古诗词

和答诗十首·其五·答四皓庙

白居易

天下有道见,无道卷怀之。tiān xià yǒu dào jiàn,wú dào juǎn huái zhī。
此乃圣人语,吾闻诸仲尼。cǐ nǎi shèng rén yǔ,wú wén zhū zhòng ní。
矫矫四先生,同禀希世资。jiǎo jiǎo sì xiān shēng,tóng bǐng xī shì zī。
随时有显晦,秉道无磷缁。suí shí yǒu xiǎn huì,bǐng dào wú lín zī。
秦皇肆暴虐,二世遘乱离。qín huáng sì bào nüè,èr shì gòu luàn lí。
先生相随去,商岭采紫芝。xiān shēng xiāng suí qù,shāng lǐng cǎi zǐ zhī。
君看秦狱中,戮辱者李斯。jūn kàn qín yù zhōng,lù rǔ zhě lǐ sī。
刘项争天下,谋臣竟悦随。liú xiàng zhēng tiān xià,móu chén jìng yuè suí。
先生如鸾鹤,去入冥冥飞。xiān shēng rú luán hè,qù rù míng míng fēi。
君看齐鼎中,焦烂者郦其。jūn kàn qí dǐng zhōng,jiāo làn zhě lì qí。
子房得沛公,自谓相遇迟。zi fáng dé pèi gōng,zì wèi xiāng yù chí。
八难掉舌枢,三略役心机。bā nán diào shé shū,sān lüè yì xīn jī。
辛苦十数年,昼夜形神疲。xīn kǔ shí shù nián,zhòu yè xíng shén pí。
竟杂霸者道,徒称帝者师。jìng zá bà zhě dào,tú chēng dì zhě shī。
子房尔则能,此非吾所宜。zi fáng ěr zé néng,cǐ fēi wú suǒ yí。
汉高之季年,嬖宠钟所私。hàn gāo zhī jì nián,bì chǒng zhōng suǒ sī。
冢嫡欲废夺,骨肉相忧疑。zhǒng dí yù fèi duó,gǔ ròu xiāng yōu yí。
岂无子房口,口舌无所施。qǐ wú zi fáng kǒu,kǒu shé wú suǒ shī。
亦有陈平心,心计将何为。yì yǒu chén píng xīn,xīn jì jiāng hé wèi。
皤皤四先生,高冠危映眉。pó pó sì xiān shēng,gāo guān wēi yìng méi。
从容下南山,顾盼入东闱。cóng róng xià nán shān,gù pàn rù dōng wéi。
前瞻惠太子,左右生羽仪。qián zhān huì tài zi,zuǒ yòu shēng yǔ yí。
却顾戚夫人,楚舞无光辉。què gù qī fū rén,chǔ wǔ wú guāng huī。
心不画一计,口不吐一词。xīn bù huà yī jì,kǒu bù tǔ yī cí。
闇定天下本,遂安刘氏危。àn dìng tiān xià běn,suì ān liú shì wēi。
子房吾则能,此非尔所知。zi fáng wú zé néng,cǐ fēi ěr suǒ zhī。
先生道既光,太子礼甚卑。xiān shēng dào jì guāng,tài zi lǐ shén bēi。
安车留不住,功成弃如遗。ān chē liú bù zhù,gōng chéng qì rú yí。
如彼旱天云,一雨百谷滋。rú bǐ hàn tiān yún,yī yǔ bǎi gǔ zī。
泽则在天下,云复归稀夷。zé zé zài tiān xià,yún fù guī xī yí。
勿高巢与由,勿尚吕与伊。wù gāo cháo yǔ yóu,wù shàng lǚ yǔ yī。
巢由往不返,伊吕去不归。cháo yóu wǎng bù fǎn,yī lǚ qù bù guī。
岂如四先生,出处两逶迤。qǐ rú sì xiān shēng,chū chù liǎng wēi yí。
何必长隐逸,何必长济时。hé bì zhǎng yǐn yì,hé bì zhǎng jì shí。
由来圣人道,无朕不可窥。yóu lái shèng rén dào,wú zhèn bù kě kuī。
卷之不盈握,舒之亘八陲。juǎn zhī bù yíng wò,shū zhī gèn bā chuí。
先生道甚明,夫子犹或非。xiān shēng dào shén míng,fū zi yóu huò fēi。
愿子辨其惑,为予吟此诗。yuàn zi biàn qí huò,wèi yǔ yín cǐ shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

赠薛涛

白居易

蛾眉山势接云霓,欲逐刘郎北路迷。é méi shān shì jiē yún ní,yù zhú liú láng běi lù mí。
若似剡中容易到,春风犹隔武陵溪。ruò shì shàn zhōng róng yì dào,chūn fēng yóu gé wǔ líng xī。

梦得得新诗

白居易

池上今宵风月凉,闲教少乐理霓裳。chí shàng jīn xiāo fēng yuè liáng,xián jiào shǎo lè lǐ ní shang。
集仙殿里新词到,便播笙歌作乐章。jí xiān diàn lǐ xīn cí dào,biàn bō shēng gē zuò lè zhāng。

初见刘二十八郎中有感

白居易

欲话毗陵君反袂,欲言夏口我沾衣。yù huà pí líng jūn fǎn mèi,yù yán xià kǒu wǒ zhān yī。
谁知临老相逢日,悲叹声多语笑稀。shuí zhī lín lǎo xiāng féng rì,bēi tàn shēng duō yǔ xiào xī。

夜题玉泉

白居易

遇客多言爱山水,逢僧尽道厌嚣尘。yù kè duō yán ài shān shuǐ,féng sēng jǐn dào yàn xiāo chén。
玉泉潭畔松间宿,要且经年无一人。yù quán tán pàn sōng jiān sù,yào qiě jīng nián wú yī rén。

拜表早出赠皇甫宾客

白居易

一月一回同拜表,莫辞侵早过中桥。yī yuè yī huí tóng bài biǎo,mò cí qīn zǎo guò zhōng qiáo。
老于君者应无数,犹趁西京十五朝。lǎo yú jūn zhě yīng wú shù,yóu chèn xī jīng shí wǔ cháo。

赠郑尹

白居易

府池东北旧亭台,久别长思醉一回。fǔ chí dōng běi jiù tíng tái,jiǔ bié zhǎng sī zuì yī huí。
但请主人空扫地,自携杯酒管弦来。dàn qǐng zhǔ rén kōng sǎo dì,zì xié bēi jiǔ guǎn xián lái。

别杨同州后却寄

白居易

潘驿桥南醉中别,下邽村北醒时归。pān yì qiáo nán zuì zhōng bié,xià guī cūn běi xǐng shí guī。
春风怪我君知否,榆叶杨花扑面飞。chūn fēng guài wǒ jūn zhī fǒu,yú yè yáng huā pū miàn fēi。

狐泉店前作

白居易

野狐泉上柳花飞,逐水东流便不归。yě hú quán shàng liǔ huā fēi,zhú shuǐ dōng liú biàn bù guī。
花水悠悠两无意,因风吹落偶相依。huā shuǐ yōu yōu liǎng wú yì,yīn fēng chuī luò ǒu xiāng yī。

赠卢绩

白居易

馀杭县里卢明府,虚白亭中白舍人。yú háng xiàn lǐ lú míng fǔ,xū bái tíng zhōng bái shě rén。
今日相逢头似雪,一杯相劝送残春。jīn rì xiāng féng tóu shì xuě,yī bēi xiāng quàn sòng cán chūn。

与裴华州同过敷水戏赠

白居易

使君五马且蜘蹰,马上能听绝句无。shǐ jūn wǔ mǎ qiě zhī chú,mǎ shàng néng tīng jué jù wú。
每过桑间试留意,何妨后代有罗敷。měi guò sāng jiān shì liú yì,hé fáng hòu dài yǒu luó fū。

闲游

白居易

欲笑随情酒逐身,此身虽老未辜春。yù xiào suí qíng jiǔ zhú shēn,cǐ shēn suī lǎo wèi gū chūn。
春来点检闲游数,犹自多于年少人。chūn lái diǎn jiǎn xián yóu shù,yóu zì duō yú nián shǎo rén。

毛公坛

白居易

毛公坛上片云闲,得道何年去不还。máo gōng tán shàng piàn yún xián,dé dào hé nián qù bù hái。
千载鹤翎归碧落,五湖空镇万重山。qiān zài hè líng guī bì luò,wǔ hú kōng zhèn wàn zhòng shān。

惜花

白居易

可怜夭艳正当时,刚被狂风一夜吹。kě lián yāo yàn zhèng dāng shí,gāng bèi kuáng fēng yī yè chuī。
今日流莺来旧处,百般言语泥空枝。jīn rì liú yīng lái jiù chù,bǎi bān yán yǔ ní kōng zhī。

七夕

白居易

烟霄微月澹长空,银汉秋期万古同。yān xiāo wēi yuè dàn zhǎng kōng,yín hàn qiū qī wàn gǔ tóng。
几许欢情与离恨,年年并在此宵中。jǐ xǔ huān qíng yǔ lí hèn,nián nián bìng zài cǐ xiāo zhōng。

翻经台

白居易

一会灵山犹未散,重翻贝叶有来由。yī huì líng shān yóu wèi sàn,zhòng fān bèi yè yǒu lái yóu。
是名精进才开眼,岩石无端亦点头。shì míng jīng jìn cái kāi yǎn,yán shí wú duān yì diǎn tóu。