古诗词

裴侍中晋公以集贤林亭即事诗三十六韵见赠猥蒙徵和才拙词繁辄广为五百言以伸酬献

白居易

三江路千里,五湖天一涯。sān jiāng lù qiān lǐ,wǔ hú tiān yī yá。
何如集贤第,中有平津池。hé rú jí xián dì,zhōng yǒu píng jīn chí。
池胜主见觉,景新人未知。chí shèng zhǔ jiàn jué,jǐng xīn rén wèi zhī。
竹森翠琅玕,水深洞琉璃。zhú sēn cuì láng gān,shuǐ shēn dòng liú lí。
水竹以为质,质立而文随。shuǐ zhú yǐ wèi zhì,zhì lì ér wén suí。
文之者何人,公来亲指麾。wén zhī zhě hé rén,gōng lái qīn zhǐ huī。
疏凿出人意,结构得地宜。shū záo chū rén yì,jié gòu dé dì yí。
灵襟一搜索,胜概无遁遗。líng jīn yī sōu suǒ,shèng gài wú dùn yí。
因下张沼沚,依高筑阶基。yīn xià zhāng zhǎo zhǐ,yī gāo zhù jiē jī。
嵩峰见数片,伊水分一支。sōng fēng jiàn shù piàn,yī shuǐ fēn yī zhī。
南溪修且直,长波碧逶迤。nán xī xiū qiě zhí,zhǎng bō bì wēi yí。
北馆壮复丽,倒影红参差。běi guǎn zhuàng fù lì,dào yǐng hóng cān chà。
东岛号晨光,杲曜迎朝曦。dōng dǎo hào chén guāng,gǎo yào yíng cháo xī。
西岭名夕阳,杳暧留落晖。xī lǐng míng xī yáng,yǎo ài liú luò huī。
前有水心亭,动荡架涟漪。qián yǒu shuǐ xīn tíng,dòng dàng jià lián yī。
后有开阖堂,寒温变天时。hòu yǒu kāi hé táng,hán wēn biàn tiān shí。
幽泉镜泓澄,怪石山欹危。yōu quán jìng hóng chéng,guài shí shān yī wēi。
春葩雪漠漠,夏果珠离离。chūn pā xuě mò mò,xià guǒ zhū lí lí。
主人命方舟,宛在水中坻。zhǔ rén mìng fāng zhōu,wǎn zài shuǐ zhōng chí。
亲宾次第至,酒乐前后施。qīn bīn cì dì zhì,jiǔ lè qián hòu shī。
解缆始登泛,山游仍水嬉。jiě lǎn shǐ dēng fàn,shān yóu réng shuǐ xī。
沿洄无滞碍,向背穷幽奇。yán huí wú zhì ài,xiàng bèi qióng yōu qí。
瞥过远桥下,飘旋深涧陲。piē guò yuǎn qiáo xià,piāo xuán shēn jiàn chuí。
管弦去缥缈,罗绮来霏微。guǎn xián qù piāo miǎo,luó qǐ lái fēi wēi。
棹风逐舞回,梁尘随歌飞。zhào fēng zhú wǔ huí,liáng chén suí gē fēi。
宴馀日云暮,醉客未放归。yàn yú rì yún mù,zuì kè wèi fàng guī。
高声索彩笺,大笑催金卮。gāo shēng suǒ cǎi jiān,dà xiào cuī jīn zhī。
唱和笔走疾,问答杯行迟。chàng hé bǐ zǒu jí,wèn dá bēi xíng chí。
一咏清两耳,一酣畅四肢。yī yǒng qīng liǎng ěr,yī hān chàng sì zhī。
主客忘贵贱,不知俱是谁。zhǔ kè wàng guì jiàn,bù zhī jù shì shuí。
客有诗魔者,吟哦不知疲。kè yǒu shī mó zhě,yín ó bù zhī pí。
乞公残纸墨,一扫狂歌词。qǐ gōng cán zhǐ mò,yī sǎo kuáng gē cí。
维云社稷臣,赫赫文武姿。wéi yún shè jì chén,hè hè wén wǔ zī。
十授丞相印,五建大将旗。shí shòu chéng xiāng yìn,wǔ jiàn dà jiāng qí。
四朝致勋华,一身冠皋夔。sì cháo zhì xūn huá,yī shēn guān gāo kuí。
去年才七十,决赴悬车期。qù nián cái qī shí,jué fù xuán chē qī。
公志不可夺,君恩亦难希。gōng zhì bù kě duó,jūn ēn yì nán xī。
从容就中道,勉黾来保釐。cóng róng jiù zhōng dào,miǎn mǐn lái bǎo lí。
貂蝉虽未脱,鸾皇已不羁。diāo chán suī wèi tuō,luán huáng yǐ bù jī。
历徵今与古,独步无等夷。lì zhēng jīn yǔ gǔ,dú bù wú děng yí。
陆贾功业少,二疏官秩卑。lù jiǎ gōng yè shǎo,èr shū guān zhì bēi。
乘舟范蠡惧,辟谷留侯饥。chéng zhōu fàn lí jù,pì gǔ liú hóu jī。
岂若公今日,身安家国肥。qǐ ruò gōng jīn rì,shēn ān jiā guó féi。
羊祜在汉南,空留岘首碑。yáng hù zài hàn nán,kōng liú xiàn shǒu bēi。
柳恽在江南,祗赋汀洲诗。liǔ yùn zài jiāng nán,zhī fù tīng zhōu shī。
谢安入东山,但说携蛾眉。xiè ān rù dōng shān,dàn shuō xié é méi。
山简醉高阳,唯闻倒接䍦。shān jiǎn zuì gāo yáng,wéi wén dào jiē lí。
岂如公今日,馀力兼有之。qǐ rú gōng jīn rì,yú lì jiān yǒu zhī。
愿公寿如山,安乐长在兹。yuàn gōng shòu rú shān,ān lè zhǎng zài zī。
愿我比蒲稗,永得相因依。yuàn wǒ bǐ pú bài,yǒng dé xiāng yīn yī。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

听夜筝有感

白居易

江州去日听筝夜,白发新生不愿闻。jiāng zhōu qù rì tīng zhēng yè,bái fā xīn shēng bù yuàn wén。
如今格是头成雪,弹到天明亦任君。rú jīn gé shì tóu chéng xuě,dàn dào tiān míng yì rèn jūn。

琵琶

白居易

弦清拨剌语铮铮,背却残灯就月明。xián qīng bō lá yǔ zhēng zhēng,bèi què cán dēng jiù yuè míng。
赖是心无惆怅事,不然争奈子弦声。lài shì xīn wú chóu chàng shì,bù rán zhēng nài zi xián shēng。

和殷协律琴思

白居易

秋水莲冠春草裙,依稀风调似文君。qiū shuǐ lián guān chūn cǎo qún,yī xī fēng diào shì wén jūn。
烦君玉指分明语,知是琴心佯不闻。fán jūn yù zhǐ fēn míng yǔ,zhī shì qín xīn yáng bù wén。

听弹湘妃怨

白居易

玉轸朱弦瑟瑟徽,吴娃徵调奏湘妃。yù zhěn zhū xián sè sè huī,wú wá zhēng diào zòu xiāng fēi。
分明曲里愁云雨,似道萧萧郎不归。fēn míng qū lǐ chóu yún yǔ,shì dào xiāo xiāo láng bù guī。

赴杭州重宿棣华驿见杨八旧诗感题一绝

白居易

往恨今愁应不殊,题诗梁下又踟蹰。wǎng hèn jīn chóu yīng bù shū,tí shī liáng xià yòu chí chú。
羡君犹梦见兄弟,我到天明睡亦无。xiàn jūn yóu mèng jiàn xiōng dì,wǒ dào tiān míng shuì yì wú。

寓言题僧

白居易

劫风火起烧荒宅,苦海波生荡破船。jié fēng huǒ qǐ shāo huāng zhái,kǔ hǎi bō shēng dàng pò chuán。
力小无因救焚溺,清凉山下且安禅。lì xiǎo wú yīn jiù fén nì,qīng liáng shān xià qiě ān chán。

内乡

白居易

日下风高野路凉,缓驱疲马闇思乡。rì xià fēng gāo yě lù liáng,huǎn qū pí mǎ àn sī xiāng。
渭村秋物应如此,枣赤梨红稻穗黄。wèi cūn qiū wù yīng rú cǐ,zǎo chì lí hóng dào suì huáng。

虚白堂

白居易

虚白堂前衙退后,更无一事到中心。xū bái táng qián yá tuì hòu,gèng wú yī shì dào zhōng xīn。
移床就日檐间卧,卧咏闲诗侧枕琴。yí chuáng jiù rì yán jiān wò,wò yǒng xián shī cè zhěn qín。

题灵隐寺红辛夷花戏酬光上人

白居易

紫粉笔含尖火燄,红胭脂染小莲花。zǐ fěn bǐ hán jiān huǒ yàn,hóng yān zhī rǎn xiǎo lián huā。
芳情乡思知多少,恼得山僧悔出家。fāng qíng xiāng sī zhī duō shǎo,nǎo dé shān sēng huǐ chū jiā。

候仙

白居易

谢安山下空携妓,柳恽洲边只赋诗。xiè ān shān xià kōng xié jì,liǔ yùn zhōu biān zhǐ fù shī。
争及湖亭今日会,嘲花咏水赠蛾眉。zhēng jí hú tíng jīn rì huì,cháo huā yǒng shuǐ zèng é méi。

送李校书趁寒食归义兴山居

白居易

大见腾腾诗酒客,不忧生计似君稀。dà jiàn téng téng shī jiǔ kè,bù yōu shēng jì shì jūn xī。
到舍将何作寒食,满船唯载树阴归。dào shě jiāng hé zuò hán shí,mǎn chuán wéi zài shù yīn guī。

独行

白居易

暗诵黄庭经在口,闲携青竹杖随身。àn sòng huáng tíng jīng zài kǒu,xián xié qīng zhú zhàng suí shēn。
晚花新笋堪为伴,独入林行不要人。wǎn huā xīn sǔn kān wèi bàn,dú rù lín xíng bù yào rén。

戏题木兰花

白居易

紫房日照胭脂拆,素艳风吹腻粉开。zǐ fáng rì zhào yān zhī chāi,sù yàn fēng chuī nì fěn kāi。
怪得独饶脂粉态,木兰曾作女郎来。guài dé dú ráo zhī fěn tài,mù lán céng zuò nǚ láng lái。

湖中自照

白居易

重重照影看容鬓,不见朱颜见白丝。zhòng zhòng zhào yǐng kàn róng bìn,bù jiàn zhū yán jiàn bái sī。
失却少年无处觅,泥他湖水欲何为。shī què shǎo nián wú chù mì,ní tā hú shuǐ yù hé wèi。

樟亭双樱树

白居易

南馆西轩两树樱,春条长足夏阴成。nán guǎn xī xuān liǎng shù yīng,chūn tiáo zhǎng zú xià yīn chéng。
素华朱实今虽尽,碧叶风来别有情。sù huá zhū shí jīn suī jǐn,bì yè fēng lái bié yǒu qíng。