,wèi yú tí xìng míng。
待余有势力,移尔献丹庭。dài yú yǒu shì lì,yí ěr xiàn dān tíng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

香山下

白居易

老须为老计,老计在抽簪。lǎo xū wèi lǎo jì,lǎo jì zài chōu zān。
山下初投足,人间久息心。shān xià chū tóu zú,rén jiān jiǔ xī xīn。
乱藤遮石壁,绝涧护云林。luàn téng zhē shí bì,jué jiàn hù yún lín。
若要深藏处,无如此处深。ruò yào shēn cáng chù,wú rú cǐ chù shēn。

无长物

白居易

莫讶家居窄,无嫌活计贫。mò yà jiā jū zhǎi,wú xián huó jì pín。
只缘无长物,始得作闲人。zhǐ yuán wú zhǎng wù,shǐ dé zuò xián rén。
青竹单床簟,乌纱独幅巾。qīng zhú dān chuáng diàn,wū shā dú fú jīn。
其馀皆称是,亦足奉吾身。qí yú jiē chēng shì,yì zú fèng wú shēn。

和令公问刘宾客归来称意无之作

白居易

水南秋一半,风景未萧条。shuǐ nán qiū yī bàn,fēng jǐng wèi xiāo tiáo。
皂盖回沙苑,蓝舆上洛桥。zào gài huí shā yuàn,lán yú shàng luò qiáo。
闲尝黄菊酒,醉唱紫芝谣。xián cháng huáng jú jiǔ,zuì chàng zǐ zhī yáo。
称意那劳问,请钱不早朝。chēng yì nà láo wèn,qǐng qián bù zǎo cháo。

酬梦得穷秋夜坐即事见寄

白居易

焰细灯将尽,声遥漏正长。yàn xì dēng jiāng jǐn,shēng yáo lòu zhèng zhǎng。
老人秋向火,小女夜缝裳。lǎo rén qiū xiàng huǒ,xiǎo nǚ yè fèng shang。
菊悴篱经雨,萍销水得霜。jú cuì lí jīng yǔ,píng xiāo shuǐ dé shuāng。
今冬暖寒酒,先拟共君尝。jīn dōng nuǎn hán jiǔ,xiān nǐ gòng jūn cháng。

偶于维扬牛相公处觅得筝筝未到先寄诗来走笔戏答

白居易

楚匠饶巧思,秦筝多好音。chǔ jiàng ráo qiǎo sī,qín zhēng duō hǎo yīn。
如能惠一面,何啻直双金。rú néng huì yī miàn,hé chì zhí shuāng jīn。
玉柱调须品,朱弦染要深。yù zhù diào xū pǐn,zhū xián rǎn yào shēn。
会教魔女弄,不动是禅心。huì jiào mó nǚ nòng,bù dòng shì chán xīn。

酬梦得霜夜对月见怀

白居易

凄清冬夜景,摇落长年情。qī qīng dōng yè jǐng,yáo luò zhǎng nián qíng。
月带新霜色,砧和远雁声。yuè dài xīn shuāng sè,zhēn hé yuǎn yàn shēng。
暖怜炉火近,寒觉被衣轻。nuǎn lián lú huǒ jìn,hán jué bèi yī qīng。
枕上酬佳句,诗成梦不成。zhěn shàng chóu jiā jù,shī chéng mèng bù chéng。

雪中酒熟欲携访吴监先寄此诗

白居易

新雪对新酒,忆同倾一杯。xīn xuě duì xīn jiǔ,yì tóng qīng yī bēi。
自然须访戴,不必待延枚。zì rán xū fǎng dài,bù bì dài yán méi。
陈榻无辞解,袁门莫懒开。chén tà wú cí jiě,yuán mén mò lǎn kāi。
笙歌与谈笑,随事自将来。shēng gē yǔ tán xiào,suí shì zì jiāng lái。

惜春赠李尹

白居易

春色有时尽,公门终日忙。chūn sè yǒu shí jǐn,gōng mén zhōng rì máng。
两衙但不阙,一醉亦何妨。liǎng yá dàn bù quē,yī zuì yì hé fáng。
芳树花团雪,衰翁鬓扑霜。fāng shù huā tuán xuě,shuāi wēng bìn pū shuāng。
知君倚年少,未苦惜风光。zhī jūn yǐ nián shǎo,wèi kǔ xī fēng guāng。

晚春酒醒寻梦得

白居易

料合同惆怅,花残酒亦残。liào hé tóng chóu chàng,huā cán jiǔ yì cán。
醉心忘老易,醒眼别春难。zuì xīn wàng lǎo yì,xǐng yǎn bié chūn nán。
独出虽慵懒,相逢定喜欢。dú chū suī yōng lǎn,xiāng féng dìng xǐ huān。
还携小蛮去,试觅老刘看。hái xié xiǎo mán qù,shì mì lǎo liú kàn。

烧药不成命酒独醉

白居易

白发逢秋王,丹砂见火空。bái fā féng qiū wáng,dān shā jiàn huǒ kōng。
不能留姹女,争免作衰翁。bù néng liú chà nǚ,zhēng miǎn zuò shuāi wēng。
赖有杯中绿,能为面上红。lài yǒu bēi zhōng lǜ,néng wèi miàn shàng hóng。
少年心不远,只在半酣中。shǎo nián xīn bù yuǎn,zhǐ zài bàn hān zhōng。

冬夜对酒寄皇甫十

白居易

霜杀中庭草,冰生后院池。shuāng shā zhōng tíng cǎo,bīng shēng hòu yuàn chí。
有风空动树,无叶可辞枝。yǒu fēng kōng dòng shù,wú yè kě cí zhī。
十月苦长夜,百年强半时。shí yuè kǔ zhǎng yè,bǎi nián qiáng bàn shí。
新开一瓶酒,那得不相思。xīn kāi yī píng jiǔ,nà dé bù xiāng sī。

岁除夜对酒

白居易

衰翁岁除夜,对酒思悠然。shuāi wēng suì chú yè,duì jiǔ sī yōu rán。
草白经霜地,云黄欲雪天。cǎo bái jīng shuāng dì,yún huáng yù xuě tiān。
醉依香枕坐,慵傍暖炉眠。zuì yī xiāng zhěn zuò,yōng bàng nuǎn lú mián。
洛下闲来久,明朝是十年。luò xià xián lái jiǔ,míng cháo shì shí nián。

梦得卧病携酒相寻先以此寄

白居易

病来知少客,谁可以为娱。bìng lái zhī shǎo kè,shuí kě yǐ wèi yú。
日晏开门未,秋寒有酒无。rì yàn kāi mén wèi,qiū hán yǒu jiǔ wú。
自宜相慰问,何必待招呼。zì yí xiāng wèi wèn,hé bì dài zhāo hū。
小疾无妨饮,还须挈一壶。xiǎo jí wú fáng yǐn,hái xū qiè yī hú。

酬思黯戏赠同用狂字

白居易

钟乳三千两,金钗十二行。zhōng rǔ sān qiān liǎng,jīn chāi shí èr xíng。
妒他心似火,欺我鬓如霜。dù tā xīn shì huǒ,qī wǒ bìn rú shuāng。
慰老资歌笑,销愁仰酒浆。wèi lǎo zī gē xiào,xiāo chóu yǎng jiǔ jiāng。
眼看狂不得,狂得且须狂。yǎn kàn kuáng bù dé,kuáng dé qiě xū kuáng。

新岁赠梦得

白居易

暮齿忽将及,同心私自怜。mù chǐ hū jiāng jí,tóng xīn sī zì lián。
渐衰宜减食,已喜更加年。jiàn shuāi yí jiǎn shí,yǐ xǐ gèng jiā nián。
紫绶行联袂,篮舆出比肩。zǐ shòu xíng lián mèi,lán yú chū bǐ jiān。
与君同甲子,岁酒合谁先。yǔ jūn tóng jiǎ zi,suì jiǔ hé shuí xiān。