古诗词

长庆二年七月自中书舍人出守杭州路次蓝溪作

白居易

太原一男子,自顾庸且鄙。tài yuán yī nán zi,zì gù yōng qiě bǐ。
老逢不次恩,洗拔出泥滓。lǎo féng bù cì ēn,xǐ bá chū ní zǐ。
既居可言地,愿助朝廷理。jì jū kě yán dì,yuàn zhù cháo tíng lǐ。
伏閤三上章,戆愚不称旨。fú gé sān shàng zhāng,gàng yú bù chēng zhǐ。
圣人存大体,优贷容不死。shèng rén cún dà tǐ,yōu dài róng bù sǐ。
凤诏停舍人,鱼书除刺史。fèng zhào tíng shě rén,yú shū chú cì shǐ。
冥怀齐宠辱,委顺随行止。míng huái qí chǒng rǔ,wěi shùn suí xíng zhǐ。
我自得此心,于兹十年矣。wǒ zì dé cǐ xīn,yú zī shí nián yǐ。
馀杭乃名郡,郡郭临江汜。yú háng nǎi míng jùn,jùn guō lín jiāng sì。
已想海门山,潮声来入耳。yǐ xiǎng hǎi mén shān,cháo shēng lái rù ěr。
昔予贞元末,羁旅曾游此。xī yǔ zhēn yuán mò,jī lǚ céng yóu cǐ。
甚觉太守尊,亦谙鱼酒美。shén jué tài shǒu zūn,yì ān yú jiǔ měi。
因生江海兴,每羡沧浪水。yīn shēng jiāng hǎi xīng,měi xiàn cāng làng shuǐ。
尚拟拂衣行,况今兼禄仕。shàng nǐ fú yī xíng,kuàng jīn jiān lù shì。
青山峰峦接,白日烟尘起。qīng shān fēng luán jiē,bái rì yān chén qǐ。
东道既不通,改辕遂南指。dōng dào jì bù tōng,gǎi yuán suì nán zhǐ。
自秦穷楚越,浩荡五千里。zì qín qióng chǔ yuè,hào dàng wǔ qiān lǐ。
闻有贤主人,而多好山水。wén yǒu xián zhǔ rén,ér duō hǎo shān shuǐ。
是行颇为惬,所历良可纪。shì xíng pǒ wèi qiè,suǒ lì liáng kě jì。
策马度蓝溪,胜游从此始。cè mǎ dù lán xī,shèng yóu cóng cǐ shǐ。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

有双鹤留在洛中忽见刘郎中依然鸣顾刘因为鹤叹二篇寄予予以二绝句答之

白居易

荒草院中池水畔,衔恩不去又经春。huāng cǎo yuàn zhōng chí shuǐ pàn,xián ēn bù qù yòu jīng chūn。
见君惊喜双回顾,应为吟声似主人。jiàn jūn jīng xǐ shuāng huí gù,yīng wèi yín shēng shì zhǔ rén。

宿窦使君庄水亭

白居易

使君何在在江东,池柳初黄杏欲红。shǐ jūn hé zài zài jiāng dōng,chí liǔ chū huáng xìng yù hóng。
有兴即来闲便宿,不知谁是主人翁。yǒu xīng jí lái xián biàn sù,bù zhī shuí shì zhǔ rén wēng。

龙门下作

白居易

龙门涧下濯尘缨,拟作闲人过此生。lóng mén jiàn xià zhuó chén yīng,nǐ zuò xián rén guò cǐ shēng。
筋力不将诸处用,登山临水咏诗行。jīn lì bù jiāng zhū chù yòng,dēng shān lín shuǐ yǒng shī xíng。

姚侍御见过戏赠

白居易

晚起春寒慵裹头,客来池上偶同游。wǎn qǐ chūn hán yōng guǒ tóu,kè lái chí shàng ǒu tóng yóu。
东台御史多提举,莫按金章系布裘。dōng tái yù shǐ duō tí jǔ,mò àn jīn zhāng xì bù qiú。

和钱华州题少华清光绝句

白居易

高情雅韵三峰守,主领清光管白云。gāo qíng yǎ yùn sān fēng shǒu,zhǔ lǐng qīng guāng guǎn bái yún。
自笑亦曾为刺史,苏州肥腻不如君。zì xiào yì céng wèi cì shǐ,sū zhōu féi nì bù rú jūn。

送陕府王大夫

白居易

金马门前回剑佩,铁牛城下拥旌旗。jīn mǎ mén qián huí jiàn pèi,tiě niú chéng xià yōng jīng qí。
他时万一为交代,留取甘棠三两枝。tā shí wàn yī wèi jiāo dài,liú qǔ gān táng sān liǎng zhī。

代迎春花招刘郎中

白居易

幸与松筠相近栽,不随桃李一时开。xìng yǔ sōng yún xiāng jìn zāi,bù suí táo lǐ yī shí kāi。
杏园岂敢妨君去,未有花时且看来。xìng yuán qǐ gǎn fáng jūn qù,wèi yǒu huā shí qiě kàn lái。

玩迎春花赠杨郎中

白居易

金英翠萼带春寒,黄色花中有几般。jīn yīng cuì è dài chūn hán,huáng sè huā zhōng yǒu jǐ bān。
凭君与向游人道,莫作蔓菁花眼看。píng jūn yǔ xiàng yóu rén dào,mò zuò màn jīng huā yǎn kàn。

座上赠卢判官

白居易

把酒承花花落频,花香酒味相和春。bǎ jiǔ chéng huā huā luò pín,huā xiāng jiǔ wèi xiāng hé chūn。
莫言不是江南会,虚白亭中旧主人。mò yán bù shì jiāng nán huì,xū bái tíng zhōng jiù zhǔ rén。

曲江有感

白居易

曲江西岸又春风,万树花前一老翁。qū jiāng xī àn yòu chūn fēng,wàn shù huā qián yī lǎo wēng。
遇酒逢花还且醉,若论惆怅事何穷。yù jiǔ féng huā hái qiě zuì,ruò lùn chóu chàng shì hé qióng。

杏园花下赠刘郎中

白居易

怪君把酒偏惆怅,曾是贞元花下人。guài jūn bǎ jiǔ piān chóu chàng,céng shì zhēn yuán huā xià rén。
自别花来多少事,东风二十四回春。zì bié huā lái duō shǎo shì,dōng fēng èr shí sì huí chūn。

伊州

白居易

老去将何散老愁,新教小玉唱伊州。lǎo qù jiāng hé sàn lǎo chóu,xīn jiào xiǎo yù chàng yī zhōu。
亦应不得多年听,未教成时已白头。yì yīng bù dé duō nián tīng,wèi jiào chéng shí yǐ bái tóu。

酬严给事

白居易

嬴女偷乘凤去时,洞中潜歇弄琼枝。yíng nǚ tōu chéng fèng qù shí,dòng zhōng qián xiē nòng qióng zhī。
不缘啼鸟春饶舌,青琐仙郎可得知。bù yuán tí niǎo chūn ráo shé,qīng suǒ xiān láng kě dé zhī。

京路

白居易

西来为看秦山雪,东去缘寻洛苑春。xī lái wèi kàn qín shān xuě,dōng qù yuán xún luò yuàn chūn。
来去腾腾两京路,闲行除我更无人。lái qù téng téng liǎng jīng lù,xián xíng chú wǒ gèng wú rén。

华州西

白居易

每逢人静慵多歇,不计程行困即眠。měi féng rén jìng yōng duō xiē,bù jì chéng xíng kùn jí mián。
上得篮舆未能去,春风敷水店门前。shàng dé lán yú wèi néng qù,chūn fēng fū shuǐ diàn mén qián。