古诗词

自蜀江至洞庭湖口有感而作

白居易

江从西南来,浩浩无旦夕。jiāng cóng xī nán lái,hào hào wú dàn xī。
长波逐若泻,连山凿如劈。zhǎng bō zhú ruò xiè,lián shān záo rú pī。
千年不壅溃,万姓无垫溺。qiān nián bù yōng kuì,wàn xìng wú diàn nì。
不尔民为鱼,大哉禹之绩。bù ěr mín wèi yú,dà zāi yǔ zhī jì。
导岷既艰远,距海无咫尺。dǎo mín jì jiān yuǎn,jù hǎi wú zhǐ chǐ。
胡为不讫功,馀水斯委积。hú wèi bù qì gōng,yú shuǐ sī wěi jī。
洞庭与青草,大小两相敌。dòng tíng yǔ qīng cǎo,dà xiǎo liǎng xiāng dí。
混合万丈深,淼茫千里白。hùn hé wàn zhàng shēn,miǎo máng qiān lǐ bái。
每岁秋夏时,浩大吞七泽。měi suì qiū xià shí,hào dà tūn qī zé。
水族窟穴多,农人土地窄。shuǐ zú kū xué duō,nóng rén tǔ dì zhǎi。
我今尚嗟叹,禹岂不爱惜。wǒ jīn shàng jiē tàn,yǔ qǐ bù ài xī。
邈未究其由,想古观遗迹。miǎo wèi jiū qí yóu,xiǎng gǔ guān yí jì。
疑此苗人顽,恃险不终役。yí cǐ miáo rén wán,shì xiǎn bù zhōng yì。
帝亦无奈何,留患与今昔。dì yì wú nài hé,liú huàn yǔ jīn xī。
水流天地内,如身有血脉。shuǐ liú tiān dì nèi,rú shēn yǒu xuè mài。
滞则为疽疣,治之在针石。zhì zé wèi jū yóu,zhì zhī zài zhēn shí。
安得禹复生,为唐水官伯。ān dé yǔ fù shēng,wèi táng shuǐ guān bó。
手提倚天剑,重来亲指画。shǒu tí yǐ tiān jiàn,zhòng lái qīn zhǐ huà。
疏河似剪纸,决壅同裂帛。shū hé shì jiǎn zhǐ,jué yōng tóng liè bó。
渗作膏腴田,蹋平鱼鳖宅。shèn zuò gāo yú tián,tà píng yú biē zhái。
龙宫变闾里,水府生禾麦。lóng gōng biàn lǘ lǐ,shuǐ fǔ shēng hé mài。
坐添百万户,书我司徒籍。zuò tiān bǎi wàn hù,shū wǒ sī tú jí。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

题西亭

白居易

多见朱门富贵人,林园未毕即无身。duō jiàn zhū mén fù guì rén,lín yuán wèi bì jí wú shēn。
我今幸作西亭主,已见池塘五度春。wǒ jīn xìng zuò xī tíng zhǔ,yǐ jiàn chí táng wǔ dù chūn。

看采莲

白居易

小桃闲上小莲船,半采红莲半白莲。xiǎo táo xián shàng xiǎo lián chuán,bàn cǎi hóng lián bàn bái lián。
不似江南恶风浪,芙蓉池在卧床前。bù shì jiāng nán è fēng làng,fú róng chí zài wò chuáng qián。

看采菱

白居易

菱池如镜净无波,白点花稀青角多。líng chí rú jìng jìng wú bō,bái diǎn huā xī qīng jiǎo duō。
时唱一声新水调,谩人道是采菱歌。shí chàng yī shēng xīn shuǐ diào,mán rén dào shì cǎi líng gē。

夭老

白居易

早世身如风里烛,暮年发似镜中丝。zǎo shì shēn rú fēng lǐ zhú,mù nián fā shì jìng zhōng sī。
谁人断得人间事,少夭堪伤老又悲。shuí rén duàn dé rén jiān shì,shǎo yāo kān shāng lǎo yòu bēi。

秋池

白居易

洗浪清风透水霜,水边闲坐一绳床。xǐ làng qīng fēng tòu shuǐ shuāng,shuǐ biān xián zuò yī shéng chuáng。
眼尘心垢见皆尽,不是秋池是道场。yǎn chén xīn gòu jiàn jiē jǐn,bù shì qiū chí shì dào chǎng。

新雪二首

白居易

不思北省烟霄地,不忆南宫风月天。bù sī běi shěng yān xiāo dì,bù yì nán gōng fēng yuè tiān。
唯忆静恭杨阁老,小园新雪暖炉前。wéi yì jìng gōng yáng gé lǎo,xiǎo yuán xīn xuě nuǎn lú qián。

新雪二首

白居易

不思朱雀街东鼓,不忆青龙寺后钟。bù sī zhū què jiē dōng gǔ,bù yì qīng lóng sì hòu zhōng。
唯忆夜深新雪后,新昌台上七株松。wéi yì yè shēn xīn xuě hòu,xīn chāng tái shàng qī zhū sōng。

和微之任校书郎日过三乡

白居易

三乡过日君年几,今日君年五十馀。sān xiāng guò rì jūn nián jǐ,jīn rì jūn nián wǔ shí yú。
不独年催身亦变,校书郎变作尚书。bù dú nián cuī shēn yì biàn,xiào shū láng biàn zuò shàng shū。

和微之十七与君别及陇月花枝之咏

白居易

别时十七今头白,恼乱君心三十年。bié shí shí qī jīn tóu bái,nǎo luàn jūn xīn sān shí nián。
垂老休吟花月句,恐君更结后身缘。chuí lǎo xiū yín huā yuè jù,kǒng jūn gèng jié hòu shēn yuán。

疑梦二首其二

白居易

鹿疑郑相终难辨,蝶化庄生讵可知。lù yí zhèng xiāng zhōng nán biàn,dié huà zhuāng shēng jù kě zhī。
假使如今不是梦,能长于梦几多时。jiǎ shǐ rú jīn bù shì mèng,néng zhǎng yú mèng jǐ duō shí。

除夜

白居易

病眼少眠非守岁,老心多感又临春。bìng yǎn shǎo mián fēi shǒu suì,lǎo xīn duō gǎn yòu lín chūn。
火销灯尽天明后,便是平头六十人。huǒ xiāo dēng jǐn tiān míng hòu,biàn shì píng tóu liù shí rén。

府西池

白居易

柳无气力枝先动,池有波纹冰尽开。liǔ wú qì lì zhī xiān dòng,chí yǒu bō wén bīng jǐn kāi。
今日不知谁计会,春风春水一时来。jīn rì bù zhī shuí jì huì,chūn fēng chūn shuǐ yī shí lái。

府酒五绝变法

白居易

自惭到府来周岁,惠爱威棱一事无。zì cán dào fǔ lái zhōu suì,huì ài wēi léng yī shì wú。
唯是改张官酒法,渐从浊水作醍醐。wéi shì gǎi zhāng guān jiǔ fǎ,jiàn cóng zhuó shuǐ zuò tí hú。

府酒五绝招客

白居易

日午微风且暮寒,春风冷峭雪乾残。rì wǔ wēi fēng qiě mù hán,chūn fēng lěng qiào xuě qián cán。
碧毡帐下红炉畔,试为来尝一盏看。bì zhān zhàng xià hóng lú pàn,shì wèi lái cháng yī zhǎn kàn。

府酒五绝辨味

白居易

甘露太甜非正味,醴泉虽洁不芳馨。gān lù tài tián fēi zhèng wèi,lǐ quán suī jié bù fāng xīn。
杯中此物何人别,柔旨之中有典刑。bēi zhōng cǐ wù hé rén bié,róu zhǐ zhī zhōng yǒu diǎn xíng。