古诗词

和微之诗二十三首和我年三首

白居易

我年五十七,荣名得几许。wǒ nián wǔ shí qī,róng míng dé jǐ xǔ。
甲乙三道科,苏杭两州主。jiǎ yǐ sān dào kē,sū háng liǎng zhōu zhǔ。
才能本浅薄,心力虚劳苦。cái néng běn qiǎn báo,xīn lì xū láo kǔ。
可能随众人,终老于尘土。kě néng suí zhòng rén,zhōng lǎo yú chén tǔ。
我年五十七,归去诚已迟。wǒ nián wǔ shí qī,guī qù chéng yǐ chí。
历官十五政,数若珠累累。lì guān shí wǔ zhèng,shù ruò zhū lèi lèi。
野萍始宾荐,场苗初絷维。yě píng shǐ bīn jiàn,chǎng miáo chū zhí wéi。
因读管萧书,窃慕大有为。yīn dú guǎn xiāo shū,qiè mù dà yǒu wèi。
及遭荣遇来,乃觉才力羸。jí zāo róng yù lái,nǎi jué cái lì léi。
黄纸诏频草,朱轮车载脂。huáng zhǐ zhào pín cǎo,zhū lún chē zài zhī。
妻孥及仆使,皆免寒与饥。qī nú jí pū shǐ,jiē miǎn hán yǔ jī。
省躬私自愧,知我者微之。shěng gōng sī zì kuì,zhī wǒ zhě wēi zhī。
永怀山阴守,未遂嵩阳期。yǒng huái shān yīn shǒu,wèi suì sōng yáng qī。
如何坐留滞,头白江之湄。rú hé zuò liú zhì,tóu bái jiāng zhī méi。
我年五十七,荣名得非少。wǒ nián wǔ shí qī,róng míng dé fēi shǎo。
报国竟何如,谋身犹未了。bào guó jìng hé rú,móu shēn yóu wèi le。
昔尝速官谤,恩大而惩小。xī cháng sù guān bàng,ēn dà ér chéng xiǎo。
一黜鹤辞轩,七年鱼在沼。yī chù hè cí xuān,qī nián yú zài zhǎo。
将枯鳞再跃,经铩翮重矫。jiāng kū lín zài yuè,jīng shā hé zhòng jiǎo。
白日上昭昭,青云高渺渺。bái rì shàng zhāo zhāo,qīng yún gāo miǎo miǎo。
平生颇同病,老大宜相晓。píng shēng pǒ tóng bìng,lǎo dà yí xiāng xiǎo。
紫绶足可荣,白头不为夭。zǐ shòu zú kě róng,bái tóu bù wèi yāo。
夙怀慕箕颍,晚节期松筱。sù huái mù jī yǐng,wǎn jié qī sōng xiǎo。
何当阙下来,同拜陈情表。hé dāng quē xià lái,tóng bài chén qíng biǎo。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

即事

白居易

见月连宵坐,闻风尽日眠。jiàn yuè lián xiāo zuò,wén fēng jǐn rì mián。
室香罗药气,笼暖焙茶烟。shì xiāng luó yào qì,lóng nuǎn bèi chá yān。
鹤啄新晴地,鸡栖薄暮天。hè zhuó xīn qíng dì,jī qī báo mù tiān。
自看淘酒米,倚杖小池前。zì kàn táo jiǔ mǐ,yǐ zhàng xiǎo chí qián。

夜从法王寺下归岳寺

白居易

双刹夹虚空,缘云一径通。shuāng shā jiā xū kōng,yuán yún yī jìng tōng。
似从忉利下,如过剑门中。shì cóng dāo lì xià,rú guò jiàn mén zhōng。
灯火光初合,笙歌曲未终。dēng huǒ guāng chū hé,shēng gē qū wèi zhōng。
可怜狮子座,舁出净名翁。kě lián shī zi zuò,yú chū jìng míng wēng。

和杜录事题红叶

白居易

寒山十月旦,霜叶一时新。hán shān shí yuè dàn,shuāng yè yī shí xīn。
似烧非因火,如花不待春。shì shāo fēi yīn huǒ,rú huā bù dài chūn。
连行排绛帐,乱落剪红巾。lián xíng pái jiàng zhàng,luàn luò jiǎn hóng jīn。
解驻篮舆看,风前唯两人。jiě zhù lán yú kàn,fēng qián wéi liǎng rén。

自问

白居易

年来私自问,何故不归京。nián lái sī zì wèn,hé gù bù guī jīng。
佩玉腰无力,看花眼不明。pèi yù yāo wú lì,kàn huā yǎn bù míng。
老慵难发遣,春病易滋生。lǎo yōng nán fā qiǎn,chūn bìng yì zī shēng。
赖有弹琴女,时时听一声。lài yǒu dàn qín nǚ,shí shí tīng yī shēng。

晚起

白居易

起晚怜春暖,归迟爱月明。qǐ wǎn lián chūn nuǎn,guī chí ài yuè míng。
放慵长饱睡,闻健且闲行。fàng yōng zhǎng bǎo shuì,wén jiàn qiě xián xíng。
北阙停朝簿,西方入社名。běi quē tíng cháo bù,xī fāng rù shè míng。
唯吟一句偈,无念是无生。wéi yín yī jù jì,wú niàn shì wú shēng。

池上赠韦山人

白居易

新竹夹平流,新荷拂小舟。xīn zhú jiā píng liú,xīn hé fú xiǎo zhōu。
众皆嫌好拙,谁肯伴闲游。zhòng jiē xián hǎo zhuō,shuí kěn bàn xián yóu。
客为忙多去,僧因饭暂留。kè wèi máng duō qù,sēng yīn fàn zàn liú。
独怜韦处士,尽日共悠悠。dú lián wéi chù shì,jǐn rì gòng yōu yōu。

无梦

白居易

老眼花前闇,春衣雨后寒。lǎo yǎn huā qián àn,chūn yī yǔ hòu hán。
旧诗多忘却,新酒且尝看。jiù shī duō wàng què,xīn jiǔ qiě cháng kàn。
拙定于身稳,慵应趁伴难。zhuō dìng yú shēn wěn,yōng yīng chèn bàn nán。
渐销名利想,无梦到长安。jiàn xiāo míng lì xiǎng,wú mèng dào zhǎng ān。

对小潭寄远上人

白居易

小潭澄见底,闲客坐开襟。xiǎo tán chéng jiàn dǐ,xián kè zuò kāi jīn。
借问不流水,何如无念心。jiè wèn bù liú shuǐ,hé rú wú niàn xīn。
彼惟清且浅,此乃寂而深。bǐ wéi qīng qiě qiǎn,cǐ nǎi jì ér shēn。
是义谁能答,明朝问道林。shì yì shuí néng dá,míng cháo wèn dào lín。

闲吟二首

白居易

留司老宾客,春尽兴如何。liú sī lǎo bīn kè,chūn jǐn xīng rú hé。
官寺行香少,僧房寄宿多。guān sì xíng xiāng shǎo,sēng fáng jì sù duō。
闲倾一盏酒,醉听两声歌。xián qīng yī zhǎn jiǔ,zuì tīng liǎng shēng gē。
忆得陶潜语,羲皇无以过。yì dé táo qián yǔ,xī huáng wú yǐ guò。

闲吟二首

白居易

闲游来早晚,已得一周年。xián yóu lái zǎo wǎn,yǐ dé yī zhōu nián。
嵩洛供云水,朝廷乞俸钱。sōng luò gōng yún shuǐ,cháo tíng qǐ fèng qián。
长歌时独酌,饱食后安眠。zhǎng gē shí dú zhuó,bǎo shí hòu ān mián。
闻道山榴发,明朝向玉泉。wén dào shān liú fā,míng cháo xiàng yù quán。

独游玉泉寺

白居易

云树玉泉寺,肩舁半日程。yún shù yù quán sì,jiān yú bàn rì chéng。
更无人作伴,只共酒同行。gèng wú rén zuò bàn,zhǐ gòng jiǔ tóng xíng。
新叶千万影,残莺三两声。xīn yè qiān wàn yǐng,cán yīng sān liǎng shēng。
闲游竟未足,春尽有馀情。xián yóu jìng wèi zú,chūn jǐn yǒu yú qíng。

苦热

白居易

头痛汗盈巾,连宵复达晨。tóu tòng hàn yíng jīn,lián xiāo fù dá chén。
不堪逢苦热,犹赖是闲人。bù kān féng kǔ rè,yóu lài shì xián rén。
朝客应烦倦,农夫更苦辛。cháo kè yīng fán juàn,nóng fū gèng kǔ xīn。
始惭当此日,得作自由身。shǐ cán dāng cǐ rì,dé zuò zì yóu shēn。

行香归

白居易

出作行香客,归如坐夏僧。chū zuò xíng xiāng kè,guī rú zuò xià sēng。
床前双草屦,檐下一纱灯。chuáng qián shuāng cǎo jù,yán xià yī shā dēng。
佩委腰无力,冠欹发不胜。pèi wěi yāo wú lì,guān yī fā bù shèng。
鸾台龙尾道,合尽少年登。luán tái lóng wěi dào,hé jǐn shǎo nián dēng。

闲忙

白居易

奔走朝行内,栖迟林墅间。bēn zǒu cháo xíng nèi,qī chí lín shù jiān。
多因病后退,少及健时还。duō yīn bìng hòu tuì,shǎo jí jiàn shí hái。
斑白霜侵鬓,苍黄日下山。bān bái shuāng qīn bìn,cāng huáng rì xià shān。
闲忙俱过日,忙挍不如闲。xián máng jù guò rì,máng jiào bù rú xián。

西风

白居易

西风来几日,一叶已先飞。xī fēng lái jǐ rì,yī yè yǐ xiān fēi。
新霁乘轻屐,初凉换熟衣。xīn jì chéng qīng jī,chū liáng huàn shú yī。
浅渠销慢水,疏竹漏斜晖。qiǎn qú xiāo màn shuǐ,shū zhú lòu xié huī。
薄暮青苔巷,家僮引鹤归。báo mù qīng tái xiàng,jiā tóng yǐn hè guī。