古诗词

妇人苦

白居易

蝉鬓加意梳,蛾眉用心扫。chán bìn jiā yì shū,é méi yòng xīn sǎo。
几度晓妆成,君看不言好。jǐ dù xiǎo zhuāng chéng,jūn kàn bù yán hǎo。
妾身重同穴,君意轻偕老。qiè shēn zhòng tóng xué,jūn yì qīng xié lǎo。
惆怅去年来,心知未能道。chóu chàng qù nián lái,xīn zhī wèi néng dào。
今朝一开口,语少意何深。jīn cháo yī kāi kǒu,yǔ shǎo yì hé shēn。
愿引他时事,移君此日心。yuàn yǐn tā shí shì,yí jūn cǐ rì xīn。
人言夫妇亲,义合如一身。rén yán fū fù qīn,yì hé rú yī shēn。
及至死生际,何曾苦乐均。jí zhì sǐ shēng jì,hé céng kǔ lè jūn。
妇人一丧夫,终身守孤孑。fù rén yī sàng fū,zhōng shēn shǒu gū jié。
有如林中竹,忽被风吹折。yǒu rú lín zhōng zhú,hū bèi fēng chuī zhé。
一折不重生,枯死犹抱节。yī zhé bù zhòng shēng,kū sǐ yóu bào jié。
男儿若丧妇,能不暂伤情。nán ér ruò sàng fù,néng bù zàn shāng qíng。
应似门前柳,逢春易发荣。yīng shì mén qián liǔ,féng chūn yì fā róng。
风吹一枝折,还有一枝生。fēng chuī yī zhī zhé,hái yǒu yī zhī shēng。
为君委曲言,愿君再三听。wèi jūn wěi qū yán,yuàn jūn zài sān tīng。
须知妇人苦,从此莫相轻。xū zhī fù rén kǔ,cóng cǐ mò xiāng qīng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

寄题上强山精舍寺

白居易

惯游山水住南州,行尽天台及虎丘。guàn yóu shān shuǐ zhù nán zhōu,xíng jǐn tiān tái jí hǔ qiū。
惟有上强精舍寺,最堪游处未曾游。wéi yǒu shàng qiáng jīng shě sì,zuì kān yóu chù wèi céng yóu。

九老图诗

白居易

雪作须眉云作衣,辽东华表鹤双归。xuě zuò xū méi yún zuò yī,liáo dōng huá biǎo hè shuāng guī。
当时一鹤犹希有,何况今逢两令威。dāng shí yī hè yóu xī yǒu,hé kuàng jīn féng liǎng lìng wēi。

和裴相公傍水闲行绝句

白居易

行寻春水坐看山,早出中书晚未还。xíng xún chūn shuǐ zuò kàn shān,zǎo chū zhōng shū wǎn wèi hái。
为报野僧岩客道,偷闲气味胜长闲。wèi bào yě sēng yán kè dào,tōu xián qì wèi shèng zhǎng xián。

城西别元九

白居易

城西三月三十日,别友辞春两恨多。chéng xī sān yuè sān shí rì,bié yǒu cí chūn liǎng hèn duō。
帝里却归犹寂寞,通州独去又如何。dì lǐ què guī yóu jì mò,tōng zhōu dú qù yòu rú hé。

失题

白居易

石榴枝上花千朵,荷叶杯中酒十分。shí liú zhī shàng huā qiān duǒ,hé yè bēi zhōng jiǔ shí fēn。
满院弟兄皆痛饮,就中大户不如君。mǎn yuàn dì xiōng jiē tòng yǐn,jiù zhōng dà hù bù rú jūn。

会二同年

白居易

一樽聊接故人欢,百岁堪嗟鬓渐残。yī zūn liáo jiē gù rén huān,bǎi suì kān jiē bìn jiàn cán。
莫见白云容易爱,照湖澄碧四明寒。mò jiàn bái yún róng yì ài,zhào hú chéng bì sì míng hán。

戏酬皇甫十再劝酒

白居易

净名居士眼方丈,玄晏先生酿老春。jìng míng jū shì yǎn fāng zhàng,xuán yàn xiān shēng niàng lǎo chūn。
手把屈卮未劝我,世间何处觅波旬?shǒu bǎ qū zhī wèi quàn wǒ,shì jiān hé chù mì bō xún?

江郎山

白居易

林虑双童长不食,江郎三子梦还家。lín lǜ shuāng tóng zhǎng bù shí,jiāng láng sān zi mèng hái jiā。
安得此身生羽翼,与君来往共烟霞。ān dé cǐ shēn shēng yǔ yì,yǔ jūn lái wǎng gòng yān xiá。

南岳横龙寺

白居易

月射冷光新殿宇,风敲清韵古杉松。yuè shè lěng guāng xīn diàn yǔ,fēng qiāo qīng yùn gǔ shān sōng。
问师宝额因何立,笑指横溪有卧龙。wèn shī bǎo é yīn hé lì,xiào zhǐ héng xī yǒu wò lóng。

重阳日

白居易

敬亭山外人归远,峡石溪边水去斜。jìng tíng shān wài rén guī yuǎn,xiá shí xī biān shuǐ qù xié。
茅屋老妻良酿酒,东篱黄菊任开花。máo wū lǎo qī liáng niàng jiǔ,dōng lí huáng jú rèn kāi huā。

哭微之

白居易

今在岂有相逢日,未死应无暂忘时。jīn zài qǐ yǒu xiāng féng rì,wèi sǐ yīng wú zàn wàng shí。
从此三篇收泪后,终身无复更吟诗。cóng cǐ sān piān shōu lèi hòu,zhōng shēn wú fù gèng yín shī。

新艳

白居易

云环独?细蜻蜓,雪手轻柔玳瑁筝。yún huán dú xì qīng tíng,xuě shǒu qīng róu dài mào zhēng。
飞雁一行挑玉柱,十三弦上语嘤嘤。fēi yàn yī xíng tiāo yù zhù,shí sān xián shàng yǔ yīng yīng。

懒出

白居易

慵游懒出门多掩,纵暂逢迎不下堂。yōng yóu lǎn chū mén duō yǎn,zòng zàn féng yíng bù xià táng。
不是向人情渐薄,病宜闲静老宜藏。bù shì xiàng rén qíng jiàn báo,bìng yí xián jìng lǎo yí cáng。

赞崔氏夫人

白居易

拜别高堂日欲斜,红巾拭泪贵新花。bài bié gāo táng rì yù xié,hóng jīn shì lèi guì xīn huā。
徒来生处却为客,今日随夫始是家。tú lái shēng chù què wèi kè,jīn rì suí fū shǐ shì jiā。

赞崔氏夫人

白居易

亭亭独步□枝花,红脸青娥不是夸。tíng tíng dú bù zhī huā,hóng liǎn qīng é bù shì kuā。
作将喜貌为愁貌,未惯离家往婿家。zuò jiāng xǐ mào wèi chóu mào,wèi guàn lí jiā wǎng xù jiā。