古诗词

自蜀江至洞庭湖口有感而作

白居易

江从西南来,浩浩无旦夕。jiāng cóng xī nán lái,hào hào wú dàn xī。
长波逐若泻,连山凿如劈。zhǎng bō zhú ruò xiè,lián shān záo rú pī。
千年不壅溃,万姓无垫溺。qiān nián bù yōng kuì,wàn xìng wú diàn nì。
不尔民为鱼,大哉禹之绩。bù ěr mín wèi yú,dà zāi yǔ zhī jì。
导岷既艰远,距海无咫尺。dǎo mín jì jiān yuǎn,jù hǎi wú zhǐ chǐ。
胡为不讫功,馀水斯委积。hú wèi bù qì gōng,yú shuǐ sī wěi jī。
洞庭与青草,大小两相敌。dòng tíng yǔ qīng cǎo,dà xiǎo liǎng xiāng dí。
混合万丈深,淼茫千里白。hùn hé wàn zhàng shēn,miǎo máng qiān lǐ bái。
每岁秋夏时,浩大吞七泽。měi suì qiū xià shí,hào dà tūn qī zé。
水族窟穴多,农人土地窄。shuǐ zú kū xué duō,nóng rén tǔ dì zhǎi。
我今尚嗟叹,禹岂不爱惜。wǒ jīn shàng jiē tàn,yǔ qǐ bù ài xī。
邈未究其由,想古观遗迹。miǎo wèi jiū qí yóu,xiǎng gǔ guān yí jì。
疑此苗人顽,恃险不终役。yí cǐ miáo rén wán,shì xiǎn bù zhōng yì。
帝亦无奈何,留患与今昔。dì yì wú nài hé,liú huàn yǔ jīn xī。
水流天地内,如身有血脉。shuǐ liú tiān dì nèi,rú shēn yǒu xuè mài。
滞则为疽疣,治之在针石。zhì zé wèi jū yóu,zhì zhī zài zhēn shí。
安得禹复生,为唐水官伯。ān dé yǔ fù shēng,wèi táng shuǐ guān bó。
手提倚天剑,重来亲指画。shǒu tí yǐ tiān jiàn,zhòng lái qīn zhǐ huà。
疏河似剪纸,决壅同裂帛。shū hé shì jiǎn zhǐ,jué yōng tóng liè bó。
渗作膏腴田,蹋平鱼鳖宅。shèn zuò gāo yú tián,tà píng yú biē zhái。
龙宫变闾里,水府生禾麦。lóng gōng biàn lǘ lǐ,shuǐ fǔ shēng hé mài。
坐添百万户,书我司徒籍。zuò tiān bǎi wàn hù,shū wǒ sī tú jí。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

看梦得题答李侍郎诗诗中有文星之句因戏和之

白居易

看题锦绣报琼瑰,俱是人天第一才。kàn tí jǐn xiù bào qióng guī,jù shì rén tiān dì yī cái。
好遣文星守躔次,亦须防有客星来。hǎo qiǎn wén xīng shǒu chán cì,yì xū fáng yǒu kè xīng lái。

戏答思黯

白居易

何时得见十三弦,待取无云有月天。hé shí dé jiàn shí sān xián,dài qǔ wú yún yǒu yuè tiān。
愿得金波明似镜,镜中照出月中仙。yuàn dé jīn bō míng shì jìng,jìng zhōng zhào chū yuè zhōng xiān。

酬裴令公赠马相戏

白居易

安石风流无奈何,欲将赤骥换青娥。ān shí fēng liú wú nài hé,yù jiāng chì jì huàn qīng é。
不辞便送东山去,临老何人与唱歌。bù cí biàn sòng dōng shān qù,lín lǎo hé rén yǔ chàng gē。

早春持斋答皇甫十见赠

白居易

正月晴和风气新,纷纷已有醉游人。zhèng yuè qíng hé fēng qì xīn,fēn fēn yǐ yǒu zuì yóu rén。
帝城花笑长斋客,三十年来负早春。dì chéng huā xiào zhǎng zhāi kè,sān shí nián lái fù zǎo chūn。

醉后听唱桂华曲

白居易

桂华词意苦丁宁,唱到常娥醉便醒。guì huá cí yì kǔ dīng níng,chàng dào cháng é zuì biàn xǐng。
此是人间肠断曲,莫教不得意人听。cǐ shì rén jiān cháng duàn qū,mò jiào bù dé yì rén tīng。

谢杨东川寄衣服

白居易

年年衰老交游少,处处萧条书信稀。nián nián shuāi lǎo jiāo yóu shǎo,chù chù xiāo tiáo shū xìn xī。
唯有巢兄不相忘,春茶未断寄秋衣。wéi yǒu cháo xiōng bù xiāng wàng,chūn chá wèi duàn jì qiū yī。

东城晚归

白居易

一条邛杖悬龟榼,双角吴童控马衔。yī tiáo qióng zhàng xuán guī kē,shuāng jiǎo wú tóng kòng mǎ xián。
晚入东城谁识我,短靴低帽白蕉衫。wǎn rù dōng chéng shuí shí wǒ,duǎn xuē dī mào bái jiāo shān。

苏州故吏

白居易

江南故吏别来久,今日池边识我无。jiāng nán gù lì bié lái jiǔ,jīn rì chí biān shí wǒ wú。
不独使君头似雪,华亭鹤死白莲枯。bù dú shǐ jūn tóu shì xuě,huá tíng hè sǐ bái lián kū。

得杨湖州书颇夸抚民接宾纵酒题诗因以绝句戏之

白居易

岂独爱民兼爱客,不唯能饮又能文。qǐ dú ài mín jiān ài kè,bù wéi néng yǐn yòu néng wén。
白蘋洲上春传语,柳使君输杨使君。bái píng zhōu shàng chūn chuán yǔ,liǔ shǐ jūn shū yáng shǐ jūn。

听歌

白居易

管妙弦清歌入云,老人合眼醉醺醺。guǎn miào xián qīng gē rù yún,lǎo rén hé yǎn zuì xūn xūn。
诚知不及当年听,犹觉闻时胜不闻。chéng zhī bù jí dāng nián tīng,yóu jué wén shí shèng bù wén。

西楼独立

白居易

身著白衣头似雪,时时醉立小楼中。shēn zhù bái yī tóu shì xuě,shí shí zuì lì xiǎo lóu zhōng。
路人回顾应相怪,十一年来见此翁。lù rén huí gù yīng xiāng guài,shí yī nián lái jiàn cǐ wēng。

早春独登天宫阁

白居易

天宫日暖阁门开,独上迎春饮一杯。tiān gōng rì nuǎn gé mén kāi,dú shàng yíng chūn yǐn yī bēi。
无限游人遥怪我,缘何最老最先来。wú xiàn yóu rén yáo guài wǒ,yuán hé zuì lǎo zuì xiān lái。

送苏州李使君赴郡二绝句

白居易

忆抛印绶辞吴郡,衰病当时已有馀。yì pāo yìn shòu cí wú jùn,shuāi bìng dāng shí yǐ yǒu yú。
今日贺君兼自喜,八回看换旧铜鱼。jīn rì hè jūn jiān zì xǐ,bā huí kàn huàn jiù tóng yú。

送苏州李使君赴郡二绝句

白居易

馆娃宫深春日长,乌鹊桥高秋夜凉。guǎn wá gōng shēn chūn rì zhǎng,wū què qiáo gāo qiū yè liáng。
风月不知人世变,奉君直似奉吴王。fēng yuè bù zhī rén shì biàn,fèng jūn zhí shì fèng wú wáng。

长洲曲新词

白居易

茂苑绮罗佳丽地,女湖桃李艳阳时。mào yuàn qǐ luó jiā lì dì,nǚ hú táo lǐ yàn yáng shí。
心奴已死胡容老,后辈风流是阿谁。xīn nú yǐ sǐ hú róng lǎo,hòu bèi fēng liú shì ā shuí。