古诗词

和答诗十首·其三·答桐花

白居易

山木多蓊郁,兹桐独亭亭。shān mù duō wěng yù,zī tóng dú tíng tíng。
叶重碧云片,花簇紫霞英。yè zhòng bì yún piàn,huā cù zǐ xiá yīng。
是时三月天,春暖山雨晴。shì shí sān yuè tiān,chūn nuǎn shān yǔ qíng。
夜色向月浅,闇香随风轻。yè sè xiàng yuè qiǎn,àn xiāng suí fēng qīng。
行者多商贾,居者悉黎氓。xíng zhě duō shāng jiǎ,jū zhě xī lí máng。
无人解赏爱,有客独屏营。wú rén jiě shǎng ài,yǒu kè dú píng yíng。
手攀花枝立,足蹋花影行。shǒu pān huā zhī lì,zú tà huā yǐng xíng。
生怜不得所,死欲扬其声。shēng lián bù dé suǒ,sǐ yù yáng qí shēng。
截为天子琴,刻作古人形。jié wèi tiān zi qín,kè zuò gǔ rén xíng。
云待我成器,荐之于穆清。yún dài wǒ chéng qì,jiàn zhī yú mù qīng。
诚是君子心,恐非草木情。chéng shì jūn zi xīn,kǒng fēi cǎo mù qíng。
胡为爱其华,而反伤其生。hú wèi ài qí huá,ér fǎn shāng qí shēng。
老龟被刳肠,不如无神灵。lǎo guī bèi kū cháng,bù rú wú shén líng。
雄鸡自断尾,不愿为牺牲。xióng jī zì duàn wěi,bù yuàn wèi xī shēng。
况此好颜色,花紫叶青青。kuàng cǐ hǎo yán sè,huā zǐ yè qīng qīng。
宜遂天地性,忍加刀斧刑。yí suì tiān dì xìng,rěn jiā dāo fǔ xíng。
我思五丁力,拔入九重城。wǒ sī wǔ dīng lì,bá rù jiǔ zhòng chéng。
当君正殿栽,花叶生光晶。dāng jūn zhèng diàn zāi,huā yè shēng guāng jīng。
上对月中桂,下覆阶前蓂。shàng duì yuè zhōng guì,xià fù jiē qián míng。
泛拂香炉烟,隐映斧藻屏。fàn fú xiāng lú yān,yǐn yìng fǔ zǎo píng。
为君布绿阴,当暑荫轩楹。wèi jūn bù lǜ yīn,dāng shǔ yīn xuān yíng。
沈沈绿满地,桃李不敢争。shěn shěn lǜ mǎn dì,táo lǐ bù gǎn zhēng。
为君发清韵,风来如叩琼。wèi jūn fā qīng yùn,fēng lái rú kòu qióng。
泠泠声满耳,郑卫不足听。líng líng shēng mǎn ěr,zhèng wèi bù zú tīng。
受君封植力,不独吐芬馨。shòu jūn fēng zhí lì,bù dú tǔ fēn xīn。
助君行春令,开花应晴明。zhù jūn xíng chūn lìng,kāi huā yīng qíng míng。
受君雨露恩,不独含芳荣。shòu jūn yǔ lù ēn,bù dú hán fāng róng。
戒君无戏言,剪叶封弟兄。jiè jūn wú xì yán,jiǎn yè fēng dì xiōng。
受君岁月功,不独资生成。shòu jūn suì yuè gōng,bù dú zī shēng chéng。
为君长高枝,凤皇上头鸣。wèi jūn zhǎng gāo zhī,fèng huáng shàng tóu míng。
一鸣君万岁,寿如山不倾。yī míng jūn wàn suì,shòu rú shān bù qīng。
再鸣万人泰,泰阶为之平。zài míng wàn rén tài,tài jiē wèi zhī píng。
如何有此用,幽滞在岩坰。rú hé yǒu cǐ yòng,yōu zhì zài yán jiōng。
岁月不尔驻,孤芳坐凋零。suì yuè bù ěr zhù,gū fāng zuò diāo líng。
请向桐枝上,为余题姓名。qǐng xiàng tóng zhī shàng,wèi yú tí xìng míng。
待余有势力,移尔献丹庭。dài yú yǒu shì lì,yí ěr xiàn dān tíng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

和杨郎中贺杨仆射致仕后杨侍郎门生合宴席上作

白居易

业重关西继大名,恩深阙下遂高情。yè zhòng guān xī jì dà míng,ēn shēn quē xià suì gāo qíng。
祥鳣降伴趋庭鲤,贺燕飞和出谷莺。xiáng zhān jiàng bàn qū tíng lǐ,hè yàn fēi hé chū gǔ yīng。
范蠡舟中无子弟,疏家席上欠门生。fàn lí zhōu zhōng wú zi dì,shū jiā xí shàng qiàn mén shēng。
可怜玉树连桃李,从古无如此会荣。kě lián yù shù lián táo lǐ,cóng gǔ wú rú cǐ huì róng。

酬裴相公题兴化小池见招长句

白居易

为爱小塘招散客,不嫌老监与新诗。wèi ài xiǎo táng zhāo sàn kè,bù xián lǎo jiān yǔ xīn shī。
山公倒载无妨学,范蠡扁舟未要追。shān gōng dào zài wú fáng xué,fàn lí biǎn zhōu wèi yào zhuī。
蓬断偶飘桃李径,鸥惊误拂凤皇池。péng duàn ǒu piāo táo lǐ jìng,ōu jīng wù fú fèng huáng chí。
敢辞课拙酬高韵,一勺争禁万顷陂。gǎn cí kè zhuō chóu gāo yùn,yī sháo zhēng jìn wàn qǐng bēi。

闲行

白居易

五十年来思虑熟,忙人应未胜闲人。wǔ shí nián lái sī lǜ shú,máng rén yīng wèi shèng xián rén。
林园傲逸真成贵,衣食单疏不是贫。lín yuán ào yì zhēn chéng guì,yī shí dān shū bù shì pín。
专掌图书无过地,遍寻山水自由身。zhuān zhǎng tú shū wú guò dì,biàn xún shān shuǐ zì yóu shēn。
傥年七十犹强健,尚得闲行十五春。tǎng nián qī shí yóu qiáng jiàn,shàng dé xián xíng shí wǔ chūn。

忆庐山旧隐及洛下新居

白居易

形骸黾勉班行内,骨肉句留俸禄中。xíng hái mǐn miǎn bān xíng nèi,gǔ ròu jù liú fèng lù zhōng。
无奈攀缘随手长,亦知恩爱到头空。wú nài pān yuán suí shǒu zhǎng,yì zhī ēn ài dào tóu kōng。
草堂久闭庐山下,竹院新抛洛水东。cǎo táng jiǔ bì lú shān xià,zhú yuàn xīn pāo luò shuǐ dōng。
自是未能归去得,世间谁要白须翁。zì shì wèi néng guī qù dé,shì jiān shuí yào bái xū wēng。

答尉迟少监水阁重宴

白居易

人情依旧岁华新,今日重招往日宾。rén qíng yī jiù suì huá xīn,jīn rì zhòng zhāo wǎng rì bīn。
鸡黍重回千里驾,林园闇换四年春。jī shǔ zhòng huí qiān lǐ jià,lín yuán àn huàn sì nián chūn。
水轩平写琉璃镜,草岸斜铺翡翠茵。shuǐ xuān píng xiě liú lí jìng,cǎo àn xié pù fěi cuì yīn。
闻道经营费心力,忍教成后属他人。wén dào jīng yíng fèi xīn lì,rěn jiào chéng hòu shǔ tā rén。

早春同刘郎中寄宣武令狐相公

白居易

梁园不到一年强,遥想清吟对绿觞。liáng yuán bù dào yī nián qiáng,yáo xiǎng qīng yín duì lǜ shāng。
更有何人能饮酌,新添几卷好篇章。gèng yǒu hé rén néng yǐn zhuó,xīn tiān jǐ juǎn hǎo piān zhāng。
马头拂柳时回辔,豹尾穿花暂亚枪。mǎ tóu fú liǔ shí huí pèi,bào wěi chuān huā zàn yà qiāng。
谁引相公开口笑,不逢白监与刘郎。shuí yǐn xiāng gōng kāi kǒu xiào,bù féng bái jiān yǔ liú láng。

寄太原李相公

白居易

闻道北都今一变,政和军乐万人安。wén dào běi dōu jīn yī biàn,zhèng hé jūn lè wàn rén ān。
绮罗二八围宾榻,组练三千夹将坛。qǐ luó èr bā wéi bīn tà,zǔ liàn sān qiān jiā jiāng tán。
蝉鬓应夸丞相少,貂裘不觉太原寒。chán bìn yīng kuā chéng xiāng shǎo,diāo qiú bù jué tài yuán hán。
世间大有虚荣贵,百岁无君一日欢。shì jiān dà yǒu xū róng guì,bǎi suì wú jūn yī rì huān。

出使在途所骑马死改乘肩舆将归长安偶咏旅怀寄太原李相公

白居易

驿路崎岖泥雪寒,欲登篮舆一长叹。yì lù qí qū ní xuě hán,yù dēng lán yú yī zhǎng tàn。
风光不见桃花骑,尘土空留杏叶鞍。fēng guāng bù jiàn táo huā qí,chén tǔ kōng liú xìng yè ān。
丧乘独归殊不易,脱骖相赠岂为难。sàng chéng dú guī shū bù yì,tuō cān xiāng zèng qǐ wèi nán。
并州好马应无数,不怕旌旄试觅看。bìng zhōu hǎo mǎ yīng wú shù,bù pà jīng máo shì mì kàn。

寄殷协律

白居易

五岁优游同过日,一朝消散似浮云。wǔ suì yōu yóu tóng guò rì,yī cháo xiāo sàn shì fú yún。
琴诗酒伴皆抛我,雪月花时最忆君。qín shī jiǔ bàn jiē pāo wǒ,xuě yuè huā shí zuì yì jūn。
几度听鸡歌白日,亦曾骑马咏红裙。jǐ dù tīng jī gē bái rì,yì céng qí mǎ yǒng hóng qún。
吴娘暮雨萧萧曲,自别江南更不闻。wú niáng mù yǔ xiāo xiāo qū,zì bié jiāng nán gèng bù wén。

将发洛中枉令狐相公手札兼辱二篇宠行以长句答之

白居易

尺素忽惊来梓泽,双金不惜送蓬山。chǐ sù hū jīng lái zǐ zé,shuāng jīn bù xī sòng péng shān。
八行落泊飞云雨,五字鎗鏦动佩环。bā xíng luò pō fēi yún yǔ,wǔ zì qiāng cōng dòng pèi huán。
玉韵乍听堪醒酒,银钩细读当披颜。yù yùn zhà tīng kān xǐng jiǔ,yín gōu xì dú dāng pī yán。
收藏便作终身宝,何啻三年怀袖间。shōu cáng biàn zuò zhōng shēn bǎo,hé chì sān nián huái xiù jiān。

花前有感兼呈崔相公刘郎中

白居易

落花如雪鬓如霜,醉把花看益自伤。luò huā rú xuě bìn rú shuāng,zuì bǎ huā kàn yì zì shāng。
少日为名多检束,长年无兴可颠狂。shǎo rì wèi míng duō jiǎn shù,zhǎng nián wú xīng kě diān kuáng。
四时轮转春常少,百刻支分夜苦长。sì shí lún zhuǎn chūn cháng shǎo,bǎi kè zhī fēn yè kǔ zhǎng。
何事同生壬子岁,老于崔相及刘郎。hé shì tóng shēng rén zi suì,lǎo yú cuī xiāng jí liú láng。

微之就拜尚书居易续除刑部因书贺意兼咏离怀

白居易

我为宪部入南宫,君作尚书镇浙东。wǒ wèi xiàn bù rù nán gōng,jūn zuò shàng shū zhèn zhè dōng。
老去一时成白首,别来七度换春风。lǎo qù yī shí chéng bái shǒu,bié lái qī dù huàn chūn fēng。
簪缨假合虚名在,筋力销磨实事空。zān yīng jiǎ hé xū míng zài,jīn lì xiāo mó shí shì kōng。
远地官高亲故少,些些谈笑与谁同。yuǎn dì guān gāo qīn gù shǎo,xiē xiē tán xiào yǔ shuí tóng。

喜与韦左丞同入南省因叙旧以赠之

白居易

早年同遇陶钧主,利钝精粗共在镕。zǎo nián tóng yù táo jūn zhǔ,lì dùn jīng cū gòng zài róng。
金剑淬来长透匣,铅刀磨尽不成锋。jīn jiàn cuì lái zhǎng tòu xiá,qiān dāo mó jǐn bù chéng fēng。
差肩北省惭非据,接武南宫幸再容。chà jiān běi shěng cán fēi jù,jiē wǔ nán gōng xìng zài róng。
跛鳖虽迟骐骥疾,何妨中路亦相逢。bǒ biē suī chí qí jì jí,hé fáng zhōng lù yì xiāng féng。

晚从省归

白居易

朝回北阙值清晨,晚出南宫送暮春。cháo huí běi quē zhí qīng chén,wǎn chū nán gōng sòng mù chūn。
入去丞郎非散秩,归来诗酒是闲人。rù qù chéng láng fēi sàn zhì,guī lái shī jiǔ shì xián rén。
犹思泉石多成梦,尚叹簪裾未离身。yóu sī quán shí duō chéng mèng,shàng tàn zān jū wèi lí shēn。
终是不如山下去,心头眼底两无尘。zhōng shì bù rú shān xià qù,xīn tóu yǎn dǐ liǎng wú chén。

绣妇叹

白居易

连枝花样绣罗襦,本拟新年饷小姑。lián zhī huā yàng xiù luó rú,běn nǐ xīn nián xiǎng xiǎo gū。
自觉逢春饶怅望,谁能每日趁功夫。zì jué féng chūn ráo chàng wàng,shuí néng měi rì chèn gōng fū。
针头不解愁眉结,线缕难穿泪脸珠。zhēn tóu bù jiě chóu méi jié,xiàn lǚ nán chuān lèi liǎn zhū。
虽凭绣床都不绣,同床绣伴得知无。suī píng xiù chuáng dōu bù xiù,tóng chuáng xiù bàn dé zhī wú。