古诗词

苏州李中丞以元日郡斋感怀诗寄微之及予辄依来篇七言八韵走笔奉答兼呈微之

白居易

白首馀杭白太守,落魄抛名来已久。bái shǒu yú háng bái tài shǒu,luò pò pāo míng lái yǐ jiǔ。
一辞渭北故园春,再把江南新岁酒。yī cí wèi běi gù yuán chūn,zài bǎ jiāng nán xīn suì jiǔ。
杯前笑歌徒勉强,镜里形容渐衰朽。bēi qián xiào gē tú miǎn qiáng,jìng lǐ xíng róng jiàn shuāi xiǔ。
领郡惭当潦倒年,邻州喜得平生友。lǐng jùn cán dāng lǎo dào nián,lín zhōu xǐ dé píng shēng yǒu。
长洲草接松江岸,曲水花连镜湖口。zhǎng zhōu cǎo jiē sōng jiāng àn,qū shuǐ huā lián jìng hú kǒu。
老去还能痛饮无,春来曾作闲游否。lǎo qù hái néng tòng yǐn wú,chūn lái céng zuò xián yóu fǒu。
凭莺传语报李六,倩雁将书与元九。píng yīng chuán yǔ bào lǐ liù,qiàn yàn jiāng shū yǔ yuán jiǔ。
莫嗟一日日催人,且贵一年年入手。mò jiē yī rì rì cuī rén,qiě guì yī nián nián rù shǒu。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

老病

白居易

昼听笙歌夜醉眠,若非月下即花前。zhòu tīng shēng gē yè zuì mián,ruò fēi yuè xià jí huā qián。
如今老病须知分,不负春来二十年。rú jīn lǎo bìng xū zhī fēn,bù fù chūn lái èr shí nián。

忆晦叔

白居易

游山弄水携诗卷,看月寻花把酒杯。yóu shān nòng shuǐ xié shī juǎn,kàn yuè xún huā bǎ jiǔ bēi。
六事尽思君作伴,几时归到洛阳来。liù shì jǐn sī jūn zuò bàn,jǐ shí guī dào luò yáng lái。

琴酒

白居易

耳根得听琴初畅,心地忘机酒半酣。ěr gēn dé tīng qín chū chàng,xīn dì wàng jī jiǔ bàn hān。
若使启期兼解醉,应言四乐不言三。ruò shǐ qǐ qī jiān jiě zuì,yīng yán sì lè bù yán sān。

听幽兰

白居易

琴中古曲是幽兰,为我殷勤更弄看。qín zhōng gǔ qū shì yōu lán,wèi wǒ yīn qín gèng nòng kàn。
欲得身心俱静好,自弹不及听人弹。yù dé shēn xīn jù jìng hǎo,zì dàn bù jí tīng rén dàn。

元相公挽歌词三首

白居易

铭旌官重威仪盛,骑吹声繁卤簿长。míng jīng guān zhòng wēi yí shèng,qí chuī shēng fán lǔ bù zhǎng。
后魏帝孙唐宰相,六年七月葬咸阳。hòu wèi dì sūn táng zǎi xiāng,liù nián qī yuè zàng xián yáng。

元相公挽歌词三首

白居易

墓门已闭笳箫去,唯有夫人哭不休。mù mén yǐ bì jiā xiāo qù,wéi yǒu fū rén kū bù xiū。
苍苍露草咸阳垄,此是千秋第一秋。cāng cāng lù cǎo xián yáng lǒng,cǐ shì qiān qiū dì yī qiū。

元相公挽歌词三首

白居易

送葬万人皆惨澹,反虞驷马亦悲鸣。sòng zàng wàn rén jiē cǎn dàn,fǎn yú sì mǎ yì bēi míng。
琴书剑佩谁收拾,三岁遗孤新学行。qín shū jiàn pèi shuí shōu shí,sān suì yí gū xīn xué xíng。

送客

白居易

病上篮舆相送来,衰容秋思两悠哉。bìng shàng lán yú xiāng sòng lái,shuāi róng qiū sī liǎng yōu zāi。
凉风袅袅吹槐子,却请行人劝一杯。liáng fēng niǎo niǎo chuī huái zi,què qǐng xíng rén quàn yī bēi。

戏答皇甫监

白居易

寒宵劝酒君须饮,君是孤眠七十身。hán xiāo quàn jiǔ jūn xū yǐn,jūn shì gū mián qī shí shēn。
莫道非人身不暖,十分一盏暖于人。mò dào fēi rén shēn bù nuǎn,shí fēn yī zhǎn nuǎn yú rén。

池边即事

白居易

毡帐胡琴出塞曲,兰塘越棹弄潮声。zhān zhàng hú qín chū sāi qū,lán táng yuè zhào nòng cháo shēng。
何言此处同风月,蓟北江南万里情。hé yán cǐ chù tóng fēng yuè,jì běi jiāng nán wàn lǐ qíng。

病免后喜除宾客

白居易

卧在漳滨满十旬,起为商皓伴三人。wò zài zhāng bīn mǎn shí xún,qǐ wèi shāng hào bàn sān rén。
从今且莫嫌身病,不病何由索得身。cóng jīn qiě mò xián shēn bìng,bù bìng hé yóu suǒ dé shēn。

别陕州王司马

白居易

笙歌惆怅欲为别,风景阑珊初过春。shēng gē chóu chàng yù wèi bié,fēng jǐng lán shān chū guò chūn。
争得遣君诗不苦,黄河岸上白头人。zhēng dé qiǎn jūn shī bù kǔ,huáng hé àn shàng bái tóu rén。

答尉迟少尹问所须

白居易

乍到频劳问所须,所须非玉亦非珠。zhà dào pín láo wèn suǒ xū,suǒ xū fēi yù yì fēi zhū。
爱君水阁宜闲咏,每有诗成许去无。ài jūn shuǐ gé yí xián yǒng,měi yǒu shī chéng xǔ qù wú。

答苏庶子月夜闻家僮奏乐见赠

白居易

墙西明月水东亭,一曲霓裳按小伶。qiáng xī míng yuè shuǐ dōng tíng,yī qū ní shang àn xiǎo líng。
不敢邀君无别意,弦生管涩未堪听。bù gǎn yāo jūn wú bié yì,xián shēng guǎn sè wèi kān tīng。

白莲池泛舟

白居易

白藕新花照水开,红窗小舫信风回。bái ǒu xīn huā zhào shuǐ kāi,hóng chuāng xiǎo fǎng xìn fēng huí。
谁教一片江南兴,逐我殷勤万里来。shuí jiào yī piàn jiāng nán xīng,zhú wǒ yīn qín wàn lǐ lái。