古诗词

九日宴集醉题郡楼兼呈周殷二判官

白居易

前年九日馀杭郡,呼宾命宴虚白堂。qián nián jiǔ rì yú háng jùn,hū bīn mìng yàn xū bái táng。
去年九日到东洛,今年九日来吴乡。qù nián jiǔ rì dào dōng luò,jīn nián jiǔ rì lái wú xiāng。
两边蓬鬓一时白,三处菊花同色黄。liǎng biān péng bìn yī shí bái,sān chù jú huā tóng sè huáng。
一日日知添老病,一年年觉惜重阳。yī rì rì zhī tiān lǎo bìng,yī nián nián jué xī zhòng yáng。
江南九月未摇落,柳青蒲绿稻穟香。jiāng nán jiǔ yuè wèi yáo luò,liǔ qīng pú lǜ dào suì xiāng。
姑苏台榭倚苍霭,太湖山水含清光。gū sū tái xiè yǐ cāng ǎi,tài hú shān shuǐ hán qīng guāng。
可怜假日好天色,公门吏静风景凉。kě lián jiǎ rì hǎo tiān sè,gōng mén lì jìng fēng jǐng liáng。
榜舟鞭马取宾客,扫楼拂席排壶觞。bǎng zhōu biān mǎ qǔ bīn kè,sǎo lóu fú xí pái hú shāng。
胡琴铮鏦指拨剌,吴娃美丽眉眼长。hú qín zhēng cōng zhǐ bō lá,wú wá měi lì méi yǎn zhǎng。
笙歌一曲思凝绝,金钿再拜光低昂。shēng gē yī qū sī níng jué,jīn diàn zài bài guāng dī áng。
日脚欲落备灯烛,风头渐高加酒浆。rì jiǎo yù luò bèi dēng zhú,fēng tóu jiàn gāo jiā jiǔ jiāng。
觥盏艳翻菡萏叶,舞鬟摆落茱萸房。gōng zhǎn yàn fān hàn dàn yè,wǔ huán bǎi luò zhū yú fáng。
半酣凭槛起四顾,七堰八门六十坊。bàn hān píng kǎn qǐ sì gù,qī yàn bā mén liù shí fāng。
远近高低寺间出,东西南北桥相望。yuǎn jìn gāo dī sì jiān chū,dōng xī nán běi qiáo xiāng wàng。
水道脉分棹鳞次,里闾棋布城册方。shuǐ dào mài fēn zhào lín cì,lǐ lǘ qí bù chéng cè fāng。
人烟树色无隙罅,十里一片青茫茫。rén yān shù sè wú xì xià,shí lǐ yī piàn qīng máng máng。
自问有何才与政,高厅大馆居中央。zì wèn yǒu hé cái yǔ zhèng,gāo tīng dà guǎn jū zhōng yāng。
铜鱼今乃泽国节,刺史是古吴都王。tóng yú jīn nǎi zé guó jié,cì shǐ shì gǔ wú dōu wáng。
郊无戎马郡无事,门有棨戟腰有章。jiāo wú róng mǎ jùn wú shì,mén yǒu qǐ jǐ yāo yǒu zhāng。
盛时傥来合惭愧,壮岁忽去还感伤。shèng shí tǎng lái hé cán kuì,zhuàng suì hū qù hái gǎn shāng。
从事醒归应不可,使君醉倒亦何妨。cóng shì xǐng guī yīng bù kě,shǐ jūn zuì dào yì hé fáng。
请君停杯听我语,此语真实非虚狂。qǐng jūn tíng bēi tīng wǒ yǔ,cǐ yǔ zhēn shí fēi xū kuáng。
五旬已过不为夭,七十为期盖是常。wǔ xún yǐ guò bù wèi yāo,qī shí wèi qī gài shì cháng。
须知菊酒登高会,从此多无二十场。xū zhī jú jiǔ dēng gāo huì,cóng cǐ duō wú èr shí chǎng。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

崔侍御以孩子三日示其所生诗见示因以二绝句和之

白居易

爱惜肯将同宝玉,喜欢应胜得王侯。ài xī kěn jiāng tóng bǎo yù,xǐ huān yīng shèng dé wáng hóu。
弄璋诗句多才思,愁杀无儿老邓攸。nòng zhāng shī jù duō cái sī,chóu shā wú ér lǎo dèng yōu。

晚春寄微之并崔湖州

白居易

洛阳陌上少交亲,履道城边欲暮春。luò yáng mò shàng shǎo jiāo qīn,lǚ dào chéng biān yù mù chūn。
崔在吴兴元在越,出门骑马觅何人。cuī zài wú xīng yuán zài yuè,chū mén qí mǎ mì hé rén。

吟前篇因寄微之

白居易

君颜贵茂不清羸,君句雄华不苦悲。jūn yán guì mào bù qīng léi,jūn jù xióng huá bù kǔ bēi。
何事遣君还似我,髭须早白亦无儿。hé shì qiǎn jūn hái shì wǒ,zī xū zǎo bái yì wú ér。

东城桂三首

白居易

子堕本从天竺寺,根盘今在阖闾城。zi duò běn cóng tiān zhú sì,gēn pán jīn zài hé lǘ chéng。
当时应逐南风落,落向人间取次生。dāng shí yīng zhú nán fēng luò,luò xiàng rén jiān qǔ cì shēng。

东城桂三首

白居易

霜雪压多虽不死,荆榛长疾欲相埋。shuāng xuě yā duō suī bù sǐ,jīng zhēn zhǎng jí yù xiāng mái。
长忧落在樵人手,卖作苏州一束柴。zhǎng yōu luò zài qiáo rén shǒu,mài zuò sū zhōu yī shù chái。

东城桂三首

白居易

遥知天上桂花孤,试问嫦娥更要无。yáo zhī tiān shàng guì huā gū,shì wèn cháng é gèng yào wú。
月宫幸有闲田地,何不中央种两株。yuè gōng xìng yǒu xián tián dì,hé bù zhōng yāng zhǒng liǎng zhū。

新栽梅

白居易

池边新种七株梅,欲到花时点检来。chí biān xīn zhǒng qī zhū méi,yù dào huā shí diǎn jiǎn lái。
莫怕长洲桃李妒,今年好为使君开。mò pà zhǎng zhōu táo lǐ dù,jīn nián hǎo wèi shǐ jūn kāi。

戏和贾常州醉中二绝句

白居易

闻道毗陵诗酒兴,近来积渐学姑苏。wén dào pí líng shī jiǔ xīng,jìn lái jī jiàn xué gū sū。
罨头新令从偷去,刮骨清吟得似无。yǎn tóu xīn lìng cóng tōu qù,guā gǔ qīng yín dé shì wú。

戏和贾常州醉中二绝句

白居易

越调管吹留客曲,吴吟诗送暖寒杯。yuè diào guǎn chuī liú kè qū,wú yín shī sòng nuǎn hán bēi。
娃宫无限风流事,好遣孙心暂学来。wá gōng wú xiàn fēng liú shì,hǎo qiǎn sūn xīn zàn xué lái。

三月二十八日赠周判官

白居易

一春惆怅残三日,醉问周郎忆得无。yī chūn chóu chàng cán sān rì,zuì wèn zhōu láng yì dé wú。
柳絮送人莺劝酒,去年今日别东都。liǔ xù sòng rén yīng quàn jiǔ,qù nián jīn rì bié dōng dōu。

酬别周从事二首

白居易

腰痛拜迎人客倦,眼昏勾押簿书难。yāo tòng bài yíng rén kè juàn,yǎn hūn gōu yā bù shū nán。
辞官归去缘衰病,莫作陶潜范蠡看。cí guān guī qù yuán shuāi bìng,mò zuò táo qián fàn lí kàn。

酬别周从事二首

白居易

洛下田园久抛掷,吴中歌酒莫留连。luò xià tián yuán jiǔ pāo zhì,wú zhōng gē jiǔ mò liú lián。
嵩阳云树伊川月,已校归迟四五年。sōng yáng yún shù yī chuān yuè,yǐ xiào guī chí sì wǔ nián。

见小侄龟儿咏灯诗并腊娘制衣因寄行简

白居易

已知腊子能裁服,复报龟儿解咏灯。yǐ zhī là zi néng cái fú,fù bào guī ér jiě yǒng dēng。
巧妇才人常薄命,莫教男女苦多能。qiǎo fù cái rén cháng báo mìng,mò jiào nán nǚ kǔ duō néng。

写新诗寄微之偶题卷后

白居易

写了吟看满卷愁,浅红笺纸小银钩。xiě le yín kàn mǎn juǎn chóu,qiǎn hóng jiān zhǐ xiǎo yín gōu。
未容寄与微之去,已被人传到越州。wèi róng jì yǔ wēi zhī qù,yǐ bèi rén chuán dào yuè zhōu。

宝历二年八月三十日夜梦后作

白居易

尘缨忽解诚堪喜,世网重来未可知。chén yīng hū jiě chéng kān xǐ,shì wǎng zhòng lái wèi kě zhī。
莫忘全吴馆中梦,岭南泥雨步行时。mò wàng quán wú guǎn zhōng mèng,lǐng nán ní yǔ bù xíng shí。