古诗词

送毛仙翁

白居易

仙翁已得道,混迹寻岩泉。xiān wēng yǐ dé dào,hùn jì xún yán quán。
肌肤冰雪莹,衣服云霞鲜。jī fū bīng xuě yíng,yī fú yún xiá xiān。
绀发丝并致,龆容花共妍。gàn fā sī bìng zhì,tiáo róng huā gòng yán。
方瞳点玄漆,高步凌非烟。fāng tóng diǎn xuán qī,gāo bù líng fēi yān。
几见桑海变,莫知龟鹤年。jǐ jiàn sāng hǎi biàn,mò zhī guī hè nián。
所憩九清外,所游五岳巅。suǒ qì jiǔ qīng wài,suǒ yóu wǔ yuè diān。
轩昊旧为侣,松乔难比肩。xuān hào jiù wèi lǚ,sōng qiáo nán bǐ jiān。
每嗟人世人,役役如狂颠。měi jiē rén shì rén,yì yì rú kuáng diān。
孰能脱羁鞅,尽遭名利牵。shú néng tuō jī yāng,jǐn zāo míng lì qiān。
貌随岁律换,神逐光阴迁。mào suí suì lǜ huàn,shén zhú guāng yīn qiān。
惟余负忧谴,憔悴湓江壖。wéi yú fù yōu qiǎn,qiáo cuì pén jiāng ruán。
衰鬓忽霜白,愁肠如火煎。shuāi bìn hū shuāng bái,chóu cháng rú huǒ jiān。
羁旅坐多感,裴回私自怜。jī lǚ zuò duō gǎn,péi huí sī zì lián。
晴眺五老峰,玉洞多神仙。qíng tiào wǔ lǎo fēng,yù dòng duō shén xiān。
何当悯湮厄,授道安虚孱。hé dāng mǐn yān è,shòu dào ān xū càn。
我师惠然来,论道穷重玄。wǒ shī huì rán lái,lùn dào qióng zhòng xuán。
浩荡八溟阔,志泰心超然。hào dàng bā míng kuò,zhì tài xīn chāo rán。
形骸既无束,得丧亦都捐。xíng hái jì wú shù,dé sàng yì dōu juān。
岂识椿菌异,那知鹏鴳悬。qǐ shí chūn jūn yì,nà zhī péng yàn xuán。
丹华既相付,促景定当延。dān huá jì xiāng fù,cù jǐng dìng dāng yán。
玄功曷可报,感极惟勤拳。xuán gōng hé kě bào,gǎn jí wéi qín quán。
霓旌不肯驻,又归武夷川。ní jīng bù kěn zhù,yòu guī wǔ yí chuān。
语罢倏然别,孤鹤升遥天。yǔ bà shū rán bié,gū hè shēng yáo tiān。
赋诗叙明德,永续步虚篇。fù shī xù míng dé,yǒng xù bù xū piān。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

龙门送别皇甫泽州赴任韦山人南游

白居易

隼旟归洛知何日,鹤驾还嵩莫过春。sǔn yú guī luò zhī hé rì,hè jià hái sōng mò guò chūn。
惆怅香山云水冷,明朝便是独游人。chóu chàng xiāng shān yún shuǐ lěng,míng cháo biàn shì dú yóu rén。

寄杨六侍郎

白居易

西户最荣君好去,左冯虽稳我慵来。xī hù zuì róng jūn hǎo qù,zuǒ féng suī wěn wǒ yōng lái。
秋风一箸鲈鱼鲙,张翰摇头唤不回。qiū fēng yī zhù lú yú kuài,zhāng hàn yáo tóu huàn bù huí。

即事重题

白居易

重裘暖帽宽毡履,小阁低窗深地炉。zhòng qiú nuǎn mào kuān zhān lǚ,xiǎo gé dī chuāng shēn dì lú。
身稳心安眠未起,西京朝士得知无。shēn wěn xīn ān mián wèi qǐ,xī jīng cháo shì dé zhī wú。

裴令公席上赠别梦得

白居易

年老官高多别离,转难相见转相思。nián lǎo guān gāo duō bié lí,zhuǎn nán xiāng jiàn zhuǎn xiāng sī。
雪销酒尽梁王起,便是邹枚分散时。xuě xiāo jiǔ jǐn liáng wáng qǐ,biàn shì zōu méi fēn sàn shí。

又题一绝

白居易

貌随年老欲何如,兴遇春牵尚有馀。mào suí nián lǎo yù hé rú,xīng yù chūn qiān shàng yǒu yú。
遥见人家花便入,不论贵贱与亲疏。yáo jiàn rén jiā huā biàn rù,bù lùn guì jiàn yǔ qīn shū。

白居易

树根雪尽催花发,池岸冰消放草生。shù gēn xuě jǐn cuī huā fā,chí àn bīng xiāo fàng cǎo shēng。
唯有须霜依旧白,春风于我独无情。wéi yǒu xū shuāng yī jiù bái,chūn fēng yú wǒ dú wú qíng。

白居易

道场斋戒今初毕,酒伴欢娱久不同。dào chǎng zhāi jiè jīn chū bì,jiǔ bàn huān yú jiǔ bù tóng。
不把一杯来劝我,无情亦得似春风。bù bǎ yī bēi lái quàn wǒ,wú qíng yì dé shì chūn fēng。

二月二日

白居易

二月二日新雨晴,草芽菜甲一时生。èr yuè èr rì xīn yǔ qíng,cǎo yá cài jiǎ yī shí shēng。
轻衫细马春年少,十字津头一字行。qīng shān xì mǎ chūn nián shǎo,shí zì jīn tóu yī zì xíng。

奉和令公绿野堂种花

白居易

绿野堂开占物华,路人指道令公家。lǜ yě táng kāi zhàn wù huá,lù rén zhǐ dào lìng gōng jiā。
令公桃李满天下,何用堂前更种花。lìng gōng táo lǐ mǎn tiān xià,hé yòng táng qián gèng zhǒng huā。

雨中听琴者弹别鹤操

白居易

双鹤分离一何苦,连阴雨夜不堪闻。shuāng hè fēn lí yī hé kǔ,lián yīn yǔ yè bù kān wén。
莫教迁客孀妻听,嗟叹悲啼䛏杀君。mò jiào qiān kè shuāng qī tīng,jiē tàn bēi tí ní shā jūn。

香山避暑二绝

白居易

六月滩声如猛雨,香山楼北畅师房。liù yuè tān shēng rú měng yǔ,xiāng shān lóu běi chàng shī fáng。
夜深起凭阑干立,满耳潺湲满面凉。yè shēn qǐ píng lán gàn lì,mǎn ěr chán yuán mǎn miàn liáng。

香山避暑二绝

白居易

纱巾草履竹疏衣,晚下香山蹋翠微。shā jīn cǎo lǚ zhú shū yī,wǎn xià xiāng shān tà cuì wēi。
一路凉风十八里,卧乘篮舆睡中归。yī lù liáng fēng shí bā lǐ,wò chéng lán yú shuì zhōng guī。

赠谈客

白居易

上客清谈何亹亹,幽人闲思自寥寥。shàng kè qīng tán hé wěi wěi,yōu rén xián sī zì liáo liáo。
请君休说长安事,膝上风清琴正调。qǐng jūn xiū shuō zhǎng ān shì,xī shàng fēng qīng qín zhèng diào。

初入香山院对月

白居易

老住香山初到夜,秋逢白月正圆时。lǎo zhù xiāng shān chū dào yè,qiū féng bái yuè zhèng yuán shí。
从今便是家山月,试问清光知不知。cóng jīn biàn shì jiā shān yuè,shì wèn qīng guāng zhī bù zhī。

病中赠南邻觅酒

白居易

头痛牙疼三日卧,妻看煎药婢来扶。tóu tòng yá téng sān rì wò,qī kàn jiān yào bì lái fú。
今朝似校抬头语,先问南邻有酒无。jīn cháo shì xiào tái tóu yǔ,xiān wèn nán lín yǒu jiǔ wú。