古诗词

和答诗十首·其五·答四皓庙

白居易

天下有道见,无道卷怀之。tiān xià yǒu dào jiàn,wú dào juǎn huái zhī。
此乃圣人语,吾闻诸仲尼。cǐ nǎi shèng rén yǔ,wú wén zhū zhòng ní。
矫矫四先生,同禀希世资。jiǎo jiǎo sì xiān shēng,tóng bǐng xī shì zī。
随时有显晦,秉道无磷缁。suí shí yǒu xiǎn huì,bǐng dào wú lín zī。
秦皇肆暴虐,二世遘乱离。qín huáng sì bào nüè,èr shì gòu luàn lí。
先生相随去,商岭采紫芝。xiān shēng xiāng suí qù,shāng lǐng cǎi zǐ zhī。
君看秦狱中,戮辱者李斯。jūn kàn qín yù zhōng,lù rǔ zhě lǐ sī。
刘项争天下,谋臣竟悦随。liú xiàng zhēng tiān xià,móu chén jìng yuè suí。
先生如鸾鹤,去入冥冥飞。xiān shēng rú luán hè,qù rù míng míng fēi。
君看齐鼎中,焦烂者郦其。jūn kàn qí dǐng zhōng,jiāo làn zhě lì qí。
子房得沛公,自谓相遇迟。zi fáng dé pèi gōng,zì wèi xiāng yù chí。
八难掉舌枢,三略役心机。bā nán diào shé shū,sān lüè yì xīn jī。
辛苦十数年,昼夜形神疲。xīn kǔ shí shù nián,zhòu yè xíng shén pí。
竟杂霸者道,徒称帝者师。jìng zá bà zhě dào,tú chēng dì zhě shī。
子房尔则能,此非吾所宜。zi fáng ěr zé néng,cǐ fēi wú suǒ yí。
汉高之季年,嬖宠钟所私。hàn gāo zhī jì nián,bì chǒng zhōng suǒ sī。
冢嫡欲废夺,骨肉相忧疑。zhǒng dí yù fèi duó,gǔ ròu xiāng yōu yí。
岂无子房口,口舌无所施。qǐ wú zi fáng kǒu,kǒu shé wú suǒ shī。
亦有陈平心,心计将何为。yì yǒu chén píng xīn,xīn jì jiāng hé wèi。
皤皤四先生,高冠危映眉。pó pó sì xiān shēng,gāo guān wēi yìng méi。
从容下南山,顾盼入东闱。cóng róng xià nán shān,gù pàn rù dōng wéi。
前瞻惠太子,左右生羽仪。qián zhān huì tài zi,zuǒ yòu shēng yǔ yí。
却顾戚夫人,楚舞无光辉。què gù qī fū rén,chǔ wǔ wú guāng huī。
心不画一计,口不吐一词。xīn bù huà yī jì,kǒu bù tǔ yī cí。
闇定天下本,遂安刘氏危。àn dìng tiān xià běn,suì ān liú shì wēi。
子房吾则能,此非尔所知。zi fáng wú zé néng,cǐ fēi ěr suǒ zhī。
先生道既光,太子礼甚卑。xiān shēng dào jì guāng,tài zi lǐ shén bēi。
安车留不住,功成弃如遗。ān chē liú bù zhù,gōng chéng qì rú yí。
如彼旱天云,一雨百谷滋。rú bǐ hàn tiān yún,yī yǔ bǎi gǔ zī。
泽则在天下,云复归稀夷。zé zé zài tiān xià,yún fù guī xī yí。
勿高巢与由,勿尚吕与伊。wù gāo cháo yǔ yóu,wù shàng lǚ yǔ yī。
巢由往不返,伊吕去不归。cháo yóu wǎng bù fǎn,yī lǚ qù bù guī。
岂如四先生,出处两逶迤。qǐ rú sì xiān shēng,chū chù liǎng wēi yí。
何必长隐逸,何必长济时。hé bì zhǎng yǐn yì,hé bì zhǎng jì shí。
由来圣人道,无朕不可窥。yóu lái shèng rén dào,wú zhèn bù kě kuī。
卷之不盈握,舒之亘八陲。juǎn zhī bù yíng wò,shū zhī gèn bā chuí。
先生道甚明,夫子犹或非。xiān shēng dào shén míng,fū zi yóu huò fēi。
愿子辨其惑,为予吟此诗。yuàn zi biàn qí huò,wèi yǔ yín cǐ shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

达理二首

白居易

舒姑化为泉,牛哀病作虎。shū gū huà wèi quán,niú āi bìng zuò hǔ。
或柳生肘间,或男变为女。huò liǔ shēng zhǒu jiān,huò nán biàn wèi nǚ。
鸟兽及水木,本不与民伍。niǎo shòu jí shuǐ mù,běn bù yǔ mín wǔ。
胡然生变迁,不待死归土。hú rán shēng biàn qiān,bù dài sǐ guī tǔ。
百骸是己物,尚不能为主。bǎi hái shì jǐ wù,shàng bù néng wèi zhǔ。
况彼时命间,倚伏何足数。kuàng bǐ shí mìng jiān,yǐ fú hé zú shù。
时来不可遏,命去焉能取。shí lái bù kě è,mìng qù yān néng qǔ。
唯当养浩然,吾闻达人语。wéi dāng yǎng hào rán,wú wén dá rén yǔ。

湖亭晚望残水

白居易

湖上秋泬寥,湖边晚萧瑟。hú shàng qiū jué liáo,hú biān wǎn xiāo sè。
登亭望湖水,水缩湖底出。dēng tíng wàng hú shuǐ,shuǐ suō hú dǐ chū。
清渟得早霜,明灭浮残日。qīng tíng dé zǎo shuāng,míng miè fú cán rì。
流注随地势,洼坳无定质。liú zhù suí dì shì,wā ào wú dìng zhì。
泓澄白龙卧,宛转青蛇屈。hóng chéng bái lóng wò,wǎn zhuǎn qīng shé qū。
破镜折剑头,光芒又非一。pò jìng zhé jiàn tóu,guāng máng yòu fēi yī。
久为山水客,见尽幽奇物。jiǔ wèi shān shuǐ kè,jiàn jǐn yōu qí wù。
及来湖亭望,此状难谈悉。jí lái hú tíng wàng,cǐ zhuàng nán tán xī。
乃知天地间,胜事殊未毕。nǎi zhī tiān dì jiān,shèng shì shū wèi bì。

郭虚舟相访

白居易

朝暖就南轩,暮寒归后屋。cháo nuǎn jiù nán xuān,mù hán guī hòu wū。
晚酒一两杯,夜棋三数局。wǎn jiǔ yī liǎng bēi,yè qí sān shù jú。
寒灰埋暗火,晓燄凝残烛。hán huī mái àn huǒ,xiǎo yàn níng cán zhú。
不嫌贫冷人,时来同一宿。bù xián pín lěng rén,shí lái tóng yī sù。

长庆二年七月自中书舍人出守杭州路次蓝溪作

白居易

太原一男子,自顾庸且鄙。tài yuán yī nán zi,zì gù yōng qiě bǐ。
老逢不次恩,洗拔出泥滓。lǎo féng bù cì ēn,xǐ bá chū ní zǐ。
既居可言地,愿助朝廷理。jì jū kě yán dì,yuàn zhù cháo tíng lǐ。
伏閤三上章,戆愚不称旨。fú gé sān shàng zhāng,gàng yú bù chēng zhǐ。
圣人存大体,优贷容不死。shèng rén cún dà tǐ,yōu dài róng bù sǐ。
凤诏停舍人,鱼书除刺史。fèng zhào tíng shě rén,yú shū chú cì shǐ。
冥怀齐宠辱,委顺随行止。míng huái qí chǒng rǔ,wěi shùn suí xíng zhǐ。
我自得此心,于兹十年矣。wǒ zì dé cǐ xīn,yú zī shí nián yǐ。
馀杭乃名郡,郡郭临江汜。yú háng nǎi míng jùn,jùn guō lín jiāng sì。
已想海门山,潮声来入耳。yǐ xiǎng hǎi mén shān,cháo shēng lái rù ěr。
昔予贞元末,羁旅曾游此。xī yǔ zhēn yuán mò,jī lǚ céng yóu cǐ。
甚觉太守尊,亦谙鱼酒美。shén jué tài shǒu zūn,yì ān yú jiǔ měi。
因生江海兴,每羡沧浪水。yīn shēng jiāng hǎi xīng,měi xiàn cāng làng shuǐ。
尚拟拂衣行,况今兼禄仕。shàng nǐ fú yī xíng,kuàng jīn jiān lù shì。
青山峰峦接,白日烟尘起。qīng shān fēng luán jiē,bái rì yān chén qǐ。
东道既不通,改辕遂南指。dōng dào jì bù tōng,gǎi yuán suì nán zhǐ。
自秦穷楚越,浩荡五千里。zì qín qióng chǔ yuè,hào dàng wǔ qiān lǐ。
闻有贤主人,而多好山水。wén yǒu xián zhǔ rén,ér duō hǎo shān shuǐ。
是行颇为惬,所历良可纪。shì xíng pǒ wèi qiè,suǒ lì liáng kě jì。
策马度蓝溪,胜游从此始。cè mǎ dù lán xī,shèng yóu cóng cǐ shǐ。

过骆山人野居小池

白居易

茅覆环堵亭,泉添方丈沼。máo fù huán dǔ tíng,quán tiān fāng zhàng zhǎo。
红芳照水荷,白颈观鱼鸟。hóng fāng zhào shuǐ hé,bái jǐng guān yú niǎo。
拳石苔苍翠,尺波烟杳渺。quán shí tái cāng cuì,chǐ bō yān yǎo miǎo。
但问有意无,勿论池大小。dàn wèn yǒu yì wú,wù lùn chí dà xiǎo。
门前车马路,奔走无昏晓。mén qián chē mǎ lù,bēn zǒu wú hūn xiǎo。
名利驱人心,贤愚同扰扰。míng lì qū rén xīn,xián yú tóng rǎo rǎo。
善哉骆处士,安置身心了。shàn zāi luò chù shì,ān zhì shēn xīn le。
何乃独多君,丘园居者少。hé nǎi dú duō jūn,qiū yuán jū zhě shǎo。

宿清源寺

白居易

往谪浔阳去,夜憩辋溪曲。wǎng zhé xún yáng qù,yè qì wǎng xī qū。
今为钱塘行,重经兹寺宿。jīn wèi qián táng xíng,zhòng jīng zī sì sù。
尔来几何岁,溪草二八绿。ěr lái jǐ hé suì,xī cǎo èr bā lǜ。
不见旧房僧,苍然新树木。bù jiàn jiù fáng sēng,cāng rán xīn shù mù。
虚空走日月,世界迁陵谷。xū kōng zǒu rì yuè,shì jiè qiān líng gǔ。
我生寄其间,孰能逃倚伏。wǒ shēng jì qí jiān,shú néng táo yǐ fú。
随缘又南去,好住东廊竹。suí yuán yòu nán qù,hǎo zhù dōng láng zhú。

宿蓝溪对月

白居易

昨夜凤池头,今夜蓝溪口。zuó yè fèng chí tóu,jīn yè lán xī kǒu。
明月本无心,行人自回首。míng yuè běn wú xīn,xíng rén zì huí shǒu。
新秋松影下,半夜钟声后。xīn qiū sōng yǐng xià,bàn yè zhōng shēng hòu。
清影不宜昏,聊将茶代酒。qīng yǐng bù yí hūn,liáo jiāng chá dài jiǔ。

自秦望赴五松驿马上偶睡睡觉成吟

白居易

长途发已久,前馆行未至。zhǎng tú fā yǐ jiǔ,qián guǎn xíng wèi zhì。
体倦目已昏,瞌然遂成睡。tǐ juàn mù yǐ hūn,kē rán suì chéng shuì。
右袂尚垂鞭,左手暂委辔。yòu mèi shàng chuí biān,zuǒ shǒu zàn wěi pèi。
忽觉问仆夫,才行百步地。hū jué wèn pū fū,cái xíng bǎi bù dì。
形神分处所,迟速相乖异。xíng shén fēn chù suǒ,chí sù xiāng guāi yì。
马上几多时,梦中无限事。mǎ shàng jǐ duō shí,mèng zhōng wú xiàn shì。
诚哉达人语,百龄同一寐。chéng zāi dá rén yǔ,bǎi líng tóng yī mèi。

邓州路中作

白居易

萧萧谁家村,秋梨叶半坼。xiāo xiāo shuí jiā cūn,qiū lí yè bàn chè。
漠漠谁家园,秋韭花初白。mò mò shuí jiā yuán,qiū jiǔ huā chū bái。
路逢故里物,使我嗟行役。lù féng gù lǐ wù,shǐ wǒ jiē xíng yì。
不归渭北村,又作江南客。bù guī wèi běi cūn,yòu zuò jiāng nán kè。
去乡徒自苦,济世终无益。qù xiāng tú zì kǔ,jì shì zhōng wú yì。
自问波上萍,何如涧中石。zì wèn bō shàng píng,hé rú jiàn zhōng shí。

朱藤杖紫骢

白居易

拄上山之下,骑下山之下。zhǔ shàng shān zhī xià,qí xià shān zhī xià。
江州去日朱藤杖,忠州归日紫骢马。jiāng zhōu qù rì zhū téng zhàng,zhōng zhōu guī rì zǐ cōng mǎ。
天生二物济我穷,我生合是栖栖者。tiān shēng èr wù jì wǒ qióng,wǒ shēng hé shì qī qī zhě。

桐树馆重题

白居易

阶前下马时,梁上题诗处。jiē qián xià mǎ shí,liáng shàng tí shī chù。
惨澹病使君,萧疏老松树。cǎn dàn bìng shǐ jūn,xiāo shū lǎo sōng shù。
自嗟还自哂,又向杭州去。zì jiē hái zì shěn,yòu xiàng háng zhōu qù。

过紫霞兰若

白居易

我爱此山头,及此三登历。wǒ ài cǐ shān tóu,jí cǐ sān dēng lì。
紫霞旧精舍,寥落空泉石。zǐ xiá jiù jīng shě,liáo luò kōng quán shí。
朝市日喧隘,云林长悄寂。cháo shì rì xuān ài,yún lín zhǎng qiāo jì。
犹存住寺僧,肯有归山客。yóu cún zhù sì sēng,kěn yǒu guī shān kè。

思竹窗

白居易

不忆西省松,不忆南宫菊。bù yì xī shěng sōng,bù yì nán gōng jú。
惟忆新昌堂,萧萧北窗竹。wéi yì xīn chāng táng,xiāo xiāo běi chuāng zhú。
窗间枕簟在,来后何人宿。chuāng jiān zhěn diàn zài,lái hòu hé rén sù。

马上作

白居易

处世非不遇,荣身颇有馀。chù shì fēi bù yù,róng shēn pǒ yǒu yú。
勋为上柱国,爵乃朝大夫。xūn wèi shàng zhù guó,jué nǎi cháo dà fū。
自问有何才,两入承明庐。zì wèn yǒu hé cái,liǎng rù chéng míng lú。
又问有何政,再驾朱轮车。yòu wèn yǒu hé zhèng,zài jià zhū lún chē。
矧予东山人,自惟朴且疏。shěn yǔ dōng shān rén,zì wéi pǔ qiě shū。
弹琴复有酒,且慕嵇阮徒。dàn qín fù yǒu jiǔ,qiě mù jī ruǎn tú。
暗被乡里荐,误上贤能书。àn bèi xiāng lǐ jiàn,wù shàng xián néng shū。
一列朝士籍,遂为世网拘。yī liè cháo shì jí,suì wèi shì wǎng jū。
高有罾缴忧,下有陷阱虞。gāo yǒu zēng jiǎo yōu,xià yǒu xiàn jǐng yú。
每觉宇宙窄,未尝心体舒。měi jué yǔ zhòu zhǎi,wèi cháng xīn tǐ shū。
蹉跎二十年,颔下生白须。cuō tuó èr shí nián,hàn xià shēng bái xū。
何言左迁去,尚获专城居。hé yán zuǒ qiān qù,shàng huò zhuān chéng jū。
杭州五千里,往若投渊鱼。háng zhōu wǔ qiān lǐ,wǎng ruò tóu yuān yú。
虽未脱簪组,且来泛江湖。suī wèi tuō zān zǔ,qiě lái fàn jiāng hú。
吴中多诗人,亦不少酒酤。wú zhōng duō shī rén,yì bù shǎo jiǔ gū。
高声咏篇什,大笑飞杯盂。gāo shēng yǒng piān shén,dà xiào fēi bēi yú。
五十未全老,尚可且欢娱。wǔ shí wèi quán lǎo,shàng kě qiě huān yú。
用兹送日月,君以为何如。yòng zī sòng rì yuè,jūn yǐ wèi hé rú。
秋风起江上,白日落路隅。qiū fēng qǐ jiāng shàng,bái rì luò lù yú。
回首语五马,去矣勿踟蹰。huí shǒu yǔ wǔ mǎ,qù yǐ wù chí chú。

秋蝶

白居易

秋花紫蒙蒙,秋蝶黄茸茸。qiū huā zǐ méng méng,qiū dié huáng rōng rōng。
花低蝶新小,飞戏丛西东。huā dī dié xīn xiǎo,fēi xì cóng xī dōng。
日暮凉风来,纷纷花落丛。rì mù liáng fēng lái,fēn fēn huā luò cóng。
夜深白露冷,蝶已死丛中。yè shēn bái lù lěng,dié yǐ sǐ cóng zhōng。
朝生夕俱死,气类各相从。cháo shēng xī jù sǐ,qì lèi gè xiāng cóng。
不见千年鹤,多栖百丈松。bù jiàn qiān nián hè,duō qī bǎi zhàng sōng。