古诗词

初与元九别后忽梦见之及寤而书适至兼寄桐花诗怅然感怀因以此寄

白居易

永寿寺中语,新昌坊北分。yǒng shòu sì zhōng yǔ,xīn chāng fāng běi fēn。
归来数行泪,悲事不悲君。guī lái shù xíng lèi,bēi shì bù bēi jūn。
悠悠蓝田路,自去无消息。yōu yōu lán tián lù,zì qù wú xiāo xī。
计君食宿程,已过商山北。jì jūn shí sù chéng,yǐ guò shāng shān běi。
昨夜云四散,千里同月色。zuó yè yún sì sàn,qiān lǐ tóng yuè sè。
晓来梦见君,应是君相忆。xiǎo lái mèng jiàn jūn,yīng shì jūn xiāng yì。
梦中握君手,问君意何如。mèng zhōng wò jūn shǒu,wèn jūn yì hé rú。
君言苦相忆,无人可寄书。jūn yán kǔ xiāng yì,wú rén kě jì shū。
觉来未及说,叩门声冬冬。jué lái wèi jí shuō,kòu mén shēng dōng dōng。
言是商州使,送君书一封。yán shì shāng zhōu shǐ,sòng jūn shū yī fēng。
枕上忽惊起,颠倒着衣裳。zhěn shàng hū jīng qǐ,diān dào zhe yī shang。
开缄见手札,一纸十三行。kāi jiān jiàn shǒu zhá,yī zhǐ shí sān xíng。
上论迁谪心,下说离别肠。shàng lùn qiān zhé xīn,xià shuō lí bié cháng。
心肠都未尽,不暇叙炎凉。xīn cháng dōu wèi jǐn,bù xiá xù yán liáng。
云作此书夜,夜宿商州东。yún zuò cǐ shū yè,yè sù shāng zhōu dōng。
独对孤灯坐,阳城山馆中。dú duì gū dēng zuò,yáng chéng shān guǎn zhōng。
夜深作书毕,山月向西斜。yè shēn zuò shū bì,shān yuè xiàng xī xié。
月下何所有,一树紫桐花。yuè xià hé suǒ yǒu,yī shù zǐ tóng huā。
桐花半落时,复道正相思。tóng huā bàn luò shí,fù dào zhèng xiāng sī。
殷勤书背后,兼寄桐花诗。yīn qín shū bèi hòu,jiān jì tóng huā shī。
桐花诗八韵,思绪一何深。tóng huā shī bā yùn,sī xù yī hé shēn。
以我今朝意,忆君此夜心。yǐ wǒ jīn cháo yì,yì jūn cǐ yè xīn。
一章三遍读,一句十回吟。yī zhāng sān biàn dú,yī jù shí huí yín。
珍重八十字,字字化为金。zhēn zhòng bā shí zì,zì zì huà wèi jīn。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

长安春

白居易

青门柳枝软无力,东风吹作黄金色。qīng mén liǔ zhī ruǎn wú lì,dōng fēng chuī zuò huáng jīn sè。
街东酒薄醉易醒,满眼春愁销不得。jiē dōng jiǔ báo zuì yì xǐng,mǎn yǎn chūn chóu xiāo bù dé。

独眠吟二首其一

白居易

夜长无睡起阶前,寥落星河欲曙天。yè zhǎng wú shuì qǐ jiē qián,liáo luò xīng hé yù shǔ tiān。
十五年来明月夜,何曾一夜不孤眠。shí wǔ nián lái míng yuè yè,hé céng yī yè bù gū mián。

长洲苑

白居易

春入长洲草又生,鹧鸪飞起少人行。chūn rù zhǎng zhōu cǎo yòu shēng,zhè gū fēi qǐ shǎo rén xíng。
年深不辨娃宫处,夜夜苏台空月明。nián shēn bù biàn wá gōng chù,yè yè sū tái kōng yuè míng。

忆江柳

白居易

曾栽杨柳江南岸,一别江南两度春。céng zāi yáng liǔ jiāng nán àn,yī bié jiāng nán liǎng dù chūn。
遥忆青青江岸上,不知攀折是何人。yáo yì qīng qīng jiāng àn shàng,bù zhī pān zhé shì hé rén。

三年别

白居易

悠悠一别已三年,相望相思明月天。yōu yōu yī bié yǐ sān nián,xiāng wàng xiāng sī míng yuè tiān。
肠断青天望明月,别来三十六回圆。cháng duàn qīng tiān wàng míng yuè,bié lái sān shí liù huí yuán。

伤春词

白居易

深浅檐花千万枝,碧纱窗外啭黄鹂。shēn qiǎn yán huā qiān wàn zhī,bì shā chuāng wài zhuàn huáng lí。
残妆含泪下帘坐,尽日伤春春不知。cán zhuāng hán lèi xià lián zuò,jǐn rì shāng chūn chūn bù zhī。

吴七郎中山人待制班中偶赠绝句

白居易

金马东门只日开,汉庭待诏重仙才。jīn mǎ dōng mén zhǐ rì kāi,hàn tíng dài zhào zhòng xiān cái。
第三松树非华表,那得辽东鹤下来。dì sān sōng shù fēi huá biǎo,nà dé liáo dōng hè xià lái。

寄题忠州小楼桃花

白居易

再游巫峡知何日,总是秦人说向谁。zài yóu wū xiá zhī hé rì,zǒng shì qín rén shuō xiàng shuí。
长忆小楼风月夜,红栏干上两三枝。zhǎng yì xiǎo lóu fēng yuè yè,hóng lán gàn shàng liǎng sān zhī。

朝回和元少尹绝句

白居易

朝客朝回回望好,尽纡朱紫佩金银。cháo kè cháo huí huí wàng hǎo,jǐn yū zhū zǐ pèi jīn yín。
此时独与君为伴,马上青袍唯两人。cǐ shí dú yǔ jūn wèi bàn,mǎ shàng qīng páo wéi liǎng rén。

重和元少尹

白居易

凤阁舍人京亚尹,白头俱未著绯衫。fèng gé shě rén jīng yà yǐn,bái tóu jù wèi zhù fēi shān。
南宫起请无消息,朝散何时得入衔?nán gōng qǐ qǐng wú xiāo xī,cháo sàn hé shí dé rù xián?

醉后

白居易

酒后高歌且放狂,门前闲事莫思量。jiǔ hòu gāo gē qiě fàng kuáng,mén qián xián shì mò sī liàng。
犹嫌小户长先醒,不得多时住醉乡。yóu xián xiǎo hù zhǎng xiān xǐng,bù dé duō shí zhù zuì xiāng。

后宫词

白居易

雨露由来一点恩,争能遍布及千门。yǔ lù yóu lái yī diǎn ēn,zhēng néng biàn bù jí qiān mén。
三千宫女胭脂面,几个春来无泪痕。sān qiān gōng nǚ yān zhī miàn,jǐ gè chūn lái wú lèi hén。

冯阁老处见与严郎中酬和诗因戏赠绝句

白居易

乍来天上宜清净,不用回头望故山。zhà lái tiān shàng yí qīng jìng,bù yòng huí tóu wàng gù shān。
纵有旧游君莫忆,尘心起即堕人间。zòng yǒu jiù yóu jūn mò yì,chén xīn qǐ jí duò rén jiān。

立秋日登乐游园

白居易

独行独语曲江头,回马迟迟上乐游。dú xíng dú yǔ qū jiāng tóu,huí mǎ chí chí shàng lè yóu。
萧飒凉风与衰鬓,谁教计会一时秋。xiāo sà liáng fēng yǔ shuāi bìn,shuí jiào jì huì yī shí qiū。

夜筝

白居易

紫袖红弦明月中,自弹自感闇低容。zǐ xiù hóng xián míng yuè zhōng,zì dàn zì gǎn àn dī róng。
弦凝指咽声停处,别有深情一万重。xián níng zhǐ yàn shēng tíng chù,bié yǒu shēn qíng yī wàn zhòng。