古诗词

江南遇天宝乐叟

白居易

白头病叟泣且言,禄山未乱入梨园。bái tóu bìng sǒu qì qiě yán,lù shān wèi luàn rù lí yuán。
能弹琵琶和法曲,多在华清随至尊。néng dàn pí pá hé fǎ qū,duō zài huá qīng suí zhì zūn。
是时天下太平久,年年十月坐朝元。shì shí tiān xià tài píng jiǔ,nián nián shí yuè zuò cháo yuán。
千官起居环佩合,万国会同车马奔。qiān guān qǐ jū huán pèi hé,wàn guó huì tóng chē mǎ bēn。
金钿照耀石瓮寺,兰麝熏煮温汤源。jīn diàn zhào yào shí wèng sì,lán shè xūn zhǔ wēn tāng yuán。
贵妃宛转侍君侧,体弱不胜珠翠繁。guì fēi wǎn zhuǎn shì jūn cè,tǐ ruò bù shèng zhū cuì fán。
冬雪飘飖锦袍暖,春风荡漾霓裳翻。dōng xuě piāo yáo jǐn páo nuǎn,chūn fēng dàng yàng ní shang fān。
欢娱未足燕寇至,弓劲马肥胡语喧。huān yú wèi zú yàn kòu zhì,gōng jìn mǎ féi hú yǔ xuān。
豳土人迁避夷狄,鼎湖龙去哭轩辕。bīn tǔ rén qiān bì yí dí,dǐng hú lóng qù kū xuān yuán。
从此漂沦落南土,万人死尽一身存。cóng cǐ piāo lún luò nán tǔ,wàn rén sǐ jǐn yī shēn cún。
秋风江上浪无限,暮雨舟中酒一尊。qiū fēng jiāng shàng làng wú xiàn,mù yǔ zhōu zhōng jiǔ yī zūn。
涸鱼久失风波势,枯草曾沾雨露恩。hé yú jiǔ shī fēng bō shì,kū cǎo céng zhān yǔ lù ēn。
我自秦来君莫问,骊山渭水如荒村。wǒ zì qín lái jūn mò wèn,lí shān wèi shuǐ rú huāng cūn。
新丰树老笼明月,长生殿闇锁春云。xīn fēng shù lǎo lóng míng yuè,zhǎng shēng diàn àn suǒ chūn yún。
红叶纷纷盖欹瓦,绿苔重重封坏垣。hóng yè fēn fēn gài yī wǎ,lǜ tái zhòng zhòng fēng huài yuán。
唯有中官作宫使,每年寒食一开门。wéi yǒu zhōng guān zuò gōng shǐ,měi nián hán shí yī kāi mén。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

府酒五绝自劝

白居易

忆昔羁贫应举年,脱衣典酒曲江边。yì xī jī pín yīng jǔ nián,tuō yī diǎn jiǔ qū jiāng biān。
十千一斗犹赊饮,何况官供不著钱。shí qiān yī dòu yóu shē yǐn,hé kuàng guān gōng bù zhù qián。

府酒五绝谕妓

白居易

烛泪夜黏桃叶袖,酒痕春污石榴裙。zhú lèi yè nián táo yè xiù,jiǔ hén chūn wū shí liú qún。
莫辞辛苦供欢宴,老后思量悔煞君。mò cí xīn kǔ gōng huān yàn,lǎo hòu sī liàng huǐ shā jūn。

履道居三首

白居易

莫嫌地窄林亭小,莫厌贫家活计微。mò xián dì zhǎi lín tíng xiǎo,mò yàn pín jiā huó jì wēi。
大有高门锁宽宅,主人到老不曾归。dà yǒu gāo mén suǒ kuān zhái,zhǔ rén dào lǎo bù céng guī。

履道居三首

白居易

东里素帷犹未彻,南邻丹旐又新悬。dōng lǐ sù wéi yóu wèi chè,nán lín dān zhào yòu xīn xuán。
衡门蜗舍自惭愧,收得身来已五年。héng mén wō shě zì cán kuì,shōu dé shēn lái yǐ wǔ nián。

履道居三首

白居易

世事平分众所知,何尝苦乐不相随。shì shì píng fēn zhòng suǒ zhī,hé cháng kǔ lè bù xiāng suí。
唯馀耽酒狂歌客,只有乐时无苦时。wéi yú dān jiǔ kuáng gē kè,zhǐ yǒu lè shí wú kǔ shí。

戏招诸客

白居易

黄醅绿醑迎冬熟,绛帐红炉逐夜开。huáng pēi lǜ xǔ yíng dōng shú,jiàng zhàng hóng lú zhú yè kāi。
谁道洛中多逸客,不将书唤不曾来。shuí dào luò zhōng duō yì kè,bù jiāng shū huàn bù céng lái。

将归一绝

白居易

欲去公门返野扉,预思泉竹已依依。yù qù gōng mén fǎn yě fēi,yù sī quán zhú yǐ yī yī。
更怜家酝迎春熟,一瓮醍醐待我归。gèng lián jiā yùn yíng chūn shú,yī wèng tí hú dài wǒ guī。

睡觉偶吟

白居易

官初罢后归来夜,天欲明前睡觉时。guān chū bà hòu guī lái yè,tiān yù míng qián shuì jué shí。
起坐思量更无事,身心安乐复谁知。qǐ zuò sī liàng gèng wú shì,shēn xīn ān lè fù shuí zhī。

感旧诗卷

白居易

夜深吟罢一长吁,老泪灯前湿白须。yè shēn yín bà yī zhǎng xū,lǎo lèi dēng qián shī bái xū。
二十年前旧诗卷,十人酬和九人无。èr shí nián qián jiù shī juǎn,shí rén chóu hé jiǔ rén wú。

凉风叹

白居易

昨夜凉风又飒然,萤飘叶坠卧床前。zuó yè liáng fēng yòu sà rán,yíng piāo yè zhuì wò chuáng qián。
逢秋莫叹须知分,已过潘安三十年。féng qiū mò tàn xū zhī fēn,yǐ guò pān ān sān shí nián。

送考功崔郎中赴阙

白居易

称意新官又少年,秋凉身健好朝天。chēng yì xīn guān yòu shǎo nián,qiū liáng shēn jiàn hǎo cháo tiān。
青云上了无多路,却要徐驱稳著鞭。qīng yún shàng le wú duō lù,què yào xú qū wěn zhù biān。

闻歌者唱微之诗

白居易

新诗绝笔声名歇,旧卷生尘箧笥深。xīn shī jué bǐ shēng míng xiē,jiù juǎn shēng chén qiè sì shēn。
时向歌中闻一句,未容倾耳已伤心。shí xiàng gē zhōng wén yī jù,wèi róng qīng ěr yǐ shāng xīn。

池上送考功崔郎中兼别房窦二妓

白居易

文昌列宿徵还日,洛浦行云放散时。wén chāng liè sù zhēng hái rì,luò pǔ xíng yún fàng sàn shí。
鹓鹭上天花逐水,无因再会白家池。yuān lù shàng tiān huā zhú shuǐ,wú yīn zài huì bái jiā chí。

自问

白居易

依仁台废悲风晚,履信池荒宿草春。yī rén tái fèi bēi fēng wǎn,lǚ xìn chí huāng sù cǎo chūn。
自问老身骑马出,洛阳城里觅何人。zì wèn lǎo shēn qí mǎ chū,luò yáng chéng lǐ mì hé rén。

秋夜听高调凉州

白居易

楼上金风声渐紧,月中银字韵初调。lóu shàng jīn fēng shēng jiàn jǐn,yuè zhōng yín zì yùn chū diào。
促张弦柱吹高管,一曲凉州入泬寥。cù zhāng xián zhù chuī gāo guǎn,yī qū liáng zhōu rù jué liáo。