古诗词

自觉二首

白居易

朝哭心所爱,暮哭心所亲。cháo kū xīn suǒ ài,mù kū xīn suǒ qīn。
亲爱零落尽,安用身独存。qīn ài líng luò jǐn,ān yòng shēn dú cún。
几许平生欢,无限骨肉恩。jǐ xǔ píng shēng huān,wú xiàn gǔ ròu ēn。
结为肠间痛,聚作鼻头辛。jié wèi cháng jiān tòng,jù zuò bí tóu xīn。
悲来四支缓,泣尽双眸昏。bēi lái sì zhī huǎn,qì jǐn shuāng móu hūn。
所以年四十,心如七十人。suǒ yǐ nián sì shí,xīn rú qī shí rén。
我闻浮屠教,中有解脱门。wǒ wén fú tú jiào,zhōng yǒu jiě tuō mén。
置心为止水,视身如浮云。zhì xīn wèi zhǐ shuǐ,shì shēn rú fú yún。
斗擞垢秽衣,度脱生死轮。dòu sǒu gòu huì yī,dù tuō shēng sǐ lún。
胡为恋此苦,不去犹逡巡。hú wèi liàn cǐ kǔ,bù qù yóu qūn xún。
回念发弘愿,愿此见在身。huí niàn fā hóng yuàn,yuàn cǐ jiàn zài shēn。
但受过去报,不结将来因。dàn shòu guò qù bào,bù jié jiāng lái yīn。
誓以智慧水,永洗烦恼尘。shì yǐ zhì huì shuǐ,yǒng xǐ fán nǎo chén。
不将恩爱子,更种悲忧根。bù jiāng ēn ài zi,gèng zhǒng bēi yōu gēn。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

梦亡友刘太白同游彰

白居易

三千里外卧江州,十五年前哭老刘。sān qiān lǐ wài wò jiāng zhōu,shí wǔ nián qián kū lǎo liú。
昨夜梦中彰敬寺,死生魂魄暂同游。zuó yè mèng zhōng zhāng jìng sì,sǐ shēng hún pò zàn tóng yóu。

与果上人殁时题此诀别兼简二林僧社

白居易

本结菩提香火社,为嫌烦恼电泡身。běn jié pú tí xiāng huǒ shè,wèi xián fán nǎo diàn pào shēn。
不须惆怅从师去,先请西方作主人。bù xū chóu chàng cóng shī qù,xiān qǐng xī fāng zuò zhǔ rén。

刘十九同宿

白居易

红旗破贼非吾事,黄纸除书无我名。hóng qí pò zéi fēi wú shì,huáng zhǐ chú shū wú wǒ míng。
唯共嵩阳刘处士,围棋赌酒到天明。wéi gòng sōng yáng liú chù shì,wéi qí dǔ jiǔ dào tiān míng。

衰病

白居易

老辞游冶寻花伴,病别荒狂旧酒徒。lǎo cí yóu yě xún huā bàn,bìng bié huāng kuáng jiù jiǔ tú。
更恐五年三岁后,些些谭笑亦应无。gèng kǒng wǔ nián sān suì hòu,xiē xiē tán xiào yì yīng wú。

题诗屏风绝句

白居易

相忆采君诗作障,自书自勘不辞劳。xiāng yì cǎi jūn shī zuò zhàng,zì shū zì kān bù cí láo。
障成定被人争写,从此南中纸价高。zhàng chéng dìng bèi rén zhēng xiě,cóng cǐ nán zhōng zhǐ jià gāo。

答微之

白居易

君写我诗盈寺壁,我题君句满屏风。jūn xiě wǒ shī yíng sì bì,wǒ tí jūn jù mǎn píng fēng。
与君相遇知何处,两叶浮萍大海中。yǔ jūn xiāng yù zhī hé chù,liǎng yè fú píng dà hǎi zhōng。

戏答诸少年

白居易

顾我长年头似雪,饶君壮岁气如云。gù wǒ zhǎng nián tóu shì xuě,ráo jūn zhuàng suì qì rú yún。
朱颜今日虽欺我,白发他时不放君。zhū yán jīn rì suī qī wǒ,bái fā tā shí bù fàng jūn。

题崔使君新楼

白居易

忧人何处可消忧,碧瓮红栏湓水头。yōu rén hé chù kě xiāo yōu,bì wèng hóng lán pén shuǐ tóu。
从此浔阳风月夜,崔公楼替庾公楼。cóng cǐ xún yáng fēng yuè yè,cuī gōng lóu tì yǔ gōng lóu。

赠昙禅师

白居易

五年不入慈恩寺,今日寻师始一来。wǔ nián bù rù cí ēn sì,jīn rì xún shī shǐ yī lái。
欲知火宅焚烧苦,方寸如今化作灰。yù zhī huǒ zhái fén shāo kǔ,fāng cùn rú jīn huà zuò huī。

醉吟二首

白居易

空王百法学未得,姹女丹砂烧即飞。kōng wáng bǎi fǎ xué wèi dé,chà nǚ dān shā shāo jí fēi。
事事无成身老也,醉乡不去欲何归。shì shì wú chéng shēn lǎo yě,zuì xiāng bù qù yù hé guī。

醉吟二首

白居易

两鬓千茎新似雪,十分一盏欲如泥。liǎng bìn qiān jīng xīn shì xuě,shí fēn yī zhǎn yù rú ní。
酒狂又引诗魔发,日午悲吟到日西。jiǔ kuáng yòu yǐn shī mó fā,rì wǔ bēi yín dào rì xī。

湖亭与行简宿

白居易

浔阳少有风情客,招宿湖亭尽却回。xún yáng shǎo yǒu fēng qíng kè,zhāo sù hú tíng jǐn què huí。
水槛虚凉风月好,夜深谁共阿怜来。shuǐ kǎn xū liáng fēng yuè hǎo,yè shēn shuí gòng ā lián lái。

赠江客

白居易

江柳影寒新雨地,塞鸿声急欲霜天。jiāng liǔ yǐng hán xīn yǔ dì,sāi hóng shēng jí yù shuāng tiān。
愁君独向沙头宿,水绕芦花月满船。chóu jūn dú xiàng shā tóu sù,shuǐ rào lú huā yuè mǎn chuán。

问韦山人山甫

白居易

身名身事两蹉跎,试就先生问若何。shēn míng shēn shì liǎng cuō tuó,shì jiù xiān shēng wèn ruò hé。
从此神仙学得否,白须虽有未为多。cóng cǐ shén xiān xué dé fǒu,bái xū suī yǒu wèi wèi duō。

送萧鍊师步虚词十首卷后以二绝继之

白居易

欲上瀛州临别时,赠君十首步虚词。yù shàng yíng zhōu lín bié shí,zèng jūn shí shǒu bù xū cí。
天仙若爱应相问,可道江州司马诗。tiān xiān ruò ài yīng xiāng wèn,kě dào jiāng zhōu sī mǎ shī。