古诗词

同微之赠别郭虚舟鍊师五十韵

白居易

我为江司马,君为荆判司。wǒ wèi jiāng sī mǎ,jūn wèi jīng pàn sī。
俱当愁悴日,始识虚舟师。jù dāng chóu cuì rì,shǐ shí xū zhōu shī。
师年三十馀,白皙好容仪。shī nián sān shí yú,bái xī hǎo róng yí。
专心在铅汞,馀力工琴棋。zhuān xīn zài qiān gǒng,yú lì gōng qín qí。
静弹弦数声,闲饮酒一卮。jìng dàn xián shù shēng,xián yǐn jiǔ yī zhī。
因指尘土下,蜉蝣良可悲。yīn zhǐ chén tǔ xià,fú yóu liáng kě bēi。
不闻姑射上,千岁冰雪肌。bù wén gū shè shàng,qiān suì bīng xuě jī。
不见辽城外,古今冢累累。bù jiàn liáo chéng wài,gǔ jīn zhǒng lèi lèi。
嗟我天地间,有术人莫知。jiē wǒ tiān dì jiān,yǒu shù rén mò zhī。
得可逃死籍,不唯走三尸。dé kě táo sǐ jí,bù wéi zǒu sān shī。
授我参同契,其辞妙且微。shòu wǒ cān tóng qì,qí cí miào qiě wēi。
六一閟扃鐍,子午守雄雌。liù yī bì jiōng jué,zi wǔ shǒu xióng cí。
我读随日悟,心中了无疑。wǒ dú suí rì wù,xīn zhōng le wú yí。
黄芽与紫车,谓其坐致之。huáng yá yǔ zǐ chē,wèi qí zuò zhì zhī。
自负因自叹,人生号男儿。zì fù yīn zì tàn,rén shēng hào nán ér。
若不佩金印,即合翳玉芝。ruò bù pèi jīn yìn,jí hé yì yù zhī。
高谢人间世,深结山中期。gāo xiè rén jiān shì,shēn jié shān zhōng qī。
泥坛方合矩,铸鼎圆中䂓。ní tán fāng hé jǔ,zhù dǐng yuán zhōng。
炉橐一以动,瑞气红辉辉。lú tuó yī yǐ dòng,ruì qì hóng huī huī。
斋心独叹拜,中夜偷一窥。zhāi xīn dú tàn bài,zhōng yè tōu yī kuī。
二物正欣合,厥状何怪奇。èr wù zhèng xīn hé,jué zhuàng hé guài qí。
绸缪夫妇体,狎猎鱼龙姿。chóu móu fū fù tǐ,xiá liè yú lóng zī。
简寂馆钟后,紫霄峰晓时。jiǎn jì guǎn zhōng hòu,zǐ xiāo fēng xiǎo shí。
心尘未净洁,火候遂参差。xīn chén wèi jìng jié,huǒ hòu suì cān chà。
万寿觊刀圭,千功失毫厘。wàn shòu jì dāo guī,qiān gōng shī háo lí。
先生弹指起,姹女随烟飞。xiān shēng dàn zhǐ qǐ,chà nǚ suí yān fēi。
始知缘会间,阴骘不可移。shǐ zhī yuán huì jiān,yīn zhì bù kě yí。
药灶今夕罢,诏书明日追。yào zào jīn xī bà,zhào shū míng rì zhuī。
追我复追君,次第承恩私。zhuī wǒ fù zhuī jūn,cì dì chéng ēn sī。
官虽小大殊,同立白玉墀。guān suī xiǎo dà shū,tóng lì bái yù chí。
我直紫微闼,手进赏罚词。wǒ zhí zǐ wēi tà,shǒu jìn shǎng fá cí。
君侍玉皇座,口含生杀机。jūn shì yù huáng zuò,kǒu hán shēng shā jī。
直躬易媒孽,浮俗多瑕疵。zhí gōng yì méi niè,fú sú duō xiá cī。
转徙今安在,越峤吴江湄。zhuǎn xǐ jīn ān zài,yuè jiào wú jiāng méi。
一提支郡印,一建连帅旗。yī tí zhī jùn yìn,yī jiàn lián shuài qí。
何言四百里,不见如天涯。hé yán sì bǎi lǐ,bù jiàn rú tiān yá。
秋风旦夕来,白日西南驰。qiū fēng dàn xī lái,bái rì xī nán chí。
雪霜各满鬓,朱紫徒为衣。xuě shuāng gè mǎn bìn,zhū zǐ tú wèi yī。
师从庐山洞,访旧来于斯。shī cóng lú shān dòng,fǎng jiù lái yú sī。
寻君又觅我,风驭纷逶迤。xún jūn yòu mì wǒ,fēng yù fēn wēi yí。
帔裾曳黄绢,须发垂青丝。pèi jū yè huáng juàn,xū fā chuí qīng sī。
逢人但敛手,问道亦颔颐。féng rén dàn liǎn shǒu,wèn dào yì hàn yí。
孤云难久留,十日告将归。gū yún nán jiǔ liú,shí rì gào jiāng guī。
款曲话平昔,殷勤勉衰羸。kuǎn qū huà píng xī,yīn qín miǎn shuāi léi。
后会杳何许,前心日磷缁。hòu huì yǎo hé xǔ,qián xīn rì lín zī。
俗家无异物,何以充别资。sú jiā wú yì wù,hé yǐ chōng bié zī。
素笺一百句,题附元家诗。sù jiān yī bǎi jù,tí fù yuán jiā shī。
朱顶鹤一只,与师云间骑。zhū dǐng hè yī zhǐ,yǔ shī yún jiān qí。
云间鹤背上,故情若相思。yún jiān hè bèi shàng,gù qíng ruò xiāng sī。
时时摘一句,唱作步虚辞。shí shí zhāi yī jù,chàng zuò bù xū cí。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

答故人

白居易

故人对酒叹,叹我在天涯。gù rén duì jiǔ tàn,tàn wǒ zài tiān yá。
见我昔荣遇,念我今蹉跎。jiàn wǒ xī róng yù,niàn wǒ jīn cuō tuó。
问我为司马,官意复如何。wèn wǒ wèi sī mǎ,guān yì fù rú hé。
答云且勿叹,听我为君歌。dá yún qiě wù tàn,tīng wǒ wèi jūn gē。
我本蓬荜人,鄙贱剧泥沙。wǒ běn péng bì rén,bǐ jiàn jù ní shā。
读书未百卷,信口嘲风花。dú shū wèi bǎi juǎn,xìn kǒu cháo fēng huā。
自从筮仕来,六命三登科。zì cóng shì shì lái,liù mìng sān dēng kē。
顾惭虚劣姿,所得亦已多。gù cán xū liè zī,suǒ dé yì yǐ duō。
散员足庇身,薄俸可资家。sàn yuán zú bì shēn,báo fèng kě zī jiā。
省分辄自愧,岂为不遇耶。shěng fēn zhé zì kuì,qǐ wèi bù yù yé。
烦君对杯酒,为我一咨蹉。fán jūn duì bēi jiǔ,wèi wǒ yī zī cuō。

官舍内新凿小池

白居易

帘下开小池,盈盈水方积。lián xià kāi xiǎo chí,yíng yíng shuǐ fāng jī。
中底铺白沙,四隅甃青石。zhōng dǐ pù bái shā,sì yú zhòu qīng shí。
勿言不深广,但取幽人适。wù yán bù shēn guǎng,dàn qǔ yōu rén shì。
泛滟微雨朝,泓澄明月夕。fàn yàn wēi yǔ cháo,hóng chéng míng yuè xī。
岂无大江水,波浪连天白。qǐ wú dà jiāng shuǐ,bō làng lián tiān bái。
未如床席间,方丈深盈尺。wèi rú chuáng xí jiān,fāng zhàng shēn yíng chǐ。
清浅可狎弄,昏烦聊漱涤。qīng qiǎn kě xiá nòng,hūn fán liáo shù dí。
最爱晓暝时,一片秋天碧。zuì ài xiǎo míng shí,yī piàn qiū tiān bì。

宿简寂观

白居易

岩白云尚屯,林红叶初陨。yán bái yún shàng tún,lín hóng yè chū yǔn。
秋光引闲步,不知身远近。qiū guāng yǐn xián bù,bù zhī shēn yuǎn jìn。
夕投灵洞宿,卧觉尘机泯。xī tóu líng dòng sù,wò jué chén jī mǐn。
名利心既忘,市朝梦亦尽。míng lì xīn jì wàng,shì cháo mèng yì jǐn。
暂来尚如此,况乃终身隐。zàn lái shàng rú cǐ,kuàng nǎi zhōng shēn yǐn。
何以疗夜饥,一匙云母粉。hé yǐ liáo yè jī,yī shi yún mǔ fěn。

读谢灵运诗

白居易

吾闻达士道,穷通顺冥数。wú wén dá shì dào,qióng tōng shùn míng shù。
通乃朝廷来,穷即江湖去。tōng nǎi cháo tíng lái,qióng jí jiāng hú qù。
谢公才廓落,与世不相遇。xiè gōng cái kuò luò,yǔ shì bù xiāng yù。
壮志郁不用,须有所泄处。zhuàng zhì yù bù yòng,xū yǒu suǒ xiè chù。
泄为山水诗,逸韵谐奇趣。xiè wèi shān shuǐ shī,yì yùn xié qí qù。
大必笼天海,细不遗草树。dà bì lóng tiān hǎi,xì bù yí cǎo shù。
岂惟玩景物,亦欲摅心素。qǐ wéi wán jǐng wù,yì yù shū xīn sù。
往往即事中,未能忘兴谕。wǎng wǎng jí shì zhōng,wèi néng wàng xīng yù。
因知康乐作,不独在章句。yīn zhī kāng lè zuò,bù dú zài zhāng jù。

北亭独宿

白居易

悄悄壁下床,纱笼耿残烛。qiāo qiāo bì xià chuáng,shā lóng gěng cán zhú。
夜半独眠觉,疑在僧房宿。yè bàn dú mián jué,yí zài sēng fáng sù。

约心

白居易

黑鬓丝雪侵,青袍尘土涴。hēi bìn sī xuě qīn,qīng páo chén tǔ wò。
兀兀复腾腾,江城一上佐。wù wù fù téng téng,jiāng chéng yī shàng zuǒ。
朝就高斋上,熏然负暄卧。cháo jiù gāo zhāi shàng,xūn rán fù xuān wò。
晚下小池前,澹然临水坐。wǎn xià xiǎo chí qián,dàn rán lín shuǐ zuò。
已约终身心,长如今日过。yǐ yuē zhōng shēn xīn,zhǎng rú jīn rì guò。

早春

白居易

雪消冰又释,景和风复暄。xuě xiāo bīng yòu shì,jǐng hé fēng fù xuān。
满庭田地湿,荠叶生墙根。mǎn tíng tián dì shī,jì yè shēng qiáng gēn。
官舍悄无事,日西斜掩门。guān shě qiāo wú shì,rì xī xié yǎn mén。
不开庄老卷,欲与何人言。bù kāi zhuāng lǎo juǎn,yù yǔ hé rén yán。

春寝

白居易

何处春暄来?微和生血气。hé chù chūn xuān lái?wēi hé shēng xuè qì。
气熏肌骨畅,东窗一昏睡。qì xūn jī gǔ chàng,dōng chuāng yī hūn shuì。
是时正月晦,假日无公事。shì shí zhèng yuè huì,jiǎ rì wú gōng shì。
烂熳不能休,自午将及未。làn màn bù néng xiū,zì wǔ jiāng jí wèi。
缅思少健日,甘寝常自恣。miǎn sī shǎo jiàn rì,gān qǐn cháng zì zì。
一从衰疾来,枕上无此味。yī cóng shuāi jí lái,zhěn shàng wú cǐ wèi。

睡起晏坐

白居易

后亭昼眠足,起坐春景暮。hòu tíng zhòu mián zú,qǐ zuò chūn jǐng mù。
新觉眼犹昏,无思心正住。xīn jué yǎn yóu hūn,wú sī xīn zhèng zhù。
澹寂归一性,虚闲遗万虑。dàn jì guī yī xìng,xū xián yí wàn lǜ。
了然此时心,无物可譬喻。le rán cǐ shí xīn,wú wù kě pì yù。
本是无有乡,亦名不用处。běn shì wú yǒu xiāng,yì míng bù yòng chù。
行禅与坐忘,同归无异路。xíng chán yǔ zuò wàng,tóng guī wú yì lù。

咏怀

白居易

尽日松下坐,有时池畔行。jǐn rì sōng xià zuò,yǒu shí chí pàn xíng。
行立与坐卧,中怀澹无营。xíng lì yǔ zuò wò,zhōng huái dàn wú yíng。
不觉流年过,亦任白发生。bù jué liú nián guò,yì rèn bái fā shēng。
不为世所薄,安得遂闲情。bù wèi shì suǒ báo,ān dé suì xián qíng。

春游二

白居易

下马二林寺,翛然进轻策。xià mǎ èr lín sì,xiāo rán jìn qīng cè。
朝为公府吏,暮作灵山客。cháo wèi gōng fǔ lì,mù zuò líng shān kè。
二月匡庐北,冰雪始消释。èr yuè kuāng lú běi,bīng xuě shǐ xiāo shì。
阳丛抽茗芽,阴窦泄泉脉。yáng cóng chōu míng yá,yīn dòu xiè quán mài。
熙熙风土暖,蔼蔼云岚积。xī xī fēng tǔ nuǎn,ǎi ǎi yún lán jī。
散作万壑春,凝为一气碧。sàn zuò wàn hè chūn,níng wèi yī qì bì。
身闲易飘泊,官散无牵迫。shēn xián yì piāo pō,guān sàn wú qiān pò。
缅彼十八人,古今同此适。miǎn bǐ shí bā rén,gǔ jīn tóng cǐ shì。
是年淮寇起,处处兴兵革。shì nián huái kòu qǐ,chù chù xīng bīng gé。
智士劳思谋,戎臣苦征役。zhì shì láo sī móu,róng chén kǔ zhēng yì。
独有不才者,山中弄泉石。dú yǒu bù cái zhě,shān zhōng nòng quán shí。

出山吟

白居易

朝咏游仙诗,暮歌采薇曲。cháo yǒng yóu xiān shī,mù gē cǎi wēi qū。
卧云坐白石,山中十五宿。wò yún zuò bái shí,shān zhōng shí wǔ sù。
行随出洞水,回别缘岩竹。xíng suí chū dòng shuǐ,huí bié yuán yán zhú。
早晚重来游,心期瑶草绿。zǎo wǎn zhòng lái yóu,xīn qī yáo cǎo lǜ。

岁暮

白居易

已任时命去,亦从岁月除。yǐ rèn shí mìng qù,yì cóng suì yuè chú。
中心一调伏,外累尽空虚。zhōng xīn yī diào fú,wài lèi jǐn kōng xū。
名宦意已矣,林泉计何如。míng huàn yì yǐ yǐ,lín quán jì hé rú。
拟近东林寺,溪边结一庐。nǐ jìn dōng lín sì,xī biān jié yī lú。

闻早莺

白居易

日出眠未起,屋头闻早莺。rì chū mián wèi qǐ,wū tóu wén zǎo yīng。
忽如上林晓,万年枝上鸣。hū rú shàng lín xiǎo,wàn nián zhī shàng míng。
忆为近臣时,秉笔直承明。yì wèi jìn chén shí,bǐng bǐ zhí chéng míng。
春深视草暇,旦暮闻此声。chūn shēn shì cǎo xiá,dàn mù wén cǐ shēng。
今闻在何处,寂莫浔阳城。jīn wén zài hé chù,jì mò xún yáng chéng。
鸟声信如一,分别在人情。niǎo shēng xìn rú yī,fēn bié zài rén qíng。
不作天涯意,岂殊禁中听。bù zuò tiān yá yì,qǐ shū jìn zhōng tīng。

栽杉

白居易

劲叶森利剑,孤茎挺端标。jìn yè sēn lì jiàn,gū jīng tǐng duān biāo。
才高四五尺,势若干青霄。cái gāo sì wǔ chǐ,shì ruò gàn qīng xiāo。
移栽东窗前,爱尔寒不凋。yí zāi dōng chuāng qián,ài ěr hán bù diāo。
病夫卧相对,日夕闲萧萧。bìng fū wò xiāng duì,rì xī xián xiāo xiāo。
昨为山中树,今为檐下条。zuó wèi shān zhōng shù,jīn wèi yán xià tiáo。
虽然遇赏玩,无乃近尘嚣。suī rán yù shǎng wán,wú nǎi jìn chén xiāo。
犹胜涧谷底,埋没随众樵。yóu shèng jiàn gǔ dǐ,mái méi suí zhòng qiáo。
不见郁郁松,委质山上苗。bù jiàn yù yù sōng,wěi zhì shān shàng miáo。