古诗词

和答诗十首·其五·答四皓庙

白居易

天下有道见,无道卷怀之。tiān xià yǒu dào jiàn,wú dào juǎn huái zhī。
此乃圣人语,吾闻诸仲尼。cǐ nǎi shèng rén yǔ,wú wén zhū zhòng ní。
矫矫四先生,同禀希世资。jiǎo jiǎo sì xiān shēng,tóng bǐng xī shì zī。
随时有显晦,秉道无磷缁。suí shí yǒu xiǎn huì,bǐng dào wú lín zī。
秦皇肆暴虐,二世遘乱离。qín huáng sì bào nüè,èr shì gòu luàn lí。
先生相随去,商岭采紫芝。xiān shēng xiāng suí qù,shāng lǐng cǎi zǐ zhī。
君看秦狱中,戮辱者李斯。jūn kàn qín yù zhōng,lù rǔ zhě lǐ sī。
刘项争天下,谋臣竟悦随。liú xiàng zhēng tiān xià,móu chén jìng yuè suí。
先生如鸾鹤,去入冥冥飞。xiān shēng rú luán hè,qù rù míng míng fēi。
君看齐鼎中,焦烂者郦其。jūn kàn qí dǐng zhōng,jiāo làn zhě lì qí。
子房得沛公,自谓相遇迟。zi fáng dé pèi gōng,zì wèi xiāng yù chí。
八难掉舌枢,三略役心机。bā nán diào shé shū,sān lüè yì xīn jī。
辛苦十数年,昼夜形神疲。xīn kǔ shí shù nián,zhòu yè xíng shén pí。
竟杂霸者道,徒称帝者师。jìng zá bà zhě dào,tú chēng dì zhě shī。
子房尔则能,此非吾所宜。zi fáng ěr zé néng,cǐ fēi wú suǒ yí。
汉高之季年,嬖宠钟所私。hàn gāo zhī jì nián,bì chǒng zhōng suǒ sī。
冢嫡欲废夺,骨肉相忧疑。zhǒng dí yù fèi duó,gǔ ròu xiāng yōu yí。
岂无子房口,口舌无所施。qǐ wú zi fáng kǒu,kǒu shé wú suǒ shī。
亦有陈平心,心计将何为。yì yǒu chén píng xīn,xīn jì jiāng hé wèi。
皤皤四先生,高冠危映眉。pó pó sì xiān shēng,gāo guān wēi yìng méi。
从容下南山,顾盼入东闱。cóng róng xià nán shān,gù pàn rù dōng wéi。
前瞻惠太子,左右生羽仪。qián zhān huì tài zi,zuǒ yòu shēng yǔ yí。
却顾戚夫人,楚舞无光辉。què gù qī fū rén,chǔ wǔ wú guāng huī。
心不画一计,口不吐一词。xīn bù huà yī jì,kǒu bù tǔ yī cí。
闇定天下本,遂安刘氏危。àn dìng tiān xià běn,suì ān liú shì wēi。
子房吾则能,此非尔所知。zi fáng wú zé néng,cǐ fēi ěr suǒ zhī。
先生道既光,太子礼甚卑。xiān shēng dào jì guāng,tài zi lǐ shén bēi。
安车留不住,功成弃如遗。ān chē liú bù zhù,gōng chéng qì rú yí。
如彼旱天云,一雨百谷滋。rú bǐ hàn tiān yún,yī yǔ bǎi gǔ zī。
泽则在天下,云复归稀夷。zé zé zài tiān xià,yún fù guī xī yí。
勿高巢与由,勿尚吕与伊。wù gāo cháo yǔ yóu,wù shàng lǚ yǔ yī。
巢由往不返,伊吕去不归。cháo yóu wǎng bù fǎn,yī lǚ qù bù guī。
岂如四先生,出处两逶迤。qǐ rú sì xiān shēng,chū chù liǎng wēi yí。
何必长隐逸,何必长济时。hé bì zhǎng yǐn yì,hé bì zhǎng jì shí。
由来圣人道,无朕不可窥。yóu lái shèng rén dào,wú zhèn bù kě kuī。
卷之不盈握,舒之亘八陲。juǎn zhī bù yíng wò,shū zhī gèn bā chuí。
先生道甚明,夫子犹或非。xiān shēng dào shén míng,fū zi yóu huò fēi。
愿子辨其惑,为予吟此诗。yuàn zi biàn qí huò,wèi yǔ yín cǐ shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

寄山僧

白居易

眼看过半百,早晚扫岩扉。yǎn kàn guò bàn bǎi,zǎo wǎn sǎo yán fēi。
白首谁能住,青山自不归。bái shǒu shuí néng zhù,qīng shān zì bù guī。
百千万劫障,四十九年非。bǎi qiān wàn jié zhàng,sì shí jiǔ nián fēi。
会拟抽身去,当风斗擞衣。huì nǐ chōu shēn qù,dāng fēng dòu sǒu yī。

曲江独行招张十八

白居易

曲江新岁后,冰与水相和。qū jiāng xīn suì hòu,bīng yǔ shuǐ xiāng hé。
南岸犹残雪,东风未有波。nán àn yóu cán xuě,dōng fēng wèi yǒu bō。
偶游身独自,相忆意如何。ǒu yóu shēn dú zì,xiāng yì yì rú hé。
莫待春深去,花时鞍马多。mò dài chūn shēn qù,huā shí ān mǎ duō。

新居早春二首

白居易

静巷无来客,深居不出门。jìng xiàng wú lái kè,shēn jū bù chū mén。
铺沙盖苔面,扫雪拥松根。pù shā gài tái miàn,sǎo xuě yōng sōng gēn。
渐暖宜闲步,初晴爱小园。jiàn nuǎn yí xián bù,chū qíng ài xiǎo yuán。
觅花都未有,唯觉树枝繁。mì huā dōu wèi yǒu,wéi jué shù zhī fán。

新居早春二首

白居易

地润东风暖,闲行蹋草芽。dì rùn dōng fēng nuǎn,xián xíng tà cǎo yá。
呼童遣移竹,留客伴尝茶。hū tóng qiǎn yí zhú,liú kè bàn cháng chá。
霤滴檐冰尽,尘浮隙日斜。liù dī yán bīng jǐn,chén fú xì rì xié。
新居未曾到,邻里是谁家。xīn jū wèi céng dào,lín lǐ shì shuí jiā。

久不见韩侍郎戏题四韵以寄之

白居易

近来韩閤老,疏我我心知。jìn lái hán gé lǎo,shū wǒ wǒ xīn zhī。
户大嫌甜酒,才高笑小诗。hù dà xián tián jiǔ,cái gāo xiào xiǎo shī。
静吟乖月夜,闲醉旷花时。jìng yín guāi yuè yè,xián zuì kuàng huā shí。
还有愁同处,春风满鬓丝。hái yǒu chóu tóng chù,chūn fēng mǎn bìn sī。

寄白头陀

白居易

近见头陀伴,云师老更慵。jìn jiàn tóu tuó bàn,yún shī lǎo gèng yōng。
性灵闲似鹤,颜状古于松。xìng líng xián shì hè,yán zhuàng gǔ yú sōng。
山里犹难觅,人间岂易逢。shān lǐ yóu nán mì,rén jiān qǐ yì féng。
仍闻移住处,太白最高峰。réng wén yí zhù chù,tài bái zuì gāo fēng。

偶题閤下厅

白居易

静爱青苔院,深宜白鬓翁。jìng ài qīng tái yuàn,shēn yí bái bìn wēng。
貌将松共瘦,心与竹俱空。mào jiāng sōng gòng shòu,xīn yǔ zhú jù kōng。
暖有低檐日,春多扬幕风。nuǎn yǒu dī yán rì,chūn duō yáng mù fēng。
平生闲境界,尽在五言中。píng shēng xián jìng jiè,jǐn zài wǔ yán zhōng。

代人赠王员外

白居易

好在王员外,平生记得不。hǎo zài wáng yuán wài,píng shēng jì dé bù。
共赊黄叟酒,同上莫愁楼。gòng shē huáng sǒu jiǔ,tóng shàng mò chóu lóu。
静接殷勤语,狂随烂熳游。jìng jiē yīn qín yǔ,kuáng suí làn màn yóu。
那知今日眼,相见冷于秋。nà zhī jīn rì yǎn,xiāng jiàn lěng yú qiū。

送严大夫赴桂州

白居易

地压坤方重,官兼宪府雄。dì yā kūn fāng zhòng,guān jiān xiàn fǔ xióng。
桂林无瘴气,柏署有清风。guì lín wú zhàng qì,bǎi shǔ yǒu qīng fēng。
山水衙门外,旌旗艛艓中。shān shuǐ yá mén wài,jīng qí lóu dié zhōng。
大夫应绝席,诗酒与谁同。dà fū yīng jué xí,shī jiǔ yǔ shuí tóng。

春夜宿直

白居易

三月十四夜,西垣东北廊。sān yuè shí sì yè,xī yuán dōng běi láng。
碧梧叶重叠,红药树低昂。bì wú yè zhòng dié,hóng yào shù dī áng。
月砌漏幽影,风帘飘闇香。yuè qì lòu yōu yǐng,fēng lián piāo àn xiāng。
禁中无宿客,谁伴紫微郎。jìn zhōng wú sù kè,shuí bàn zǐ wēi láng。

夏夜宿直

白居易

人少庭宇旷,夜凉风露清。rén shǎo tíng yǔ kuàng,yè liáng fēng lù qīng。
槐花满院气,松子落阶声。huái huā mǎn yuàn qì,sōng zi luò jiē shēng。
寂寞挑灯坐,沉吟蹋月行。jì mò tiāo dēng zuò,chén yín tà yuè xíng。
年衰自无趣,不是厌承明。nián shuāi zì wú qù,bù shì yàn chéng míng。

玉真张观主下小女冠阿容

白居易

绰约小天仙,生来十六年。chuò yuē xiǎo tiān xiān,shēng lái shí liù nián。
姑山半峰雪,瑶水一枝莲。gū shān bàn fēng xuě,yáo shuǐ yī zhī lián。
晚院花留立,春窗月伴眠。wǎn yuàn huā liú lì,chūn chuāng yuè bàn mián。
回眸虽欲语,阿母在傍边。huí móu suī yù yǔ,ā mǔ zài bàng biān。

龙花寺主家小尼

白居易

头青眉眼细,十四女沙弥。tóu qīng méi yǎn xì,shí sì nǚ shā mí。
夜静双林怕,春深一食饥。yè jìng shuāng lín pà,chūn shēn yī shí jī。
步慵行道困,起晚诵经迟。bù yōng xíng dào kùn,qǐ wǎn sòng jīng chí。
应似仙人子,花宫未嫁时。yīng shì xiān rén zi,huā gōng wèi jià shí。

访陈二

白居易

晓垂朱绶带,晚著白纶巾。xiǎo chuí zhū shòu dài,wǎn zhù bái lún jīn。
出去为朝客,归来是野人。chū qù wèi cháo kè,guī lái shì yě rén。
两飧聊过日,一榻足容身。liǎng sūn liáo guò rì,yī tà zú róng shēn。
此外皆闲事,时时访老陈。cǐ wài jiē xián shì,shí shí fǎng lǎo chén。

晚亭逐凉

白居易

送客出门后,移床下砌初。sòng kè chū mén hòu,yí chuáng xià qì chū。
趁凉行绕竹,引睡卧看书。chèn liáng xíng rào zhú,yǐn shuì wò kàn shū。
老更为官拙,慵多向事疏。lǎo gèng wèi guān zhuō,yōng duō xiàng shì shū。
松窗倚藤杖,人道似僧居。sōng chuāng yǐ téng zhàng,rén dào shì sēng jū。