古诗词

小童薛阳陶吹觱栗歌

白居易

剪削乾芦插寒竹,九孔漏声五音足。jiǎn xuē qián lú chā hán zhú,jiǔ kǒng lòu shēng wǔ yīn zú。
近来吹者谁得名,关璀老死李衮生。jìn lái chuī zhě shuí dé míng,guān cuǐ lǎo sǐ lǐ gǔn shēng。
衮今又老谁其嗣,薛氏乐童年十二。gǔn jīn yòu lǎo shuí qí sì,xuē shì lè tóng nián shí èr。
指点之下师授声,含嚼之间天与气。zhǐ diǎn zhī xià shī shòu shēng,hán jué zhī jiān tiān yǔ qì。
润州城高霜月明,吟霜思月欲发声。rùn zhōu chéng gāo shuāng yuè míng,yín shuāng sī yuè yù fā shēng。
山头江底何悄悄,猿声不喘鱼龙听。shān tóu jiāng dǐ hé qiāo qiāo,yuán shēng bù chuǎn yú lóng tīng。
翕然声作疑管裂,诎然声尽疑刀截。xī rán shēng zuò yí guǎn liè,qū rán shēng jǐn yí dāo jié。
有时婉软无筋骨,有时顿挫生棱节。yǒu shí wǎn ruǎn wú jīn gǔ,yǒu shí dùn cuò shēng léng jié。
急声圆转促不断,轹轹辚辚似珠贯。jí shēng yuán zhuǎn cù bù duàn,lì lì lín lín shì zhū guàn。
缓声展引长有条,有条直直如笔描。huǎn shēng zhǎn yǐn zhǎng yǒu tiáo,yǒu tiáo zhí zhí rú bǐ miáo。
下声乍坠石沈重,高声忽举云飘萧。xià shēng zhà zhuì shí shěn zhòng,gāo shēng hū jǔ yún piāo xiāo。
明旦公堂陈宴席,主人命乐娱宾客。míng dàn gōng táng chén yàn xí,zhǔ rén mìng lè yú bīn kè。
碎丝细竹徒纷纷,宫调一声雄出群。suì sī xì zhú tú fēn fēn,gōng diào yī shēng xióng chū qún。
众音覼缕不落道,有如部伍随将军。zhòng yīn luó lǚ bù luò dào,yǒu rú bù wǔ suí jiāng jūn。
嗟尔阳陶方稚齿,下手发声已如此。jiē ěr yáng táo fāng zhì chǐ,xià shǒu fā shēng yǐ rú cǐ。
若教头白吹不休,但恐声名压关李。ruò jiào tóu bái chuī bù xiū,dàn kǒng shēng míng yā guān lǐ。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

初出城留别

白居易

朝从紫禁归,暮出青门去。cháo cóng zǐ jìn guī,mù chū qīng mén qù。
勿言城东陌,便是江南路。wù yán chéng dōng mò,biàn shì jiāng nán lù。
扬鞭簇车马,挥手辞亲故。yáng biān cù chē mǎ,huī shǒu cí qīn gù。
我生本无乡,心安是归处。wǒ shēng běn wú xiāng,xīn ān shì guī chù。

邯郸冬至夜思家

白居易

邯郸驿里逢冬至,抱膝灯前影伴身。hán dān yì lǐ féng dōng zhì,bào xī dēng qián yǐng bàn shēn。
想得家中夜深坐,还应说着远行人。xiǎng dé jiā zhōng yè shēn zuò,hái yīng shuō zhe yuǎn xíng rén。

花非花

白居易

花非花,雾非雾,夜半来,天明去。huā fēi huā,wù fēi wù,yè bàn lái,tiān míng qù。
来如春梦几多时?去似朝云无觅处。lái rú chūn mèng jǐ duō shí?qù shì cháo yún wú mì chù。

立春日酬钱员外曲江同行见赠

白居易

下直遇春日,垂鞭出禁闱。xià zhí yù chūn rì,chuí biān chū jìn wéi。
两人携手语,十里看山归。liǎng rén xié shǒu yǔ,shí lǐ kàn shān guī。
柳色早黄浅,水文新绿微。liǔ sè zǎo huáng qiǎn,shuǐ wén xīn lǜ wēi。
风光向晚好,车马近南稀。fēng guāng xiàng wǎn hǎo,chē mǎ jìn nán xī。
机尽笑相顾,不惊鸥鹭飞。jī jǐn xiào xiāng gù,bù jīng ōu lù fēi。

和梦得夏至忆苏州呈卢宾客

白居易

忆在苏州日,常谙夏至筵。yì zài sū zhōu rì,cháng ān xià zhì yán。
粽香筒竹嫩,炙脆子鹅鲜。zòng xiāng tǒng zhú nèn,zhì cuì zi é xiān。
水国多台榭,吴风尚管弦。shuǐ guó duō tái xiè,wú fēng shàng guǎn xián。
每家皆有酒,无处不过船。měi jiā jiē yǒu jiǔ,wú chù bù guò chuán。
交印君相次,褰帷我在前。jiāo yìn jūn xiāng cì,qiān wéi wǒ zài qián。
此乡俱老矣,东望共依然。cǐ xiāng jù lǎo yǐ,dōng wàng gòng yī rán。
洛下麦秋月,江南梅雨天。luò xià mài qiū yuè,jiāng nán méi yǔ tiān。
齐云楼上事,已上十三年。qí yún lóu shàng shì,yǐ shàng shí sān nián。

思归

白居易

养无晨昏膳,隐无伏腊资。yǎng wú chén hūn shàn,yǐn wú fú là zī。
遂求及亲禄,黾勉来京师。suì qiú jí qīn lù,mǐn miǎn lái jīng shī。
薄俸未及亲,别家已经时。báo fèng wèi jí qīn,bié jiā yǐ jīng shí。
冬积温席恋,春违采兰期。dōng jī wēn xí liàn,chūn wéi cǎi lán qī。
夏至一阴生,稍稍夕漏迟。xià zhì yī yīn shēng,shāo shāo xī lòu chí。
块然抱愁者,长夜独先知。kuài rán bào chóu zhě,zhǎng yè dú xiān zhī。
悠悠乡关路,梦去身不随。yōu yōu xiāng guān lù,mèng qù shēn bù suí。
坐惜时节变,蝉鸣槐花枝。zuò xī shí jié biàn,chán míng huái huā zhī。

销暑

白居易

何以销烦暑,端居一院中。hé yǐ xiāo fán shǔ,duān jū yī yuàn zhōng。
眼前无长物,窗下有清风。yǎn qián wú zhǎng wù,chuāng xià yǒu qīng fēng。
热散由心静,凉生为室空。rè sàn yóu xīn jìng,liáng shēng wèi shì kōng。
此时身自得,难更与人同。cǐ shí shēn zì dé,nán gèng yǔ rén tóng。

夏日闲放

白居易

时暑不出门,亦无宾客至。shí shǔ bù chū mén,yì wú bīn kè zhì。
静室深下帘,小庭新扫地。jìng shì shēn xià lián,xiǎo tíng xīn sǎo dì。
褰裳复岸帻,闲傲得自恣。qiān shang fù àn zé,xián ào dé zì zì。
朝景枕簟清,乘凉一觉睡。cháo jǐng zhěn diàn qīng,chéng liáng yī jué shuì。
午餐何所有,鱼肉一两味。wǔ cān hé suǒ yǒu,yú ròu yī liǎng wèi。
夏服亦无多,蕉纱三五事。xià fú yì wú duō,jiāo shā sān wǔ shì。
资身既给足,长物徒烦费。zī shēn jì gěi zú,zhǎng wù tú fán fèi。
若比箪瓢人,吾今太富贵。ruò bǐ dān piáo rén,wú jīn tài fù guì。

南湖晚秋

白居易

八月白露降,湖中水方老。bā yuè bái lù jiàng,hú zhōng shuǐ fāng lǎo。
旦夕秋风多,衰荷半倾倒。dàn xī qiū fēng duō,shuāi hé bàn qīng dào。
手攀青枫树,足蹋黄芦草。shǒu pān qīng fēng shù,zú tà huáng lú cǎo。
惨澹老容颜,冷落秋怀抱。cǎn dàn lǎo róng yán,lěng luò qiū huái bào。
有兄在淮楚,有弟在蜀道。yǒu xiōng zài huái chǔ,yǒu dì zài shǔ dào。
万里何时来,烟波白浩浩。wàn lǐ hé shí lái,yān bō bái hào hào。

秋题牡丹丛

白居易

晚丛白露夕,衰叶凉风朝。wǎn cóng bái lù xī,shuāi yè liáng fēng cháo。
红艳久已歇,碧芳今亦销。hóng yàn jiǔ yǐ xiē,bì fāng jīn yì xiāo。
幽人坐相对,心事共萧条。yōu rén zuò xiāng duì,xīn shì gòng xiāo tiáo。

凉夜有怀(其二)

白居易

清风吹枕席,白露湿衣裳。qīng fēng chuī zhěn xí,bái lù shī yī shang。
好是相亲夜,漏迟天气凉。hǎo shì xiāng qīn yè,lòu chí tiān qì liáng。

凉夜有怀(其一)

白居易

念别感时节,早蛩闻一声。niàn bié gǎn shí jié,zǎo qióng wén yī shēng。
风帘夜凉入,露簟秋意生。fēng lián yè liáng rù,lù diàn qiū yì shēng。
灯尽梦初罢,月斜天未明。dēng jǐn mèng chū bà,yuè xié tiān wèi míng。
暗凝无限思,起傍药阑行。àn níng wú xiàn sī,qǐ bàng yào lán xíng。

新秋

白居易

西风飘一叶,庭前飒已凉。xī fēng piāo yī yè,tíng qián sà yǐ liáng。
风池明月水,衰莲白露房。fēng chí míng yuè shuǐ,shuāi lián bái lù fáng。
其奈江南夜,绵绵自此长。qí nài jiāng nán yè,mián mián zì cǐ zhǎng。

衰荷

白居易

白露凋花花不残,凉风吹叶叶初干。bái lù diāo huā huā bù cán,liáng fēng chuī yè yè chū gàn。
无人解爱萧条境,更绕衰丛一匝看。wú rén jiě ài xiāo tiáo jìng,gèng rào shuāi cóng yī zā kàn。

玩止水

白居易

动者乐流水,静者乐止水。dòng zhě lè liú shuǐ,jìng zhě lè zhǐ shuǐ。
利物不如流,鉴形不如止。lì wù bù rú liú,jiàn xíng bù rú zhǐ。
凄清早霜降,淅沥微风起。qī qīng zǎo shuāng jiàng,xī lì wēi fēng qǐ。
中面红叶开,四隅绿萍委。zhōng miàn hóng yè kāi,sì yú lǜ píng wěi。
广狭八九丈,湾环有涯涘。guǎng xiá bā jiǔ zhàng,wān huán yǒu yá sì。
浅深三四尺,洞彻无表里。qiǎn shēn sān sì chǐ,dòng chè wú biǎo lǐ。
净分鹤翘足,澄见鱼掉尾。jìng fēn hè qiào zú,chéng jiàn yú diào wěi。
迎眸洗眼尘,隔胸荡心滓。yíng móu xǐ yǎn chén,gé xiōng dàng xīn zǐ。
定将禅不别,明与诚相似。dìng jiāng chán bù bié,míng yǔ chéng xiāng shì。
清能律贪夫,淡可交君子。qīng néng lǜ tān fū,dàn kě jiāo jūn zi。
岂唯空狎玩,亦取相伦拟。qǐ wéi kōng xiá wán,yì qǔ xiāng lún nǐ。
欲识静者心,心源只如此。yù shí jìng zhě xīn,xīn yuán zhǐ rú cǐ。
28041234567»