古诗词

霓裳羽衣

白居易

我昔元和侍宪皇,曾陪内宴宴昭阳。wǒ xī yuán hé shì xiàn huáng,céng péi nèi yàn yàn zhāo yáng。
千歌百舞不可数,就中最爱霓裳舞。qiān gē bǎi wǔ bù kě shù,jiù zhōng zuì ài ní shang wǔ。
舞时寒食春风天,玉钩栏下香案前。wǔ shí hán shí chūn fēng tiān,yù gōu lán xià xiāng àn qián。
案前舞者颜如玉,不著人家俗衣服。àn qián wǔ zhě yán rú yù,bù zhù rén jiā sú yī fú。
虹裳霞帔步摇冠,钿璎累累佩珊珊。hóng shang xiá pèi bù yáo guān,diàn yīng lèi lèi pèi shān shān。
娉婷似不任罗绮,顾听乐悬行复止。pīng tíng shì bù rèn luó qǐ,gù tīng lè xuán xíng fù zhǐ。
磬箫筝笛递相搀,击擫弹吹声逦迤。qìng xiāo zhēng dí dì xiāng chān,jī yè dàn chuī shēng lǐ yí。
散序六奏未动衣,阳台宿云慵不飞。sàn xù liù zòu wèi dòng yī,yáng tái sù yún yōng bù fēi。
中序擘騞初入拍,秋竹竿裂春冰拆。zhōng xù bāi huō chū rù pāi,qiū zhú gān liè chūn bīng chāi。
飘然转旋回雪轻,嫣然纵送游龙惊。piāo rán zhuǎn xuán huí xuě qīng,yān rán zòng sòng yóu lóng jīng。
小垂手后柳无力,斜曳裾时云欲生。xiǎo chuí shǒu hòu liǔ wú lì,xié yè jū shí yún yù shēng。
烟蛾敛略不胜态,风袖低昂如有情。yān é liǎn lüè bù shèng tài,fēng xiù dī áng rú yǒu qíng。
上元点鬟招萼绿,王母挥袂别飞琼。shàng yuán diǎn huán zhāo è lǜ,wáng mǔ huī mèi bié fēi qióng。
繁音急节十二遍,跳珠撼玉何铿铮。fán yīn jí jié shí èr biàn,tiào zhū hàn yù hé kēng zhēng。
翔鸾舞了却收翅,唳鹤曲终长引声。xiáng luán wǔ le què shōu chì,lì hè qū zhōng zhǎng yǐn shēng。
当时乍见惊心目,凝视谛听殊未足。dāng shí zhà jiàn jīng xīn mù,níng shì dì tīng shū wèi zú。
一落人间八九年,耳冷不曾闻此曲。yī luò rén jiān bā jiǔ nián,ěr lěng bù céng wén cǐ qū。
湓城但听山魈语,巴峡唯闻杜鹃哭。pén chéng dàn tīng shān xiāo yǔ,bā xiá wéi wén dù juān kū。
移领钱唐第二年,始有心情问丝竹。yí lǐng qián táng dì èr nián,shǐ yǒu xīn qíng wèn sī zhú。
玲珑箜篌谢好筝,陈宠觱栗沈平笙。líng lóng kōng hóu xiè hǎo zhēng,chén chǒng bì lì shěn píng shēng。
清弦脆管纤纤手,教得霓裳一曲成。qīng xián cuì guǎn xiān xiān shǒu,jiào dé ní shang yī qū chéng。
虚白亭前湖水畔,前后只应三度按。xū bái tíng qián hú shuǐ pàn,qián hòu zhǐ yīng sān dù àn。
便除庶子抛却来,闻道如今各星散。biàn chú shù zi pāo què lái,wén dào rú jīn gè xīng sàn。
今年五月至苏州,朝钟暮角催白头。jīn nián wǔ yuè zhì sū zhōu,cháo zhōng mù jiǎo cuī bái tóu。
贪看案牍常侵夜,不听笙歌直到秋。tān kàn àn dú cháng qīn yè,bù tīng shēng gē zhí dào qiū。
秋来无事多闲闷,忽忆霓裳无处问。qiū lái wú shì duō xián mèn,hū yì ní shang wú chù wèn。
闻君部内多乐徒,问有霓裳舞者无。wén jūn bù nèi duō lè tú,wèn yǒu ní shang wǔ zhě wú。
答云七县十万户,无人知有霓裳舞。dá yún qī xiàn shí wàn hù,wú rén zhī yǒu ní shang wǔ。
唯寄长歌与我来,题作霓裳羽衣谱。wéi jì zhǎng gē yǔ wǒ lái,tí zuò ní shang yǔ yī pǔ。
四幅花笺碧间红,霓裳实录在其中。sì fú huā jiān bì jiān hóng,ní shang shí lù zài qí zhōng。
千姿万状分明见,恰与昭阳舞者同。qiān zī wàn zhuàng fēn míng jiàn,qià yǔ zhāo yáng wǔ zhě tóng。
眼前仿佛睹形质,昔日今朝想如一。yǎn qián fǎng fú dǔ xíng zhì,xī rì jīn cháo xiǎng rú yī。
疑从魂梦呼召来,似著丹青图写出。yí cóng hún mèng hū zhào lái,shì zhù dān qīng tú xiě chū。
我爱霓裳君合知,发于歌咏形于诗。wǒ ài ní shang jūn hé zhī,fā yú gē yǒng xíng yú shī。
君不见,我歌云,惊破霓裳羽衣曲。jūn bù jiàn,wǒ gē yún,jīng pò ní shang yǔ yī qū。
又不见,我诗云,曲爱霓裳未拍时。yòu bù jiàn,wǒ shī yún,qū ài ní shang wèi pāi shí。
由来能事皆有主,杨氏创声君造谱。yóu lái néng shì jiē yǒu zhǔ,yáng shì chuàng shēng jūn zào pǔ。
君言此舞难得人,须是倾城可怜女。jūn yán cǐ wǔ nán dé rén,xū shì qīng chéng kě lián nǚ。
吴妖小玉飞作烟,越艳西施化为土。wú yāo xiǎo yù fēi zuò yān,yuè yàn xī shī huà wèi tǔ。
娇花巧笑久寂寥,娃馆苎萝空处所。jiāo huā qiǎo xiào jiǔ jì liáo,wá guǎn zhù luó kōng chù suǒ。
如君所言诚有是,君试从容听我语。rú jūn suǒ yán chéng yǒu shì,jūn shì cóng róng tīng wǒ yǔ。
若求国色始翻传,但恐人间废此舞。ruò qiú guó sè shǐ fān chuán,dàn kǒng rén jiān fèi cǐ wǔ。
妍媸优劣宁相远,大都只在人抬举。yán chī yōu liè níng xiāng yuǎn,dà dōu zhǐ zài rén tái jǔ。
李娟张态君莫嫌,亦拟随宜且教取。lǐ juān zhāng tài jūn mò xián,yì nǐ suí yí qiě jiào qǔ。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

送王十八归山寄题仙游寺

白居易

曾于太白峰前住,数到仙游寺里来。céng yú tài bái fēng qián zhù,shù dào xiān yóu sì lǐ lái。
黑水澄时潭底出,白云破处洞门开。hēi shuǐ chéng shí tán dǐ chū,bái yún pò chù dòng mén kāi。
林间暖酒烧红叶,石上题诗扫绿苔。lín jiān nuǎn jiǔ shāo hóng yè,shí shàng tí shī sǎo lǜ tái。
惆怅旧游那复到,菊花时节羡君回。chóu chàng jiù yóu nà fù dào,jú huā shí jié xiàn jūn huí。

八月十五日夜禁中独直对月忆

白居易

银台金阙夕沈沈,独宿相思在翰林。yín tái jīn quē xī shěn shěn,dú sù xiāng sī zài hàn lín。
三五夜中新月色,二千里外故人心。sān wǔ yè zhōng xīn yuè sè,èr qiān lǐ wài gù rén xīn。
渚宫东面烟波冷,浴殿西头钟漏深。zhǔ gōng dōng miàn yān bō lěng,yù diàn xī tóu zhōng lòu shēn。
犹恐清光不同见,江陵卑湿足秋阴。yóu kǒng qīng guāng bù tóng jiàn,jiāng líng bēi shī zú qiū yīn。

庾顺之以紫霞绮远赠以诗答之

白居易

千里故人心郑重,一端香绮紫氛氲。qiān lǐ gù rén xīn zhèng zhòng,yī duān xiāng qǐ zǐ fēn yūn。
开缄日映晚霞色,满幅风生秋水纹。kāi jiān rì yìng wǎn xiá sè,mǎn fú fēng shēng qiū shuǐ wén。
为褥欲裁怜叶破,制裘将剪惜花分。wèi rù yù cái lián yè pò,zhì qiú jiāng jiǎn xī huā fēn。
不如缝作合欢被,寤寐相思如对君。bù rú fèng zuò hé huān bèi,wù mèi xiāng sī rú duì jūn。

闻微之江陵卧病以大通中散碧腴垂云膏寄之因题四韵

白居易

已题一帖红消散,又封一合碧云英。yǐ tí yī tiē hóng xiāo sàn,yòu fēng yī hé bì yún yīng。
凭人寄向江陵去,道路迢迢一月程。píng rén jì xiàng jiāng líng qù,dào lù tiáo tiáo yī yuè chéng。
未必能治江上瘴,且图遥慰病中情。wèi bì néng zhì jiāng shàng zhàng,qiě tú yáo wèi bìng zhōng qíng。
到时想得君拈得,枕上开看眼暂明。dào shí xiǎng dé jūn niān dé,zhěn shàng kāi kàn yǎn zàn míng。

八月十五日夜闻崔大员外翰林独直对酒玩月因怀禁中清景偶题是诗

白居易

秋月高悬空碧外,仙郎静玩禁闱间。qiū yuè gāo xuán kōng bì wài,xiān láng jìng wán jìn wéi jiān。
岁中唯有今宵好,海内无如此地闲。suì zhōng wéi yǒu jīn xiāo hǎo,hǎi nèi wú rú cǐ dì xián。
皓色分明双阙榜,清光深到九门关。hào sè fēn míng shuāng quē bǎng,qīng guāng shēn dào jiǔ mén guān。
遥闻独醉还惆怅,不见金波照玉山。yáo wén dú zuì hái chóu chàng,bù jiàn jīn bō zhào yù shān。

宴周皓大夫光福宅

白居易

何处风光最可怜,妓堂阶下砌台前。hé chù fēng guāng zuì kě lián,jì táng jiē xià qì tái qián。
轩车拥路光照地,丝管入门声沸天。xuān chē yōng lù guāng zhào dì,sī guǎn rù mén shēng fèi tiān。
绿蕙不香饶桂酒,红樱无色让花钿。lǜ huì bù xiāng ráo guì jiǔ,hóng yīng wú sè ràng huā diàn。
野人不敢求他事,唯借泉声伴醉眠。yě rén bù gǎn qiú tā shì,wéi jiè quán shēng bàn zuì mián。

答马侍御见赠

白居易

谬入金门侍玉除,烦君问我意何如。miù rù jīn mén shì yù chú,fán jūn wèn wǒ yì hé rú。
蟠木讵堪明主用,笼禽徒与故人疏。pán mù jù kān míng zhǔ yòng,lóng qín tú yǔ gù rén shū。
苑花似雪同随辇,宫月如眉伴直庐。yuàn huā shì xuě tóng suí niǎn,gōng yuè rú méi bàn zhí lú。
浅薄求贤思自代,嵇康莫寄绝交书。qiǎn báo qiú xián sī zì dài,jī kāng mò jì jué jiāo shū。

酬和元九东川路诗十二首·其一·南秦雪

白居易

往岁曾为西邑吏,惯从骆口到南秦。wǎng suì céng wèi xī yì lì,guàn cóng luò kǒu dào nán qín。
三时云冷多飞雪,二月山寒少有春。sān shí yún lěng duō fēi xuě,èr yuè shān hán shǎo yǒu chūn。
我思旧事犹惆怅,君作初行定苦辛。wǒ sī jiù shì yóu chóu chàng,jūn zuò chū xíng dìng kǔ xīn。
任赖愁猿寒不叫,若闻猿叫更愁人。rèn lài chóu yuán hán bù jiào,ruò wén yuán jiào gèng chóu rén。

酬和元九东川路诗十二首·其二·江楼月

白居易

嘉陵江曲曲江池,明月虽同人别离。jiā líng jiāng qū qū jiāng chí,míng yuè suī tóng rén bié lí。
一宵光景潜相忆,两地阴晴远不知。yī xiāo guāng jǐng qián xiāng yì,liǎng dì yīn qíng yuǎn bù zhī。
谁料江边怀我夜,正当池畔望君时。shuí liào jiāng biān huái wǒ yè,zhèng dāng chí pàn wàng jūn shí。
今朝共语方同悔,不解多情先寄诗。jīn cháo gòng yǔ fāng tóng huǐ,bù jiě duō qíng xiān jì shī。

答谢家最小偏怜女

白居易

嫁得梁鸿六七年,耽书爱酒日高眠。jià dé liáng hóng liù qī nián,dān shū ài jiǔ rì gāo mián。
雨荒春圃唯生草,雪压朝厨未有烟。yǔ huāng chūn pǔ wéi shēng cǎo,xuě yā cháo chú wèi yǒu yān。
身病忧来缘女少,家贫忘却为夫贤。shēn bìng yōu lái yuán nǚ shǎo,jiā pín wàng què wèi fū xián。
谁知厚俸今无分,枉向秋风吹纸钱。shuí zhī hòu fèng jīn wú fēn,wǎng xiàng qiū fēng chuī zhǐ qián。

和元九与吕二同宿话旧感赠

白居易

见君新赠吕君诗,忆得同年行乐时。jiàn jūn xīn zèng lǚ jūn shī,yì dé tóng nián xíng lè shí。
争入杏园齐马首,潜过柳曲斗蛾眉。zhēng rù xìng yuán qí mǎ shǒu,qián guò liǔ qū dòu é méi。
八人云散俱游宦,七度花开尽别离。bā rén yún sàn jù yóu huàn,qī dù huā kāi jǐn bié lí。
闻道秋娘犹且在,至今时复问微之。wén dào qiū niáng yóu qiě zài,zhì jīn shí fù wèn wēi zhī。

眼暗

白居易

早年勤倦看书苦,晚岁悲伤出泪多。zǎo nián qín juàn kàn shū kǔ,wǎn suì bēi shāng chū lèi duō。
眼损不知都自取,病成方悟欲如何。yǎn sǔn bù zhī dōu zì qǔ,bìng chéng fāng wù yù rú hé。
夜昏乍似灯将灭,朝闇长疑镜未磨。yè hūn zhà shì dēng jiāng miè,cháo àn zhǎng yí jìng wèi mó。
千药万方治不得,唯应闭目学头陀。qiān yào wàn fāng zhì bù dé,wéi yīng bì mù xué tóu tuó。

村居寄张殷衡

白居易

金氏村中一病夫,生涯濩落性灵迂。jīn shì cūn zhōng yī bìng fū,shēng yá huò luò xìng líng yū。
唯看老子五千字,不蹋长安十二衢。wéi kàn lǎo zi wǔ qiān zì,bù tà zhǎng ān shí èr qú。
药铫夜倾残酒暖,竹床寒取旧毡铺。yào diào yè qīng cán jiǔ nuǎn,zhú chuáng hán qǔ jiù zhān pù。
闻君欲发江东去,能到茅庵访别无。wén jūn yù fā jiāng dōng qù,néng dào máo ān fǎng bié wú。

渭村酬李二十见寄

白居易

百里音书何太迟,暮秋把得暮春诗。bǎi lǐ yīn shū hé tài chí,mù qiū bǎ dé mù chūn shī。
柳条绿日君相忆,梨叶红时我始知。liǔ tiáo lǜ rì jūn xiāng yì,lí yè hóng shí wǒ shǐ zhī。
莫叹学官贫冷落,犹胜村客病支离。mò tàn xué guān pín lěng luò,yóu shèng cūn kè bìng zhī lí。
形容意绪遥看取,不似华阳观里时。xíng róng yì xù yáo kàn qǔ,bù shì huá yáng guān lǐ shí。

初授赞善大夫早朝寄李二十助教

白居易

病身初谒青宫日,衰貌新垂白发年。bìng shēn chū yè qīng gōng rì,shuāi mào xīn chuí bái fā nián。
寂莫曹司非热地,萧条风雪是寒天。jì mò cáo sī fēi rè dì,xiāo tiáo fēng xuě shì hán tiān。
远坊早起常侵鼓,瘦马行迟苦费鞭。yuǎn fāng zǎo qǐ cháng qīn gǔ,shòu mǎ xíng chí kǔ fèi biān。
一种共君官职冷,不如犹得日高眠。yī zhǒng gòng jūn guān zhí lěng,bù rú yóu dé rì gāo mián。