古诗词

和答诗十首·其五·答四皓庙

白居易

天下有道见,无道卷怀之。tiān xià yǒu dào jiàn,wú dào juǎn huái zhī。
此乃圣人语,吾闻诸仲尼。cǐ nǎi shèng rén yǔ,wú wén zhū zhòng ní。
矫矫四先生,同禀希世资。jiǎo jiǎo sì xiān shēng,tóng bǐng xī shì zī。
随时有显晦,秉道无磷缁。suí shí yǒu xiǎn huì,bǐng dào wú lín zī。
秦皇肆暴虐,二世遘乱离。qín huáng sì bào nüè,èr shì gòu luàn lí。
先生相随去,商岭采紫芝。xiān shēng xiāng suí qù,shāng lǐng cǎi zǐ zhī。
君看秦狱中,戮辱者李斯。jūn kàn qín yù zhōng,lù rǔ zhě lǐ sī。
刘项争天下,谋臣竟悦随。liú xiàng zhēng tiān xià,móu chén jìng yuè suí。
先生如鸾鹤,去入冥冥飞。xiān shēng rú luán hè,qù rù míng míng fēi。
君看齐鼎中,焦烂者郦其。jūn kàn qí dǐng zhōng,jiāo làn zhě lì qí。
子房得沛公,自谓相遇迟。zi fáng dé pèi gōng,zì wèi xiāng yù chí。
八难掉舌枢,三略役心机。bā nán diào shé shū,sān lüè yì xīn jī。
辛苦十数年,昼夜形神疲。xīn kǔ shí shù nián,zhòu yè xíng shén pí。
竟杂霸者道,徒称帝者师。jìng zá bà zhě dào,tú chēng dì zhě shī。
子房尔则能,此非吾所宜。zi fáng ěr zé néng,cǐ fēi wú suǒ yí。
汉高之季年,嬖宠钟所私。hàn gāo zhī jì nián,bì chǒng zhōng suǒ sī。
冢嫡欲废夺,骨肉相忧疑。zhǒng dí yù fèi duó,gǔ ròu xiāng yōu yí。
岂无子房口,口舌无所施。qǐ wú zi fáng kǒu,kǒu shé wú suǒ shī。
亦有陈平心,心计将何为。yì yǒu chén píng xīn,xīn jì jiāng hé wèi。
皤皤四先生,高冠危映眉。pó pó sì xiān shēng,gāo guān wēi yìng méi。
从容下南山,顾盼入东闱。cóng róng xià nán shān,gù pàn rù dōng wéi。
前瞻惠太子,左右生羽仪。qián zhān huì tài zi,zuǒ yòu shēng yǔ yí。
却顾戚夫人,楚舞无光辉。què gù qī fū rén,chǔ wǔ wú guāng huī。
心不画一计,口不吐一词。xīn bù huà yī jì,kǒu bù tǔ yī cí。
闇定天下本,遂安刘氏危。àn dìng tiān xià běn,suì ān liú shì wēi。
子房吾则能,此非尔所知。zi fáng wú zé néng,cǐ fēi ěr suǒ zhī。
先生道既光,太子礼甚卑。xiān shēng dào jì guāng,tài zi lǐ shén bēi。
安车留不住,功成弃如遗。ān chē liú bù zhù,gōng chéng qì rú yí。
如彼旱天云,一雨百谷滋。rú bǐ hàn tiān yún,yī yǔ bǎi gǔ zī。
泽则在天下,云复归稀夷。zé zé zài tiān xià,yún fù guī xī yí。
勿高巢与由,勿尚吕与伊。wù gāo cháo yǔ yóu,wù shàng lǚ yǔ yī。
巢由往不返,伊吕去不归。cháo yóu wǎng bù fǎn,yī lǚ qù bù guī。
岂如四先生,出处两逶迤。qǐ rú sì xiān shēng,chū chù liǎng wēi yí。
何必长隐逸,何必长济时。hé bì zhǎng yǐn yì,hé bì zhǎng jì shí。
由来圣人道,无朕不可窥。yóu lái shèng rén dào,wú zhèn bù kě kuī。
卷之不盈握,舒之亘八陲。juǎn zhī bù yíng wò,shū zhī gèn bā chuí。
先生道甚明,夫子犹或非。xiān shēng dào shén míng,fū zi yóu huò fēi。
愿子辨其惑,为予吟此诗。yuàn zi biàn qí huò,wèi yǔ yín cǐ shī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

陈家紫藤花下赠周判官

白居易

藤花无次第,万朵一时开。téng huā wú cì dì,wàn duǒ yī shí kāi。
不是周从事,何人唤我来。bù shì zhōu cóng shì,hé rén huàn wǒ lái。

歙州山行怀故山

白居易

悔别故山远,愁行归路迟。huǐ bié gù shān yuǎn,chóu xíng guī lù chí。
云峰杂满眼,不当隐沦时。yún fēng zá mǎn yǎn,bù dāng yǐn lún shí。

春题华阳观

白居易

帝子吹箫逐凤皇,空留仙洞号华阳。dì zi chuī xiāo zhú fèng huáng,kōng liú xiān dòng hào huá yáng。
落花何处堪惆怅,头白宫人扫影堂。luò huā hé chù kān chóu chàng,tóu bái gōng rén sǎo yǐng táng。

秋雨中赠元九

白居易

不堪红叶青苔地,又是凉风暮雨天。bù kān hóng yè qīng tái dì,yòu shì liáng fēng mù yǔ tiān。
莫怪独吟秋思苦,比君校近二毛年。mò guài dú yín qiū sī kǔ,bǐ jūn xiào jìn èr máo nián。

城东闲游

白居易

宠辱忧欢不到情,任他朝市自营营。chǒng rǔ yōu huān bù dào qíng,rèn tā cháo shì zì yíng yíng。
独寻秋景城东去,白鹿原头信马行。dú xún qiū jǐng chéng dōng qù,bái lù yuán tóu xìn mǎ xíng。

华阳观桃花时招李六拾遗饮

白居易

华阳观里仙桃发,把酒看花心自知。huá yáng guān lǐ xiān táo fā,bǎ jiǔ kàn huā xīn zì zhī。
争忍开时不同醉,明朝后日即空枝。zhēng rěn kāi shí bù tóng zuì,míng cháo hòu rì jí kōng zhī。

和友人洛中春感

白居易

莫悲金谷园中月,莫叹天津桥上春。mò bēi jīn gǔ yuán zhōng yuè,mò tàn tiān jīn qiáo shàng chūn。
若学多情寻往事,人间何处不伤神?ruò xué duō qíng xún wǎng shì,rén jiān hé chù bù shāng shén?

寄陆补阙

白居易

忽忆前年科第后,此时鸡鹤暂同群。hū yì qián nián kē dì hòu,cǐ shí jī hè zàn tóng qún。
秋风惆怅须吹散,鸡在中庭鹤在云。qiū fēng chóu chàng xū chuī sàn,jī zài zhōng tíng hè zài yún。

华阳观中八月十五日夜招友玩月

白居易

人道秋中明月好,欲邀同赏意如何。rén dào qiū zhōng míng yuè hǎo,yù yāo tóng shǎng yì rú hé。
华阳洞里秋坛上,今夜清光此处多。huá yáng dòng lǐ qiū tán shàng,jīn yè qīng guāng cǐ chù duō。

曲江忆元九

白居易

春来无伴闲游少,行乐三分减二分。chūn lái wú bàn xián yóu shǎo,xíng lè sān fēn jiǎn èr fēn。
何况今朝杏园里,闲人逢尽不逢君。hé kuàng jīn cháo xìng yuán lǐ,xián rén féng jǐn bù féng jūn。

过刘三十二故宅

白居易

不见刘君来近远,门前两度满枝花。bù jiàn liú jūn lái jìn yuǎn,mén qián liǎng dù mǎn zhī huā。
朝来惆怅宣平过,柳巷当头第一家。cháo lái chóu chàng xuān píng guò,liǔ xiàng dāng tóu dì yī jiā。

下邽庄南桃花

白居易

村南无限桃花发,唯我多情独自来。cūn nán wú xiàn táo huā fā,wéi wǒ duō qíng dú zì lái。
日暮风吹红满地,无人解惜为谁开。rì mù fēng chuī hóng mǎn dì,wú rén jiě xī wèi shuí kāi。

三月三十日题慈恩寺

白居易

慈恩春色今朝尽,尽日裴回倚寺门。cí ēn chūn sè jīn cháo jǐn,jǐn rì péi huí yǐ sì mén。
惆怅春归留不得,紫藤花下渐黄昏。chóu chàng chūn guī liú bù dé,zǐ téng huā xià jiàn huáng hūn。

看恽

白居易

香胜烧兰红胜霞,城中最数令公家。xiāng shèng shāo lán hóng shèng xiá,chéng zhōng zuì shù lìng gōng jiā。
人人散后君须看,归到江南无此花。rén rén sàn hòu jūn xū kàn,guī dào jiāng nán wú cǐ huā。

戏题新栽蔷薇

白居易

移根易地莫憔悴,野外庭前一种春。yí gēn yì dì mò qiáo cuì,yě wài tíng qián yī zhǒng chūn。
少府无妻春寂寞,花开将尔当夫人。shǎo fǔ wú qī chūn jì mò,huā kāi jiāng ěr dāng fū rén。